Những tộc nhân tộc Vĩ Trùng này nhận mệnh lệnh của Quỷ Hạt đại nhân, lệnh cho bọn chúng xóa sổ sạch tất cả người trong Thái Nhất Thiên Cung.
Không ngờ Thái Nhất Thiên Cung căn bản không còn dương hồn lưu lại Bỉ Ngạn, không chỉ như vậy, hiện tại còn có một tên nhân loại cường đại như vậy nhảy ra, sao bọn chúng không sợ cho được?
Dưới sự kinh sợ, đám tộc nhân tộc Vĩ Trùng còn lại rối rít ném nhúm cỏ hình cầu màu xanh lá về phía La Chinh.
Những nhúm cỏ kia còn chưa nổ, một bóng người lại xuất hiện sau lưng bọn chúng, người đột nhiên xuất hiện đó chính là Phượng Ca.
Trong tay Phượng Ca đã có thêm một thanh trường kiếm.
Nàng không muốn tiếp xúc với đám sâu bọ bẩn thỉu này, lại tìm thấy một thanh trường kiếm ở bên trong cứ điểm Thiên Cung, mặc dù kiếm này rất tầm thường nhưng cũng có thể dùng tạm.
“Phập phập phập phập phập…”
Thân hình của nàng lướt qua, trường kiếm cũng vẽ lên một đường cong cao thấp không đều. Đường cong kia lập tức biến thành một vệt máu màu xanh, ngoài tên tộc nhân tộc Vĩ Trùng cuối cùng ra, những tên khác đều đã bị chém chết.
La Chinh bước ra từ đám khói xanh cuồn cuộn, Phượng Ca nhìn hắn, nói: “Ngươi dính phải đám khói này, lát nữa không thể rời khỏi Bỉ Ngạn thì sao?”
“Ta không có ý định rời đi” La Chinh mỉm cười nói.
Phượng Ca bĩu môi. Bây giờ Quỷ Hạt kia còn chưa lộ mặt, cũng không biết thực lực của đối phương thế nào, hắn lại tự tin như thế.
“Các ngươi, các ngươi…” Tên tộc nhân tộc Vĩ Trùng cuối cùng nơm nớp lo sợ nói.
“Nói với Quỷ Hạt, bảo nó đích thân tới” La Chinh lạnh giọng nói.
Tộc nhân tộc Vĩ Trùng kia như được đại xá, chạy biến như một làn khói.
Các tộc trong thành Vạn Linh xôn xao, tin tức cũng truyền đi nhanh chóng.
Tin tức rất nhiều tộc nhân tộc Vĩ Trùng chết trước cửa cứ điểm Thiên Cung nhanh chóng lan truyền, mà tộc nhân tộc Vĩ Trùng đi theo Quỷ Hạt, điều này nói rõ Thái Nhất Thiên Cung chắc chắn chọc giận Quỷ Hạt đại nhân rồi!
“Thái Nhất Thiên Cung? Những nhân loại kia không phải chỉ có thể dùng linh hồn tiến vào Bỉ Ngạn hay sao?”
“Những linh hồn nhỏ yếu đó ngày thường đều yếu đuối dễ bắt nạt, nhìn thấy tộc Cửu Hào chúng ta cũng cung kính lễ phép, bọn họ còn dám chọc vào Quỷ Hạt đại nhân?”
“Vậy thì bọn họ thảm ròi…”
Một vài người tò mò đều tới gần cứ điểm Thiên Cung, hoặc ẩn nấp sau tường, hoặc chui vào bên trong, âm thầm theo dõi.
Khi bọn họ thấy thi thể tộc nhân tộc Vĩ Trùng đầy đất, con ngươi của kẻ nào cũng co lại.
Một người đàn ông không rõ dung mạo đang ngồi trước tòa kiến trúc bằng gỗ kia, một cô gái khác thì đang cầm kiếm đứng bên cạnh hắn, hoàn toàn không có ý định chạy trốn.
“Có trò hay để xem rồi…”
“Hình như một nam một nữ này đều không sợ Quỷ Hạt đại nhân?”
“Đó là vì bọn họ không biết thực lực của Quỷ Hạt! Bọn họ sẽ chết rất thảm!”
Trong phủ Thành Vệ ở thành Vạn Linh, hai tên khổng lồ chui vào phủ Thành Vệ, truyền đạt tin tức về Thái Nhất Thiên Cung.
Trên ghế cao nhất ở đại điện phủ Thành Vệ, một sinh linh Bỉ Ngạn giống như gấu đen nghe xong tin tức chỉ lạnh nhạt đáp lại: “Biết rồi…”
“Thành Vệ đại nhân, có cần ngăn cản Quỷ Hạt hay không?” Người khổng lồ kia hỏi.
“Không cần” “Gấu đen” kia lắc đầu nói.
Hằng năm, Thái Nhất Thiên Cung đều nộp một số lượng hồn đan tương đối, hy vọng sẽ được phủ Thành Vệ che chở. Nếu như là chuyện bình thường, phủ Thành Vệ chắc chắn sẽ ra mặt giải quyết, nhưng lần này, ngoài Quỷ Hạt chịu sự nhờ vả của người khác, phủ Thành Vệ cũng được phó thác giống vậy.
Trên thực tế nếu Quỷ Hạt không ra tay, rất có thể phủ Thành Vệ sẽ ra tay với Thái Nhất Thiên Cung.
Sau nửa canh giờ, trong huyệt động dưới đất thành Bắc có ba con bò cạp khổng lồ đỏ rực và hơn trăm tên tộc nhân tộc Vĩ Trùng leo ra ngoài.
Mặc dù La Chinh và Phượng Ca đã đánh chết hai tốp tộc nhân tộc Vĩ Trùng nhưng vẫn chưa khiến Quỷ Hạt để tâm, nó căn bản không có ý định tự ra tay.
Ba con bò cạp khổng lồ kia chưa mở linh trí, là hung vật điển hình, thành Vạn Linh cấm hung vật cỡ này vào thành, nhưng có một số quy định chẳng qua chỉ lập ra với tầng lớp thấp nhất, tồn tại cấp bậc như Quỷ Hạt đại nhân không cần tuân thủ.
Các tộc nhân Vĩ Trùng cưỡi ba con bò cạp khổng lồ màu đỏ này, một đường rêu rao khắp thành dẫn tới không ít hỗn loạn, từng tiếng hét chói tai thay nhau vang lên.
Các sinh linh Bỉ Ngạn ẩn nấp trong bóng tối quan sát lập tức hưng phấn.
“Quỷ Hạt đại nhân phái Xích Hạt Đoàn ra rồi!”
“Đủ để khiến một nam một nữ kia chết mười lần!”
“Thực lực không đủ đã dám đối nghịch với Quỷ Hạt đại nhân, không biết trời cao đất rộng, haiz…”
Sau khi hàng trăm tên tộc nhân tộc Vĩ Trùng cưỡi ba con bò cạp lớn màu đỏ đó tiến vào con đường mòn kia, một luồng khói mù màu xanh lá cây lại bốc lên.
Sau thời gian một nén nhang, khói mù màu xanh lá mới dần dần tản đi.
Rất nhiều sinh linh ẩn nấp trong bóng tối thấy cảnh tượng trước mắt đều lặng lẽ trợn to mắt.
Ba con bò cạp khổng lồ màu đỏ đã ngã ngửa xuống đất, tất cả đuôi bò cạp đều đã bị chặt đứt, mà thi thể tộc nhân tộc Vĩ Trùng thì bị chất đống thành một tòa núi nhỏ.
Lần này La Chinh vẫn giữ lại một tên tộc nhân tộc Vĩ Trùng trở về báo tin.
“Xích Hạt Đoàn dễ dàng bị tiêu diệt thế này à?”
“Hai nhân tộc kia mạnh như vậy?”
“Hình như có gì đó sai sai!”
Xích Hạt Đoàn là cánh tay phải cánh tay trái của Quỷ Hạt đại nhân, thực lực của mỗi một con bò cạp khổng lồ màu đỏ đều không tầm thường.
Ít nhất ngoài sinh linh Ám vực ra, thực lực của những con bò cạp khổng lồ màu đỏ kia nằm trong số những tồn tại cường đại trong Thập Tứ Trọng Thiên, lại cứ thế lặng yên không một tiếng động bị giết chết, những sinh linh Bỉ Ngạn kia thật sự cảm thấy vô cùng kinh hãi!
Sau nửa canh giờ, trong huyệt động dưới đất thành Bắc, từng con bướm khổng lồ nhẹ nhàng bay ra, mùi hương trang nhã bay khắp bốn phương tám hướng, mà thân ảnh vạm vỡ của Quỷ Hạt cũng từ bên trong chui ra.
Nếu như nói tốp tộc nhân tộc Vĩ Trùng đầu tiên chỉ vì để thăm dò, như vậy Xích Hạt Đoàn nó phái ra lần thứ hai chắc hẳn đủ để đánh chết hai nhân tộc kia.
Nhưng mọi chuyện không phát triển theo hướng Quỷ Hạt dự liệu, ngay cả Xích Hạt Đoàn cũng bị tiêu diệt toàn bộ, cuối cùng vẫn chỉ còn một tộc nhân tộc Vĩ Trùng trở lại báo tin.
“Đại nhân, giết hai tên nhân tộc cũng cần ngài ra tay sao?” Một cô gái tộc Hương Điệp hỏi.
“Quá tam ba bận” Quỷ Hạt híp mắt nói: “Lần thứ ba ta sẽ tự mình ra tay”
Quỷ Hạt rất ít khi rời khỏi hang động dưới lòng đất của nó.
Nó ẩn núp trong thành Vạn Linh rất nhiều năm, trước giờ nó và phủ Thành Vệ không hợp nhau, nhưng phủ Thành Vệ cũng không có cách gì với nó, muốn bắt nó ở trong hang động dưới lòng đất căn bản là mơ mộng hão huyền.
“Nhưng phủ Thành Vệ có thể…” Một cô gái tộc Hương Điệp khác lo lắng nói.
“Yên tâm, phủ Thành Vệ sẽ không chạy ra ngáng đường vào lúc mấu chốt đâu” Quỷ Hạt híp mắt cười lạnh nói.
Không lâu sau, Quỷ Hạt đã dẫn những cô gái tộc Hương Điệp kia rẽ vào con đường nhỏ ấy, thấy được La Chinh và Phượng Ca cách đó không xa.
Trên mặt nó có sáu cặp mắt tỏa ra ánh sáng màu đỏ thẫm, đặc biệt sau khi chú ý tới thi thể của ba con bò cạp khổng lồ màu đỏ, trong lòng nó đã có vẻ tức giận, nhân loại nhỏ bé lại dám đánh chết Xích Hạt Đoàn của nó!
La Chinh vẫn ngồi im tại chỗ, vẻ mặt bình tĩnh.
Khi thấy thân thể vạm vỡ đen thùi lùi của Quỷ Hạt và cái đuôi bò cạp dài nhọn kia, hắn đã nói: “Cuối cùng chính chủ cũng tới rồi”
“Giết nó là kết thúc à?” Phượng Ca hỏi.
“Chưa chắc” La Chinh lại lắc đầu.
Bọn họ vừa tới thành Vạn Linh, Thái Nhất Thiên Cung đã bị nhắm vào như vậy hiển nhiên cực kỳ không bình thường.