Ma Khiếu bay ngược ra ngoài, làm đứt hơn trăm cây đại thụ cao vút trong mây. Trước kia trong loạn chiến, những cây đại thụ này đã bị đốt cháy một lần, chỉ còn lại thân cây cháy đenDưới từng lượt va chạm, từ trong cơ thể của lão tổ Ma Khiếu đột nhiên bùng lên một ngọn lửa lớn dữ dội, cuối cùng gã cũng ổn định được thân hình của mình. Nhìn thấy vai phải của mình trống không, vẻ kinh sợ trên mặt gã càng rõ rệt hơn!
Khi gã nghe thấy có người gọi tên “La Chinh”, Ma Khiếu kinh ngạc không nói nên lời!
Gã có nghĩ thế nào thì cũng không thể ngờ được rằng người thanh niên Nhân tộc trông có vẻ gầy yếu trước mặt này lại chính là La Chinh – người đã đuổi Ma tộc bọn họ ra khỏi tháp Tội Ác!
“Ầm ầm!”
Từng ngọn lửa mãnh liệt lan ra từ quanh thân Ma Khiếu. Nhiệt độ cao dữ đội đã thiêu rụi những cây cổ thụ ngàn năm vốn cháy đen này thành một đám tro trắng.
Ma Khiếu dần dần bay lên cao, đôi con ngươi rất lớn bình tĩnh nhìn chằm chằm La Chinh.
Bình tĩnh càng đáng sợ hơn so với việc phẫn nộ. Lúc này mọi người đều biết, cuối cùng gã Ma Khiếu đã bắt đầu nghiêm túc…
“Ngươi chính là La Chinh!” Ma Khiếu nhìn chằm chằm La Chinh, lạnh giọng nói: “Đúng là trăm nghe không bằng một thấy, chẳng qua vừa mới bước vào Chiến Thánh, thế mà đã có được sức mạnh như thế này. Khó trách, khó trách…”
Lúc trước, khi một đám Chiến Tôn cấp cao của Ma tộc bị La Chinh đuổi ra khỏi tháp Tội Ác, Ma Khiếu đã rất giận dữ!
Đối với Song Ma thánh địa, việc bị một Chiến Tôn Nhân tộc đuổi ra khỏi tháp Tội Ác chắc chắn là một sự sỉ nhục cực lớn! Cho nên nhóm Chiến Tôn cấp cao rời khỏi tháp Tội Ác nghiễm nhiên trở thành một đám phế vật trong miệng Ma Khiếu.
Dưới sự răn dạy của Ma Khiếu, nhóm Chiến Tôn cấp cao này không ai dám ngẩng đầu, nhưng trong mắt đều ẩn chứa vẻ không phục.
Khi đó, Ma Khiếu không thể hiểu được vì sao các tiểu bối của Ma tộc lại không phục. Hiện tại, rốt cục Ma Khiếu cũng đã hiểu ra. La Chinh, người này căn bản không thể dùng tu vi để đo thực lực của hắn được!
Ánh mắt La Chinh vẫn lạnh nhạt như trước, không hề lộ ra vẻ sợ hãi, nhưng trong lòng hắn lại đang cân nhắc xem bước tiếp theo nên ứng phó như thế nào.
Đừng thấy một quyền vừa rồi của hắn đã trực tiếp phế bỏ một cánh tay của Ma Khiếu thế mà lầm. Hắn cũng tự hiểu rõ, nếu Ma Khiếu mở ra Lĩnh Vực Bùng Cháy thì bản thân La Chinh vẫn không thể đấu lại gã.
Một khi liên hệ giữa La Chinh và Đại Thế Giới bị chặt đứt thì chỉ dựa vào thân thể thánh khí của hắn sẽ không thể chống lại được sự tấn công của một đại năng Thần Hải Cảnh!
Đây là tai họa ngầm của La Chinh.
Ma Khiếu vừa chậm rãi tới gần La Chinh, vừa nói: “Tuy không biết ngươi làm sao có thể làm được như vậy, nhưng sức mạnh ngươi vừa mới bộc phát ra cũng đủ khiến ta phải kính nể! Đáng tiếc, ngươi chỉ là một gã Chiến Thánh mà thôi, còn chưa có Lĩnh Vực của chính mình! Không biết chỉ dựa vào sức mạnh, liệu ngươi có thể đánh bại được ta không!”
Ma Khiếu lúc này đã hoàn toàn coi La Chinh là đối thủ cùng cấp với gã, không còn chút ý coi thường nào nữa.
Sau khi nói xong, gã cũng không hề do dự, từng đường Lĩnh Vực Bùng Cháy bắt đầu được tạo thành rồi lan rộng ra, thân hình lại một lần nữa lao về phía La Chinh!
Lần này, La Chinh không đứng yên nữa, thân hình bắt đầu lùi lại. Vừa rồi hắn dám đối đầu trực diện với Ma Khiếu là bởi hắn nắm chắc được mười phần, nhưng hiện tại người ta đã mở ra Lĩnh Vực để bao vây mình lại, La Chinh sẽ không ngu ngốc đứng yên đó chịu chết…
“Vèo…”
Nhìn thấy bóng dáng La Chinh điên cuồng lùi lại phía sau, Ma Khiếu còn thản nhiên nói: “Ngươi sợ cái gì? Lĩnh Vực của ta sao? Vừa rồi ta cảm nhận được… sức mạnh khi đánh một quyền vào ngươi, dường như rơi vào trong một cái vực sâu nào đó. Ngươi sợ… sợ ta chắt đứt liên hệ giữa ngươi với cái vực sâu kia, đúng không?”
Ma Khiếu không hề biết, vực sâu mà gã đoán thật ra chính là cả Đại Thế Giới, La Chinh đã chuyển sức mạnh của gã lên trên núi Nguyên Từ Thần.
Lông mày La Chinh hơi nhíu lại, quả thực Ma Khiếu rất nhạy bén. Tuy gã không biết mình đã dung hợp với ý chí Đại Thế Giới, nhưng lại đoán ra được đáp án gần đúng!
Mà lúc này La Chinh đang không ngừng lùi về phía sau, điều này lại càng chứng minh suy đoán của Ma Khiếu là đúng. Lĩnh Vực Bùng Cháy từ trên người Ma Khiếu càng lan rộng ra, cũng càng sáng hơn. Một làn sóng nhiệt khiến một loạt cây cối ở thánh địa Thiên Vũ bốc cháy. Cả thánh địa Thiên Vũ đều ngập trong biển lửa. Dưới sự dao động của sóng nhiệt kia, tầm mắt mọi người không ngừng bị khúc xạ, biến động!
Tuy tốc độ lùi về phía sau của La Chinh không chậm, nhưng bởi Ma Khiếu bộc phát toàn lực nên tốc độ của gã vẫn nhanh hơn La Chinh không ít. Nhiều người Yêu Dạ tộc liền bắt đầu cảm thấy căng thẳng.
Trong mắt các nàng, việc La Chinh đột nhiên xuất hiện đã nghiễm nhiên trở thành tia hy vọng cuối cùng. Nhưng nhìn thấy La Chinh không ngừng lui lại như vậy, niềm hy vọng này dường như càng lúc càng xa vời. Chỉ dựa vào một mình La Chinh thì cũng không thể đảo ngược được chiến cuộc hỗn loạn này.
Đúng lúc La Chinh sắp bị Lĩnh Vực của Ma Khiếu bao vây thì một luồng ánh sáng màu xanh lam đã bao phủ xuống. Lĩnh Vực Vân Nước của Lam Băng bao phủ thẳng từ trên không trung xuống, chắn trước mặt La Chinh.
“Với một tiểu bối mà phải dùng toàn lực, Ma Khiếu, ngươi đúng là quá khoa trương rồi!” Lam Băng lạnh giọng nói, “Đối thủ của ngươi là ta!”
Ma Khiếu cười lạnh một tiếng, lắc đầu: “Lam Băng, ngươi không phải là đối thủ của ta, mà La Chinh… Hắn tuyệt đối không phải là tiểu bối gì. Nhân vật như vậy thì cho dù chỉ là Chiến Thánh sơ kỳ thì hắn cũng có tư cách làm đối thủ của ta!”
“Thật là vinh hạnh” La Chinh đứng ở phía sau Lam Băng, cây cung dài màu vàng nằm trong tay, mà mũi tên màu đen đã lắp lên trên dây cung. Sau đó hắn liền nói: “Lam Băng, nghĩ cách quấn lấy người này”
Nhìn thấy mũi tên màu đen trong tay La Chinh, mí mắt Ma Khiếu chợt giật một cái. Mới vừa rồi Lam Băng đã được thấy qua uy lực của mũi tên màu đen này nên nàng nghĩ, nếu chính mình có thể ngăn cản được Ma Khiếu thì chưa chắc đã không có khả năng bắn chết được gã!
“Được, ta sẽ cố hết sức!”
Lam Băng vừa nói xong liền khẽ cắn đầu lưỡi. Thân hình nàng đung đưa, thiêu đốt tinh huyết của chính mình. Từ trong Lĩnh Vực Vân Nước của nàng đột nhiên xuất hiện từng con sóng màu xanh lam, giống như mấy trăm cái xúc tu của bạch tuộc, quấn lấy Ma Khiếu!
“Muốn quấn lấy ta ư? Nằm mơ!” Tay trái còn sót lại của Ma Khiếu nhẹ nhàng nắm lại, từng đường đao lửa phun thẳng ra từ trong Lĩnh Vực của gã, lập tức chặt đứt một đường sóng!
Nhưng ngay khi hai đại năng Thần Hải Cảnh này đang dốc sức giao chiến, một mũi tên màu đen trong tay La Chinh đã nhanh chóng được bắn ra!
“Vèo… Bùm bùm bùm!”
Mũi tên đen tăng tốc ba lần, chỉ trong nháy mắt đã bắn tới. Nhưng lúc này, Ma Khiếu đã sớm có chuẩn bị, nên thân hình gã nhoáng lên một cái, tránh được một mũi tên vô cùng nguy hiểm của La Chinh.
Mũi tên đầu tiên không trúng, La Chinh lại lắp tên vào dây cung, mũi tên thứ hai nhanh chóng bay đi…
Ngay sau đó là mũi tên thứ ba…
Mũi tên thứ tư…
Dưới sự phối hợp của hai người La Chinh và Lam Băng, quả thực Ma Khiếu vô cùng chật vật. Tuy thực lực của gã đủ để áp chế Lam Băng, nhưng muốn bắt được Lam Băng thì cũng không phải chuyện chốc lát là xong. Mặc dù thực lực của gã mạnh hơn Lam Băng, nhưng công pháp hệ Thủy mà Lam Băng tu luyện lại chính là khắc tinh của gã.
Mà bây giờ gã còn đang bị phân tâm vì phải tránh mấy mũi tên chết người kia của La Chinh nữa. Trong tình trạng thiếu mất một cánh tay, gã càng không thể chuyên tâm chống lại từng con sóng mà Lam Băng quét qua.
Nhất thời, Ma Khiếu đã rơi vào tình huống cực kỳ nguy hiểm. Mấy mũi tên màu đen của La Chinh đều đã bay sượt qua tai Ma Khiếu, suýt chút nữa thì xuyên qua đầu gã!
“Mau qua giúp lão tổ Ma Khiếu!”
Một số Chiến Thánh Ma tộc phía dưới nhìn thấy lão tổ Ma Khiếu rơi vào tình cảnh nguy hiểm thì cũng xông lên.
Nhưng nhóm Chiến Thánh của Yêu Dạ tộc tất nhiên sẽ không để cho bọn họ được như ý. Chỉ trong chốc lát, nhóm Chiến Thánh trong thánh địa Thiên Vũ lại bắt đầu lao vào cuộc hỗn chiến…
Lúc này, Ma Khiếu không ngừng than khổ. Gã không ngờ chính mình lại rơi vào cảnh phiền phức này. Nếu còn tiếp tục như vậy thì sớm muộn gì gã cũng sẽ bị La Chinh bắn chết!
Nhưng đúng lúc này, ở chân trời lại xuất hiện ba vệt sáng bay vụt đến!
Lại là ba đại năng Thần Hải Cảnh!
Nhưng khi Ma Khiếu chú ý tới ba đại năng Thần Hải Cảnh kia thì vẻ mặt liền mừng như điên, còn sắc mặt của Lam Băng và La Chinh lại đột nhiên trầm xuống.
“Ma Cực, Ma Vô Lượng! Mau giúp ta, giết thằng nhóc bắn cung kia!” Ma Khiếu vừa đối đầu với Lam Băng, vừa hét lớn lên trời.
Hai trong ba đại năng Thần Hải Cảnh trên không trung là hai đại năng Thần Hải Cảnh khác trong thánh địa Viêm Ma. Ma Cực và Ma Vô Lượng đang đuổi giết một đại năng Thần Hải Cảnh trong thánh địa Thiên Vũ tên là Thiên Tuyền!
Thực lực của Thiên Tuyền mạnh hơn so với Ma Cực và Ma Vô Lượng một chút, nhưng do cả hai gã lại liên thủ với nhau nên nàng cũng chỉ có thể liên tục trốn chạy. Cho nên ngay từ đầu, Thiên Tuyền đã dẫn hai gã đại năng Thần Hải Cảnh này ra khỏi thánh địa Thiên Vũ. Nhưng sau khi chạy một vòng quanh đại lục Hải Thần, đuổi giết hơn nghìn dặm đường, cuối cùng vẫn phải quay trở lại!