Mấy người Đông Hoàng và Thắng Thiên Thử Vương còn khá cảnh giác, dù sao Quỷ Quyệt có yếu đến mấy thì cũng vẫn là Quỷ Quyệt. Ngược lại, đám Diên Yên đã quá quen rồiNgay cả Quỷ Quyệt đã thức tỉnh như Thiên Truyền mà cũng không chống lại được sự cám dỗ của “Mê”, vậy thì chủng loại hiền lành chưa mở linh trí như đám Quỷ Quyệt này lại càng không có khả năng ấy.
Càng lúc càng có nhiều Quỷ Quyệt với đủ hình thù quái dị bu lại, gần như đã chặn kín đường của cả nhóm.
“Đuổi chúng đi” Thương Vũ ra lệnh.
Đám Diên Yêu quơ đôi cánh như lưỡi đao của mình, cắt chém về phía đám Quỷ Quyệt kia. Quỷ Quyệt nào có thực lực yếu kém thì bị cắt luôn thành hai nửa, còn hầu hết số Quỷ Quyệt loại hiền lành xung quanh đều vội vàng né tránh, tản đi khắp nơi để trốn.
Cho dù Quỷ Quyệt là bất tử thì chúng vẫn có bản năng trốn tránh, khi gặp phải nguy hiểm cũng sẽ né đi.
Sau khi xua đám Quỷ Quyệt đó đi, cả đoàn lại tiếp tục sải bước đi tới.
Từ ngoài nhìn vào, núi quỷ vô cùng to lớn, gần như bằng cả một nửa đảo Dạ Kiến, đương nhiên không gian bên trong cũng cực kỳ rộng rãi.
Sau khi đã đi được một đoạn, đằng trước chợt xuất hiện một loạt ngục giam hình vuông. Bên cạnh mỗi một ngục giam đều bày một tấm bia đá, trên đó khắc hình của đủ loại sinh linh.
“Hình vẽ sinh linh trên mấy bia đá này là sao?” Nữ Oa hỏi.
“Cũng là Quỷ Quyệt” Thương Vũ nói: “Khác với những Quỷ Quyệt ngoài kia, Quỷ Quyệt ở đây có giá trị dung hợp. Chỉ cần áp miếng lưu ly lên tấm bia đá là có thể tiến vào ngục giam hình vuông”
Thương Đa đi ở cuối đoàn cuối cùng không nhịn được nữa bèn nói: “Quỷ Quyệt gai độc của tộc Mộc Diệp bọn ta ở ngay đây…”
Nó chỉ một ngục giam hình vuông ở cách đó không xa, trên tấm bia đá cạnh ngục giam đúng là có vẽ hình một con Quỷ Quyệt gai độc.
“Đây chính là nơi giam giữ Quỷ Quyệt cấp Thù nhỏ yếu nhất” Một Diên Yêu khinh thường lên tiếng.
Chỉ có dị tộc hạng ba như tộc Mộc Diệp mới đi lựa chọn Quỷ Quyệt gai độc thôi, đương nhiên đám Diên Yêu rất coi thường.
Giữa các Quỷ Quyệt cấp Thù cũng có sự chênh lệch rất lớn về thực lực, một vài Quỷ Quyệt cấp Thù đứng đầu có thể so với cả Quỷ Quyệt cấp Oán.
Lang Kiêu Quỷ Quyệt mà đám Diên Yêu dung hợp thuộc về loại cực phẩm cấp Thù.
“Đi vào đường bên phải ngoài cùng” Thương Vũ nói.
Cả nhóm đi theo sau lưng nó, bước lên con đường ở bên phải ngoài cùng.
Sau khi vào đó, hiện ra trước mắt mọi người lại là một loạt ngục giam hình vuông. Trong các ngục giam hình vuông ở dãy này cũng là Quỷ Quyệt cấp Thù.
“Bây giờ thì qua con đường ngoài cùng bên trái” Thương Vũ lại nói.
Hiển nhiên bố cục trong núi quỷ được thiết kế rất tỉ mỉ, trong từng dãy ngục giam hình vuông đều nuôi dưỡng Quỷ Quyệt, mà con đường dẫn đến chỗ sâu trong núi quỷ thì cứ một trái một phải giao thoa với nhau.
Vì rất có thể văn minh Nguyên Linh với Mục Linh dẫn đầu đang đuổi theo phía sau nên tốc độ đi của mọi người cũng tăng dần. Bọn họ chạy như bay trên những con đường giao thoa ấy.
“Mỗi một dãy có khoảng hơn trăm ngục giam hình vuông, cũng chính là trăm loại Quỷ Quyệt cấp Thù. Trên đường chúng ta đã đi qua bảy dãy, tức là có bảy trăm loại Quỷ Quyệt…” Trên mặt Đông Hoàng là vẻ kinh ngạc.
Quỷ Quyệt trong núi quỷ có quá nhiều chủng loại…
Nào ngờ Thương Vũ cười nhạt một cái rồi nói: “Con đường vào trong có tổng cộng sáu trăm dãy, mà ở dãy thứ ba trăm còn có hai nhánh đường. Hai nhánh đường này dẫn tới hai khu vực trái phải của núi quỷ”
“Vậy chẳng phải Quỷ Quyệt trong núi quỷ có đến hơn mười nghìn loại?” Phục Hy kinh ngạc hỏi.
“Bọn ta từng thống kê thử rồi, số lượng Quỷ Quyệt cấp Thù ở tầng này có một trăm mười nghìn loại” Thương Vũ đáp.
Nhóm người nghe thấy con số này đều hơi ngây ra.
Thắng Thiên Thử Vương quay đầu lại nhìn Thương Đa. Quỷ Quyệt nhiều như thế mà tộc Mộc Diệp chỉ có thể chọn Quỷ Quyệt tầng ngoài cùng để sử dụng, đúng là không quá khi bị so với kẻ vô dụng.
Thương Đa nhận thấy ánh mắt của Thắng Thiên Thử Vương cũng chỉ có thể bất đắc dĩ cười cười. Với thực lực của tộc Mộc Diệp thì đúng là chỉ có thể lựa chọn Quỷ Quyệt yếu nhất…
“Sao trong núi quỷ lại có nhiều Quỷ Quyệt đến thế?” Nữ Oa không hiểu hỏi.
Sinh linh trong hỗn độn không thể trở thành Quỷ Quyệt, những Quỷ Quyệt này khi còn sống đều đến từ bên ngoài hỗn độn. Vậy vì sao trong núi quỷ phải chuẩn bị một số lượng lớn Quỷ Quyệt như thế?
“Nhất định là có người bắt được hơn trăm nghìn chủng loại sinh linh trong thế giới Huyền Lượng, đồng thời mang chúng bỏ hết vào trong núi quỷ” Phục Hy suy đoán.
“Hơn nữa còn muốn giết hết chúng đi để biến thành Quỷ Quyệt…” La Chinh cũng không nghĩ ra.
Vì nguyên nhân gì mà lại làm như thế? Là để các sinh linh trong đảo Dạ Kiến dung hợp Quỷ Quyệt ư? Thật không phù hợp logic.
“Có lẽ mục đích khi bắt sinh linh thế giới Huyền Lượng vào đây không phải để tạo ra Quỷ Quyệt?” Nữ Oa đặt giả thiết.
“Vậy thì vì lý do gì?” Thương Vũ cũng hỏi.
Đối với núi quỷ, các dị tộc trên đảo Dạ Kiến cũng thấy rất tò mò, nhưng những năm gần đây bọn chúng cũng không suy nghĩ quá sâu về nguyên nhân hình thành nên núi quỷ.
“Nếu trong thế giới Huyền Lượng xảy ra một tai họa khiến mọi loài đều bị diệt sạch, có người vì trốn tránh tai họa ấy nên đã trốn vào thế giới hỗn độn, đồng thời còn tiện tay mang cả sinh linh của thế giới Huyền Lượng vào và xây nên một ngọn núi để giam chúng lại. Kết quả lại ngoài ý muốn khiến toàn bộ sinh linh đều bị chết ở đây, thế là hình thành dáng vẻ của núi quỷ bây giờ” Trong nháy mắt Nữ Oa đã đưa ra một loạt suy đoán liên tiếp.
“Nghe có lý lắm” Đông Hoàng gật đầu.
La Chinh cũng đồng tình: “Suy đoán của Nữ Oa nương nương có vẻ gần với chân tướng hơn…”
Rất có thể đám Quỷ Quyệt này không nằm trong dự tính ban đầu, dù sao chúng cũng từng là những sinh mệnh hoạt bát.
Mặc dù tốc độ mà đoàn người bọn họ chạy đi rất nhanh, nhưng con đường này cứ đan xen trái phải không ngừng nên vẫn phải tốn hơn ba canh giờ mới đi đến hàng cuối cùng của tầng dưới chót núi quỷ.
Tại hàng cuối cùng cũng có một trăm ngục giam hình vuông, nơi đây La Chinh thấy được Huyền Giáp Quỷ Quyệt của tộc Xích Ma và Lang Kiêu Quỷ Quyệt của tộc Diên Yêu.
Sau khi đi đến dãy ngục giam cuối cùng này, họ đứng trước một cầu thang lát bằng đá đen.
Cầu thang này cao chừng nghìn mét, nối thẳng đến tầng hai của núi quỷ.
Sau khi lên tới tầng thứ hai, trước mặt họ vẫn là từng dãy ngục giam như cũ. Chỉ có điều những ngục giam này được xây lớn hơn, mỗi một cây cột trong ngục giam đều to cỡ một người ôm, mà thông qua khe hở của cây cột có thể nhìn thấy từng Quỷ Quyệt với hình thể khổng lồ.
Quỷ Quyệt cấp Oán!
”Vụt vụt vụt…”
Trong ngục giam gần họ nhất giam một con voi khổng lồ, nó đã chú ý tới đoàn người La Chinh. Cái mũi thật dài của nó duỗi ra qua khe hở của cây cột, chầm chậm xoắn về phía đám người, thoạt nhìn có vẻ rất thiện lương và gần gũi.
Loại hiền lành không có tính công kích, thậm chí Phục Hy còn vươn tay chạm vào vòi voi.
Nhưng ngay khi Phục Hy vừa chạm đến con voi, con voi bỗng toát ra khí tức khiến người ra chán ghét!
Thông thường khí tức của các Quỷ Quyệt chủng loại hiền lành đều không quá dữ dội, thậm chí có thể bỏ qua. Còn chủng loại giết chóc, phụ thân… thì khí tức khiến người ta vô cùng chán ghét.
Phục Hy phản ứng rất nhanh, hắn ta vừa cảm nhận được khí tức kia thì thân thể đột nhiên nhào ngược về sau, nhanh chóng cách ra một khoảng vài trăm mét. Cả nhóm người La Chinh cũng vội vàng rời xa ngục giam giam giữ voi khổng lồ.
Khi Phục Hy vừa lùi ra sau, cái mũi của con voi đã cuộn lên.
Rốt cuộc nó vẫn bị chậm một bước, không thể cuốn Phục Hy vào.
“Phì phì phì phì phì…” Voi khổng lồ gào thét trong ngục giam hòng trút lửa giận của mình ra.
“Không phải đã nói là Quỷ Quyệt trong núi quỷ đều là chủng loại hiền lành à?” Huyết Lang hỏi, vẻ mặt nghiêm trọng.