Lúc ở Thiên Cung, thời gian La Chinh tiêu hao cho Chân Ngộ Thiên không nhiều, tốc độ lĩnh ngộ cũng không nhanhBây giờ, một khi hắn chưa hoàn toàn lĩnh ngộ chân ý Tam Linh Kiến Vật thì không thể rời khỏi nơi này, thế nên La Chinh tĩnh tâm lại, dù có cố gặm cũng phải gặm cho bằng được.
Bảy ngày…
Hai mươi mốt ngày…
Mười hai canh giờ không ngủ không nghỉ, La Chinh đặt hết toàn bộ sự tập trung và tâm ý vào đây.
Nửa tháng sau, La Chinh đã có thể lưu loát tụng niệm đến hơn mười hai nghìn chữ.
Trong khoảng thời gian này, chàng trai thanh tú và cô gái yêu mị kia vẫn luôn thường xuyên tới xem, bọn họ đã chết lặng với tốc độ của La Chinh rồi.
Hai người luôn tự xưng là thiên tài, nhưng người thì hao tốn một năm rưỡi, người thì hai năm.
Lúc này La Chinh mới dùng nửa tháng đã lĩnh ngộ được chín phần.
Chân ý Toàn bộ Tam Linh Kiến Vật có tổng cộng mười bốn nghìn chữ, dựa theo tiến độ này, sợ rằng hắn không cần tới ba tháng đã hoàn thành!
Cuối cùng, tốc độ La Chinh lĩnh ngộ chân ý của đạo vẫn nhanh hơn suy đoán của hai người. Sáng sớm ngày thứ tám mươi ba, hắn đã đọc ra chữ cuối cùng.
Ngay sau đó hai tay hắn khẽ chạm vào nhau, một luồng ánh sáng màu đỏ lặng lẽ dâng lên. Đầu ngón tay hắn khẽ co lại, một luồng ánh sáng màu xanh cũng quấn vào đó, khi lòng bàn tay hắn úp xuống thì lại xuất hiện một luồng sáng màu vàng.
“Vù vù vù…”
Ba luồng ánh sáng giao thoa, biến thành một luồng năng lượng màu đen.
Khi La Chinh đã sử dụng được năng lượng này một cách hoàn chỉnh, vách tường màu vàng vây xung quanh hắn ầm ầm sụp đổ. Những chữ màu vàng khắc trên vách tường cũng vỡ tan từng cái một.
“Nguyên lý của chân ý Tam Linh Kiến Vật cũng giống như khí hỗn độn, có thể trực tiếp tạo ra vật từ hư không… Nhưng người bình thường không cách nào dùng khí hỗn độn trong hỗn độn để tạo vật, nhiều lắm chỉ có thể thực hiện tạo vật từ hư không ở thế giới bên trong cơ thể mình… Tuy nhiên, chân ý của đạo này lại vượt qua hạn chế kia!”
“Thành!”
Bề ngoài năng lượng màu đen không ngừng thay đổi, biến thành hình dạng một cây cột, mà trên bề mặt cây cột thì ngưng tụ ra năng lượng dạng sóng. Năng lượng này tiến thêm một bước ngưng tụ lại, hóa thành một con rồng quấn quanh cây cột.
“Rào…”
Con rồng và cái trụ cuối cùng đều hóa thành màu vàng, La Chinh đã tạo ra một cây gậy rồng từ hư không!
Hắn cầm cây gậy rồng kia quơ múa một trận, độ cứng của cây gậy này không hề cao, nhưng theo năng lượng của La Chinh truyền vào thì càng lúc càng vững chắc.
9527 và Thanh Ngọc Chi Linh vẫn luôn ở bên ngoài chờ hắn, vách tường màu vàng này sụp đổ có nghĩa La Chinh đã tu thành chân ý Tam Linh Kiến Vật, trên mặt hai người đều nở nụ cười.
“Hai tháng rưỡi, ngươi đã tu thành, chúc mừng!” 9527 nói.
Phương pháp vận dụng của chân ý Tam Linh Kiến Vật dùng thuần năng lượng, uy lực cũng mạnh, có thể trở thành trợ thủ đắc lực của La Chinh, mấu chốt là khi La Chinh thi triển chân ý của đạo ấy còn có thể trở về bên trong vùng không gian này!
Chàng trai thanh tú và cô gái yêu mị cũng chạy tới. Bọn họ đã dự liệu được trong những ngày này La Chinh có thể tu đến viên mãn, nhưng lúc chính mắt nhìn thấy La Chinh dùng “Tam Linh” biến ra cây gậy rồng màu vàng kia, hai người lại trợn mắt há mồm.
La Chinh chú ý tới biểu cảm trên mặt hai người thì lấy làm lạ bèn hỏi: “Vì sao hai vị lại có biểu cảm như vậy?”
“Ngươi, ngươi, ngươi có thể Hư Không Tạo Vật rồi?” Chàng trai thanh tú chỉ vào gậy rồng trong tay La Chinh, hỏi.
La Chinh nhẹ nhàng xoay cây gậy rồng một vòng, năng lượng ba màu lại cuốn quanh cây gậy rồng một lần nữa. Lúc hội tụ ở đầu cây gậy, năng lượng biến thành một mũi thương hình thoi vô cùng sắc bén. Hắn hỏi ngược lại: “Đã tu thành chân ý Tam Linh Kiến Vật, vì sao không thể Hư Không Tạo Vật?”
“Nhưng, nhưng mà…” Cô gái yêu mị lắp bắp nói: “Chúng ta đã tu thành rất nhiều năm nhưng vẫn không thể!”
Chàng trai thanh tú nhìn chằm chằm La Chinh như nhìn quái vật: “Ta thì làm được, nhưng mà…”
Thiên phú của y mạnh hơn sư muội một chút, nhưng cũng chỉ mạnh hơn một chút xíu mà thôi, miễn cưỡng thì có thể thi triển Hư Không Tạo Vật, nhưng đồ vật tạo ra thê thảm không nỡ nhìn.
Vì vậy, La Chinh vừa mới lĩnh ngộ chân ý Tam Linh Kiến Vật đã có thể tùy ý tạo vật từ hư không, đương nhiên bọn họ cảm thấy khó mà tiếp thu nổi.
Sau khi hai người họ phát hiện ra điểm kỳ lạ của La Chinh thì vội vàng rời đi, mặc dù Vô Ưu Vương chưa bế quan bao lâu, nhưng lúc trước ông đã dặn rằng một khi La Chinh lĩnh ngộ được chân ý của đạo này thì phải lập tức báo với ông.
Nhìn phản ứng như bị bệnh thần kinh của hai người, La Chinh lại không cho là đúng.
Hắn đưa tay bóp nhẹ một cái, cây gậy rồng kia nứt ra từ giữa.
“Thần thông Hư Không Tạo Vật này nhìn rất lợi hại, nhưng độ mạnh hình như chưa đủ, trong thực chiến cũng không mang đến tác dụng gì lớn” Thanh Ngọc Chi Linh đứng cạnh bình luận.
9527 cũng gật đầu phụ họa: “Xem ra chỉ có hình dạng chứ không có thực chất”
La Chinh suy nghĩ một lát rồi nói: “Hình như không phải… Dựa theo ý nghĩa của chân ý Tam Linh Kiến Vật thì thật ra ba loại năng lượng kia đại biểu cho căn nguyên của vật chất, chỉ cần cung cấp đủ năng lượng là có thể làm ra những thứ giống nhau như đúc, chẳng qua nhu cầu đối với năng lượng sẽ lớn vô cùng, hơn nữa thời gian tiêu tốn cũng rất rất dài”
Theo lý, Vô Ưu Vương nắm giữ chân ý của đạo này lâu như vậy thì chắc hẳn sẽ có thần thông tương đối phù hợp, nhưng bản thân Vô Ưu Vương không có ý định ban cho mình thần thông nên La Chinh cũng không tiện mở miệng xin xỏ. Nếu có thời gian, ngược lại hắn có thể tự suy nghĩ.
Vô Ưu Vương mới bế quan chưa đến ba tháng đã bị hai đồ nhi của mình gọi ra, ông vừa khó hiểu lại vừa bực bội.
Nhưng sau đó nghe hai đồ nhi báo cáo lại, Vô Ưu Vương mới biết La Chinh đã lĩnh ngộ chân ý Tam Linh Kiến Vật hoàn chỉnh.
“Thời gian chính xác chỉ dùng hai tháng hai mươi ba ngày” Chàng trai thanh tú truyền âm, nói với Vô Ưu Vương: “Hơn nữa thằng nhóc kia mới vừa lĩnh ngộ đã có thể thi triển Hư Không Tạo Vật…”
Vô Ưu Vương đang bế quan nghe thấy lời đồ nhi nói, trong mắt cũng lóe lên vẻ kinh ngạc.
Sau vô số năm, La Chinh là Nhân tộc đầu tiên tiến vào không gian này. Trong mắt Vô Ưu Vương, hắn chỉ là một cái loa truyền âm của mình ra bên ngoài mà thôi, cho nên ông hy vọng có thể nhờ cậy La Chinh tìm kiếm Nhân tộc Bỉ Ngạn, truyền tin tức về nơi này ra.
Còn thiên phú của La Chinh, Vô Ưu Vương không đặt nặng lắm.
Vô Ưu Vương kinh ngạc dẫn đồ nhi của mình chạy thẳng tới chỗ La Chinh.
Lúc La Chinh vẫn còn đang thảo luận cách dùng chân ý Tam Linh Kiến Vật với 9527 và Thanh Ngọc Chi Linh thì Vô Ưu Vương đã đến nơi.
“Chào tiền bối” La Chinh cung kính lên tiếng chào hỏi.
Vô Ưu Vương nhìn chằm chằm vào cây gậy rồng kia, nói ngay: “Ngươi thi triển Hư Không Tạo Vật thêm một lần nữa xem!”
La Chinh khẽ gật đầu rồi đưa tay ra, ba luồng năng lượng màu sắc khác nhau hội tụ lại thành luồng sáng màu đen, thoắt sau một trường kiếm lóe lên ánh sáng bạc đã xuất hiện trong tay hắn.
Vô Ưu Vương nhìn trường kiếm này, vẻ kinh ngạc trong mắt ngày càng đậm hơn. Ông nói: “Hư Không Tạo Vật có ba giai đoạn, giai đoạn thứ nhất là “Thị Kỳ Hình”, cũng chính là không có thực chất mà chỉ có hình dạng”
“Đúng là như thế” La Chinh gật đầu nói: “Kiếm này chỉ nhìn được chứ không dùng được”