Sau khi hắn thu Khởi Nguyên Thần Huyết về, trên bầu trời chỉ còn lại một trăm bốn mươi năng lượng Cực Thái đang lơ lửng giữa không trungChế ngự những năng lượng Cực Thái này có hơi rườm rà nên La Chinh đã chế tạo ra một trăm bốn mươi phân thân, mỗi phân thân sẽ phụ trách một loại năng lượng Cực Thái. Khi cần dùng tới thì chỉ cần kích hoạt một trong những phân thân này tiến hành điều khiển.
Nhưng vùng đất sơ khai sắp bị công phá, cần phòng ngừa việc những năng lượng Cực Thái này và phân thân bị phá hỏng.
La Chinh nghĩ một lúc, sau đó nhẹ nhàng nâng tay lên, đầu ngón tay có một luồng sức mạnh không gian huyền ảo chuyển động. Tiếp đó, phân thân khống chế “Siêu Không Cực Thái” mở to mắt ra, một vùng không gian lập tức bao bọc lấy toàn bộ năng lượng Cực Thái và phân thân.
“Co lại”
“Vù…”
Vùng không gian này liên tục thu nhỏ lại. Một trăm bốn mươi loại năng lượng Cực Thái và phân thân cũng thu nhỏ lại, cuối cùng rơi vào lòng bàn tay La Chinh. Dùng tay không hái sao cũng chỉ như vậy.
Sau khi La Chinh thu vùng không gian này lại, ánh mắt hắn lướt qua tất cả mọi người.
Tâm trạng của mọi người cũng rất phức tạp. Từ khi thế giới mẹ khai chiến đến khi chạy thoát, đi được tới bước này đã rất khó khăn rồi. Bây giờ, Chung Yên không còn đáng nhắc tới nữa, thứ mà họ phải đối mặt là Xà Linh Vương, là Hàng Cách Giả…
Phục Hy cười vô cùng hào sảng, nói: “Cho dù có bại cũng đáng, có nhiều văn minh như vậy nhưng vẫn chưa từng trải qua trận chiến như thế này!”
“Chúng ta chưa bao giờ nghĩ tới chuyện phải đối kháng với kẻ địch mạnh như thế này. Nếu biết trước, e rằng từ ngày biết chuyện này sẽ chọn từ bỏ rồi” Mặt Đông Hoàng nói với khuôn mặt không có chút biểu cảm nào.
“Không chỉ có các ngươi, thật ra ngay cả ta cũng không kịp đoán ra tình huống này” Văn Địa Chi lắc đầu.
Trong lòng họ tràn ngập ý chí chiến đấu nhưng tuyệt vọng cũng đang dần dần tràn ra. Chuyện này giống như cố gắng bò lên một ngọn núi cao, nhưng khi vượt qua đỉnh núi kia lại thấy có một thang trời khiến người ta tuyệt vọng xuất hiện. Sự cố gắng lúc trước chẳng khác nào một trò cười, bất kể là ai cũng sẽ rơi vào trạng thái quẫn bách như thế này.
“Chẳng lẽ chúng ta nhất định thua sao?”
Khổ Thụ đột nhiên quát lớn: “Đừng quên Hàng Cách Giả có thì chúng ta cũng có. Gã dựa vào đâu mà thắng chứ?”
“Đúng! La Chinh cũng nắm giữ năng lượng Cực Thái. Họ đều là người nắm giữ vùng đất sơ khai. Có thể nói là trạng thái thế lực tương đương nhau. Quan trọng là chúng ta có thứ mà họ không có!” Nữ Oa đứng ra nói.
La Chinh ngạc nhiên hỏi: “Bọn họ không có cái gì?”
“Tiên cơ!” Nữ Oa nói.
La Chinh còn chưa kịp phản ứng, Nữ Oa cũng không để ý tới phản ứng của mọi người mà giải thích luôn: “Vị Nhân Linh tên Lục Hàn kia vừa giải thích rồi đấy, vùng đất sơ khai lớn cắn nuốt vùng đất sơ khai nhỏ cũng chẳng chiếm được lợi lộc gì. Hai người nắm giữ vùng đất sơ khai đều có quyền hạn ngang nhau!”
“Đúng” La Chinh gật đầu.
“Chắc chắn Xà Linh Vương và Hàng Cách Giả không biết điểm này, bằng không họ sẽ không lựa chọn con đường cắn nuốt vùng đất sơ khai” Nữ Oa tiếp tục phân tích.
La Chinh nghĩ một lúc rồi gật đầu lần nữa, Nữ Oa phân tích có lý.
“Lúc hai thế giới dung hợp làm một, ngươi có sức mạnh Toàn Trí Toàn Năng nên có ở trong vùng đất Tuyệt Táng cũng chẳng có trở ngại gì. Ngươi có thể tìm ra Xà Linh Vương chỉ trong nháy mắt và giải quyết nó” Nữ Oa nói.
Nghe Nữ Oa nói ra đề nghị này, mắt của đám Phục Hy, Khổ Thụ cũng lập tức sáng lên.
Văn Địa Chi lại nói: “Nghiệt có thân thể Quỷ Quyệt, giết nó cũng không dễ đâu…”
Sở dĩ Quỷ Quyệt đáng sợ là vì rất khó bị giết chết, dù có sử dụng ánh sáng Phá Diệt để giết Quỷ Quyệt thì nó vẫn có thể phục sinh thông qua tọa độ. La Chinh không cần sử dụng ánh sáng Phá Diệt mà có thể dùng Tân Hỏa Cực Thái để trực tiếp thiêu chết Xà Linh Vương. Trong Bỉ Ngạn, hắn đã dùng một lần, nhưng làm thế nào để phá hủy tọa độ?
“Dùng Toàn Tri có thể tìm được tọa độ một cách dễ dàng” Đầu óc Nữ Oa hoạt động khá năng suất.
“Đúng, nếu tọa độ ở trong vùng đất Tuyệt Táng, tỷ lệ giết chết Xà Linh Vương của ta sẽ cao hơn” La Chinh nói.
“Nếu nó không nằm trong vùng đất Tuyệt Táng mà ở trong Bỉ Ngạn thì sao?” Văn Địa Chi lại hỏi.
Lần này, tất cả mọi người đều im lặng. Vào trong Bỉ Ngạn tìm tọa độ của Xà Linh Vương cũng không phải chuyện đơn giản.
“Ha ha…” Khổ Thụ đột nhiên cười lớn: “Với tính cách cẩn thận tỉ mỉ của Nghiệt, e rằng nó sẽ không để tọa độ ở nơi cách quá xa bản thân. Khả năng Nghiệt đưa tọa độ vào trong vùng đất Tuyệt Táng là rất cao. Có lẽ chúng ta có được trăm phần trăm giành thắng lợi trong trận chiến này. Chỉ có thể cược mà thôi!”
“Đừng nói có được trăm phần trăm giành thắng lợi, dù tỷ lệ giành được thắng lợi cực nhỏ thì chúng ta cũng phải đi tiếp!” La Chinh cũng gật đầu nói.
Bên ngoài vùng đất sơ khai, phân thân của La Chinh vẫn bị Xà Linh Vương ghìm chặt.
Hắn cúi đầu nhìn xuống bên dưới. Trong quá trình vòng xoáy màu đen ăn mòn, hẳn chúng cũng hấp thu một phần vật chất. Những vòng xoáy màu đen này lớn mạnh từng chút một, tốc độ ăn mòn tường ngoài của vùng đất sơ khai cũng càng lúc càng nhanh.
Chúng mài mòn ngoại vực của vùng đất sơ khai từng chút một, giống như đang gọt vỏ vậy. Phương án ổn thỏa nhất trong mắt Xà Linh Vương và Hàng Cách Giả chính là tình trạng này kéo dài lâu hơn một chút.
Trên một ngọn núi trong vùng đất Tuyệt Táng, bản thể của Xà Linh Vương đang đứng sừng sững trong đó, Hàng Cách Giả thì đứng trên đỉnh đầu nó.
“Lấy to ăn nhỏ, chúng ta chiếm ưu thế tuyệt đối. Thế giới mẹ đã bị đập nát nhừ chỉ trong chớp mắt. Chúc mừng ngài giành được thắng lợi trong trận đấu này trước thời hạn” Xà Linh Vương xu nịnh.
Sáu đôi mắt kép của Hàng Cách Giả hiện lên màu lam nhạt, trong đó ánh lên vẻ ủ rũ: “Hơi nhàm chán…”
“Vì sao?” Xà Linh Vương giật mình hỏi.
“Ta và ‘Tòng’ đấu nhau không biết bao nhiêu trận, lần nào cũng vô cùng đặc sắc. Ta làm hết sức cũng chẳng thể bắt được hắn ta. Bây giờ, ta thấy đấu với mấy tên nhỏ yếu này không có chút ý nghĩa nào…” Hàng Cách Giả lắc đầu nói.
“Rốt cuộc Tòng là ai?” Xà Linh Vương thận trọng hỏi.
“Ngươi không có tư cách biết” Hàng Cách Giả chẳng hề lưu tình chút nào.
Xà Linh Vương thầm oán trong lòng không thôi, nhưng lại không dám thể hiện ra chút nào.
Hai canh giờ sau, tường ngoài của vùng đất sơ khai đã bị bào mòn một phần năm độ dày.
Ba canh giờ sau, tường ngoài của vùng đất sơ khai đã bị bào mòn một nửa.
Năm canh giờ sau, tường của vùng đất sơ khai chỉ còn là một lớp mỏng manh, khoảng một phần mười độ dày ban đầu.
Lúc này, Xà Linh Vương phóng ra một khí tức đẫm máu, nó lan tràn ở mỗi ngóc ngách của vùng đất Tuyệt Táng.
“Rào…”
Tất cả sinh linh hỗn loạn đều như cá mập ngửi được mùi máu, nhao nhao giương cánh bay lên, vây tới quái vật khổng lồ – vùng đất sơ khai. Chỉ cần tường ngoài của vùng đất sơ khai bị bào mòn hết, chúng sẽ đồng loạt xông tới.
“Tuyệt vọng không?” Phân thân của Xà Linh Vương hỏi.
“Ha ha…” Phân thân của La Chinh chỉ cười khẩy.
Thấy những sinh linh hỗn loạn này xúm lại, hắn càng hết lòng tin tưởng Nữ Oa. Xà Linh Vương và Hàng Cách Giả hoàn toàn không biết rằng khi ranh giới bị đánh phá thì hai vùng đất sơ khai sẽ hợp lại thành một.
Một lúc sau, tường ngoài của vùng đất sơ khai phát ra âm thanh “tạch tạch tạch” của sự vỡ vụn, vô số khe nứt xuất hiện. Lớp vỏ ngoài đổ nát kia đã bị vòng xoáy màu đen hoàn toàn mài vỡ, hai thế giới dung hợp với nhau.
“Vù…”
“Thành công rồi!”
Vào giờ phút này, Xà Linh Vương cảm thấy trong đầu mình có thêm rất nhiều tin tức. Trước đây, với nó thì vùng đất sơ khai chẳng khác nào một cái rương tối. Nhưng bây giờ, rương tối kia lại như trong suốt, những chi tiết vô cùng vô tận tràn vào trong não Xà Linh Vương. Phạm vi Toàn Trí Toàn Năng của nó đã kéo dài tới vùng đất sơ khai.
Xà Linh Vương không biết rằng bây giờ cảm giác của La Chinh cũng giống hệt nó.