Từ lúc đi lên con đường võ đạo, cho tới bây giờ La Chinh chưa từng nhận thua. Cho dù hiện tại La Chinh có bị đẩy vào nghịch cảnh thì hắn cũng chưa từng nghĩ đến việc nhận thuaNhưng Quốc chủ Chu Hoàng của thần quốc Hắc Thiết lại không nhịn được.
Tính cách Chu Hoàng giống với Yến Vương, so với Thái tử Chu Ninh thì hai cha con Chu Hoàng và Yến Vương trọng tình trọng nghĩa hơn một chút.
Trận so đấu này vốn không đề cập gì đến lợi ích sống còn, thắng bại cùng lắm cũng chỉ là cái thanh danh mà thôi, không phải nếu La Chinh thua thì thần quốc Hắc Thiết sẽ phải thoái vị đổi chủ! Nếu đã thế thì cũng không tới lượt La Chinh đại diện thần quốc Hắc Thiết ra đấu!
Thua thì thua, cũng không có gì ghê gớm. Huống chi La Chinh vừa đi ra đã đánh bại Vân Long Đào, đánh bại Hỏa Doãn Nhi, lấy lại mặt mũi cho thần quốc Hắc Thiết rồi.
Ngoài quái vật nhỏ ra, trong tứ đại thần quốc này có ai dám khiêu chiến với La Chinh chứ? Những Thái tử, Hoàng tử đó sao? Nhóm Thái tử thần quốc có lẽ mạnh hơn Vân Long Đào một chút, nhưng sợ rằng còn không phải là đối thủ của Hỏa Doãn Nhi, họ căn bản không có khả năng đi khiêu chiến La Chinh!
Về phần quái vật nhỏ, người này vốn đã là một bí ẩn. Cho dù rất nhiều đại năng Thần Hải Cảnh nghiên cứu suốt bao nhiêu năm như vậy mà vẫn không thể giải đáp câu đố về thân thế của hắn. Dựa vào thú tính tràn đầy trên người hắn mà đoán thì người này căn bản không phải là người!
Chu Hoàng đại khái đã đoán đúng. Quái vật nhỏ quả thực không phải người, hắn chính là hóa thân của ý chí Đại Thế Giới, là Vị Diện chi tử, cùng cấp với người đại diện của Đại Thế Giới này.
Cho nên nhìn đến đây, Chu Hoàng cũng đã xác định, La Chinh không còn cách gì để đối phó với quái vật nhỏ nữa. Nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ quái vật nhỏ sẽ thật sự ăn đầu của La Chinh mất. Đây không phải là điều Chu Hoàng muốn nhìn thấy.
Nghe thấy phụ hoàng lên tiếng, Yến Vương mới thở phào một hơi. Biểu hiện của La Chinh đã vượt xa kỳ vọng của hắn, mục đích của hắn đã đạt được nên hiện tại hắn rất lo La Chinh sẽ bị quái vật nhỏ giết chết. Nếu phụ hoàng ra mặt ngăn cản, chắc là La Chinh sẽ được an toàn.
Nhưng sắc mặt Chiến Đế Đại Vũ và Bạch Nguyệt Dung lại có chút khó coi. Bạch Nguyệt Dung lạnh giọng nói với Chu Hoàng: “Quốc chủ Chu Hoàng, như vậy có vẻ không hay lắm?”
Chu Hoàng cười nhẹ, vẫn duy trì thái độ cung kính với thánh nữ Mật Giáo mà hỏi ngược lại: “Trước khi chúng ta mở thánh hải Thiên Vũ ra, đây chỉ là một cuộc đấu cho vui thôi. Nhưng nhiều năm như vậy, nó đã dần dần trở thành một cuộc kiểm duyệt thực lực của võ giả trẻ tuổi trong tứ đại thần quốc. Nếu là thi đấu giao lưu thì nhận thua là chuyện rất bình thường, sao lại không hay?”
So với Chu Hoàng, Bạch Nguyệt Dung cùng lắm cũng chỉ là chim non mà thôi, nghe thấy Chu Hoàng thao thao bất tuyệt, nàng ta nào còn chỗ để nói nữa?
Chiến Đế Đại Vũ cười lạnh một tiếng: “Chu Hoàng, ngươi đã nói La Chinh chính là người của thần quốc Hắc Thiết, nhưng hắn đả thương Vân Long Đào của thần quốc Đại Vũ ta, vậy mà hiện tại không địch lại quái vật nhỏ của thần quốc Đại Vũ ta lại muốn chỉ dùng một câu nhận thua để rời sàn đấu. Cái giá này có phải hơi nhỏ rồi không?”
Tất nhiên Chu Hoàng biết Chiến Đế Đại Vũ không cam lòng, lời này chỉ là muốn đâm chọc mà thôi. Hắn mỉm cười thản nhiên, sau đó nói ngay: “Võ giả so đấu giao lưu, khó tránh khỏi bị thương, đây cũng là chuyện bình thường. Lưu Tán, nói vậy chắc ngươi cũng hiểu rồi chứ?”
Chiến Đế Đại Vũ lại cười ha ha rồi bỗng nhiên cao giọng nói: “Võ giả của thần quốc Đại Vũ ta đang giao chiến hăng say với võ giả của thần quốc Hắc Thiết, lần này nhận thua thật sự là có chút tiếc nuối, tin rằng trong lòng La Thiên Hành cũng sẽ có tiếc nuối. Vì để mọi người không giữ lại tiếc nuối, hai người các ngươi hãy dùng một chiêu phân thắng bại đi!”
Khi Chiến Đế Đại Vũ nói lên lời này, sắc mặt Chu Hoàng lập tức tối sầm lại. Lưu Tán này cũng thật quá đáng, rõ ràng hắn đã tuyên bố thần quốc Hắc Thiết thất bại, hắn thay mặt La Thiên Hành nhận thua, thế mà Lưu Tán lại vẫn nói ra những lời như vậy trước mặt mọi người, còn muốn hai người đấu thêm một chiêu!
Tuy rằng chỉ là một chiêu, nhưng vẫn sẽ mang đến rất nhiều chuyện xấu, nhất là không thể dùng lẽ thường để đánh giá hay thuyết phục quái vật nhỏ!
“Cái này…” Chu Hoàng đang chuẩn bị nói chuyện.
Chiến Đế Đại Vũ lại nói tiếp: “Nếu hai bên đều không phản đối, vậy bắt đầu đi!”
Quái vật nhỏ dựa vào cạnh kết giới, nhe răng cười với La Chinh: “Nghe thấy rồi chứ? Một chiêu! Ta còn có cơ hội ra một chiêu. Chậc chậc! Nhưng chỉ một chiêu là đủ rồi, đủ để giết chết ngươi!”
Ánh mắt La Chinh rất sáng, trong đầu cũng đang nhanh chóng hoạt động. Đương nhiên hắn có nghe được cuộc nói chuyện bên ngoài kết giới. Tuy rằng Chu Hoàng mở miệng thay hắn nhận thua, nhưng nói một cách công bằng thì La Chinh không đồng ý nhận thua.
Năng lực của Vị Diện chi tử quả thực rất mạnh, nhưng không phải hắn không có cách phá giải, chẳng qua hắn tạm thời chưa nghĩ ra mà thôi.
Trước mắt, bởi vì Chiến Đế Đại Vũ nhúng tay vào nên thành ra hai người chỉ còn một chiêu cuối cùng để giao đấu, làm thế nào để dùng một chiêu này mà bắt được quái vật nhỏ đây? Đối với La Chinh mà nói, đây cũng là một lần khảo nghiệm!
Thật ra hiện tại, đa số mọi người đều suy đoán rằng La Chinh đang vắt hết óc để nghĩ cách tránh quái vật nhỏ. Nhưng bọn họ không ngờ, La Chinh căn bản không hề nghĩ đến việc trốn tránh, mà lại lựa chọn đối đầu trực tiếp. Thậm chí, hắn còn muốn đánh bại quái vật nhỏ chỉ trong một chiêu…
Hai người giằng co trong một nhịp thở, sau đó quái vật nhỏ bỗng nhiên nói: “Chuẩn bị xong chưa? La Chinh! Chiêu này ta chưa từng triển khai với người ngoài bao giờ, nhưng lúc này, ta sẽ cho ngươi được mở mang kiến thức một chút, ít nhất thì cũng cho ngươi một đề tài nói chuyện trên đường xuống suối vàng! Ha ha ha ha!”
Ngay trong tiếng cười càn rỡ kia, trên người quái vật nhỏ chợt truyền ra một luồng khí thế kinh người.
Luồng khí thế này không giống như khí thế của người. Trong nháy mắt này, bản thân quái vật nhỏ giống như đã hóa thành núi non nguy nga hùng vĩ, thành biển cả rộng lớn khôn cùng, thành đồng bằng mênh mông vô bờ, thành đầm lầy thần bí quỷ dị…
Tất cả mọi thứ, giống như khí thế đến từ toàn bộ thế giới này!
“Đây là… Hắn đang lợi dụng ý chí của toàn bộ Đại Thế Giới này. Không, bản thân hắn chính là hóa thân của ý chí Đại Thế Giới. Nói cách khác, hắn đang dùng ý chí để áp bách ta!” Trong lòng La Chinh cũng giật mình.
Chỉ trong nháy mắt, khí chất của quái vật nhỏ vốn xấu xí đáng khinh kia lại có thay đổi kinh người. Trong khoảnh khắc này, một mình hắn đại diện cho cả một Đại Thế Giới. Đó cũng là dấu hiệu ý chí của Đại Thế Giới đang dần dần thức tỉnh. Nó thức tỉnh càng nhiều, quái vật nhỏ lại càng khống chế được nhiều phần của Đại Thế Giới!
Vào giờ khắc này, tất cả mọi người đều biến sắc.
Khí thế quái vật nhỏ phát ra thật sự quá khổng lồ, khiến mọi người đều cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé, giống như là khi đối mặt với núi cao sông dài, bản thân chỉ giống như một con kiến đứng trước ngọn núi nguy nga mà thôi.
Vấn đề là khí thế của quái vật nhỏ vẫn đang không ngừng biến ảo. Khi thì hóa thành núi cao hùng vĩ, khi thì lại biến thành biển rộng, sâu không lường được. Cảnh tượng tự nhiên đó căn bản không phải là thứ mà sức người có thể chinh phục được, kể cả những đại năng Thần Hải Cảnh cũng đều cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé.
Tuy giúp quái vật nhỏ tranh thủ được cơ hội ra một chiêu, nhưng sắc mặt Chiến Đế Đại Vũ cũng hơi khó coi. Tên quái vật nhỏ này vẫn luôn áp chế thực lực của mình trước mặt hắn, tu vi của quái vật nhỏ vẫn luôn duy trì ở Hư Kiếp Cảnh hậu kỳ, vậy mà không ngờ thực lực đã tăng lên tới mức độ này. Người này, rốt cuộc là thứ gì vậy?
Lúc này, người cảm thấy không thoải mái không chỉ có Chiến Đế Đại Vũ mà còn có cả những đại năng Thần Hải Cảnh khác. Quái vật nhỏ này thật sự quá nguy hiểm, khi võ phủ Cửu Đỉnh đề xuất việc bồi dưỡng quái vật nhỏ lên tới tu vi Thần Hải Cảnh, cũng có không ít người phản đối, sợ nuôi hổ thành họa. Căn bản người này không được coi là nhân loại, lỡ như phát triển lên rồi thì không dễ khống chế nữa.
Hiện tại, nhìn thấy quái vật nhỏ chợt bộc phát ra khí thế như vậy, không ít đại năng Thần Hải Cảnh lại càng thêm lo lắng trong lòng. Quả thực bọn họ có thể mượn thiên phú của quái vật nhỏ để tu luyện, nhưng nếu lúc đó bọn họ không thể khống chế được quái vật nhỏ nữa thì làm thế nào?
“Ầm!”
La Chinh cảm thấy một tia sáng chợt lóe lên trong đầu, một luồng ý chí năm màu ngay lập tức trốn vào trong đầu hắn!
Hắn định dùng ý chí của Đại Thế Giới để xóa bỏ ta sao?
La Chinh hơi kinh hãi. Quả thực linh hồn trong cơ thể hắn đã gần lên tới Bích Hồn Cảnh, nhưng cho dù là linh hồn Bích Hồn Cảnh thì chỉ sợ cũng khó có thể chống cự lại được ý chí của Đại Thế Giới!
Gần như là trong nháy mắt, luồng ý chí năm màu kia hung hăng va chạm về phía linh hồn của La Chinh.
Dưới va chạm không tiếng động này, linh hồn phía trên vốn vô cùng rắn chắc của La Chinh chợt xuất hiện từng vết rạn nứt.
“Lực ý chí mạnh quá!” Linh hồn La Chinh cũng không ngừng lui về phía sau.
“Ha ha ha ha, La Chinh, không phải linh hồn của ngươi mạnh mẽ lắm sao? Còn mạnh hơn cả Thần Hải Cảnh? Thậm chí là đại năng Thần Hải Cảnh? Nhưng so với ta thì thế nào?” Lực ý chí năm màu kia cười ha ha nói với La Chinh. Mặc dù đây là ý chí của Đại Thế Giới, nhưng dù sao nó cũng chưa thức tỉnh hoàn toàn mà vẫn đang bị quái vật nhỏ khống chế.
(*Cảm ơn bạn đọc đã luôn theo dõi và ủng hộ Waka. Bản quyền truyện Bách Luyện Thành Thần thuộc về Waka, các cá nhân, tổ chức khác đăng tải truyện đều là trái phép và sẽ phải chịu trách nhiệm trước pháp luật. Trân trọng!)