Trên bầu trời…“Khụ khụ…” Cửu cung chủ đột nhiên ho khan hai tiếng.
Hơn nửa tháng này có lẽ là khoảng thời gian khó khăn nhất của Cửu cung chủ.
Đám đầu lâu nhỏ kia còn kinh khủng hơn cả mấy con bọ ăn xương bàn chân. Khi chân nguyên dồi dào, Cửu cung chủ có thể tạm thời ngăn cản bọn chúng bên ngoài, nhưng chẳng được bao lâu, đám đầu lâu nhỏ này sẽ gặm nhấm gần như hết sạch chân nguyên hộ thể của y, sau đó cắn da, máu thịt, thậm chí là cả xương cốt và nội tạng của y. Có một cái đầu lâu nhỏ còn chui thẳng vào trong nội tạng y, đã bị y cố gắng móc ra, nhưng thương tích cũng tương đối nghiêm trọng. Bây giờ, Cửu cung chủ chỉ có thể kiên cường chống đỡ…
“Hình như phía dưới có thành trấn, không biết thuộc về thế lực nào?” Cửu cung chủ hỏi.
Ninh Vũ Điệp nhìn chăm chú. Từ nơi cực cao nhìn xuống, nàng có thể thấy toàn bộ đại lục…
Thấy hình dạng của vùng đại lục này, trước tiên Ninh Vũ Điệp phủ định là Trung Vực. Nhưng nàng nhanh chóng có câu trả lời: “Đây là là đại lục thần quốc, là thế lực của Nhân tộc!”
Ninh Vũ Điệp chưa từng đến đại lục thần quốc, nhưng nàng nhớ La Chinh đã từng nói, đại lục thần quốc có hình dáng hết sức đặc biệt. Ở giữa là một vùng biển trong đất liền hình tròn, còn đại lục vây quanh vùng biển này. Giống như một cái vòng tay vậy, ở giữa trống rỗng. Hình dáng này rất dễ phân biệt, cho nên nàng có thể nhanh chóng xác định.
“Thần quốc?” Cửu cung chủ sửng sốt, trên mặt vẻ chút khinh thường.
Mấy thế lực như thần quốc chỉ tồn tại ở Hạ Giới, trên Thượng Giới gần như không thể tồn tại. Dù là liên minh Nhân Đạo hay Chư Thần Vô Niệm thì đều là vô số thánh địa thập phẩm liên kết lại với nhau, tạo thành thế lực cực lớn.
Thật ra bốn gia tộc lớn là Hiên Viên gia, Liệt gia, Quý gia, Cơ gia, cũng là một hình thức khác của thần quốc. Nhưng do bọn họ liên kết lại với nhau, phát triển Chư Thần Vô Niệm đến mức như thế nên đã không cần thiết phải xưng hoàng xưng đế nữa rồi.
Cường giả có thực lực thực sự thì không cần đặt thêm danh hiệu Chiến Hoàng, Chiến Đế gì ở phía sau tên mình.
Bởi vì tên của họ chính là đại diện cho sự mạnh mẽ tối cao trong vũ trụ rồi.
Huống hồ, vốn dĩ người mạnh mẽ nhất trong vũ trụ còn có danh hiệu Thiên Tôn.
“Bỏ đi… Đám người kia bị ta dùng Nhất Niệm Thiên chặn lại, muốn phá ra được thì cũng cần một khoảng thời gian. Chúng ta nghỉ ngơi, hồi phục trước rồi tính tiếp!”
Trong thánh địa Ngọc Thanh có khá nhiều đệ tử nòng cốt đi theo Cửu cung chủ vào con đường phi thăng. Thiên phú của những người này có lẽ không được coi trọng trong vũ trụ, nhưng tuyệt đối là chủ lực của thánh địa Ngọc Thanh trong tương lai. Trong lúc vô tình y đã che chở cho nhiều đệ tử nòng cốt như vậy, cũng được coi là có công lớn trong thánh địa Ngọc Thanh.
Nếu là trước đây, Cửu cung chủ sẽ vô cùng vui vẻ. Nhưng hiện tại, y không hề vui vẻ chút nào. Sau này, sợ rằng thánh địa Ngọc Thanh đã chẳng còn tồn tại, công lao có lớn hơn nữa thì đã sao?
Vừa mới nói xong thì phía dưới liền có một bóng người tiến lên đón.
Người này khoác áo bào vàng, trên ống tay áo có hình Chân Long uốn lượn. Dựa vào trang phục, Cửu cung chủ và Ninh Vũ Điệp đều hiểu người này hẳn là Quốc chủ của thần quốc này.
“Các vị đại năng, tại hạ là Lưu Dương, không biết có chuyện gì mà các vị lại giá lâm tới thần quốc Đại Vũ ta? Nếu bọn ta có thể giúp đỡ phần nào thì chắc chắn sẽ dốc hết khả năng!”
Mặc dù Lưu Dương đã trở thành Quốc chủ, nhưng biểu hiện lại vô cùng cung kính. Hắn biết rõ thực lực của những người này, nên dù hắn phối hợp hay không cũng không quan trọng. Chỉ trong chốc lát là người ta có thể tiêu diệt cả thần quốc Đại Vũ, thậm chí có thể nói, những nhân vật thế này thì ngay cả hứng thú để tiêu diệt thần quốc Đại Vũ cũng không lớn…
Như thế thì chẳng bằng nên lễ độ trước. Lưu Dương hắn có thể giúp đỡ việc gì thì cũng sẽ “bất đắc dĩ” mà giúp đỡ một phen. Nếu không giúp được thì cũng có thể đuổi bọn họ đi bằng những lời tốt đẹp.
Cửu cung chủ không nói gì. Ninh Vũ Điệp là người phi thăng từ Đại Giới này, thế nên những chuyện này liền để nàng xử lý.
“Thần quốc Đại Vũ à? Ta là Điện chủ Vân Điện ở Trung Vực, Ninh Vũ Điệp” Ninh Vũ Điệp thản nhiên nói.
“Trung Vực… Ninh Vũ Điệp của Thiên Bắc Vực?” Lưu Dương sửng sốt.
Từ sau khi La Chinh đi đại lục thần quốc một chuyến, tứ đại thần quốc dần dần coi trọng Trung Vực. Nhân dịp gió lốc Tinh Hải ngừng thổi, cũng có những người của hai vùng đại lục qua lại với nhau.
Mặc dù bởi vì gió lốc nên không tiện qua lại cho lắm, nhưng cũng đã gần gũi hơn trước kia rất nhiều.
Thậm chí có một số dân buôn trong thần quốc còn tìm thấy vài cơ hội làm ăn, mạo hiểm vượt qua Bạo Loạn Tinh Hải để tiến hành buôn bán. Hơn nữa, chuyện xây dựng lối đi không gian giữa hai vùng lục địa cũng được đưa vào đàm phán…
Thế lực của Vân Điện hiện giờ đã có thể ngang hàng với bất kỳ một nước nào trong tứ đại thần quốc.
Tư liệu về Điện chủ Ninh Vũ Điệp của Vân Điện, chỗ Lưu Dương đương nhiên cũng có một phần!
Không ngờ Điện chủ của Vân Điện cũng đã phi thăng. Nhưng sau khi phi thăng lại đưa hơn một nghìn võ giả Thần Hải Cảnh và một cường giả có thực lực sâu không lường được trở về. Chuyện gì thế này?
“Thật không dám giấu, trong con đường phi thăng có kẻ thù mạnh đang truy đuổi, chúng ta chỉ hy vọng có thể mượn chỗ để nghỉ ngơi, sau đó sẽ lên kế hoạch xem đi hay ở” Ninh Vũ Điệp nói.
Quả nhiên! Lưu Dương chua xót trong lòng. Hắn cũng đã đoán được tám chín phần, như vậy thật sự là bị người ta đuổi giết mà tới. Nghe lời của Ninh Vũ Điệp thì phải nghỉ ngơi trước rồi sau đó sẽ quyết định đi hay ở. Việc này nên làm thế nào cho tốt? Hắn chỉ mong đám người này mau chóng rời đi mà thôi! Nhưng Lưu Dương biết, mình không có lựa chọn khác.
Đương nhiên trong lòng Ninh Vũ Điệp cũng hơi ích kỷ một chút.
Vu tộc thượng cổ kia là thứ người không ra người, quỷ không ra quỷ, nếu dẫn về Trung Vực thật thì chẳng phải là hại Vân Điện sao? Trước mắt chỉ có thể hy sinh đại lục thần quốc này.
“Các vị đại năng, vậy xin mời đi bên này” Lưu Dương kính cẩn nghênh tiếp với vẻ mặt đau khổ.
Đại năng cũng là một cách xưng hô đáng kính.
Giống như cường giả của đại lục thần quốc, Thần Hải Cảnh là mạnh nhất, nên đương nhiên phải thêm ở phía trước là đại năng Thần Hải Cảnh.
Trước mắt có tới hơn một nghìn đại năng…
***
Lúc này La Chinh đang ở tầng đỉnh của Vân Điện, đột nhiên hắn mở hai mắt ra.
Sau khi cảm nhận được hiện tượng kỳ lạ của Đại Thế Giới, hắn nhanh chóng nắm được ký ức liên quan tới Ninh Vũ Điệp.
Ký ức về Ninh Vũ Điệp đã bị gián đoạn ở trong ý chí của Đại Thế Giới cách đây chưa đầy một năm. Khi đó nàng phi thăng, nên trong ý chí sẽ không có dấu vết ký ức gì về nàng. Nhưng trong nháy mắt nàng trở về, La Chinh lại nắm được động tĩnh liên quan tới Ninh Vũ Điệp ngay.
Mặc dù ký ức này rất ngắn, chỉ ghi lại một đoạn ký ức sau khi Ninh Vũ Điệp tiến vào Đại Thế Giới, nói chuyện với Lưu Dương của thần quốc Đại Vũ.
Nhưng như vậy cũng đã đủ để La Chinh xác định được phương hướng của nàng rồi!