Bá Húc bước đến ôm lấy Linh Nhi rồi ném lên cao hoan hôNhững người tộc Xi Vưu ở quanh sân cũng bắt đầu reo hò.
Ý thức nguy cơ về chủng tộc của thế giới này rất mãnh liệt, bọn họ phải duy trì huyết thống thiên phú mạnh mẽ cho chủng tộc mình.
Biểu hiện của Linh Nhi chứng minh bọn họ có người kế thừa. Một nghìn năm qua, bộ tộc chỉ có hai người sở hữu huyết thống lục phẩm, Linh Nhi là người duy nhất sở hữu huyết thống chuẩn thất phẩm nên tất nhiên là đáng để chúc mừng và hoan hô!
Linh Nhi vẫn còn mơ màng chưa hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Kế tiếp là lượt của ca ca Vũ Nhi.
Đại trưởng lão lại đâm rách ngón tay Vũ Nhi, rút vài giọt máu tươi ra nhỏ lên bề mặt ngọc thạch như trước đó.
“Tí tách…”
“Ù…”
Sau khi hấp thu máu, khối ngọc thạch lại rung lên rồi cũng bắt đầu biến đỏ.
Thế nhưng lần này tốc độ đổi màu của nó rất chậm rãi.
Bá Húc và những người cùng tộc cùng hồi hộp theo dõi khối ngọc thạch.
“Huyết thống của Vũ Nhi có vẻ không được rồi…”
“Ừ, lâu vậy mà mới nhị phẩm, sợ là không vào được tam phẩm đâu”
“Haiz, cha mẹ sinh con trời sinh tính, sinh đôi long phụng cũng có độ tinh khiết huyết thống khác nhau rất lớn”
Chỉ chốc lát sau, đại trưởng lão tuyên bố: “Huyết thống của Vũ Nhi là tam phẩm hạ”
Lần này Bá Húc yên lặng bế Vũ Nhi lên rồi vỗ nhẹ lưng con trai. Độ tinh khiết của huyết thống phụ thuộc vào may mắn chứ không ai sửa đổi được, nhà hắn ta có một Linh Nhi đã là được trời xanh ưu ái rồi.
Sau khi Linh Nhi và Vũ Nhi kiểm tra xong độ tinh khiết huyết thống, những người khác cũng ôm con của mình đến.
Phần lớn đứa trẻ đều có độ tinh khiết huyết thống nằm trong khoảng từ tam phẩm đến ngũ phẩm.
Tam phẩm là đạt yêu cầu, ngũ phẩm là xuất sắc.
Người vừa đủ đạt yêu cầu thì hơi buồn bực, còn người xuất sắc thì vui hớn hở.
Mỗi lần tổ chức nghi thức tịnh huyết đều có chuyện mấy nhà vui mấy nhà buồn, đại trưởng lão thấy nhiều rồi nên cũng thản nhiên.
Đến khi kiểm tra hết bọn trẻ, đại trưởng lão mới nói với La Chinh: “Bây giờ đến lượt ngươi!”
Quả thật nàng rất hứng thú với việc La Chinh có huyết thống Xi Vưu hay không.
La Chinh bước đến trước khối ngọc thạch hình trứng và quan sát một lúc. Sau một thời gian hấp thu máu và biến đỏ, ngọc thạch này sẽ quay về màu trắng sữa như cũ. Chỉ cần nhỏ máu vào là nó sẽ biến đỏ lần nữa, màu đỏ càng đậm thì độ tinh khiết huyết thống càng cao…
Vấn đề là máu La Chinh màu vàng, không biết khối ngọc thạch này có thể kiểm tra được không.
“Đưa tay ra” Đại trưởng lão khẽ cười.
“Ta tự làm được không?” La Chinh hỏi.
Đại trưởng lão lắc đầu, bắt lấy cánh tay của La Chinh, sau đó ngưng tụ ra một cây kim nhỏ màu trắng sữa trong bàn tay rồi đâm vào tay hắn.
Nàng chợt nghe thấy tiếng “đinh” vang lên, sau đó phát hiện kim ánh sáng không thể đâm vào cánh tay của La Chinh!
“Ủa?”
Đại trưởng lão nhìn La Chinh với vẻ ngạc nhiên, không ngờ cánh tay của hắn lại chắc đến mức nàng không thể dùng kim đâm rách được!
La Chinh nở nụ cười bất đắc dĩ: “Đã bảo để ta tự làm…”
Nàng chớp chớp mắt, kế đó lại ngưng tụ ra một cây kim nhỏ màu trắng sữa có uy lực mạnh hơn cây trước gấp mấy lần.
“Đinh!”
Nàng vẫn không thể đâm thủng ngón tay La Chinh!
Biểu cảm khó tưởng xuất hiện trên gương mặt xinh đẹp của nàng. Sau khi trừng La Chinh vài ba lần hô hấp, nàng không phục nên lại ngưng tụ ra luồng sáng trắng nhũ. Chúng hòa vào nhau và tạo thành những cây kim ánh sáng trắng với uy lực kinh người.
Kim ánh sáng bay vèo về phía đầu ngón tay La Chinh, lần này rốt cuộc cũng đâm rách ngón tay của hắn.
“Tí tách…”
“Máu màu vàng?” Đại trưởng lão hơi sững sờ.
Điêu Viễn, Kỷ Sưởng và những người cùng tộc khác cũng cảm thấy hết sức kỳ quặc, bởi bọn họ chưa từng trông thấy loại máu nào có màu sắc như vậy.
Đại trưởng lão không suy nghĩ nhiều mà dẫn vài giọt máu vàng ấy nhỏ xuống khối ngọc thạch.
Sau khi hấp thu máu vàng, ngọc thạch lại kêu ù ù.
Ngay sau đó, khối ngọc thạch từ từ đổi màu.
“Biến đỏ!”
“Tên này thật sự có huyết thống tộc Xi Vưu chúng ta sao?”
“Có điều tốc độ biến màu chậm quá, xem ra muốn đạt nhị phẩm cũng khó!”
Mọi người xung quanh bắt đầu nghị luận trong khi quan sát ngọc thạch.
Kỷ Sưởng thấy ngọc thạch đổi màu bèn vui vẻ: “Ha ha, Điêu Viễn, ngươi đúng là giỏi đó, không ngờ lại mang một tên nhóc có huyết thống của chúng ta về. Tiếc là hắn chỉ có nhị phẩm, hơi rác rưởi một tí…”
Chỉ cần chứng minh La Chinh có huyết thống Xi Vưu thì sẽ không cần cấy huyết thống cho hắn nữa, đây là kết quả không tệ đối với Kỷ Sưởng.
Điêu Viễn cau mày quan sát ngọc thạch, trong lòng luôn có cảm giác mọi chuyện không đơn giản như vậy.
Qua khoảng mười lần hô hấp sau, mặt ngoài của khối ngọc thạch vẫn chỉ hiện màu hồng nhạt.
“Kẻ hoang dã này không được rồi, có phải là con của ai đó trong tộc ta lạc ở ngoài không?”
“Nhị phẩm quá bình thường…”
“Hắn hài lòng rồi nhỉ, ít nhất cũng được ở trong cốt tháp. Đây là may mắn phải tu mấy đời mới có đấy, khà khà!”
Đôi mắt đại trưởng lão ánh lên vẻ thất vọng, nàng không hài lòng với kết quả này nhưng vẫn giữ nụ cười mỉm: “Chúc mừng ngươi, ngươi thật sự có huyết thống của tộc ta, tiếc là phẩm chất khá thấp”
La Chinh không thất vọng lắm.
Mẹ đã nói hắn có huyết thống tộc Lê thuần túy nhất, đồng thời là người kế thừa chính thống nhất của Xi Vưu. Tuy nhiên, hắn đã từng thay máu nên cũng có thể chấp nhận kết quả này.
Quan trọng nhất là hắn đã chứng minh chính mình với bộ tộc Xi Vưu, chỉ cần ở lại bộ tộc là xem như hoàn thành mục đích rồi.
Ngay lúc La Chinh gật đầu, khối ngọc thạch bên cạnh bỗng nhiên phát ra tiếng “răng rắc”.
Mọi người cùng nhìn về phía ngọc thạch và phát hiện bề mặt của nó có một vết rạn màu máu!
“Răng rắc!”
“Răng rắc!”
“Răng rắc!”
Mỗi một tiếng răng rắc đại diện cho một vết rạn.
Chỉ chốc lát sau, khối ngọc thạch vốn không chút tì vết đã hiện đầy vết rạn màu máu.
“Ù!”
Ngọc thạch bắt đầu đổi màu mãnh liệt sau tiếng rung ù ù.
Màu hồng nhạt trước đó dần biến thành màu đỏ tươi, toàn thân khối ngọc thạch đỏ sẫm như có thể nhỏ cả máu!
“Rắc rắc rắc rắc…”
Rất nhanh sau đó, ngọc thạch đã vỡ thành vô số mảnh trước mắt mọi người.
Phần sân rộng toàn tiếng nghị luận ầm ĩ bỗng lặng như tờ, mọi người đều ngơ ngác trước tình cảnh này.
Trong vô số năm qua, khối ngọc thạch do đại năng chân chính trong tộc Xi Vưu ban tặng này đã trải qua rất nhiều nghi thức tịnh huyết nhưng chưa từng xuất hiện tình trạng vỡ nát như hôm nay.