Hạ Vân ngơ ngác nhìn La Chinh trước mặt mìnhTrong suy nghĩ của nàng ta, Đàm Hiên đánh chết Thượng Long nên La Chinh giết mình cũng là lẽ dĩ nhiên.
Thật không ngờ, đến cuối cùng hắn lại nương tay.
“Ta chịu thua” Hạ Vân nói.
La Chinh khẽ gật đầu, buông tay rồi thu hồi kiếm.
Hạ Phong ở đằng xa thấy La Chinh tha mạng cho muội muội của mình bèn thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt cũng thoải mái hơn.
Tiếp theo, hai bên cùng phân tán sức mạnh hoang thần rồi quay về tộc mình.
“Quá tuyệt vời, La Chinh, huynh phá hỏng lưới kiếm của nàng ta bằng cách nào vậy?” Trừng Úy hưng phấn ôm lấy La Chinh.
Những người khác trong tộc Xi Vưu cũng không còn lo lắng nữa.
Trong bốn trận trước, tộc Xi Vưu bọn họ thật sự quá uất nghẹn. Ngoài Trừng Úy từng thắng một trận ra thì những người còn lại đều thua, thậm chí còn có một người đã chết, có thể nói là thua rất thảm hại!
Nếu La Chinh cũng thua thì một khi tin tức này truyền đi, e rằng không ít thế lực tông môn lệ thuộc vào tộc Xi Vưu sẽ sinh ra ý nghĩ khác.
“Với sức mạnh của La Chinh ca ca thì phải càn quét cả tộc Hiên Viên mới đúng” Cặp mắt to của Mão Tuyết cong thành hình trăng lưỡi liềm.
Tử Ngọc cười nhẹ: “Kế tiếp còn hai trận chiến nữa, không thể lơ là, đặc biệt là tên Tiên Trạch kia”
“Ừm” La Chinh gật đầu.
Trong trận chiến thứ bảy, La Chinh đã giành phần thắng. Tộc Xi Vưu lại tràn đầy khí thế.
Bầu không khí bên tộc Hiên Viên thì nặng nề hẳn. Bọn họ không quan tâm đến trận thua này, điều làm bọn họ kiêng dè là thực lực mà La Chinh vừa thể hiện ra.
Hạ Vân ứng phó hết sức mà lại bị La Chinh phá giải dễ dàng như vậy.
Quan trọng hơn hết là hắn không hề di chuyển bước nào trong suốt trận đấu, điều này chứng tỏ thực lực của hắn không cùng một bậc với Hạ Vân.
“Ha ha ha ha, chắc chắn Hạ Phong không thể giải quyết được cái tên trâu bò đó, bây giờ đến lượt ta chứ nhỉ?” Tiên Trạch ngồi dưới đất nói với giọng điệu khó nghe.
Nếu hỏi rằng hiện giờ trong tộc Hiên Viên ai vui vẻ nhất thì đó chính là Tiên Trạch. La Chinh mà không xuất hiện thì có khi cả ngày hôm nay hắn ta sẽ phải nằm trên đất mãi.
Xét từ góc độ này thì Tiên Trạch cảm thấy La Chinh rất thuận mắt!
Cơ Mi đang căm tức mà Tiên Trạch còn châm dầu vào lửa, ông ta bèn hung hăng trợn mắt với Tiên Trạch rồi lớn tiếng gọi: “Hạ Phong!”
“Đại trưởng lão, Hạ Phong đây!”
Hạ Phong đang an ủi muội muội, vừa nghe Cơ Mi gọi bèn đáp ngay.
“Trận này ngươi lên” Cơ Mi ra lệnh.
“Vâng” Hạ Phong gật đầu.
Tiên Trạch liếc xéo đại trưởng lão rồi lại liếc Hạ Phong, cuối cùng khinh bỉ lầm bầm: “Đến cuối ta cũng phải lên thôi, để hắn ta lên là lãng phí thời gian…”
“Có lẽ ta sẽ làm ngươi thất vọng” Hạ Phong cười lạnh đáp trả.
Tiên Trạch liếm môi, đáp lại bằng nụ cười lạnh chứ không nói gì thêm.
Trên sân đấu, Hạ Phong đã hóa thành người khổng lồ hơn chục nghìn mét, tay cầm một thanh đao dài bảy tám mươi mét.
Sau khi La Chinh xuất hiện ở phía đối diện, Hạ Phong khẽ đè chuôi đao làm nó cắm xuống đất, kế đó chắp tay với La Chinh: “Cảm ơn ngươi đã tha mạng cho muội muội ta!”
La Chinh hơi bất ngờ với hành động của Hạ Phong: “Cuộc chiến này chỉ cần phân cao thấp chứ không cần lấy mạng, ta không giết nàng ta cũng là chuyện bình thường thôi, ngươi không cần phải cảm ơn ta”
Hạ Phong gật đầu, cầm lấy chuôi đao và nói từ tốn: “Cho dù đây là cuộc chiến phân cao thấp nhưng ta vẫn cần dốc sức thi đấu!”
“Tất nhiên là vậy” La Chinh thản nhiên nói.
“Xoẹt…”
Thời khắc Hạ Phong rút đao ra cũng là lúc khí thế quanh người y thay đổi một cách đáng kinh ngạc.
Những luồng sáng vàng tỏa ra từ Hiên Viên Hoang Thể không ngừng quấn quanh cơ thể y, thanh đao trong tay y cũng ẩn chứa hơi thở hung ác.
Chiêu số của đôi huynh muội này trái ngược nhau hoàn toàn…
La Chinh thấy thế bèn nhấc tay lên, thanh kiếm xanh xoay quanh cánh tay hắn một vòng rồi đột ngột chỉ về phía Hạ Phong.
“Ầm!”
Hạ Phong nhẹ nhàng đạp chân, một luồng sức mạnh to lớn bộc phát ra.
Mặt đất dưới chân y phồng lên và phát ra những tiếng nổ. Hạ Phong nương theo sức nổ ấy để bắn vọt về phía La Chinh với tốc độ cực nhanh.
So với muội muội Hạ Vân, y hơi yếu về cảm giác không gian nhưng lại chiếm lợi thế tuyệt đối về việc vận dụng sức mạnh hoang thần!
“Rất nhanh” La Chinh hơi nhướng mày.
Trước đòn tấn công trực diện của Hạ Phong, La Chinh giơ tay phải lên, đặt kiếm nằm ngang, còn tay trái đỡ mũi kiếm.
“Keng!”
Nhát đao vô cùng bá đạo của Hạ Phong chém thẳng lên trường kiếm.
“Oành oành…”
Một sức mạnh khổng lồ truyền ra từ thân kiếm.
Dưới lực đẩy của luồng sức mạnh ấy, mặt đất dưới chân La Chinh xuất hiện hai cái khe rộng hơn trăm mét và dài hàng trăm nghìn mét.
Hạ Phong không hề dừng lại mà đột nhiên đạp chân trên đất rồi nhảy lên như một con thú cổ hoang dã khổng lồ. Thanh đao lớn trong tay y cắt ngang chân trời và tạo thành một ánh đao bạc to lớn.
“Liệt Địa Trảm!”
Sức mạnh mà Hạ Phong bộc phát ra vô cùng bắt mắt.
Một số hoang thần theo dõi cuộc chiến từ xa đều khiếp sợ trước loại sức mạnh ấy!
“Hạ Phong vẫn mạnh như trước…”
“Y không chỉ có sức mạnh thôi đâu!”
“Tên nhóc trong bộ tộc Xi Vưu kia đã thắng Hạ Vân, nhưng e là cuộc đối đầu với Hạ Phong sẽ khó cho hắn”
Cho dù La Chinh đã thắng Hạ Vân nhưng những người ngoài cuộc vẫn cho rằng hắn thắng là nhờ may mắn.
“Sức mạnh dồi dào thật…”
La Chinh thờ ơ nhìn Hạ Phong trên bầu trời, sức mạnh trong cơ thể hắn cũng bắt đầu trào dâng.
Hắn tu luyện đến bây giờ mà vẫn chưa từng thử xem giới hạn sức mạnh của mình đến đâu…
Lực lượng của hoang thần vượt trội hơn hẳn chân thần.
Trong Thần vực, sức mạnh thuần túy không có tác dụng quá lớn, tất cả chân thần đều ỷ vào ba nghìn thần đạo mà Xi Vưu đã bố trí trong Thần vực, còn khả năng vận dụng lực lượng bản nguyên bị đặt xuống thứ yếu.
La Chinh đã phân tích lời nói của người bị lưu đày và nhận ra, hoang thần không phải là xu hướng tu luyện chính trong cả hỗn độn lẫn thế giới mẹ.
Cường giả Bỉ Ngạn cảnh trong thế giới mẹ đều sử dụng pháp môn tu luyện của Đại Thế Giới, bởi vì người tu luyện hoang thần không tài nào vượt qua Bỉ Ngạn.
Hiện giờ La Chinh đã là hoang thần cấp trung, lực lượng hoang thần thấm đẫm toàn bộ cơ thể. Ngoài ra, hắn còn có thể sử dụng lực lượng bản nguyên của Thần Đài Cửu Tinh!
Khi hai bên hỗ trợ lẫn nhau sẽ bùng nổ ra sức mạnh vô cùng đáng sợ!
“La Chinh, mau tránh khỏi nhát đao đó!”
“Nếu không chạy là không kịp nữa đâu!”
“Đừng đỡ!”
Người tộc Xi Vưu hơi nóng nảy.
Trong mắt họ, khi đối mặt với nhát đao chém trời chặt đất ấy thì hiển nhiên La Chinh phải né đi, sau đó mới từ từ nghĩ cách phản công, thế nhưng hắn lại cứ đứng lù lù tại chỗ.
“Thử xem nào…”
La Chinh khẽ híp mắt lại, hơi nghiêng người rồi vọt từ dưới lên như một con hổ dữ kiêu ngạo.
Cùng lúc đó, sức mạnh hoang thần bộc phát khắp toàn thân hắn!
“Vút…”
Ánh kiếm màu xanh biếc cắt qua bầu trời và tạo ra những tiếng rít chói tai.
Không ngờ La Chinh thật sự định đỡ nhát đao ấy!
* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!