Đa số người không dừng chân lâu ở tầng hai mươi. Như Nguyên Thủy Thiên Tôn, ông tu luyện ở tầng mười chín một thời gian ngắn, sau đó ở trong tầng hai mươi một lúc là Kiếp Cốt đã trui rèn xong và đạt được thân thể Vạn Kiếp. Nhưng trước đó La Chinh ở trong tầng mười chín không lâu nên chắc thời gian ở tầng hai mươi sẽ phải dài hơn một chútHiển nhiên Nguyên Thủy Thiên Tôn đã đánh giá thấp tốc độ trui rèn của tầng hai mươi. Chỉ sau vài nén nhang thôi mà La Chinh đã hoàn thành rồi…
Nói cách khác, nếu có ai có thể trực tiếp chịu đựng uy lực của dòng xoáy màu vàng xanh trong tầng hai mươi, vậy về mặt lý thuyết, chỉ cần một, hai ngày hay thậm chí thời gian ngắn hơn nữa là có thể tu thành thân thể Vạn Kiếp rồi!
“Vậy là tu thành thân thể Vạn Kiếp rồi ư?” La Chinh kinh ngạc nhìn Kiếp Cốt.
Sau khi Kiếp Cốt tỏa ánh sáng vàng rực, mâm xương dưới chân La Chinh và mâm xương dưới chân Kiếp Cốt bắt đầu chuyển động theo “vòi rồng”. Khoảng cách của hai mâm xương càng lúc càng gần, cuối cùng chồng lên nhau!
“Mâm xương này chỉ là ảo ảnh?”
La Chinh thấy hai mâm xương tụ lại và dung hợp cùng nhau thì sững sờ.
Vào giây phút này, không chỉ có mâm xương hóa thành ảo ảnh mà ngay cả Kiếp Cốt cũng vậy.
Khi hai mâm xương đã hoàn toàn chồng khít vào nhau, La Chinh và Kiếp Cốt cũng chồng khít.
Kiếp Cốt dung hợp hoàn toàn vào trong cơ thể La Chinh, ánh vàng dần dần biến mất. La Chinh cảm giác xương cốt mình như bị nướng trên lửa đỏ, từ đỉnh đầu xuống đến xương sống, hai tay, hai chân…
Lúc này La Chinh đã ở ngay chính giữa “vòi rồng”, cả cơ thể ngồi trên mâm xương và xoay tròn thật nhanh.
“Hai tháng đã luyện thành thân thể Vạn Kiếp…” Tộc nhân tộc Ứng Ngưu thì thào.
Nó không biết thời gian nhanh nhất để luyện thành thân thể Vạn Kiếp là bao lâu, nhưng trong mắt nó, người có thể luyện thành thân thể Vạn Kiếp chỉ trong vòng hai lần mở cửa vùng đất Kiếp Cốt, tốc độ tu luyện cỡ đó có thể gọi là kỳ tích!
“Luyện thành thân thể Vạn Kiếp vẫn chưa phải điều đáng sợ nhất” Con rết nói: “Việc tu luyện của hắn vẫn rất trôi chảy ở tầng hai mươi nên rất có thể hắn sẽ tiến vào bước kế tiếp”
“Bước kế tiếp?” Có sinh linh Bỉ Ngạn tò mò hỏi.
Con rết gật đầu, ánh mắt thâm thúy. Nó nói: “Nghe đâu có rất ít người có thể lấy được khắc ấn Kiếp Cốt ở vùng đất Kiếp Cốt. Ai thu được khắc ấn Kiếp Cốt mới được xem là cường giả nổi trội, trong số mười nghìn cũng chưa chắc có được một người!”
Luận về số lượng thì đương nhiên sinh linh Bỉ Ngạn không bằng toàn bộ thế giới mẹ. Những người giống con rết hay tộc nhân tộc Ứng Ngưu đã có thể xem như thiên tài trong thiên tài ở chủng tộc của mình, nhưng số lượng sinh linh trong thế giới mẹ nhiều hơn Bỉ Ngạn vô số lần, xác suất sinh ra thiên tài cũng nhiều hơn, vì vậy tuyệt đại đa số thiên tài lấy được khắc ấn Kiếp Cốt đều đến từ trong hỗn độn.
Giống như con rết dự liệu, La Chinh dần dần xoay tròn và hạ thấp xuống. Vòi rồng màu vàng xanh như một vòng xoáy chảy xiết, hút La Chinh xuống với tốc độ thật nhanh.
“Soạt!”
La Chinh chìm thẳng vào trong nước biển ở dưới đáy.
“Ù!”
Một cột sáng vọt lên từ dưới đáy và bao phủ La Chinh.
“Cột sáng này giống hệt cột sáng trong Hồn thành…” Ánh mắt La Chinh lóe lên.
Lúc hắn đang suy tư, phía sau bỗng nhiên truyền đến cảm giác nóng bỏng.
“Cạch!”
Cảm giác ấy tựa như có ai ấn một cái bàn ủi đang nóng đỏ lên lưng La Chinh và để lại dấu ấn ở đó.
“Tạng Thân Ấn!”
Lúc cảm giác nóng rực còn chưa qua đi, trước ngực hắn lại có một bàn ủi khác ấn lên thật mạnh.
“Chấn Phủ Ấn!”
“Cạch!”
“Cang Kim Ấn…”
“Cạch!”
“…”
La Chinh hạ xuống không ngừng, từng khắc ấn Kiếp Cốt hiện lên trên thân thể hắn.
Hắn cứ thế hạ xuống đến tận dưới đáy, chín khắc ấn Kiếp Cốt xuất hiện theo thứ tự như thể đã được chuẩn bị sẵn từ trước.
Còn La Chinh, ngoại trừ lúc những khắc ấn Kiếp Cốt này hiện ra trên cơ thể thì hắn không còn cảm giác nào khác…
“Cái này cũng giống với khi ở Hồn thành à? Không phải đã nói là rất khó lấy được chín khắc ấn Kiếp Cốt sao?” La Chinh ngạc nhiên nói.
Ở trong Hồn thành, La Chinh cũng tự dưng lấy được chín khắc ấn Thánh Hồn mà chẳng hiểu ra sao. Lúc ấy La Chinh cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn đã cảm thấy rất lạ rồi, bây giờ cảnh tượng giống hệt lại diễn ra lần nữa. Con đường đi quá đỗi thuận lợi ngược lại mang đến cảm giác quái lạ cực kỳ.
“Đúng là rất lạ” Trên mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng hiện ra một tia sáng kỳ dị.
La Chinh lấy được chín khắc ấn Thánh Hồn trong Hồn thành có lẽ nhờ vận may, nhưng bây giờ đến vùng đất Kiếp Cốt lại xảy ra chuyện đó lần nữa, vậy thì chẳng còn liên quan gì đến vận may…
Lạ thì lạ, nhưng nói thế nào đi chăng nữa, thuận lợi lấy được khắc ấn Kiếp Cốt đối với La Chinh là một chuyện tốt.
Ở bên ngoài cột sáng là đá biển màu xanh đậm và mờ tối.
Đối với người ngoài, vùng biển rộng lớn trong Phạm Độ Thiên chính là không gian cực kỳ thần bí.
Đối với sinh linh Bỉ Ngạn, không gian trong Phạm Độ Thiên chính là những động xương phân thành từng đoạn kia, thế giới bên ngoài động xương tựa như không tồn tại, chỉ khi nào động xương xảy ra vấn đề mới bị sinh linh trong Hải Vực xâm lấn. Chỉ có điều, những động xương kia vốn đã “sống”, dù bị phá hỏng thì cũng sẽ tự chữa trị cho mình, vì vậy đại đa số sinh linh Bỉ Ngạn chỉ xem Phạm Độ Thiên như một lối đi.
Ngay cả tộc Nguyên Linh hiểu rõ Bỉ Ngạn nhất cũng không biết quá nhiều về Hải Vực của Phạm Độ Thiên.
Lúc La Chinh còn đang ở dưới đáy cột sáng, ở nơi sâu trong đáy biển có một bóng đen như hồn ma trôi bồng bềnh tới.
“Vù, vù…”
Lúc bóng đen nhanh chóng tới gần cột sáng, nó đã vươn một cái tay về phía La Chinh.
Cái “tay” đó là xúc tu!
Xúc tu tiến vào trong cột sáng thì lập tức quấn chặt lấy La Chinh rồi đột nhiên kéo mạnh xuống dưới, trực tiếp kéo hắn ra khỏi cột sáng!
Những sinh linh Bỉ Ngạn trong cơn lốc Vạn Kiếp thấy biến cố bỗng nhiên xảy ra này thì đều trợn mắt há mồm.
Dù trong đại dương này tồn tại đủ loại sinh linh cổ quái kỳ lạ, nhưng dường như chúng cũng bị một loại quy tắc nào đó chi phối nên xưa nay không dám xông vào vùng đất Kiếp Cốt tấn công. Vì vậy, thi thoảng khi chúng nhìn thấy những sinh linh như bọ Quỷ Thủ lượn lờ trong vách tường bằng nước biển thì không hề căng thẳng hay lo lắng gì.
Nhưng cảnh tượng diễn ra lúc này đã phá vỡ thường thức trong đầu chúng!
La Chinh trong cột ánh sáng bị bắt đi rồi?
“Xúc tu kia là sinh linh gì…”
“Nó muốn giết La Chinh!”
“Mau nhìn kìa, xúc tu bên kia đang quấn lấy một cây thương!”
Mặc dù dưới đáy biển rất tối, nhưng thị lực của các sinh linh Bỉ Ngạn này không yếu nên vẫn có thể nhìn rõ được.
Một cái xúc tu quấn lấy La Chinh, cái khác thì quấn một cây trường thương!
Trường thương này có màu xanh lam trong vắt, năng lượng hùng mạnh phun trào ở bên trong, mà bên ngoài mũi thương thì có từng vầng sáng màu đỏ thắm đang trào dâng, mang tới cảm giác rất quỷ dị.
“Cây thương này!” Nguyên Thủy Thiên Tôn thấy nó, trên mặt lộ rõ vẻ chấn động.
“Là cái gì?” La Chinh hỏi, hắn cũng nhìn ra cây thương này không tầm thường.
Nguyên Thủy Thiên Tôn thận trọng nói: “Bản thân cây thương thì không có gì cả, nhưng mũi thương được chế tạo từ một viên đá Thiên Thể, có thể phóng đại thần quân lực lên chín lần, là vật cực kỳ hiếm có trong Tam Thập Tam Trọng Thiên. Nó cực kỳ thực dụng, khuyết điểm duy nhất là không thể nào sử dụng cùng với tín vật Bỉ Ngạn có khả năng phóng đại thần quân lực khác”