“Roẹt!”Thanh kiếm dài chém ngang lên một bên vách tường và để lại một vết chém mảnh!
Ánh kiếm màu lục lan rộng và cắt ngang toàn bộ căn nhà làm nó sụp đổ ầm ầm.
Tuy nhát kiếm của La Chinh hung ác nhưng vẫn không thể làm tổn thương người giữ mộ.
Hắn cầm kiếm, đôi mắt vô cùng nghiêm túc.
Trong Chúng Sinh Bình Đẳng, tất cả mọi người đều có cơ thể người phàm.
Trong điều kiện ngang nhau như thế này, La Chinh thường khó gặp được đối thủ.
Thế nhưng dù La Chinh dựa vào Chân Lý Phương Tinh thì cũng không thể áp chế sự kiên cường và dẻo dai trong cơ thể con người của tên đó, điều này quả là ngoài dự đoán của La Chinh!
“Chúng ta giao ước được không? Nếu ta có thể đánh bại ngươi thì ngươi phải nói cho ta biết ngươi tu hành thần thông Chân Lý như thế nào nhé?” Người giữ mộ ngắm nghía đao nhỏ trong tay, miệng cười tủm tỉm.
La Chinh hơi hoang mang với thái độ của người giữ mộ.
Hắn vốn cho rằng người này cùng một phe với bộ tộc Trưởng Giám Ngục, nhưng xem thái độ thì có vẻ hắn ta không để tâm đến sự chết sống của bộ tộc Trưởng Giám Ngục.
“Bớt nói nhảm đi” La Chinh xòe tay, Chân Lý Phương Tinh nhẹ nhàng chuyển động trong lòng bàn tay của hắn, kế đó một điểm sáng lại nện xuống chỗ người giữ mộ!
Cùng lúc đó, La Chinh sải bước, kiếm lục lượn quanh rồi chém về phía hắn ta.
“Roẹt!”
Người giữ mộ vẫn ra vẻ như không hề gì, chân lùi về sau nửa bước.
Cơ thể hắn ta vẫn di chuyển với biên độ cực nhỏ.
Lúc điểm sáng ấy nện xuống, cơ thể hắn ta gần như kề sát vào ánh sáng nhưng nó lại không hề làm hắn ta bị thương!
Hắn ta cũng chỉ hơi nghiêng cổ để tránh đường kiếm La Chinh đâm tới, lưỡi kiếm bén nhọn cũng chỉ cách cổ hắn ta một khoảng rất ngắn.
Cách né tránh này quả là như khiêu vũ trên mũi đao, lơ là một tí là sẽ chịu cảnh muôn đời khó quay lại được.
Thế nhưng biểu hiện của người giữ mộ vô cùng thong dong, cứ như hắn ta lùi về sau một bước là lãng phí thể lực vậy.
Nếu không có Chúng Sinh Bình Đẳng thì La Chinh cũng có thể thoải mái làm được điều đó với Bát Khúc Phi Yên.
Tên này có thể làm được chỉ với kinh nghiệm sẵn có, cảm nhận của hắn ta về năng lượng thật là đáng sợ…
La Chinh âm thầm khiếp sợ trước thân pháp của đối thủ, thế công cũng ngày càng ác liệt.
“Rầm rầm rầm!”
Ba điểm sáng liên tiếp nện xuống đầu người giữ mộ.
Cơ thể người giữ mộ xoay sát ba điểm sáng ấy, chẳng những không lùi mà còn tiến tới và giơ đao nhỏ về phía La Chinh.
“Vù vù…”
Thanh kiếm của La Chinh bỗng nhấc lên rồi đâm liên tục bảy, tám cái về phía người giữ mộ.
Mỗi một kiếm của hắn đều nhắm vào chỗ hiểm của người giữ mộ, tiếc là tất cả đều không hữu hiệu.
Cho dù đường kiếm của La Chinh vòng vèo đến không thấy rõ đường về nhưng người giữ mộ vẫn có thể đưa ra phán đoán chính xác.
“Ngươi không muốn nói thì ta chỉ còn cách ép ngươi nói!” Người giữ mộ còn có thời gian nói thế trong lúc tránh né.
Dứt lời, hắn ta bước đến gần sát người La Chinh, hai người mặt đối mặt trong gang tấc.
“Roẹt!”
Kiếm trong tay La Chinh rung lên rồi chém ngang.
Cơ thể của người giữ mộ ngửa ra sau theo nhát kiếm của La Chinh như thể cành liễu vậy.
Sau khi tránh được nhát chém ấy, người giữ mộ lại kề sát lần nữa, đao nhỏ trong tay lật lại rồi đập lên cổ tay của La Chinh bằng sống đao.
“Leng keng!”
Thanh kiếm dài rơi xuống đất.
La Chinh vừa mất đi vũ khí bèn cắn răng gọi một điểm sáng nữa nện xuống đầu người giữ mộ.
Ánh mắt người giữ mộ chợt lóe sáng, cơ thể vòng ra sau La Chinh.
Hắn ta dùng một tay đẩy nhẹ La Chinh về phía trước để đầu của La Chinh bị đẩy tới chỗ điểm sáng đang rơi xuống, đồng thời lên tiếng: “Nói đi chứ?”
Mắt thấy điểm sáng sắp nện trúng đầu La Chinh, người giữ mộ bỗng nhiên kéo hắn lại.
Sau lần đẩy rồi kéo này, phần lưng của La Chinh đã mướt mồ hôi lạnh.
Ban nãy tính mạng của hắn hoàn toàn nằm trong sự kiểm soát của người giữ mộ, nếu hắn ta không kéo hắn về thì e rằng hắn đã chết vì óc văng tung tóe rồi!
Cho dù là thế, La Chinh vẫn không định bỏ cuộc.
Lúc người giữ mộ kéo mình về, La Chinh thuận thế xoay người và dùng khuỷu tay đập vào mặt hắn ta.
Khóe miệng của người giữ mộ nhếch lên. Hắn ta ngậm lấy đao nhỏ, đồng thời lắc người tránh thoát khuỷu tay của La Chinh, hai tay cũng thuận thế bóp lấy đôi vai của hắn.
“Răng rắc!”
“Răng rắc!”
Sau hai tiếng rắc giòn vang, hai cánh tay của La Chinh rủ xuống vì trật khớp.
“Còn muốn giãy giụa không?” Người giữ mộ lại hỏi.
“Phù…”
La Chinh nhấc chân đá thẳng ngay mặt người giữ mộ.
“Răng rắc, răng rắc!”
Người giữ mộ tránh khỏi cú đá đó và khẽ vỗ trật khớp đôi chân của La Chinh, cuối cùng La Chinh ngã xuống đất vì đôi chân đã mềm nhũn.
La Chinh nằm thở hổn hển trên mặt đất, cũng không còn cách nào nữa.
Hắn chưa từng thua thê thảm như vậy trong tình trạng ngang nhau về sức mạnh.
Ngay cả Minh Vi cũng gần như không thể đánh bại La Chinh trong Chúng Sinh Bình Đẳng, thế nhưng tên này loại thoải mái như thể đang đùa giỡn La Chinh trong lòng bàn tay.
“Thật ra ngươi không nói ta cũng đoán được” Người giữ mộ rủ mắt nhìn La Chinh: “Chắc hẳn thần thông Chân Lý của ngươi đến từ ‘Không’, ta đã từng đi gặp tên đó khi y vừa ngã xuống thế giới này, có điều y không để ý đến ta…”
“Không?” Hai mắt La Chinh hơi lóe lên.
9527 gọi cổ thần Hỗn Độn đó là Bản chủ mà không gọi thẳng tên, hóa ra y tên là “Không”.
“Truyền thừa thần thông Chân Lý, ha ha, vô số nhân vật hàng đầu trong thế giới mẹ đều chạy theo như vịt và khổ công tìm kiếm, thậm chí mơ mộng hão huyền là sẽ chế tạo ra được năng lượng Dung Đạo Đại Nhất Thống nhưng cuối cùng lại không thu hoạch được gì… Tại sao y lại chọn cho ngươi?” Người giữ mộ hơi lộ vẻ oán hận.
Mục đích người giữ mộ đi gặp “Không” là hy vọng mong manh rằng hắn ta sẽ lấy được truyền thừa của y, nhưng cuối cùng hy vọng vẫn thành thất vọng.
Sự thật là người giữ mộ ở lại đây vì muốn lấy được thần đạo Chân Lý, do đó hắn ta mới đánh cuộc với Khư.
Trong mắt người giữ mộ, La Chinh là một chân thần cấp cao đủ xuất sắc.
Thế nhưng không phải người giữ mộ chưa gặp chân thần nào xuất sắc như La Chinh, trái lại còn gặp được khá nhiều, dù sao thế giới mẹ cũng có quá nhiều yêu nghiệt mà.
Theo người giữ mộ, La Chinh còn chưa thể được xếp vào nhóm mười người đứng đầu.
Hắn ta lãng phí vô số sức lực và thời gian cũng không lấy được, ấy thế mà tên nhóc trước mắt lại nhận được một cách dễ dàng. Điều này làm hắn ta khó tránh khỏi thấy bất bình.
“Mục đích chọn ngươi là gì? Nói cho ta biết” Người giữ mộ tiếp tục hỏi trong khi chăm chú nhìn La Chinh.
La Chinh không đáp mà quay mặt đi.
“Ta có cách làm ngươi mở miệng…” Người giữ mộ tiếp tục nói.
Ngay lúc người giữ mộ ép hỏi, bỗng nhiên có tiếng xoẹt xoẹt như tiếng cối xay to lớn đang chuyển động truyền đến từ xa xa.
Khi nghe thấy tiếng động đó, người giữ mộ ngẩng đầu nhìn hướng tế đàn bình đẳng, chân mày hơi cau lại vì kỳ quái.
Để Chúng Sinh Bình Đẳng quay về vị trí cũ ngay lúc này ư? Bộ tộc Trưởng Giám Ngục muốn tìm cái chết à?
Bộ tộc Trưởng Giám Ngục đã khó có thể đối đầu với đám người xâm lăng trong Chúng Sinh Bình Đẳng, nếu Chúng Sinh Bình Đẳng quay về vị trí cũ thì bọn họ sẽ càng chật vật hơn nữa!
Trong lúc tế đàn bình đẳng chậm rãi chuyển động, những điểm sáng màu cam thoát ra khỏi đó và bắt đầu lan rộng khắp bốn phương tám hướng.
Quá trình có hiệu lực của Chúng Sinh Bình Đẳng bắt đầu từ trong ra ngoài, từ chậm đến mau. Việc hóa giải Chúng Sinh Bình Đẳng cũng vậy.
Điểm sáng màu cam ngấm vào người Diêm Lai đứng giữa tế đàn bình đẳng trước.
Tu vi của y khôi phục trong nháy mắt, ngay sau đó y cười gằn.
Lúc này, đám người cách tế đàn không xa vẫn còn là đám côn trùng tầm thường.
Y nhận ra cơ hội của mình đã đến.
“Các ngươi… chết hết cho ta!”
Giờ phút này, giọng nói của Diêm Lai vang vọng tận chân trời.
* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!