Nếu chờ khi con Quỷ Quyệt kia sống lại nhưng không tìm thấy nhà lá của mình, vậy chắc chắn sẽ phát hiện ra đoàn người bọn họ. Điều chờ đợi bọn họ sẽ là một cuộc bao vây tấn công của hai trăm con Quỷ Quyệt. Với thực lực của đám Quỷ Quyệt này, sống sót là một hy vọng xa vời. Đối đầu với một con Quỷ Quyệt có lẽ còn có phần thắngPhán đoán của Nữ Oa vô cùng chắc nịch.
“Ngươi chắc chắn mình có thể đánh bại một con Quỷ Quyệt?” Huyết Lang nở nụ cười.
“Không thì sao? Giơ tay chịu trói?” Phục Hy trầm mặt hỏi.
“Ta không có ý xem thường các ngươi” Huyết Lang thản nhiên nhìn Phục Hy: “Trước kia ở Thái Thanh Thiên có một chi dị tộc tên là tộc Hồ Hổ, thực lực rất mạnh, văn minh Nguyên Linh cũng không dám trêu chọc chúng, chúng là bạn của chúng ta…”
Thợ săn Bất Hủ tuy độc lai độc vãng nhưng không phải không có lấy một người bạn trong Tam Thanh Thiên. Tộc Hồ Hổ miễn cưỡng được tính là một người bạn của nhóm thợ săn Bất Hủ.
Trước kia mấy chục thành viên tộc Hồ Hổ từng rơi vào “giếng Ác Độc”, chính thợ săn Bất Hủ đã cứu chúng ra ngoài. Vì ơn cứu mạng này mà tộc Hồ Hổ sẵn lòng bảo vệ các thợ săn Bất Hủ vĩnh viễn. Các thợ săn Bất Hủ bị dồn vào đường cùng sẽ tìm tộc Hồ Hổ nương tựa, nhờ đó mà mấy lần thoát được tai họa ngập đầu.
Nhưng chính một dị tộc cường đại đến mức ngay cả văn minh Nguyên Linh cũng không dám trêu vào như vậy lại bị một con Quỷ Quyệt tiêu diệt!
Khi đó các thợ săn Bất Hủ đang ở trong tộc Hồ Hổ, ban đầu khi nghe nói có Quỷ Quyệt tới, các thợ săn Bất Hủ còn không thèm để tâm, dù sao khi đó tộc Hồ Hổ cũng như mặt trời ban trưa. Ngay cả Mục Linh đích thân tới tộc Hồ Hổ để đòi các thợ săn Bất Hủ cũng bị người tộc Hồ Hổ đuổi đi, trong Tam Thanh Thiên ai dám trêu chọc bọn họ?
Chẳng mấy chốc thợ săn Bất Hủ đã phát hiện suy nghĩ của mình hoàn toàn sai. Sự cường đại của Quỷ Quyệt vượt xa tưởng tượng của bọn họ.
Lúc ấy thợ săn Bất Hủ có thoáng nhìn thấy hình thái của Quỷ Quyệt, đó là một loại linh thể không ngừng biến hóa.
Sau khi con Quỷ Quyệt ấy xông vào bộ tộc thì lập tức phát nổ, sau đó là một ngọn lửa đỏ như máu tràn lan khắp nơi. Phần lớn người tộc Hồ Hổ đều không có cơ hội chạy trốn, bị ngọn lửa máu nuốt chửng.
Lúc ấy các thợ săn Bất Hủ đang ở ngoài bộ tộc, thấy lửa lớn lan tràn thì quay đầu bỏ chạy, nhưng lửa máu vẫn thiêu rụi ba thợ săn Bất Hủ, trong đó có một thợ săn Bất Hủ bị lửa đốt cháy sém một chút.
Vị thợ săn Bất Hủ này giống như bị trúng lời nguyền đáng sợ nhất, thân thể xuất hiện rất nhiều nếp nhăn, linh hồn cũng hóa thành màu trắng xám, cho dù có rót bao nhiêu sức mạnh sinh mệnh vào cũng không hề hiệu quả, gắng gượng chống đỡ mấy tháng thì chết.
Từ đó các thợ săn Bất Hủ mới thật sự hiểu rõ về thực lực của Quỷ Quyệt…
Huyết Lang kể xong, sắc mặt Đông Hoàng, lão Anh, Thắng Thiên Thử Vương, thậm chí cả Nữ Oa cũng trở nên cực kỳ khó coi.
Nữ Oa và Phục Hy biết Quỷ Quyệt rất đáng sợ, nhưng không ngờ lại đáng sợ đến như vậy.
“Nói như vậy, chẳng lẽ chúng ta nhất định phải chết?” Đông Hoàng hỏi.
Quỷ Quyệt cường đại như vậy, bọn họ không thể nào đấu lại…
“Chưa chắc con Quỷ Quyệt nào cũng mạnh như vậy, hẳn là có cách đối phó” La Chinh đột nhiên nói.
“Làm sao biết được?” Đông Hoàng lại hỏi.
“Con Quỷ Quyệt ở chỗ này chắc chắn cũng bị kẻ nào động tay động chân đưa tới Thượng Thanh Thiên” La Chinh chỉ vào những căn nhà lá xa xa và nói.
Quỷ Quyệt trên con đường Than Khóc nhất định sẽ không vô duyên vô cớ chạy mất một con, tất nhiên là có người đưa nó đến Thượng Thanh Thiên, nếu người xưa đã có thể làm được thì người sau cũng có thể làm được.
“Đúng, lúc trước con Quỷ Quyệt kia cũng bị người ta đuổi đi được, chưa chắc chúng ta đã không có cơ hội” Nữ Oa tán thành với việc giết chết một con Quỷ Quyệt.
Huyết Sư lại hỏi: “La Chinh, ngươi chắc chắn là đêm nay con Quỷ Quyệt kia sẽ sống lại chứ?”
La Chinh lắc đầu: “Không thể xác định chắc chắn, ta chỉ nghe được vài lời của đối phương mà thôi, chúng muốn hồi sinh con Quỷ Quyệt đó vào đêm nay, nhưng chưa chắc đã làm được”
Hắn nói như vậy, mọi người lại bắt đầu do dự. Có vẻ xác suất hồi sinh vào đêm nay không lớn cho lắm, nhưng một khi nó hồi sinh, tất cả mọi ngươi đều sẽ gặp phải tai ương.
Nếu chủ động liều một phen, độ khó cũng không nhỏ…
Lúc này, Dực Vương vốn kiệm lời đột nhiên lên tiếng: “Đừng ký thác hết toàn bộ hy vọng vào người khác, giao ra quyền chủ động đồng nghĩa với ngẩng cổ chịu chém!”
Văn minh Thanh Ngọc đã từng gửi gắm hy vọng vào tộc Vô Không, hy vọng chúng có thể giơ cao đánh khẽ, kết quả là cả văn minh Thanh Ngọc phải trả giá thê thảm.
“Dực Vương nói đúng, chờ tới buổi tối, chúng ta ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có” Phục Hy cũng gật đầu nói.
Thắng Thiên Thử Vương nhìn chằm chằm hai huynh đệ Huyết Sư và Huyết Nha: “Không phải các ngươi có Hắc Nhật sao? Cuốn một con Quỷ Quyệt vào Hắc Nhật chẳng phải là xong rồi hay sao?”
Hắc Nhật tuy có mức cực hạn, nhưng đối phó với mấy thứ này thì cực kỳ thuận tiện.
“Có thể thử một lần” Huyết Sư gật đầu. Trong lòng hắn ta cũng có ý này, cho nên mới bảo La Chinh xác nhận một phen.
“Thực lực của mỗi một con Quỷ Quyệt đều khác nhau” Huyết Lang nói: “Chúng ta còn rất nhiều thời gian, hy vọng có thể lựa chọn ra một đối thủ dễ đối phó”
Ban ngày trên con đường Than Khóc kéo dài đến sáu canh giờ, thời gian vô cùng dư dả.
Về chuyện lựa chọn đối thủ thì phải giao cho Quái Thiên Khuyển mẫn cảm nhạy bén nhất. Nó có thể cảm nhận được sức uy hiếp mạnh yếu của từng kẻ địch, việc này thực sự nhắm trúng sở trường của nó.
Quái Thiên Khuyển đánh hơi trước những căn nhà lá, mỗi khi đi qua một căn, trong mắt nó đều sẽ hiện lên vẻ hoảng sợ, sau đó không chút do dự đi tới căn nhà lá phía trước.
Lần lượt đánh hơi hơn một trăm căn nhà lá, lúc chỉ còn ba căn cuối cùng thì Quái Thiên Khuyển đột nhiên dừng bước, thấp giọng nói: “Cái này”
Đó là một căn nhà lá đứng riêng lẻ. Khí tức trong nhà lá truyền ra cũng đầy sức uy hiếp, nhưng so với những con Quỷ Quyệt khác thì lại yếu hơn một chút.
“Chuẩn bị đi” Phục Hy nói với ba thợ săn Bất Hủ.
Ba thợ săn Bất Hủ phối hợp cực kỳ hoàn mỹ, Huyết Lang quấn lấy Quỷ Quyệt, Huyết Sư và Huyết Nha thì hút nó vào, nếu thuận lợi thì chỉ cần một cái chớp mắt là xong.
Những người khác đứng xa hơn một chút, tạo thành một vòng vây để kịp thời ứng phó với tình huống ngoài ý muốn.
Sau khi mọi người lần nữa phá hủy thính giác của mình, Huyết Sư và Huyết Nha lập tức phô ra một vòng Hắc Nhật.
Huyết Lang hóa thành một tấm mạng nhện chắn trước căn nhà lá.
“Ai đi vạch nhà lá ra?” Huyết Nha hỏi.
Trên mặt mọi người đều hiện lên vẻ do dự.
“Để ta” La Chinh hùng hồn đứng dậy.
Hắn đi thẳng tới căn nhà lá, đưa tay nắm lấy một góc rồi xốc lên từng chút một.
Thôn làng chìm trong sương trắng mờ mịt có vẻ vô cùng yên tĩnh, thậm chí giờ khắc này mọi người còn nghe rõ cả tiếng tim đập của bản thân.
La Chinh xốc nhà lá lên hơn phân nửa, mọi người cũng nhìn thấy một thứ có hình dạng kỳ dị nằm trên mặt đất.
Thứ kia trông như một bãi chất lỏng màu trắng, nhưng lại có chân có đầu. Gương mặt trên đầu có hai lỗ hổng màu đen, nhìn chằm chằm vào khiến người ta có cảm giác sâu hun hút đáng sợ.
“Đây là Quỷ Quyệt…”
“Đang ngủ à?”
“Loại khí tức này, quá áp lực…”
Không có nhà lá che chắn, mọi người được tận mắt nhìn thấy Quỷ Quyệt, áp lực trong lòng càng lớn.
Quỷ Quyệt này giống như khắc tinh của tất cả mọi sinh linh, trời sinh có thể áp chế toàn bộ những sinh linh khác.
La Chinh lùi lại vài bước rồi gật đầu với các thợ săn Bất Hủ, ý bảo bọn họ ra tay.