Thánh nhân Tạ gia kịp thời nâng đảo nổi nhà mình lên, thánh nhân Lưu gia cũng theo sát phía sauSau đó là Bạch gia, Triệu gia, Lý gia, Mục gia…
Thực ra các á thánh trên đảo nổi cũng có năng lực nâng một hòn đảo lên, nhưng toàn bộ á thánh đều đang tranh giành vị trí thánh nhân trong núi Thánh Nhân nên chuyện này cũng đành phải để thánh nhân tự mình ra tay.
Tuy nhiên, không phải đảo nào trong ba mươi sáu hòn đảo nổi cũng có thánh nhân xuất hiện.
Dưới sự bức bách của Hàm Thanh Đế, Đông Phương gia đã từ bỏ đảo nổi từ lâu, toàn bộ đảo nổi chỉ còn vườn không nhà trống.
Đảo nổi không có thánh nhân nâng đỡ, dưới sức ép mạnh mẽ chỉ có thể ầm ầm rơi xuống…
Bên cạnh đó, Kiếm tộc và gia tộc Huyền Nguyệt lựa chọn không thần phục Hàm Thanh Đế nên cũng đã dẫn con em trong tộc đi hết, hai gia tộc lớn này cũng không có thánh nhân chống đỡ.
Vì vậy, ba đảo nổi đứng đầu trong bảng xếp hạng từ từ rơi xuống, đây cũng xem như là một kỳ quan.
Trong quá trình rơi xuống, đảo nổi của Kiếm tộc và Đông Phương gia còn suýt nữa va phải đảo nổi của Đường gia. May mà Đường Lôn đang nâng đảo nổi kịp bạo phát ra sức mạnh khổng lồ, nhờ đó mới dời đảo nổi nhà mình ra xa một khoảng giúp đảo nổi may mắn thoát khỏi tai nạn.
Cuối cùng, ba hòn đảo nổi đồng loạt rơi xuống biển, biến mất không chút tăm hơi.
Chúng Thánh Đường vẫn vững vàng lơ lửng trên không trung, không hề rơi xuống một tấc nào. Bàng Miểu đứng trên Chúng Thánh Đường, toàn thân như nối liền với mặt đất, chỉ như thế mà ông ta đã giữ cho Chúng Thánh Đường vững vàng ổn định.
Ông ta nhìn vầng sáng màu xanh nhạt hội tụ trên đỉnh đầu, mi mắt giật không ngừng.
Bảng đá thống trị được kích hoạt, chứng tỏ La Chinh đã rời khỏi núi Thánh Nhân.
Nhưng trên mặt Bàng Miểu không có chút vui sướng nào.
Sức mạnh của bảng đá thống trị đại diện cho sức mạnh của Thần vực, uy lực của phiến đá này dưới sự thúc đẩy của Thần Vũ tệ đã vượt xa tưởng tượng của Bàng Miểu. Cho dù ông ta là Hiên Viên Vệ Tam Tinh nhưng khi đối mặt với luồng sức mạnh này cũng phải cảm thấy sợ hãi.
Nếu La Chinh bị sức mạnh quy tắc của bảng đá thống trị giết chết, đó đương nhiên là chuyện tốt…
Song, nếu hắn thực sự kế thừa ý chí sơ sinh, không sợ sức mạnh quy tắc, thậm chí còn có thể điều khiển sức mạnh quy tắc thì sao?
Bàng Miểu thật không dám tưởng tượng.
“Đùng đoàng đùng đoàng…”
Những tia sét màu xanh nhạt như vô số con rồng đan lồng vào nhau, tích tụ một lúc rồi lao nhanh về phía bầu trời.
Áp lực vốn đang trút xuống bỗng biến mất không còn chút tăm hơi, đám con em gia tộc quyền thế đều lập tức cảm thấy lồng ngực nhẹ nhõm, ai nấy đều há mồm thở dốc.
Bàng Miểu nhìn tia lôi phạt đánh thẳng đến núi Thánh Nhân, trong mắt ánh lên vẻ ác độc. Thắng hay thua sẽ được quyết định trong lần hành động này.
Ông ta vung tay, Liệt Hải Xỉ nằm giữa Chúng Thánh Đường bỗng rung động, mùi máu tươi nồng nặc xộc ra.
Ông ta và Liệt Hải Xỉ cùng biến mất, nháy mắt sau đã xuất hiện ở phía Bắc biển Thời Gian.
Xuất hiện cùng Bàng Miểu còn có Hốt Diễm và Tra Diệu.
Ba Hiên Viên Vệ đưa mắt nhìn nhau, mặc dù không nói gì nhưng ai nấy đều hiểu thắng thua sẽ được quyết định bởi lần này.
Chỉ cần loại bỏ La Chinh, hết thảy sẽ kết thúc.
Trong lòng bọn họ còn có một chút chờ mong. Biết đâu La Chinh vẫn chưa lấy được ý chí sơ sinh, tất cả mọi chuyện chỉ là do bọn họ sợ bóng sợ gió, thậm chí bảo Hàm Thanh Đế lãng phí nhiều Thần Vũ tệ như vậy còn là chuyện bé xé ra to.
Biết đâu ý chí sơ sinh của Thần vực bị hạn chế rất lớn, ngay từ đầu Xi Vưu đã lựa chọn áp chế ý chí sơ sinh, chứng tỏ không thích nhìn thấy sự ra đời của nó, cho dù nó sinh ra cũng sẽ bị giới hạn rất nhiều. Vì vậy, cho dù La Chinh có dung hợp ý chí thì cũng không thể gọi là chủ nhân của Thần vực.
Mặt khác, các thánh nhân phát hiện áp lực biến mất bèn ổn định lại đảo nổi của gia tộc mình, sau đó phóng theo tia sét. Bọn họ muốn biết lôi phạt này nhằm vào ai?
Nhất là Hàm Thanh Đế, sau khi mất đi đòn sát thủ là Hàm Thương Yên, ông ta chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào bảng đá thống trị. Nếu có thể đánh chết La Chinh lấy công chuộc tội thì biết đâu có thể ổn định địa vị của ông ta trước mặt Bàng Miểu.
“Đùng…”
Tốc độ của tia sét vốn cực nhanh, cho dù biển Thời Gian bao la là thế, nhưng tia sét lao vụt qua cũng chỉ trong chớp mắt mà thôi.
Tuy nhiên, lôi phạt do bảng đá thống trị đánh ra lại vô cùng đặc biệt. Nó giống như một con rồng chớp bay lượn trên không, tốc độ không phải nhanh nhưng cũng không thể nói là chậm, ước chừng hơn mười hơi thở mới vượt qua biển Thời Gian.
Ngay khi bảng đá thống trị bị kích hoạt, La Chinh đã phát hiện ra.
Hắn chỉ đứng bất động dưới chân núi Thánh Nhân, lẳng lặng chờ đợi lôi phạt ập xuống.
Khoảnh khắc khi lôi phạt xuất hiện trên núi Thánh Nhân, áp lực kinh khủng từ trên trời giáng xuống, thậm chí có vài thánh nhân còn bị áp lực lan tới làm cơ thể dao động không ngừng.
“Hình phạt của bảng đá thống trị là nhắm vào La Chinh?”
“Hình như trên bảng đá thống trị không có quy tắc nào lợi hại như vậy? Rốt cuộc La Chinh làm thế nào mà kích động cả bảng đá thống trị?”
“Chẳng lẽ là Hiên Viên Vệ gây ra?”
Các thánh nhân nghĩ mãi không ra, ngay cả Mục Hải Cực, Đường Lôn và Lãnh Diệu cũng ngơ ngác ra mặt.
Thực ra bọn họ cũng có thể liên tưởng đến chuyện Hàm gia thu gom một lượng lớn Thần Vũ tệ, nhưng bọn họ không được phép tới gần bảng đá thống trị nên cũng không biết Hàm Thanh Đế đã viết quy tắc gì lên đó.
Những thánh nhân này không thể ngờ rằng quy tắc tiêu tốn hết phần lớn Thần Vũ tệ trong Thần vực chỉ nhằm vào một mình La Chinh!
“Vù…”
Áp lực khổng lồ nhiễu loạn không khí, hình thành từng cơn lốc.
Mái tóc đen nhánh của La Chinh tung bay trong gió, hắn lạnh nhạt đưa mắt nhìn về phía Bàng Miểu.
Bộ xương cá khổng lồ bên cạnh ông ta tỏa ra mùi máu tươi nồng nặc. Lúc La Chinh cố gắng đột phá tiến vào núi Thánh Nhân, hẳn là ông ta đã mượn vật này để phá giải quyền trượng Trầm Mặc của Thi Tiểu Xảo.
Lúc trước thu gom máu tươi của thần dân và chân thần chắc là để tế cho con cá này nhỉ?
Thấy Bàng Miểu nhìn sang mình bằng ánh mắt phức tạp, La Chinh hơi nghiêng đầu, khóe miệng cũng nhẹ nhàng nhếch lên, nở một nụ cười hòa ái. Sau đó hắn nhẹ nhàng giơ tay lên.
Lôi phạt quanh quẩn trong không trung chậm lại, La Chinh nhẹ nhàng nâng tay lên.
“Ầm!”
Lôi phạt giáng xuống ầm ầm mãnh liệt, tựa như thủy ngân trút lên người La Chinh, điên cuồng xé rách thân thể của hắn.
Vầng sáng màu xanh lam trở nên cực kỳ chói mắt, ngay cả thánh nhân và cường giả Bỉ Ngạn cảnh cũng khó mà nhìn thẳng. Thị lực của bọn họ không thể nhìn thấy bóng hình La Chinh, mà thần thức tỏa ra còn chưa chạm vào tia sét thì đã bị xé tan tành.
“Ầm ầm ầm…”
Mỗi một lần sấm sét nổ vang, các thánh nhân lại nhíu mày một cái.
Uy lực tích chứa trong đó thực sự quá lớn, Đường Lôn đang quan sát ở xa há hốc miệng, nhưng cuối cùng vẫn không thốt nên lời.
Ông ta vốn muốn nói, nếu mình bị trúng lôi phạt này thì e rằng chẳng kiên trì nổi một cái nháy mắt.
Đừng nói thánh nhân như Đường Lôn, ngay cả các cường giả Bỉ Ngạn cảnh như Bàng Miểu, Hốt Diễm cũng kinh hồn táng đảm, thậm chí trong lòng còn cảm thấy may mắn.
May là năm đó bọn họ bồi dưỡng Đông Phương Thuần Quân, nắm giữ Chúng Thánh Đường trong tay mình.
Nếu các gia tộc quyền thế trong Thần vực đồng tâm hiệp lực dùng Thần Vũ tệ định ra một quy tắc nhằm vào cường giả Bỉ Ngạn cảnh, chỉ sợ bọn họ cũng bị lôi phạt đánh chết ngay tại chỗ.
* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!