Tim La Chinh đánh thịch một cáiLa Chinh không hề tiết lộ cho người ngoài biết về chín con thần long và đỉnh Thần Hỏa.
Trước đây, Phong lão đầu đã từng đề cập qua một lần nhưng La Chinh cho rằng có khả năng lớn là nói về rồng tổ. Bây giờ, xem như La Chinh đã hiểu, sự hiểu biết của đám người này đối với hắn còn sâu hơn cả chính hắn.
Hắn hơi phiền muộn, nhưng điều này đối với hắn cũng không phải chuyện xấu.
Huống chi, nếu các Thiên Tôn muốn hại hắn, cũng không cần quanh co đường vòng nhiều như thế.
La Chinh mỉm cười, nói: “Ta muốn xin sự đồng ý của bọn họ”
Phong lão đầu gật đầu, có vẻ rất kiên nhẫn.
Nhưng La Chinh còn chưa hỏi kịp ý kiến của Thanh Long, giọng của nó đã vang lên.
“Đến lúc rồi, đại ca đã ngủ say nhiều năm, có điều ta cứ nghĩ phải về đến Chân Long giới mới có cơ hội” Thanh Long chậm rãi nói.
“Tại sao Thiên Vị tộc lại biết đến sự tồn tại của các ngươi?” La Chinh tò mò hỏi.
Thanh Long im lặng một hồi mới lên tiếng: “Bọn họ là quân cờ do môn đồ của thánh nhân bố trí, mà Chân Long tộc chúng ta là khế ước thú của thánh nhân. Bọn họ biết đến sự tồn tại của chúng ta cũng không có gì lạ”
Chân Long tộc là khế ước thú của thánh nhân?
Như vậy, chẳng phải toàn bộ Chân Long giới là một túi linh thú rất lớn sao?
Đây chính là suy đoán của La Chinh.
Mặc dù suy đoán này không đáng tin, nhưng chuyện khó tin nhất đã xảy ra. Vũ trụ khổng lồ như vậy cũng chỉ là một thế giới bên trong cơ thể thánh nhân. Vậy chẳng có gì là không thể khi một Chân Long giới độc lập lại là một túi linh thú cả.
Rốt cuộc thì thánh nhân là sinh linh có cấp bậc như thế nào? La Chinh không nhịn được mà thở dài trong lòng.
Hắn biết càng nhiều, thế giới này lại càng lạ lẫm. Tất cả đều không giống như bề ngoài mà hắn đã nhìn thấy.
Trước mặt bao người, La Chinh bước đến trước những quan tài thủy tinh.
Lúc này, Phong lão đầu cũng trở nên vô cùng cẩn thận. Tinh phách linh hồn trong quan tài thủy tinh đều là vật sống, trong đó có đủ các loại thú dữ, thần thú, đều do Thiên Vị tộc săn giết mấy năm qua. Nếu tùy tiện thả ra ngoài, sợ rằng bọn chúng sẽ cắn nuốt sạch sẽ linh hồn La Chinh.
Giá trị của tinh phách linh hồn rất khó có thể đánh giá. Cho dù là thủ lĩnh của các thế lực lớn như Thần Dụ Thiên Tôn và Nguyên Tội Thiên Tôn cũng phải chấn động khi nhìn thấy số lượng tinh phách linh hồn nhiều như vậy. Mấy năm qua, Thiên Vị tộc có thể săn giết được nhiều tinh phách linh hồn như vậy trong vũ trụ. Thủ đoạn này, cho dù là ba thế lực lớn của Nhân tộc cộng lại cũng không bằng.
“Thả lỏng một chút, ta sẽ xóa bỏ những linh hồn bên trong đám tinh phách này”
Phong lão đầu nói xong, bèn đưa hai ngón tay dài ra vẩy nhẹ một cái. Quan tài thủy tinh liền mở một góc.
Trong nháy mắt khi quan tài thủy tinh mở ra, âm thanh quỷ khóc sói gào cùng với khí thế mãnh liệt từ bên trong quan tài bay thẳng đến chỗ La Chinh.
Nếu linh hồn biến mất khỏi tinh phách, tinh phách sẽ dần khô kiệt, từ đó hóa thành phách tinh. Mặc dù phách tinh rất có lợi đối với linh hồn, nhưng hiệu quả lại suy giảm rất nhiều. Sau khi tinh phách linh hồn bị bắt giữ thì vẫn luôn được Thiên Vị tộc nuôi dưỡng.
Trong khoảnh khắc tinh phách linh hồn tuôn ra, mắt Phong lão đầu lóe lên. Từ giữa mày của ông bỗng nhiên biến ảo ra một cây thước bằng ngọc xanh.
Thước ngọc Thuần Ly là pháp bảo bản mệnh của lão tộc trưởng.
Sau khi thước ngọc xuất hiện, nó lập tức vung tới chỗ tinh phách linh hồn.
Mỗi một lần vung tới đều đi kèm với một tiếng kêu bén nhọn. Cho dù chỉ còn tồn tại một tinh phách thì đám linh hồn này cũng không muốn bị xóa bỏ hoàn toàn. Nhưng khi đối mặt với lão tộc trưởng, đám linh hồn không còn chỗ để kháng cự.
Dưới sự điều khiển của Phong lão đầu, tinh phách bị xóa bỏ linh hồn biến thành một luồng ánh sáng màu cam dịu nhẹ, vọt thẳng vào trán của La Chinh, tiến vào trong đầu của hắn.
Tinh phách quán thể là một loại phương pháp tu luyện linh hồn.
Nhưng phương pháp tu luyện này không khỏi quá xa xỉ đối với rất nhiều võ giả.
Cho dù là Thiên Tôn cũng khó mà thu thập được. Số lượng tinh phách này được toàn bộ Thiên Vị tộc cất giữ vô số năm tháng mới tồn lưu đến ngày hôm nay. Việc cung cấp nuôi dưỡng tinh phách cũng hao phí một con số khổng lồ.
Sau khi tinh phách nhập thể, chúng lập tức biến thành một dòng nước suối chảy xuôi, lan vào sâu trong linh hồn của La Chinh.
Róc rách!
Dòng nước suối không ngừng lan tràn, cuối cùng chảy đến bên cạnh đỉnh Thần Hỏa.
Thanh Long bỗng nhiên phát ra tiếng gầm gừ kỳ lạ. Trong nháy mắt, dòng nước suối hình thành từ tinh phách phân thành chín luồng, ngâm đầu của chín con Chân Long ở bên trong.
Nhu cầu tinh phách của chín con Chân Long rất lớn.
Nhưng Thiên Vị tộc chuẩn bị khá đầy đủ. Tinh phách linh hồn bên trong quan tài thủy tinh đầu tiên nhanh chóng bị hút sạch. Sau đó, Phong lão đầu tiếp tục mở quan tài thứ hai, thứ ba, thứ tư…
Tinh phách Linh hồn không ngừng được rót vào, chín con Chân Long đang xoay quanh đỉnh Thần Hỏa cũng bắt đầu lộ ra màu sắc của mình.
Xanh đỏ lam trắng tím đen vàng…
Nhất thời, Chân Long chiếm cứ mặt ngoài của đỉnh Thần Hỏa tỏa ra màu sắc chói mắt.
Trong đó, chói mắt nhất chính là Chân Long màu vàng ở chính giữa.
Sau khi toàn bộ tinh phách linh hồn của hơn mười quan tài thủy tinh được rót vào não La Chinh, bỗng nhiên trong đầu hắn phát ra tiếng rồng ngâm.
Tiếng rồng ngâm ẩn chứa một cảm xúc mịt mờ, từ trong đầu La Chinh khuếch tán ra ngoài, tràn ngập toàn bộ hang động.
Rất nhiều Thiên Tôn nghe được tiếng rồng ngâm, tinh thần cũng hơi xao động.
Đám người Hoa Thiên Mệnh lộ vẻ kích động khi nhìn La Chinh, ánh mắt che giấu sự e ngại.
Tiếng rồng ngâm này đến từ Ngũ Trảo Kim Long trên đỉnh Thần Hỏa, nó chính là huyết mạch cường đại nhất của Chân Long tộc, đồng thời cũng có được truyền thừa cực kỳ đặc biệt.
“Rống!”
“Rống!”
“Rống…”
Tám con Chân Long khác cũng cùng lúc gầm rú theo.
Chín con Chân Long bị nhốt trên đỉnh Thần Hỏa đã lâu, dưới sự dẫn dắt của đại ca, chúng thoải mái giải phóng tâm trạng của mình.
Vèo vèo vèo…
Linh hồn Chân Long từ trên đỉnh Thần Hỏa bong ra từng mảng, hóa thành hư ảnh, chui ra khỏi đầu La Chinh.
Thân hình Chân Long rất lớn, nhưng chúng vẫn chen nhau trên đỉnh Thần Hỏa, cái nổi lên chỉ là bản thu nhỏ mà thôi.
Hư ảnh chín con Chân Long xoay quanh cơ thể La Chinh, giương nanh múa vuốt, dùng đôi mắt rồng của mình đánh giá xung quanh. Trong đó ẩn chứa đủ loại cảm xúc, có mê mang, có cảm thán, có uy nghiêm, cũng có cẩn thận.
Mặc dù chỉ là linh hồn của chín con Chân Long, nhưng rất nhiều Thiên Tôn vẫn phải đề phòng, mà sự đề phòng này là đến từ bản năng.
Con Ngũ Trảo Kim Long to nhất đang cuộn sau phần gáy của La Chinh, long trảo màu vàng đặt lên bả vai của hắn, nó nhìn chằm chằm Phong lão đầu: “Trên người ngươi có mùi của Thái Bạch”
Phong lão đầu gật đầu: “Huyết mạch trên người chúng ta chính là huyết mạch của Thái Bạch”
“Grào… không tệ. Rốt cuộc sắp xếp của Thái Bạch năm đó cũng đã phát huy tác dụng” Ngũ Trảo Kim Long nói.
Nhưng Phong lão đầu lại lắc đầu: “Còn chưa đủ, đối thủ của chúng ta mạnh hơn trong tưởng tượng rất nhiều. Trận chiến này chỉ là mở màn. Thắng một bước, chúng ta mới có thể đi một bước. Nhưng chỉ cần bại một bước, chúng ta sẽ thua hoàn toàn”
“Chúng ta không còn lựa chọn nào khác” Ngũ Trảo Kim Long thản nhiên nói.
“Nói đúng lắm, chúng ta không còn lựa chọn nào khác” Phong lão đầu lạnh nhạt nói. Đến trình độ như bọn họ, cho dù khổ, cho dù gian nan cũng chỉ có thể kiên trì đi tiếp, bởi vì có cái gọi là mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên.
“Khoan đã…”
Lúc này, Ma Thủy Thiên Tôn đột nhiên lên tiếng: “Nghe qua, hình như chúng ta vô tình bị cuốn vào trong nguy hiểm này thì phải? Mà nguy hiểm này là do Thiên Vị tộc các ngươi dẫn đến, vì sao Ma tộc chúng ta lại phải tham dự vào bên trong?”
Ma Thủy Thiên Tôn nói vậy, Thiên Tôn của những tộc khác cũng hoài nghi.
Thiên Vị tộc triệu tập thủ lĩnh các đại chủng tộc đến, chính là để đối kháng với nguy cơ lớn nhất trong vũ trụ.
Nhưng bây giờ xem ra, nguy cơ này là do Thiên Vị tộc dẫn đến.
Thiên Vị tộc rước lấy phiền phức thì có liên quan gì đến bọn họ?
Grào! Ngũ Trảo Kim Long gào thét, mắt rồng vàng óng nhìn Ma Thủy Thiên Tôn nói: “Các ngươi không còn lựa chọn nào khác. Sinh linh không ra khỏi được Thiên Đạo của vũ trụ thì không thể lựa chọn. Kết cục của các ngươi sau cùng cũng chỉ biến thành chân nguyên mà thôi. Ngẫm lại kết cục của những sinh linh của thế giới bên trong cơ thể các ngươi đi, ha ha…”
Nếu một vị Thiên Tôn chết, thế giới bên trong cơ thể của người đó cũng sụp đổ theo. Tất cả những gì bên trong thế giới đó sẽ một lần nữa trở về với tạo hóa của trời đất.
Các Thiên Tôn có mặt ở đây chính là sinh linh bên trong vũ trụ, mà vũ trụ này lại là thế giới bên trong cơ thể của thánh nhân. Nếu vũ trụ này sụp đổ, bọn họ cũng không cách nào vượt qua được Thiên Đạo, thoát khỏi sự trói buộc của Thiên Đạo, sẽ trở về lại bàn tay tạo hóa, tiêu tán giữa trời đất này.