La Chinh không nghe thấy tiếng kêu của La Niệm, mọi cảm giác của hắn trong Chủ Giới đều dựa vào trung tâm Thiên Chấp, mà trung tâm Thiên Chấp không đặt âm thanh vào mục cần giải mã nên đương nhiên La Chinh không nghe thấy đượcHai tia sáng bắt đầu từ hóa bờ vai La Chinh cùng với cái chân còn lại, năng lượng sau khi từ hóa cũng nhanh chóng bị hấp thu. Lúc này hắn như đang bị một con quái vật vô hình không nhìn thấy được gặm cắn, chỉ vài ngụm nữa thôi là hắn sẽ bị gặm sạch sành sanh!
Tiếng gọi này của La Niệm đã khiến vị trí của hai người hoàn toàn bại lộ. Tinh Không Giác Côn phát hiện ra hai người trên sợi xích thời gian, trong con mắt to đùng bắn ra một chùm sáng màu xanh thẳm, một bức tường không gian lập tức hình thành và ngăn trước mặt hai người.
“Đánh bay!” La Niệm gào lên.
Thể lực của cậu đã miễn cưỡng khôi phục được một chút nhưng về cơ bản thì vẫn đang trong trạng thái suy kiệt, song La Niệm vẫn cố gắng vắt ra mọi sức mạnh đấm lên bức tường không gian kia.
“Bụp!”
Lực của cú đấm vừa rồi chỉ khiến bức tường không gian hơi rung nhẹ lên một chút, cậu đâu còn sức mạnh gì nữa?
“Chát chát chát chát chát…”
Sau lưng La Niệm, Khương Tử Nha đã rút roi Đả Thần ra và ra sức tấn công. Bóng roi màu vàng như hạt mưa rơi rào rào đập lên bức tường không gian nhưng bức tường lại chẳng hề nhúc nhích, mức độ kiên cố ấy hoàn toàn không phải là thứ mà họ có thể rung chuyển!
Sau một đợt tấn công không có kết quả gì, Khương Tử Nha dứt khoát kéo tay La Niệm định bay vọt qua bức tường không gian. Nhưng ông vừa kéo La Niệm lao vọt lên thì tia sáng trong mắt Tinh Không Giác Côn không ngừng chớp lóe, những bức tường không gian khác liên tục xuất hiện, nối với nhau tạo thành một nơi khép kín, nhốt kín bọn họ trong đó.
Khương Tử Nha không còn cách nào khác, chỉ đành mang theo La Niệm đáp xuống sợi xích thời gian…
“Phụ thân, phụ thân!”
Cách bức tường không gian trong suốt, La Niệm không ngừng kêu to. Cậu trơ mắt nhìn thân thể La Chinh hóa thành năng lượng thuần túy từng chút một, tất nhiên hết sức đau lòng.
Sắc mặt của Khương Tử Nha cũng rất khó coi, nếu bị kẹt ở đây thì mọi chuyện đều kết thúc.
Đúng lúc này, điểm sáng màu trắng đại diện cho ý chí của Hàng Cách Giả chợt toát ra một sợi dây nhỏ rồi nhanh chóng chui vào trong cơ thể của Tinh Không Giác Côn.
Hàng Cách Giả bắt đầu cướp lấy quyền tự điều khiển của Tinh Không Giác Côn.
Tinh Không Giác Côn đã thần phục Hàng Cách Giả từ lâu nên đương nhiên không thể phản kháng lại. Cuối cùng linh hồn của nó bị gạt sang một bên, Hàng Cách Giả đã hoàn toàn chiếm cứ thân thể Tinh Không Giác Côn. Nó mở miệng nói với La Niệm: “Không ngờ các ngươi thật sự làm được! Ta rất ngạc nghiên! Ta từng nghĩ liệu có một phần vạn khả năng đó hay không… Kết quả thật sự mang được Thiên Hoàn Trượng từ trong Thâm Không về… Thật bản lãnh! Chỉ có điều, cuối cùng ta cũng phải lấy lại Thiên Hoàn Trượng, xem như các ngươi đã làm thay cho ta. Bây giờ một mẻ hốt gọn cả đám, ngược lại đã giảm bớt phiền phức cho ta. Ha ha…”
Lúc nhắc đến Thiên Hoàn Trượng, hai mắt Khương Tử Nha cũng tập trung vào đó.
Hiện giờ La Niệm chẳng khác nào ngọn đèn hết dầu, tầng cấp năng lượng của Khương Tử Nha thì quá thấp, người duy nhất có thể phát huy uy lực của Thiên Hoàn Trượng lúc này chỉ có La Chinh. Trên người hắn có Khởi Nguyên Thần Huyết hoàn chỉnh, đây cũng là động cơ thúc đẩy La Niệm đi tìm Thiên Hoàn Trượng.
Nghĩ tới đây, một suy nghĩ to gan bỗng nảy ra trong lòng Khương Tử Nha. Mặc dù ông không thể nào phát huy sức mạnh của Thiên Hoàn Trượng, nhưng chỉ đưa Thiên Hoàn Trượng đến bên cạnh La Chinh thôi thì chắc được nhỉ?
Ông nhìn thân thể La Chinh đang bị từ hóa và bị ăn mòn từng chút một, biết rằng cơ hội chỉ chớp mắt là qua.
Khương Tử Nha bèn vươn tay cướp lấy Thiên Hoàn Trượng trong tay La Niệm, sau đó ra lệnh trong ánh mắt khó hiểu xen lẫn kinh ngạc của La Niệm: “Đưa bọn ta qua đó!”
Khương Tử Nha vừa nói dứt lời, năng lượng trong thế giới trong cơ thể ông lập tức bị hút đi không ngừng.
Thế giới trong cơ thể ông đã phát triển rất lâu năm, nơi đó đã hình thành một tiểu thế giới hoàn mỹ từ lâu rồi. Dù ban nãy vừa bị Thiên Hoàn Trượng rút mất một nửa năng lượng nhưng thế giới trong cơ thể vẫn không bị tổn thất quá nhiều. Song lúc này đây, Khương Tử Nha không để ý được gì khác ngoại trừ việc dâng hiến năng lượng của thế giới trong cơ thể ra, ngay cả ba tín vật Bỉ Ngạn gánh chịu trong thế giới trong cơ thể cũng vậy…
Tiến hành dịch chuyển không gian trong thế giới Huyền Lượng vốn tiêu hao rất nhiều, gần một nửa năng lượng của thế giới trong cơ thể Khương Tử Nha đã bị hấp thu hết, cả tín vật Bỉ Ngạn cũng mất đi ánh sáng, vậy mà vẫn không cung cấp đủ cho Thiên Hoàn Trượng.
“Chút khoảng cách đó mà cũng không được sao?”
Khương Tử Nha khẽ cắn môi, lòng thầm hạ quyết tâm, ba tín vật Bỉ Ngạn trong thế giới trong cơ thể đều đồng loạt bốc cháy.
“Phừng…”
Mặc dù ba tín vật Bỉ Ngạn này của ông không phải là Thánh Tá Chi Vật nhưng cũng thuộc tín vật Bỉ Ngạn đỉnh cao, đều kết nối với phần trên cùng của Thánh Trụ. Khi ba tín vật Bỉ Ngạn bắt đầu bốc cháy, có thể nhìn thấy ba sợi dây nối với chúng thoáng phát ra ánh sáng.
Thật ra, việc thiêu đốt tín vật Bỉ Ngạn là một loại tiêu hao biến tướng, có thể ngay lập tức mượn được nhiều năng lượng từ Thánh Trụ hơn, đồng thời cũng sẽ mang đến sự trừng phạt sống không bằng chết.
Từ trong miệng La Niệm, Khương Tử Nha đã nghe kể về chuyện mà nhóm Nguyên Thủy Thiên Tôn gặp phải, ông đau lòng vô cùng. Sư tôn và những anh kiệt Nhân tộc khác đều có giác ngộ ấy, Khương Tử Nha ông sao có thể là hạng người sợ chết đây?
Năng lượng như thủy triều tuôn ra từ ba tín vật Bỉ Ngạn bị thiêu đốt…
Thông thường khi ai đó thiêu đốt tín vật Bỉ Ngạn sẽ luôn tạo ra động tĩnh rất lớn, bởi vì năng lượng sinh ra rất khủng khiếp khó mà khống chế được, nhưng lúc này Thiên Hoàn Trượng đang ở trong tay Khương Tử Nha, năng lượng khủng khiếp đến mấy thì cũng chỉ vừa xuất hiện đã lập tức bị hấp thu hết sạch, thế nên thoạt nhìn Khương Tử Nha vẫn rất bình tĩnh.
Cuối cùng La Niệm cũng phát hiện ra điểm khác lạ: “Khương Tử Nha tiền bối, tiền bối đang làm gì vậy?”
Khương Tử Nha không nói một lời. Sau khi thiêu đốt tín vật Bỉ Ngạn, sức sống của ông đang mất dần. Đôi mắt vốn sáng ngời có thần dần trở nên ảm đạm và khô quắt lại, tinh thần cũng nhanh chóng tan rã.
Lúc này, ánh sáng lam trên bề mặt Thiên Hoàn Trượng chợt lóe lên, bọc lấy Khương Tử Nha cùng La Niệm. Sau đó cả hai người chợt biến mất, một giây sau đã xuất hiện bên cạnh La Chinh.
Khương Tử Nha gần như dùng hết chút sức lực cuối cùng để nhét Thiên Hoàn Trượng vào trong tay La Chinh.
“Trông chờ vào ngươi..”
Khương Tử Nha vừa nói dứt câu, làn da trên mặt ông bắt đầu nứt ra, cơ bắp quắt queo bắt đầu xoay tròn, xương cốt khô nút và vỡ nát. Đây là bị Thánh Trụ phản phệ lại.
Trung tâm Thiên Chấp truyền lại cho La Chinh cảnh tượng này một cách hoàn toàn chuẩn xác. La Chinh cầm lấy Thiên Hoàn Trượng, vẻ mặt lo sợ không yên. Hắn không hiểu tại sao Khương Tử Nha bỗng nhiên bị tan biến thành bụi như thế.
Mấu chốt là, mặc dù Thiên Hoàn Trượng đã nằm trong tay La Chinh rồi nhưng hắn lại chẳng thể sử dụng. Vô luận là thần thức hay là âm thanh, hắn đều không có cách nào truyền ra trong Chủ Giới, thực tế lúc này hắn chẳng khác nào người câm.
La Niệm thấy phụ thân mình đứng sững ở đó thì không màng được gì nữa, trực tiếp nhào lên nắm lấy Thiên Hoàn Trượng và hét lên: “Không cần biết ngươi dùng cách gì, xin hãy bảo vệ bọn ta! Năng lượng trong cơ thể phụ thân, ngươi có thể hấp thu thỏa thích!”
Cậu không rõ mình làm vậy liệu có thành công không, dù sao Thiên Hoàn Trượng cũng chỉ nghe theo lệnh của người cầm nó.
Lúc trong lòng La Niệm còn đang lo lắng thì Thiên Hoàn Trượng bỗng điên cuồng hấp thu năng lượng của La Chinh, tốc độ hấp thu nhanh đến kinh người!
Với tốc độ hấp thu cỡ này thì Bất Hủ cảnh bình thường không giữ nổi được quá nửa hơi thở!
May mà sau lưng La Chinh có Khởi Nguyên Thần Huyết cung cấp năng lượng vô tận, sau khi Thiên Hoàn Trượng hấp thu đầy đủ năng lượng, trên đỉnh của thanh trượng gỗ lóe ra một vòng ánh sáng. Trong vòng sáng tách ra vô số hình lục giác, bao phủ lấy La Chinh và La Niệm.
Trong lúc kết giới hình lục giác này triển khai cũng đồng thời cắt đứt tia sáng mảnh nhỏ của Tinh Không Giác Côn!
Hàng Cách Giả vốn còn đang điều khiển Tinh Không Giác Côn ung dung nói chuyện, nào ngờ chỉ trong thời gian ngắn Khương Tử Nha đã đặt Thiên Hoàn Trượng vào trong tay La Chinh. Mãi sau khi kết giới mở ra hoàn toàn, nó mới phản ứng lại được.