Hỗn độn mênh mông là một không gian cực kỳ rộng lớn, rất khó tìm ra cột mốc đặc trưng, muốn xác định phương hướng là một vấn đềNữ Oa bản tôn nghiêng đầu suy nghĩ một lúc rồi nói: “Đưa ta ra Bỉ Ngạn, giáng lâm đến Lê Sơn. Ta có một món tín vật Bỉ Ngạn có thể giúp xác định phương hướng”
Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn sang Nữ Oa bản tôn, ông không biết từ bao giờ Nữ Oa bản tôn lại có một món tín vật Bỉ Ngạn như thế.
“Ta có một bộ Tử Mẫu Điệp gồm một mẹ ba con, dù xa đến cỡ nào cũng có thể xác định vị trí của nhau” Nữ Oa bản tôn giải thích.
Nữ Oa bản tôn lấy được bộ Tử Mẫu Điệp ấy từ rất rất lâu rồi, Nguyên Thủy Thiên Tôn đã quên mất nó.
“Vậy làm phiền Nữ Oa nương nương” La Chinh gật đầu.
La Chinh làm tan biến hóa thân trong cơ thể mình, tỉnh lại trên đảo Dạ Kiến rồi giao Vòng Tròn Giáng Lâm cho Nữ Oa bản tôn. Sau đó hắn niệm Phá Huyễn Chú, để Phục Hy trong Lê Sơn giáng lâm Nữ Oa bản tôn xuống.
Nữ Oa bản tôn vừa giáng lâm lập tức nhìn thoáng qua Lê Sơn rộng lớn, trong mắt thoáng qua vẻ mới lạ. Dù gì đây cũng là thế lực siêu cấp mà phân thân của nàng gầy dựng nên, đồng thời còn là rất nhiều “quả lớn” còn lại từ rất nhiều “hạt giống”.
Sau khi dò xét một lúc, Nữ Oa bản tôn đưa tay nhẹ nhàng bắn ra, bên cạnh nàng có thêm bốn con bướm, một lớn ba nhỏ.
Bốn con bướm này đều có màu xanh của ngọc, chúng vây quanh nàng nhẹ nhàng bay múa, trông rất đẹp mắt.
“La Chinh ngươi giữ con bướm mẹ này đi, hãy cất nó ở Lê Sơn. Bướm con thì để ở bên ngoài vùng đất sơ khai của ngươi, như vậy là có thể cảm ứng được” Nữ Oa bản tôn căn dặn.
La Chinh cất kỹ bướm mẹ, sau đó đặt một trong ba con bướm con vào thế giới trong cơ thể mình rồi để hóa thân trong cơ thể đưa nó đến biên giới của vùng đất sơ khai.
Độ Chân và Nguyên Thủy Thiên Tôn vẫn đang đợi trong hỗn độn.
La Chinh chui ra và thả một con bướm con ra. Con bướm đó bay lượn một vòng rồi đậu lên bức tường bên ngoài vùng đất sơ khai, đứng im không nhúc nhích.
Độ Chân đánh giá bướm con một chút, hỏi: “La Chinh, ngươi xác định được vị trí của Thần Vực không?”
“Vị trí Thần Vực…” La Chinh lắc đầu.
Nếu ở khoảng cách không xa lắm, La Chinh còn có thể cảm ứng được vị trí của Thần Vực. Nhưng bây giờ, hắn cách quá xa Thần Vực rồi, mà Thần Vực lại là một con thuyền, hơn nữa còn không ngừng di chuyển. Bây giờ La Chinh muốn tìm ra Thần Vực là cực kỳ khó khăn.
“Khoan đã, tại sao lại nhắc đến Thần Vực? Ngươi biết Thần Vực ư?” La Chinh thấy rất lạ, theo lý thì Độ Chân không thể nào biết về sự tồn tại của Thần Vực được.
“Đưa một con bướm con cho ta” Độ Chân vươn tay về phía La Chinh.
La Chinh nhìn Độ Chân bằng ánh mắt quái lạ, cuối cùng vẫn giao một con bướm con cho hắn ta, đồng thời hỏi: “Dùng cái này có thể tìm ra Thần Vực à?”
“Ta có thể tìm ra Quy Khư Mộ Địa, ta còn có thể mang con bướm con này đi làm tín vật Bỉ Ngạn, để người trong Quy Khư Mộ Địa gánh chịu” Độ Chân mỉm cười, nói.
“Quy Khư Mộ Địa? Vậy thì có quan hệ gì tới Thần Vực?” Trong lòng La Chinh đã cảm thấy kỳ lạ đến tột độ.
Từ khi Thần Vực xuất phát xuyên qua Hư Động, La Chinh đã nghe đến vùng đất nguy hiểm này, thế nhưng từ lúc đó đến giờ hắn chưa từng rời khỏi thế giới mẹ nên không hiểu quá rõ về nơi ấy.
“Sau khi ngươi rời đi không lâu, Thần Vực đã xâm nhập vào Quy Khư Mộ Địa và trở thành một phần trong đó, mà Quy Khư Mộ Địa thì do bọn ta tạo nên” Độ Chân đáp.
Nghe đến đây, ánh mắt La Chinh đột nhiên lóe lên: “Ngươi, các ngươi chế tạo Quy Khư Mộ Địa…”
“Đúng vậy” Độ Chân gật đầu: “Nếu Chung Yên đến mà cuối cùng ngươi chưa mở ra vùng đất sơ khai, bọn ta bắt đầu dùng Quy Khư Mộ Địa. Đi đến bước đó cũng chỉ là vì không còn cách nào khác, dù sao Quy Khư Mộ Địa cũng không phải vùng đất sơ khai thật sự”
“Thần Vực hiện giờ có ổn không?” La Chinh vội vàng hỏi.
Hắn rời đi lâu như vậy rồi, trong lòng vẫn luôn nghĩ về Thần Vực.
Độ Chân khẽ mỉm cười, nói: “Mặc dù Quy Khư Mộ Địa nổi tiếng là hung hiểm nhưng cũng không giống với những gì người ngoài nghĩ. Thật ra nơi đó chỉ là vào được không ra được, mà Cố Bắc, sư phụ của ngươi thì vẫn luôn dừng chân tại đó, cho nên mới không có cơ hội quay về Thần Vực”
“Sư phụ…” Mắt La Chinh lại trợn tròn lần nữa.
Trước khi rời khỏi Thần Vực, phụ thân La Tiêu còn bảo hắn tìm kiếm mỗi một ngóc ngách trong Thần Vực hòng tìm cho ra Cố Bắc, nhưng La Chinh đã tìm khắp rồi mà vẫn không thu được kết quả gì, không ngờ Cố Bắc lại rơi vào Quy Khư Mộ Địa.
Độ Chân rất hài lòng với hiệu quả mà lời nói này mang lại, hắn ta tiếp tục: “Rất nhiều chân thần đại viên mãn của Thần Vực đã đạt đến Bỉ Ngạn cảnh, nhất là Hoa Thiên Mệnh, người xem ngươi như đối thủ kia. Bây giờ hắn đã là Bỉ Ngạn tầng ba mươi hai rồi…”
“Sao mà được!?” La Chinh càng sốc hơn, nhưng hắn lập tức lắc đầu, sau đó còn dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Độ Chân: “Sau khi Bỉ Ngạn biến đổi, người bình thường sao có thể tiến vào Thập Tam Nhị Trọng Thiên nữa, hơn nữa nếu người Thần Vực tiến vào Bỉ Ngạn thì không thể nào im hơi lặng tiếng, chẳng có tin tức gì như thế được…”
Bỉ Ngạn cảnh bên ngoài thế giới mẹ có vài điểm rất khó vượt qua, vòng xoáy năng lượng của Sắc Giới cùng Dục Giới không dễ băng qua, không có Hồn Nguyên Đại Thế Giới thì họ không thể nào đạt đến “Hồn Nguyên cảnh”, rồi Hồn thành và vùng đất Kiếp Cốt lại càng khó khăn hơn, muốn thành Bất Hủ cảnh càng là không có khả năng.
“Bỉ Ngạn mà họ đi vào chính là tháp Thiên Địa Huyền Hoàng của lão già, khác với Bỉ Ngạn của các ngươi” Độ Chân cười nhạt một tiếng.
“Thì ra là thế…” La Chinh thở phào nhẹ nhõm.
Nghe nói Hoa Thiên Mệnh đạt tới Bỉ Ngạn tầng ba mươi hai, trong lòng La Chinh tràn đầy vui mừng.
Sau đó La Chinh lại hỏi thăm Độ Chân về tình hình của những người thân khác của mình.
Độ Chân là đại đệ tử của Thái Thượng Lão Quân, nhiệm vụ chủ yếu nhất chính là quản lý tháp Thiên Địa Huyền Hoàng, đương nhiên nhớ rất rõ từng người trong đó. La Chinh chỉ vừa miêu tả một chút là Độ Chân đã có thể trả lời lập tức.
Sau một lúc hỏi thăm, Độ Chân đột nhiên hỏi: “Ngươi hỏi về phụ thân, mẫu thân cùng với sư phụ của ngươi, nhưng hình như lại không quan tâm lắm đến tình hình của con trai mình?”
“Con trai…” La Chinh lại sững sờ: “Niệm Nhi? Nó cũng ở Quy Khư Mộ Địa sao?”
La Niệm đang ở trong thế giới Huyền Lượng mà, sao có thể liên quan đến Quy Khư Mộ Địa được chứ?
Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng tỏ vẻ mờ mịt, bởi vì không gian Tắc San đóng lại nên đến giờ ông cũng không biết tung tích của La Niệm và Khương Tử Nha.
Lẽ nào Độ Chân biết? Chuyện này không có khả năng lắm…
“Đương nhiên là La Niệm không ở tại Quy Khư Mộ Địa rồi, cậu ta ở trong Chủ Giới” Độ Chân nói.
“Ta biết nó ở Chủ Giới, nhưng sao các ngươi biết được?” La Chinh truy hỏi.
Vị đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân này trước đây chẳng biết gì cả, lúc nào cũng là bộ dáng ngu ngơ, bây giờ bỗng nhiên giống như biết rõ tất cả, sự tương phản quá lớn khiến người ta khó mà thích ứng được.
Độ Chân bèn kể lại mọi chuyện xảy ra trong tháp Thiên Địa Huyền Hoàng cho La Chinh nghe.
Lúc nghe đến chuyện La Niệm leo đến đỉnh tứ trụ thì trên mặt La Chinh toàn là vẻ lo lắng. Hắn thực sự không ngờ La Niệm đi thăm dò trong thế giới Huyền Lượng lại tiến vào cái nơi không thể tưởng tượng nổi như thế!
Chỉ có điều, ít ra bây giở đã xác nhận được tin tức về La Niệm, La Niệm chắc hẳn vẫn bình yên vô sự, hắn có thể tạm thời nói lại với Ninh Vũ Điệp được rồi.
La Chinh làm tan biến hóa thân trong cơ thể mình, Độ Chân và Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng thu hồi lại phân hồn từ thế giới trong cơ thể La Chinh.
Vết nứt do La Chinh xé ra phun trào, cuối cùng được Khởi Nguyên Thần Huyết nhanh chóng chữa trị.
“Bây giờ vùng đất sơ khai đã mở ra hoàn toàn, về vấn đề làm sao để giúp nó lớn mạnh và làm sao để sử dụng sức mạnh của Khởi Nguyên Thần Huyết thì ngươi phải tự tìm lấy. Ta đã hoàn thành nhiệm vụ mà lão già giao cho, bây giờ phải quay về rồi” Độ Chân nói.
La Chinh chắp tay với Độ Chân, nói: “Độ Chân tiền bối, tiền bối đến từ Ngọc Thanh Thiên, vậy có biết cách đi đến vùng đất trung tâm của Ngọc Thanh Thiên không?”
“Trung tâm Ngọc Thanh Thiên?” Độ Chân hơi bất ngờ, hắn ta không biết tại sao La Chinh lại cảm thấy hứng thú với nơi ấy.