Bên trong lớp băng cứng đông lại một lần nữa hiện ra từng hoa văn màu xanh lam, hiển nhiên tầng băng này càng thêm vững chắcSau khi từ trong lớp băng chui ra ngoài, Hậu Cừ không hề ngừng nghỉ. Thân hình nó chợt lóe lên, trôi lơ lửng trên bầu trời, cả người hóa thành một ngọn thương băng dài đến nghìn trượng!
Chỉ thấy thân thể của Hậu Cừ đột nhiên quay lại, ngọn thương băng kia đã bắn thẳng xuống hướng về phía người khổng lồ đầu trọc!
“Cạch!”
Uy lực của ngọn thương băng này hiển nhiên rất kinh người, nhưng lại không thể đâm thủng thân thể của người khổng lồ đầu trọc!
Hậu Cừ nhướng mày một cái, ý thức được rằng chỉ dựa vào sức mạnh của mình thì không đả thương được người khổng lồ đầu trọc, vì vậy thân hình lại bay múa, ngưng kết ra một ngọn thương băng thứ hai!
“Rắc!”
Ngọn thương băng màu xanh lam này xuyên qua dưới nách của người khổng lồ đầu trọc.
Sau đó là ngọn thương thứ ba, thứ tư, thứ năm…
Mấy chục ngọn thương băng xuyên xuống từ các góc độ khác nhau, không ngừng gia cố, cố định người khổng lồ đầu trọc tại chỗ.
Cảm thấy xêm xêm rồi, Hậu Cừ mới dừng tay. Quan sát tác phẩm của mình, trên mặt Hậu Cừ lộ ra vẻ hài lòng, lúc này mới chậm rãi lao về phía La Chinh.
Tầng băng bên trên bị phá ra một lỗ thủng to, muốn tự sửa lại cũng cần thời gian. Hơi lạnh từ trên bầu trời ập xuống, nhiệt độ của Băng Thành cũng giảm mạnh.
Cùng giảm xuống theo nhiệt độ của Băng Thành còn có nội tâm của Lý Bôi Tuyết và Phượng Nữ. Cân nhắc đến an toàn, hai cô gái không theo La Chinh và người khổng lồ đầu trọc xuống tầng băng phía dưới. Trước đây Phượng Nữ đã hao phí khá nhiều sức lực mới cắt ra một cái hố lớn trên lớp băng để người khổng lồ đầu trọc đạp một chân xuống.
Hai cô gái đội Nguyên Linh Thần Hỏa Tráo, ở quan sát tầng băng bên trên.
“Thực lực của người khổng lồ đầu trọc kia cũng chỉ đến vậy mà thôi…” Lý Bôi Tuyết nheo mắt nói: “Ngươi không nên để La Chinh đi một nước cờ hiểm như vậy!”
Phượng Nữ im lặng một lúc rồi mới lên tiếng: “Đúng là ta đã đánh giá cao thực lực của hắn…”
Bàn về sức mạnh và sức phòng ngự, đúng là người khổng lồ đầu trọc không kém chút nào. Ngay cả ngọn thương băng mà Hậu Cừ toàn lực ném ra cũng không tài nào tổn thương đến người hắn ta, chỉ có thể giam giữ người khổng lồ đầu trọc kia lại…
Nhưng người khổng lồ đầu trọc lại không có cách nào đánh chết Hậu Cừ, hắn ta căn bản không có cách gì đối phó với Thủy Linh thiên biến vạn hóa như Hậu Cừ.
La Chinh nhìn Hậu Cừ bay về phía mình, trong ánh mắt cũng toát lên vẻ thận trọng. Thực lực của Thiên Chủ trong Ngọc Thắng Thiên đúng là vượt quá dự liệu của mình.
“Nguyên Thủy Thiên Tôn tiền bối, có cách nào khắc chế Thủy Linh này không?” La Chinh hỏi.
Trước đây đụng phải Huyễn Lôi Nô, hắn cũng không thể dùng sức mạnh đánh chết chúng, nhưng sau khi Nguyên Thủy Thiên Tôn vận dụng Ngục Tỏa Lôi Quang, hóa Huyễn Lôi Nô thành một loại hình thái khác thì có thể đánh chết chúng…
“Có” Nguyên Thủy Thiên Tôn gật đầu.
Trong Nhân tộc, thậm chí toàn bộ văn minh bên trong Bỉ Ngạn, chỉ e Nguyên Thủy Thiên Tôn là người hiểu rõ nhất về văn minh Nguyên Linh, đối với Ngũ Hành Chi Linh đều có cách khắc chế riêng.
“Thật ra thì Ngũ Hành Chi Linh đều không có hình thái, muốn tiêu diệt bọn chúng vốn là rất khó, nhưng trong quá trình đối kháng trường kỳ với bọn chúng, những văn minh luôn kiên trì theo Đạo Chung Yên cũng đã nghiên cứu ra một vài phương pháp đối kháng…”
Những văn minh cùng nhau kiên trì bảo vệ Đạo Chung Yên đã từng âm thầm trao đổi phương pháp đối phó với văn minh Nguyên Linh. Bản thân Thủy Linh không có hình thể nhưng không có nghĩa là nó hoàn toàn không có sơ hở, điển hình nhất là phương pháp tấn công bằng lửa, dùng ngọn lửa mạnh nhất phong ấn nó bên trong rồi đốt cháy, cho đến khi hình thái hoàn toàn biến mất là có thể tiêu diệt một Thủy Linh.
“Nguyên Thủy Thiên Tôn tiền bối có thể thi triển phương pháp đó không?” La Chinh hỏi.
“Bọn ta chẳng qua chỉ là khí hồn mà thôi, phương pháp trước đó cũng là dựa vào Văn Minh Chi Khí, nhưng dựa vào thần thông của khí hồn thì không thể đối kháng với một Thủy Linh Bất Hủ cảnh” Nguyên Thủy Thiên Tôn lắc đầu nói.
Nếu như Hỏa Thần Chúc Dung bản tôn ở đây, dùng phương pháp tấn công bằng lửa ngược lại có thể đánh một trận với Hậu Cừ, nhưng ngọn lửa mà Chúc Dung ở hình thái khí hồn phóng ra căn bản không đủ để uy hiếp được Hậu Cừ.
“Có điều còn có một cách khác…” Nguyên Thủy Thiên Tôn nói tiếp: “Phương pháp này khá tương tự với Ngục Tỏa Lôi Quang, chính là nghĩ cách chuyển hóa Thủy Linh thành một loại hình thái khác rồi đánh chết, được gọi là Thổ Mộc Chi Phong, nhưng muốn phong ấn Hậu Cừ lại thì độ khó cũng không nhỏ, quan trọng nhất chính là sau khi phong ấn phải có đủ sức mạnh đánh chết nó…”
Lúc Nguyên Thủy Thiên Tôn nói, cuốn sách của Nhân tộc bắt đầu không ngừng lật trang, từ một trang hiện lên một phù văn hình tam giác. Trên đỉnh phù văn vẽ một hoa văn hình nước, phần đáy hai bên chính là hoa văn hình đất và cây cối.
La Chinh vốn đang hơi tuyệt vọng nghe vậy, trái tim nhất thời khẽ đập mạnh. Mặc dù Nguyên Thủy Thiên Tôn cảm thấy mình khó lòng đối kháng lại, nhưng Thổ Mộc Chi Phong này chung quy cũng cho mình một cơ hội phản kích!
Ngay khi La Chinh và Nguyên Thủy Thiên Tôn đang trao đổi, Hậu Cừ đã bay tới trước mặt La Chinh, đồng thời vung hai thanh đao cong hình trăng khuyết hai bên tay lên, giống như muốn lấy đầu La Chinh bất cứ lúc nào: “Cho ngươi một cơ hội cuối cùng, ngươi làm thế nào nghe hiểu được ngôn ngữ của người khổng lồ đầu trọc?”
Ánh mắt La Chinh xuyên qua Hậu Cừ, nhìn chằm chằm vào người khổng lồ đầu trọc ở phía sau. Mặc dù toàn thân người khổng lồ đầu trọc bị phong ấn không thể nào nhúc nhích nhưng đôi mắt vẫn chuyển động linh hoạt, cho dù xuyên qua lớp băng cứng màu xanh sẫm vẫn có thể thấy được cặp mắt đỏ ngầu vì phẫn nộ của hắn ta.
Mới vừa thoát ra khỏi Lãnh Ngục lại bị Hậu Cừ đóng băng, không khó để tưởng tượng ra trong lòng người khổng lồ đầu trọc đang giận dữ đến mức nào…
Tức giận lại càng khiến hắn ta trở nên cường đại hơn… Trước đây người khổng lồ đầu trọc từng đề cập với La Chinh về nguồn sức mạnh của tộc nhân tộc Bàng Hạo bọn họ. Lớp băng của Hậu Cừ chỉ e không phong ấn được người khổng lồ đầu trọc!
Trong đầu La Chinh xoay chuyển rất nhanh, nhanh chóng đưa ra phán đoán. Thật ra thì trong lòng La Chinh cũng không nắm chắc việc người khổng lồ đầu trọc có thể phá vỡ tầng băng cứng này hay không, nhưng trước mắt hắn chỉ có thể lựa chọn câu giờ để người khổng lồ đầu trọc phá băng!
“Nguyên Thủy Thiên Tôn tiền bối, mang Thổ Mộc Chi Phong kia ra!” La Chinh liên lạc nói.
Đương nhiên Nguyên Thủy Thiên Tôn không hề do dự, đưa tay chỉ về phía phù văn hình tam giác kia, sau khi phù văn hình tam giác xoay tròn mấy vòng thì hóa thành một luồng sáng màu vàng bắn thẳng lên trời!
“Vù…”
Sau khi nó truyền ra từ thế giới trong cơ thể, La Chinh lập tức giữ nó trong lòng bàn tay.
Thấy Hậu Cừ sắp mất kiên nhẫn, La Chinh vội vàng mở miệng nói: “Đương nhiên là phiên dịch ngôn ngữ của người khổng lồ đầu trọc!”
“Phiên dịch ngôn ngữ của hắn?” Ánh mắt Hậu Cừ hơi ngưng tụ lại.
Văn minh Nguyên Linh cũng đã từng thử cách này… Nhưng ngôn ngữ của người khổng lồ đầu trọc vô cùng phức tạp, mỗi một âm thanh cũng có rất nhiều kết quả có khả năng phù hợp. Văn minh Nguyên Linh không có năng lực tính toán mạnh như văn minh Kế Trù, tính toán nhiều khả năng như vậy e rằng phải cần thời gian rất dài mới có thể dịch giải thành công…
Thật ra thì văn minh Nguyên Linh cũng ý thức được điều này, đây cũng là nguyên nhân tại sao bọn họ phải đóng băng trung tâm Thiên Chấp!
Lúc trước bóng người màu xanh lục của văn minh Kế Trù đã nói với La Chinh về việc văn minh Nguyên Linh không có cách nào phá hủy trung tâm Thiên Chấp, trên thực tế văn minh Nguyên Linh cũng không phải không làm được. Văn minh Nguyên Linh chỉ là muốn nhân thời cơ thích hợp nắm giữ trung tâm Thiên Chấp trong tay, đương nhiên không muốn hủy diệt!