Tuế Nguyệt Cốc giống như là trạm cuối cùng ở cấm địa Luyện Thần cho võ giả bên ngoàiThời gian ở đây được nén vô cùng cân đối, ít có chấn động gì đáng kể, hơn nữa nguyên khí trời đất cũng nằm ở trạng thái ổn định.
Cho nên đa số mọi người sẽ lựa chọn nơi đây để đột phá bình cảnh.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, người tiến vào cấm địa Luyện Thần đều là nhóm thiên tài trình độ cao nhất trong các vũ trụ lớn, hoặc là võ giả tinh anh trong Thần Vực, thiên phú của bản thân họ không tệ. Đối với võ giả bình thường, cấp Hóa Thần Tam Biến là một cửa ải khó vượt qua. Nhưng đối với võ giả có tư cách tiến vào cấm địa Luyện Thần thì lại không phải là một chuyện khó khăn.
Sau khi mười vị Đạo Tử nọ rời khỏi các thánh địa tu luyện thì lần lượt tiến vào Tuế Nguyệt Cốc, bắt đầu quá trình bế quan dài đến một năm…
Phong cảnh trong cốc này tươi đẹp và yên tĩnh. Hương Ninh Hồn do Long Cầm tộc đặc chế bằng phương pháp bí mật trong tộc liên tục bốc cháy, mùi thơm không ngừng tỏa ra khắp cốc.
Các hang động lớn lớn nhỏ nhỏ trong cốc này được sắp xếp theo thứ tự. Thời gian trong hang động cao cấp nhất duy trì độ nén tầm tám mươi lần, lớp giữa là năm mươi lần, còn thời gian của tầng dưới cùng nằm vào khoảng hai mươi lần.
Nơi đây duy trì tốc độ thời gian ổn định này quanh năm, tất nhiên không thể đạt đến ba chục triệu lần kinh khủng như tình huống của La Chinh ở bên trong cánh cửa! Dẫu sao, ngay cả Cưu Thánh cũng khá là vất vả khi duy trì bội số cao như vậy.
Sau khi tiến vào Tuế Nguyệt Cốc, những Đạo Tử kia được mời thằng vào trong Tuế Nguyệt Cốc theo lời mời từ nhà tiên tri của Long Cầm tộc. Họ bắt đầu bế quan một năm, dĩ nhiên hang động để bế quan đều nằm ở vị trí tốt nhất.
Điều này khiến cho một nhóm võ giả Thần Vực tức giận bất bình, cũng không biết rốt cuộc Long Cầm tộc này phát điên hay sao mà lại ưu đãi một đám sinh linh thứ cấp như vậy…
Một năm này hết sức yên bình.
Tính theo bội số thời gian tám mươi lần, một tháng bên ngoài xấp xỉ bảy năm trong hang động kia.
Mười Đạo Tử vốn đã có tích lũy phong phú trong rất nhiều thánh địa thử luyện, hơn nữa mỗi người trong bọn họ cũng đã tu mấy mục truyền thừa của mình trong cấm địa Luyện Thần đến cực hạn.
Trong đó, Hoa Thiên Mệnh và Hiên Viên Thần Phong là đột phá nhanh nhất!
Tháng thứ nhất, hai người liền từ Thần Cực Cảnh bước vào Thần Biến Cảnh, Hiên Viên Thần Phong nhanh hơn Hoa Thiên Mệnh một chút.
Sau khi đột phá, Hiên Viên Thần Phong rời khỏi hang động hỏi thăm tình hình của các Đạo Tử khác. Nghe thấy mình là người đầu tiên bước vào Thần Biến Cảnh, tất nhiên trong lòng hắn hơi đắc ý. Nói cho cùng, trong lòng hắn vẫn có chút kiêu ngạo, cho rằng mình là người mạnh nhất trong mười vị Đạo Tử…
Song sau khi hai người đột phá, chỉ rời khỏi hang động nghỉ một ngày liền tiếp tục tiến vào bế quan trong hang động. Một ngày bên ngoài chính là hai tháng rưỡi trong hang động. Mục tiêu của bọn họ là đánh vào cảnh giới Giới Chủ, không thể không quý trọng mỗi phút mỗi giây.
Đến tháng thứ ba, Lạc Tích Huyên là vị Đạo Tử thứ ba đột phá Thần Biến Cảnh.
Giữa tháng thứ tư, các Đạo Tử như Cơ Lạc Tuyết, Khổ Đăng, Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu cùng với Giang Chính Nghĩa cũng lũ lượt bước vào Thần Biến Cảnh. Đến lúc này, chỉ còn La Chinh là chưa từng đột phá.
Cảnh giới tầng thứ ba của Hóa Thần Tam Biến chính là quá trình mở rộng thế giới trong cơ thể.
Sau khi bước vào Thần Hải Cảnh, thế giới trong cơ thể võ giả trải qua một quá trình liên tục bành trướng, không ngừng hình thành rất nhiều quy tắc.
Nguyên nhân mấu chốt khiến La Chinh rớt lại phía sau bọn họ nằm ở chỗ Chân Nguyên Thủy Mạt.
Trong Thiên Khung tộc, tám người kia hấp thu lượng lớn Chân Nguyên Thủy Mạt. Loại chân nguyên đặc biệt này có thể giúp thế giới trong cơ thể võ giả trở nên hùng vĩ hơn, điều này rất có lợi đối với việc đột phá cảnh giới.
Khí hỗn độn tràn ngập trong cơ thể La Chinh đặc hơn chân nguyên, nên đương nhiên việc tiến vào Thần Biến Cảnh sẽ càng khó khăn hơn.
Song, La Chinh cũng phát huy đầy đủ đặc tính của khí hỗn độn. Tháng thứ năm, cũng chính là gần ba mươi lăm năm, hắn cắn nuốt nguyên khí trời đất nơi đây hết lần này đến lần khác, không ngừng chuyển hóa thành khí hỗn độn.
Hiệu suất của cách chuyển hóa này không tính là cao, nhưng lại tiến hành từng bước một. Đến ngày cuối cùng của tháng thứ năm, rốt cuộc La Chinh cũng đột phá Thần Biến Cảnh.
Thế giới trong cơ thể La Chinh xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Diện tích của toàn bộ thế giới trong cơ thể mở rộng hơn gấp đôi. Cây thế giới cũng đã trưởng thành đến độ cao chục nghìn trượng. Thiên Linh tộc trên cây thế giới này đã trở thành một cộng đồng cực kỳ to lớn.
Còn Hào tộc và Đằng tộc cũng đã chia ra làm hai thần quốc lớn, đã có võ giả Hư Kiếp Cảnh và Sinh Tử Cảnh ra đời trong đó.
Trừ cái đó ra, hình như trên cây băng kia cũng sinh ra một loại tằm băng kỳ lạ. Loại tằm băng này trông giống như một khối băng trong suốt. Chúng vô cùng yếu ớt, một khi rời khỏi cây băng này sẽ lập tức tan ra. La Chinh cũng không thể xác định cuối cùng thứ này có thể tiến hóa đến mức độ nào.
Dựa theo ước định ba năm, hắn còn lại bảy tháng, cũng chính là xấp xỉ năm mươi năm. Hắn không quá chắc chắn mình có thể tiến vào cảnh giới Giới Chủ trong thời gian này hay không.
Những Đạo Tử khác đều có người đi trước dọn sẵn đường, họ chỉ cần chạy băng băng trên con đường đó dựa vào thiên phú của mình là được. Còn La Chinh tu luyện bí thuật Hỗn Độn, để đi đến bây giờ hoàn toàn là dựa vào chính mình lần mò. Trong đó ngập tràn gian khổ, không phải là vấn đề mà thiên phú có thể giải quyết!
Yêu cầu của việc tu luyện tới Giới Chủ là hóa thân thành thế giới, mở rộng thế giới trong cơ thể thành một Đại Thế Giới tiêu chuẩn.
Con đường này đã được vô số sinh linh đi qua, mỗi một vị Giới Chủ đều là chúa tể của một Đại Thế Giới. Nhưng bí thuật Hỗn Độn có thể mở rộng thành Đại Thế Giới hay không cũng là một vấn đề.
Có điều, sau khi La Chinh tiến vào Thần Biến Cảnh, thế giới trong cơ thể hắn lại có biến hóa mới.
Cây thế giới hắn trồng trước đây đang lớn lên một cách khỏe mạnh, ngọn cây bắt đầu kéo dài vô tận lên trên, còn rễ cây thì cắm thật sâu xuống tầng dưới cùng của biển hỗn độn!
Những rễ cây liên tục dài ra kia lại đột phá thế giới trong cơ thể La Chinh!
Đổi lại là võ giả bình thường, chuyện này sẽ bị ngăn cấm.
Ở thế giới trong cơ thể, cây thế giới giống như định hải thần châm, nó có thể chứa đựng chân nguyên. Nếu như võ giả bình thường trồng cây thế giới, vậy vị võ giả này sẽ có thêm hơn một nửa số chân nguyên so với võ giả bình thường.
Nhưng không ai sẽ để cho rễ của cây thế giới kéo dài đến bên ngoài thế giới trong cơ thể. Vì chuyện đó có nghĩa là đan điền bị xuyên thủng, là tổn hại cực lớn đối với võ giả!
Nhưng rễ của cây thế giới cực kỳ dẻo dai, một hạt giống nho nhỏ có thể kiên cường đâm vỡ tảng đá để lớn lên, thì cây thế giới này cũng thế.
Cho nên, nếu có võ giả sở hữu cây thế giới thì đều sẽ cắt sửa rễ cây không định kỳ.
Nhưng La Chinh lại mặc kệ cho cây thế giới tự trưởng thành, cuối cùng rễ cây này ngoan cố xuyên thủng thế giới trong cơ thể hắn.
Nhưng thế giới trong cơ thể của La Chinh không phải là thế giới trong cơ thể thực sự. Trên thực tế, thế giới trong cơ thể hắn nằm trong hỗn độn, chỉ thiết lập một kết nối không thể tưởng tượng nổi thông qua thần thông Khoa Thế!
Sau khi cây thế giới này xuyên thủng biên giới dưới đáy của thế giới trong cơ thể thì sẽ kéo dài đến hỗn độn!
Sau khi La Chinh phát hiện vấn đề này thì cảm thấy rất hứng thú.
Bí thuật Hỗn Độn không phải là một công pháp hoàn chỉnh, cũng chưa từng được bất kỳ ai kiểm định. Khi sư phụ La Chinh, cũng chính là Cố Bắc theo lời Cưu Thánh tạo nên bí thuật Hỗn Độn, ông cũng thừa nhận đây chỉ là một ý tưởng của ông mà thôi, ông không thể bảo đảm nó có thể đi bao xa và có thể thành công hay không.
Mà chỗ thiếu hụt lớn nhất trong bí thuật Hỗn Độn chính là khó có thể bổ sung khí hỗn độn.
Cho dù là vũ trụ hay Thần Vực thì đều tràn đầy nguyên khí trời đất, võ giả có thể tùy ý hấp thu hoặc dùng đá chân nguyên thay thế. Đây là phương thức tu luyện và sinh tồn mà võ giả dựa vào.
Còn La Chinh biết đi đâu tìm khí hỗn độn?
Trước đây La Chinh nghĩ ra một phương án thay thế, chính là sử dụng đặc tính của Thiên Ma Thần Quyền hắn tu luyện năm đó, trao đặc tính cắn nuốt cho khí hỗn độn. Nhưng hiệu suất cắn nuốt chân nguyên rồi chuyển hóa thành khí hỗn độn không tính là cao. Dù sao thì chân nguyên chỉ là một loại năng lượng thứ cấp so với hỗn độn.
Đây cũng là nguyên do tốc độ La Chinh đột phá Thần Biến Cảnh chậm hơn Đạo Tử khác.
Nhưng lần này, cây thế giới lại xuyên thủng thế giới trong cơ thể, đưa rễ cây vào trong hỗn độn vô tận. Điều này đã mở ra một con đường hoàn toàn mới cho La Chinh!
“Có người nói, bốn thần mộc lớn trong Thần Vực có thể hấp thu khí hỗn độn. Thế thì cây thế giới này cũng sẽ trở thành thần mộc của thế giới trong cơ thể ta!”
Còn lại bảy tháng để tiến vào cảnh giới Giới Chủ, vốn dĩ La Chinh không hy vọng gì nhiều. Nhưng bây giờ, hắn lại tràn đầy tự tin, có thể hấp thu lượng lớn khí hỗn độn chính là cơ sở để hắn tự tin mình làm được.