Toàn thân Nữ Oa bủn rủn, nằm trong lòng Phục Hy một lúc mới bình phục lại“Đỡ hơn một chút chưa?” Phục Hy hỏi.
Nữ Oa gật đầu, nhẹ nhàng rời khỏi ngực Phục Hy.
Vào giây phút kia, Nữ Oa cảm thấy ý thức của mình bị luồng sức mạnh hủy diệt kia khống chế, gần như hoàn toàn mất phương hướng.
“Nữ Oa, sức mạnh của ngươi đã tới cực hạn rồi sao?”
Một con rùa đen dài khoảng một trượng bò trên đài Phỉ Thúy. Bên cạnh con rùa đen còn có một “con lười” và một con bọ cạp lớn. Hiện tại, “Tịch”, “Trắc” và “Mạc” đều ở trong Lê Sơn. Để tiện liên lạc, bọn chúng đã hóa ra một phân thân của mình.
“Có đạt tới cực hạn hay không…” Nữ Oa trầm tư một lúc rồi đáp: “Không hề”
Vừa rồi, Nữ Oa cảm thấy sức mạnh của mình gần như vô tận. Nàng bị loại sức mạnh hủy diệt vô tận này làm mất khống chế. Loại sức mạnh này như có thể khiến Nữ Oa có được tất cả.
“Mạc” khẽ cười nói: “Xem ra lão hủ không thể ngăn cản được hắc hỏa của ngươi rồi”
“Cường đại thì cường đại đấy, nhưng sức mạnh này có thể khiến tâm trí mất khống chế. Vì vậy có gắng ít dùng chút sẽ tốt hơn” Phục Hy không khỏi lo lắng.
Đông Hoàng Thái Nhất lại nói: “Có lẽ chúng ta chưa hiểu rõ sức mạnh huyết mạch. Sau khi tu thành bí pháp Khống Huyết còn cần thời gian để thích ứng”
Sau khi ông, lão Anh và Thắng Thiên Thử Vương tu luyện bí pháp Khống Huyết, thực lực cũng có tăng vọt những không đạt tới mức như Nữ Oa, Phục Hy, tuy nhiên cũng chẳng chênh lệch là bao.
Trong đỉnh Thâm Lam, đám người La Chinh, La Yên đã chứng kiến toàn bộ tình huống trên bầu trời.
“Không ngờ thực lực của Nữ Oa nương nương lại mạnh tới vậy…” Trong mắt Huân không thể che giấu nổi sự kinh ngạc.
La Yên khẽ mỉm cười nói: “Thực lực của Nữ Oa nương nương đã tăng tới mức này, chắc hẳn thực lực của ca ca cũng tiến bộ hơn mới đúng!”
“Tình huống của ta hơi đặc biệt, không tiến bộ nhiều” La chinh cười khổ.
Bí pháp Khống Huyết mà hắn tu luyện chỉ là phương pháp vận dụng nông cạn nhất, có tăng thực lực nhưng sẽ không tăng vọt như những Bất Hủ cảnh khác, dù sao La Chinh chưa thể thực sự khống chế được Khởi Nguyên Thần Huyết.
Lúc này, một cô bé thẫn thờ đi tới. Cô bé này có đôi bím tóc sừng dê, khuôn mặt nhỏ nhắn tròn trịa, đôi mắt đơn thuần như đá quý màu đen. Nhìn dung mạo của cô bé này có thể thấy thấp thoáng bóng dáng của Khê Ấu Cầm.
“Cha, Vân Hân muốn được bế!” Cô bé duỗi hai tay về phía La Chinh.
La Chinh ôm chặt lấy cô bé này rồi giơ lên cao, nàng vui vẻ cười khanh khách.
Cô bé này là La Vân Hân, con gái của hắn và Khê Ấu Cầm. Sau khi nàng được sinh ra tại thế giới trong cơ thể của La Chinh thì luôn ở trong Tiên Phủ. Lần này, La Chinh trở về từ thế giới Bỉ Ngạn, hắn thấy thời gian này là khoảng thời gian bình an khó có được nên đã mời hết chúng nữ trong Tiên Phủ ra ngoài.
Mặc dù La Vân Hân chưa đầy hai tuổi nhưng vô cùng thông minh. Dưới sự dạy bảo của chúng nữ, nàng đã biết hơn một nghìn chữ, bây giờ có thể đọc được một chút Phạn văn đơn giản. Quả thực, La Vân Hân có năng lực tương tự như La Niệm, nhưng ngoan ngoãn hơn La Niệm rất nhiều.
Đây có thể coi như lần thứ hai La Vân Hân nhìn thấy La Chinh, nhưng giữa hai cha con không có cảm giác xa lạ. La Chinh chơi với La Vân Hân một lúc rồi mới trả lại cho Khê Ấu Cầm. Lúc này, hắn mới chú ý tới ánh mắt của Ninh Vũ Điệp ở cách đó không xa. Trong ánh mắt kia giấu kín sự lo lắng và ai oán.
La Niệm tiến vào không gian Tắc San lâu như vậy vẫn không có tin tức. Trước đây, La Chinh định liên lạc với Khương Tử Nha thông qua Vòng Tròn Giáng Lâm nhưng đều thất bại. Mỗi ngày trôi qua, sự lo âu trong lòng Ninh Vũ Điệp lại nhiều hơn một phần. La Chinh tiến tới nhẹ nhàng ôm Ninh Vũ Điệp vào lòng và an ủi một lúc lâu.
Hắn không vào không gian Tắc San được nên thực sự chẳng có biện pháp nào hay ho, chỉ có thể đặt hy vọng lên người Khương Tử Nha.
…
Mấy ngày sau, một tin tức chấn động truyền khắp thế giới mẹ và truyền vào Lê Sơn. Cổ Thần Hỗn Độn Không, Cơ Hiên Viên, Thần Nông đều chết hết.
Dưới sự nâng đỡ của văn minh Nguyên Linh, tộc Hữu Hùng và tộc Thần Nông Thị đã trở thành thế sự siêu cấp mạnh nhất trong thế giới mẹ. Thủ lĩnh của hai thế lực lớn và một Cổ Thần Hỗn Độn chết, tin tức này chấn động không kém trận chiến Lê Sơn. Vì thành Nguyệt Thuẫn không hề bị hủy diệt nên có rất nhiều người tận mắt trông thấy. Thậm chí, cảnh tượng Tà Thần giết chết ba người kia còn được lưu truyền một cách sinh động.
Khi tin tức kia truyền vào Lê Sơn lập tức đã được coi là tin tức cực kỳ quan trọng. Trên đài Phỉ Thúy, các nhân vật quan trọng trong Lê Sơn đều đã tới. Cơ Hiên Viên chết là một tin tức tốt với Lê Sơn, nhưng không khí ở hiện trường vẫn cực kỳ căng thẳng. Bởi vì một mình Tà Thần có thể giết chết Cổ Thần Hỗn Độn “Không”, Cơ Hiên Viên và Thần Nông đúng là quá đáng sợ.
Ba Cổ Thần Hỗn Độn trấn thủ tại Lê Sơn chủ yếu là để chống cự tộc Hữu Hùng và tộc Thần Nông Thị. Bây giờ hai thế lực siêu cấp này đã bị hủy diệt, nhưng lại xuất hiện thêm một tồn tại càng đáng sợ hơn…
“Tà Thần có thể phục chế rất nhiều cá thể, mỗi cá thể lại có thực lực tương đương với thực lực của hắn ta”
“Năng lượng dung đạo trong tay hắn ta có uy lực lớn tới đáng sợ…”
“Quan trọng nhất là thực lực của Cơ Hiên Viên và Thần Nông cũng cực kỳ cường đại. Chắc hẳn bọn họ cũng lấy được bí pháp Khống Huyết từ chỗ văn minh Nguyên Linh. Cơ Hiên Viên hẳn đã giết mấy trăm Tà Thần!” Phục Hy vừa nói vừa ném một tảng đá màu xanh lục trong tay cho La Chinh.
Tảng đá màu xanh lục này là Ức Cảnh Chi Tinh, là một trong những loại tinh thể có thể ghi chép ký ức. Chủ nhân của Ức Cảnh Chi Tinh này trốn ở trong một góc của thành Nguyệt Thuẫn, thị giác cực kỳ tốt đã chứng kiến trận chiến kia. Sau khi Ức Cảnh Chi Tinh của người này được lưu truyền đã đạt tới một cái giá cực cao. Cuối cùng, tộc Nhĩ Thử đã mua được rồi đưa vào trong Lê Sơn.
Sau khi La Chinh nhận lấy Ức Cảnh Chi Tinh đã đặt nó lên trán. Trong nháy mắt, hắn đã đắm chìm trong cảnh của thành Nguyệt Thuẫn, tận mắt thấy cảnh hơn mười nghìn tên Tà Thần giết chết “Không”.
Sau khi xem xong, La Chinh lộ ra vẻ nghiêm túc, ném Ức Cảnh Chi Tinh cho Đông Hoàng. Đông Hoàng xem xong lại đưa cho lão Anh. Mỗi người xem xong Ức Cảnh Chi Tinh đều rơi vào im lặng.
Với nhãn lực của mình, bọn họ đã có nhận thức trực quan về thực lực của Tà Thần một cách nhanh chóng, đúng là đáng sợ!
“Những kẻ có liên quan tới tên tiểu tử ngươi, tên nào cũng là yêu nghiệt” Phục Hy không nhịn được nói.
Bản thân La Chinh thì không nói, hai đứa con của hắn cũng có thiên phú đặc biệt. Ngay cả thằng nhãi bỗng nhiên xuất hiện tại thế giới trong cơ thể cũng trưởng thành tới mức đáng sợ này…
Nữ Oa thì thào nói: “Nhưng hơi kỳ lạ”
“Kỳ lạ cái gì?” Phục Hy hỏi.
“Bước kế tiếp, Tà Thần nhất định sẽ nhằm vào Lê Sơn, nhằm vào La Chinh” Nữ Oa nói: “Nếu hắn ta muốn ra tay với chúng ta thì nhất định sẽ không để nhiều người sống sót trong thành Nguyệt Thuẫn như vậy. Với năng lực của hắn ta thì có thể giết sạch toàn bộ thành Nguyệt Thuẫn, thậm chí là cả Huyết Hải Châu. Vì sao Tà Thần lại mặc cho những người còn sống sót này truyền tin tức ra?”
Nếu Tà thần lặng lẽ tiến vào Lê Sơn và dùng loại năng lực đáng sợ kia thì Lê Sơn vốn chẳng thể phòng bị được.
Nghe Nữ Oa phân tích như vậy, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía La Chinh. Trong những người ở nơi này, La Chinh hẳn là là người hiểu Tà Thần nhất.
La Chinh trả lời mà chẳng hề nghĩ ngợi: “Bởi vì hắn ta vốn chẳng quan tâm”
Trong mắt Tà Thần, đây là một trận chiến chắc chắn sẽ thắng, bất kể La Chinh phản kháng như thế nào thì chắp cánh cũng khó thoát.