Lần đầu tiên khi Hoa Thiên Mệnh tiến vào tháp Thiên Địa Huyền Hoàng, tiếng chuông chỉ kéo dài trong vòng một hơi thở. Theo lời dạy bảo của các bậc tiền bối như Cố Bắc, sau khi vào tháp Thiên Địa Huyền Hoàng rồi thì cứ chọn đại một cái là được. Lần đó hắn ta chẳng kịp chọn lựa gì, cứ thế lấy đại một món tín vật Bỉ Ngạn rồi đi. Kết quả, món tín vật Bỉ Ngạn ấy lại không phù hợp với Kiếm Vận Vĩnh Hằng Chân Ý, không thể nào gánh được nên làm tốn mất một khoảng thời gian của Hoa Thiên MệnhMà lần thứ hai tiến vào tháp Thiên Địa Huyền Hoàng, hắn ta cũng chỉ có hai hơi thở nên chỉ có thể dựa vào mắt và duyên để chọn ra một món tín vật Bỉ Ngạn.
Chỉ có điều, sau khi vào tháp lần hai, hắn ta đã lấy được một tín vật Bỉ Ngạn phù hợp.
Nhưng lần thứ ba, lần thứ tư, lần thứ năm đều vội vàng tiến vào, tiếng chuông vừa ngừng là hắn ta đã bị một luồng sức mạnh đá văng ra ngoài. Theo như cách nói của Mộ Địa thì chính là bị đạp ra!
Những lần đó, tín vật Bỉ Ngạn mà Hoa Thiên Mệnh lấy được đều không phù hợp, chỉ đành chấp nhận sử dụng tín vật Bỉ Ngạn của tầng thứ hai.
Song, khi thân thể hắn ta càng lúc càng cứng cáp khỏe mạnh, tiếng chuông cũng ngân mỗi lúc một dài hơn. Lúc đến tầng thứ ba mươi của tháp Thiên Địa Huyền Hoàng, tiếng chuông có thể kéo dài suốt cả một nén nhang!
Lần này, Hoa Thiên Mệnh gõ vang chuông lớn rồi đi thẳng vào trong tầng thứ ba mươi mốt.
Từng món tín vật Bỉ Ngạn được khảm trên vách của tháp Thiên Địa Huyền Hoàng, thỉnh thoảng lại có vầng sáng tỏa ra từ chúng, song song với đó là sức mạnh Bỉ Ngạn vô cùng hùng mạnh.
Hoa Thiên Mệnh dán chặt vào vách tường, đi nhanh dọc theo hành lang của tầng ba mươi mốt, ánh mắt lướt qua mấy tín vật Bỉ Ngạn kia…
“Tử Cốt!” Nhiều khả năng thuộc loại thần bí, năng lực không xác định, khó mà phối hợp được.
“Lam Sơn Chi Lực…” Tín vật Bỉ Ngạn loại cường hóa, đủ khả năng ban cho mình sức mạnh Bỉ Ngạn hùng mạnh, nhưng nhược điểm của Hoa Thiên Mệnh không phải là thiếu sức mạnh.
“Giày Thần Tốc…” Ắt hẳn là tín vật Bỉ Ngạn loại giáng lâm, có thể giúp tăng tốc độ lên.
Trong Quy Khư Mộ Địa có người chuyên ghi chép về các tín vật Bỉ Ngạn trong những tầng trên đỉnh tháp Thiên Địa Huyền Hoàng, đồng thời còn tiến hành phân tích và bình luận.
Đặc biệt, trong tháp Thiên Địa Huyền Hoàng cũng sẽ xuất hiện tín vật Bỉ Ngạn mới nên càng cần có nhiều phán đoán được đưa ra hơn.
Ở tầng thứ ba mươi mốt có ba tín vật Bỉ Ngạn đặc biệt nhất, theo thứ tự là “Toàn Phong Dực” ở bên trái, “Thánh Chiến Kiếm” nằm tại nơi sâu nhất và “Mông Thạch” ở phía bên phải.
Hoa Thiên Mệnh nhanh chóng lướt qua những tín vật Bỉ Ngạn bình thường, cuối cùng đặt lực chú ý của mình vào ba tín vật Bỉ Ngạn mang tính trọng điểm này.
“Mông Thạch, tín vật Bỉ Ngạn loại cường hóa, giúp tăng độ mạnh của thân thể…”
“Thánh Chiến Kiếm, một thanh kiếm chí dương chí cương, đáng tiếc nó là kiếm bản rộng, không hợp với mình…”
“Toàn Phong Dực, tín vật Bỉ Ngạn loại giáng lâm, theo như phỏng đoán thì có thể giúp tăng thân pháp lên rất nhiều…”
Trong mắt Hoa Thiên Mệnh toát ra tia sáng nóng hừng hực. Đôi cánh gần như trong suốt ấy dường như được làm ra để dành riêng cho hắn ta.
Thật ra, từ khi còn ở tầng hai mươi chín hắn ta đã chú ý đến đôi cánh Toàn Phong Dực này rồi, đồng thời còn từng tìm hiểu sâu hơn về nó trong các cuốn sách ở Quy Khư Mộ Địa.
Toàn Phong Dực treo tại tầng ba mươi mốt đã có bề dày lịch sử khá xa xưa, dù sao trong Quy Khư Mộ Địa, kẻ có thể lên đến tầng thứ ba mươi mốt là quá ít. Ngược lại, trong những năm qua, ở Thần Vực đã xuất hiện một nhóm thiên tài có thiên phú kinh người.
Nếu cho Thần Vực đủ thời gian thì cường giả “Bỉ Ngạn cảnh” trong Thần Vực chắc hẳn sẽ vượt qua số lượng ở Quy Khư Mộ Địa.
“Boong…” Âm thanh của chiếc chuông lớn đã dần đến hồi kết, tiếng chuông vang không còn bén nhọn nữa mà đang run lên từng chập.
Trong thời gian tới, lúc nào tiếng chuông cũng có thể ngừng lại… Mà một khi tiếng chuông ngừng, hắn ta sẽ bị đá ra khỏi tháp Thiên Địa Huyền Hoàng ngay lập tức!
Hoa Thiên Mệnh không do dự thêm nữa, hắn ta lập tức vươn tay về phía Toàn Phong Dực. Nhưng ngay khoảnh khắc khi hắn vừa đưa tay ra lấy Toàn Phong Dực thì nó bỗng dưng biến mất, thứ hắn chạm đến chỉ là vách tháp trơn nhẵn.
Hai mắt Hoa Thiên Mệnh mở thật lớn, trên mặt toàn là vẻ không hiểu nổi. Tín vật Bỉ Ngạn đến tay rồi mà còn chạy được nữa sao?
Không thể nào vào đây một chuyến vô ích được… Hoa Thiên Mệnh cố nén nỗi xúc động muốn mắng chửi, vội tung người lên rướn về phía “Thánh Chiến Kiếm” ở bên kia. Nhưng thanh kiếm này cũng giống hệt Toàn Phong Dực trước đó, tự dưng biến mất!
“Boong…”
Tiếng chuông ngân càng lúc càng rung hơn, thời gian còn lại của Hoa Thiên Mệnh e là chỉ có một, hai hơi thở mà thôi.
“Vụt!”
Hoa Thiên Mệnh đột nhiên nhảy lên, trực tiếp chụp lấy khối “Mông Thạch” kia.
Tảng đá ấy hẳn là món tín vật Bỉ Ngạn ít phù hợp với Hoa Thiên Mệnh nhất, nhưng dù gì nó cũng là một trong số ba tín vật Bỉ Ngạn mạnh nhất ở tầng ba mươi mốt này.
“Boong…”
Ngay lúc đó, tiếng chuông đột nhiên ngừng lại, Hoa Thiên Mệnh chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh tác động lên người hắn ta, thoắt cái hắn ta đã quay về lại thành Thần Chung.
Trong tháp Thiên Địa Huyền Hoàng, thân hình của thanh niên áo xanh bây giờ mới lặng lẽ xuất hiện. Tay trái của y cầm “Toàn Phong Dực”, còn tay phải là “Thánh Chiến Kiếm”, trên mặt là vẻ đạt được ý nguyện.
“Tại sao lại muốn giúp hắn? Xưa nay ngươi luôn khinh thường, chẳng thèm để mắt đến người của Quy Khư Mộ Địa mà?” Ông lão hỏi.
“Hắn không phải người trong Quy Khư Mộ Địa, hắn là người của Thần Vực” Thanh niên áo xanh nhún vai.
“Bây giờ đôi bên đã hợp lại làm một, không có gì khác biệt” Ông lão nói.
Thanh niên áo xanh suy nghĩ một chút rồi cười nói: “Chắc tại thấy hắn thuận mắt. Hắn có cơ hội leo đến tầng thứ ba mươi ba, để hắn có được Mông Thạch xem như giúp đẩy hắn một cái, tốc độ nhanh hơn…” Dứt lời, thanh niên áo xanh treo “Toàn Phong Dực” và “Thánh Chiến Kiếm” về lại trên vách tháp.
Người có thể tiếp xúc đến hai món tín vật Bỉ Ngạn này vốn đã ít càng thêm ít. Sau chuyện này, đoán chừng về sau không ai lại đi chọn chúng nữa.
…
Trong thành Thần Chung, cứ cách một tháng là sẽ cử hành đại hội gõ chuông một lần, các chủng tộc và thế lực lớn đều có mặt.
Vì trong Quy Khư Mộ Địa không có mâu thuẫn gì quá lớn nên rất nhiều dị tộc và Nhân tộc cùng tồn tại chung với nhau, không có ý thù địch gì.
Đối với các tộc, việc gõ chuông không chỉ có thể làm tăng thực lực của tộc nhân mà còn là một cuộc thi đua giữa các chủng tộc.
Ba đại dị tộc trong Quy Khư Mộ Địa vốn chiếm ưu thế tuyệt đối, một vài dị tộc nhỏ yếu còn lại chẳng làm nên trò trống gì.
Mà Nhân tộc chỉ dựa vào một mình Cố Bắc giữ thể diện.
Khi chiếc thuyền Thần Vực tiến vào Quy Khư Mộ Địa, Nhân tộc trong Thần Vực mới tình cờ phát hiện đây là một nơi tu luyện cực tốt. Chân ý của đạo bắt đầu lưu truyền rộng rãi trong Thần Vực, các gia tộc lớn, các đại tổ Chân Thần cảnh cũng bắt đầu tu luyện chân ý của đạo.
Trong hỗn độn, Quy Khư Mộ Địa là một vùng đất nguy hiểm khiến người ta chỉ cần nghe thấy tên là đã biến sắc. Chỉ từ khi tiếp nhận Thần Vực, nơi này mới hoàn toàn làm việc dựa theo quy tắc.
Nhân tộc Thần Vực cũng thu được tài nguyên tu luyện rất khá khẩm.
Những năm qua, trong số các tuấn kiệt trẻ tuổi của Thần Vực cũng có vài người đạt đến Bỉ Ngạn cảnh. Trong đó, người chói mắt nhất chính là Hoa Thiên Mệnh, không ai hơn được.
Hắn ta có ngộ tính phi phàm đối với Kiếm Vận Vĩnh Hằng Chân Ý, sau khi vào Vạn Kiếm Quy Khư thì chỉ tốn vỏn vẹn vài tháng là đã tu thành Kiếm Vận Vĩnh Hằng Chân Ý.
Lúc mới đến thành Thần Chung, đó cũng là lần đầu tiên mà hắn ta gõ chuông, vậy mà đã gặt hái được thành công lớn, có được một thần quân lực.
Sau khi trở thành Bỉ Ngạn cảnh, Hoa Thiên Mệnh vẫn luôn ở lại tu luyện trong “đá Tích Thủy”. Ở đây tiếp nhận “Thái Thượng Tích Quán Pháp” có thể khiến thân thể mạnh lên rất nhanh, mà sau khi tiến vào đá Tích Thủy, Hoa Thiên Mệnh lại còn được săn sóc đặc biệt nên tốc độ tiến cảnh của hắn ta vượt xa người thường.
Những năm qua, Hoa Thiên Mệnh đã nghiễm nhiên trở thành một ngôi sao mới từ từ nổi lên trong Quy Khư Mộ Địa.