Vốn là La Chinh cưỡi Thi Linh Kim Ô đều bay sát đất, nhưng sau khi cướp được con Thi Linh Kim Ô thứ ba, hắn bèn bay lên caoHai con Thi Linh Kim Ô còn lại là do Tô Khuê và Nguyệt Bạch Hạo điều khiển!
Không thể không nói, mặc dù tu vi của Nguyệt Bạch Hạo thấp nhưng tài nghệ điều khiển Thi Linh Kim Ô lại cao hơn Tô Khuê một bậc!
Sau khi được Thu Âm Hà nhắc nhở, ánh mắt của tất cả mọi người trên kiếm Thiên Tiệm đều tập trung về phía đó.
Nhất là Cam Cao Hàn, con ngươi của ông co rút lại, ở sâu trong con ngươi xuất hiện một lăng kính hình tam giác, cho dù cách một khoảng hơn trăm dặm, tất cả mọi việc ở chỗ Thi Linh Kim Ô ông đều thu hết vào mắt.
Sau khi ông thấy rõ hoàn toàn, trên gương mặt đầy nếp nhăn kia cũng hiện lên biểu cảm sững sờ.
Không chỉ có một mình lão Cam như vậy.
Ninh Hư Viễn giơ tay lên, chắp hai tay vào nhau, úp lên trên hốc mắt. Khi nhìn thấy La Chinh cưỡi Thi Linh Kim Ô bay ở phía xa, không ngừng phun ra Lưu Diễm màu xanh lam, con ngươi ông cũng trừng to.
Còn đám người Thu Âm Hà, Hà Trì và những người khác, mỗi người đều dùng bản lĩnh riêng của mình, có người dùng thần thức điều tra, có người dùng thị lực cường đại quan sát, sau đó biểu cảm trên mặt đều vô cùng quái lạ.
Nhưng đại đa số đều là khiếp sợ, không nói lên lời và không sao hiểu nổi…
“Thi Linh Kim Ô bị ba tên nhóc kia cướp đi?” Sau một lúc im lặng, Cam Cao Hàn không nhịn được hỏi.
“Xem ra là thế” Hà Trì gật đầu.
“Điều này sao có thể, Thi Linh Kim Ô là do Đế Tuấn hao tốn bao nhiêu tâm tư bồi dưỡng ra, dễ dàng bị người khác cướp đi như thế thì Đế Tuấn lấy tư cách gì tấn công đến Kỳ Bắc Châu…” Một Thiên Tiết Độ khác lắc đầu nói.
Cho dù tận mắt nhìn thấy, trên mặt Thiên Tiết Độ này vẫn đầy vẻ không tin.
Ý ông là nếu Thi Linh Kim Ô dễ bị cướp đi như vậy, Đế Tuấn căn bản không xứng làm đối thủ của Thiên Cung.
Dù sao loại con rối mạnh như Thi Linh Kim Ô nhất định sẽ bị thiết lập nhiều loại cấm chế. Đừng nói Thần Tướng như Tô Khuê, La Chinh, cho dù là Đông Hoàng Thái Nhất đích thân tới cũng chỉ có thể nghiền những con Thi Linh Kim Ô này thành bột mà không thể nào trực tiếp cướp lấy chúng…
“Ba con Thi Linh Kim Ô của bọn họ là ai cướp? Tô Khuê à?” Một Thiên Tiết Độ hỏi.
Tô Khuê cũng coi như là một người già đời trong đám Thần Tướng, nếu thực lực tinh tiến hơn nữa cũng có tư cách trở thành Thiên Tiết Độ, cho nên theo phản xạ bọn họ đều cho rằng là Tô Khuê.
“Chắc là La Chinh” Thu Âm Hà cười nói, dường như lo âu khi trước đều bay biến hết.
“Ta cũng cảm thấy như vậy” Hà Trì gật đầu.
Làm ra được loại chuyện này căn bản không phải vấn đề về thực lực.
Dù sao để Thu Âm Hà đi cũng không thể nào làm được, hơn nữa trong mắt Thu Âm Hà và Hà Trì, hiển nhiên thực lực của La Chinh cao hơn Tô Khuê.
Sau khi thấy cảnh tượng này, Cam Cao Hàn không nói tiếng nào.
Trong lòng ông bỗng sinh ra một tia hy vọng, hy vọng La Chinh bọn họ có thể trở thành một biến số nho nhỏ đánh vỡ cục diện bế tắc hiện tại.
…
La Chinh cưỡi Thi Linh Kim Ô bay đến, đột nhiên kéo lên phía trên, cả người gần như đứng thẳng lên!
Hắn vốn chỉ muốn dựa vào Thi Linh Kim Ô đánh chết thêm mấy con Kim Ô bình thường nhưng những con Kim Ô kia ùn ùn kéo đến, căn bản giết không hết.
Mấu chốt là tất cả Thi Linh Kim Ô đều đang công kích Thiên Võng!
Trong cuộc chiến với tộc Kim Ô lần này, La Chinh không phải nhân vật then chốt, hắn cũng không biết kế hoạch mà mấy người ở tầng lớp cấp cao của Thiên Cung lập ra.
Nhưng hắn chỉ biết, nếu Thiên Võng bị phá, tình huống sẽ càng trở nên phiền phức!
“Đế Tuấn tiền bối, hình như tiền bối không cần tiếp xúc với Thi Linh Kim Ô vẫn có thể điều khiển chúng?” La Chinh hỏi.
Lúc cướp con Thi Linh Kim Ô thứ nhất và thứ hai, La Chinh đều tới gần Thi Linh Kim Ô sau đó mới cướp lấy chúng, nhưng lúc cướp con Thi Linh Kim Ô thứ ba, ả nữ yêu Thần Sào kia bị Thi Linh Kim Ô hất văng ra ngoài, sau đó ở khoảng cách không gần, Đế Tuấn đã khống chế nó.
“Có thể” Đế Tuấn trả lời: “Có điều phải đảm bảo phía trên Thi Linh Kim Ô không có nữ yêu Thần Sào”
“Vậy mấy con ở phía trên…” La Chinh nghe mà mừng thầm trong bụng.
Ở phía trên có hơn trăm con Thi Linh Kim Ô, nhưng chỉ có không tới hai mươi con Thi Linh Kim Ô là có nữ yêu Thần Sào ở trên lưng, nếu có thể cướp hết những con Thi Linh Kim Ô này vào tay…
Cho dù người trầm ổn như La Chinh, sắc mặt cũng mơ hồ có vẻ hưng phấn.
“Đương nhiên có thể, ngươi đến gần một chút” Đế Tuấn mặt không cảm xúc trả lời.
Nói thẳng ra thì Đế Tuấn thất vọng về tộc Kim Ô ở thế giới này, hành vi hiện tại của những con Kim Ô này đã hoàn toàn đi ngược lại mục đích ban đầu khi Đế Tuấn gieo hạt giống xuống.
“Vèo…”
Thi Linh Kim Ô dưới chân La Chinh bỗng nhiên tăng tốc độ, bay nhanh hướng lên trên.
Phượng Nữ ngồi trên lưng con Thi Linh Kim Ô ở trên cùng, lạnh lùng nhìn chằm chằm về phía trước, trong lòng kỳ vọng Thái Nhất Thiên Cung lao ra… Bọn họ chắc chắn sẽ không nhịn được, không thể nào trơ mắt nhìn Thiên Võng tan vỡ.
Thậm chí trong lòng nàng ta còn có tâm thái như đang xem trò cười, suy đoán tâm tư vừa nóng vội vừa bất đắc dĩ của người trong Thiên Cung lúc này.
Nhưng ngay lúc đó, khóe mắt nàng ta bỗng nhìn thấy phía dưới có vật gì nhanh chóng đến gần, cúi đầu nhìn mới phát hiện là một con Thi Linh Kim Ô.
“Trở lại rồi à…”
Lúc phát động tổng tiến công, nữ yêu họ Tần dẫn theo hai nữ yêu khác đi xuống công phá cửa Liệt Chấn, cũng đã đến lúc trở lại.
Nhưng bay nhanh như vậy là có ý gì?
Trong lòng Phượng Nữ cảm thấy hơi kỳ lạ và bực tức, nhưng khi nàng ta chuẩn bị lên tiếng trách mắng nữ yêu trên lưng Thi Linh Kim Ô, con ngươi xinh đẹp bỗng run lên một cái, sau đó dùng gương mặt không thể tin được nhìn La Chinh.
Gương mặt kia…
Phượng Nữ đã vô cùng quen thuộc.
Lần đầu tiên không giết được hắn.
Lần thứ hai đại phát thần uy ở bên trong Hồn Nguyên Đại Thế Giới, cũng vì vậy mà Thần Sào Phượng Nữ gần như bị tiêu diệt toàn quân.
Lần thứ ba, ở trong Bỉ Ngạn nàng ta thua càng thảm hơn, phải chắp tay nhường toàn bộ Thập Tứ Trọng Thiên…
Lần này hắn còn cướp cả Thi Linh Kim Ô?
Gương mặt vô hại của La Chinh bỗng khiến Phượng Nữ cảm thấy đáng sợ, dáng vẻ bình tĩnh của hắn cứ như một cơn ác mộng, trong lòng Phượng Nữ bỗng có một cảm giác cực kỳ bất lực, dường như nàng ta luôn bị tên nhóc không đáng nhắc tới, đưa tay là có thể bóp chết này đánh bại!
“Phượng Nữ đại nhân!”
“Phượng Nữ đại nhân, tại sao Thi Linh Kim Ô lại bị một Nhân tộc cướp mất?”
“Tên kia cưỡi Thi Linh Kim Ô bay lên rồi!”
Rất nhiều nữ yêu cưỡi trên lưng Thi Linh Kim Ô đều phát hiện cảnh tượng bên dưới.
“Bắt hắn, tất cả nữ yêu đều đi” Phượng Nữ gần như cắn răng nghiến lợi gằn hai chữ kia từ đôi môi mỏng.
Nếu là những người khác, trực tiếp giết là được. Thế nhưng La Chinh lại cực kỳ quan trọng, nhất định phải bắt sống…
“Vèo vèo vèo vèo vèo vèo vèo vèo vèo…”
Hai mươi nữ yêu ở đó cưỡi Thi Linh Kim Ô, bay xuống phía dưới.
Đám người Thu Âm Hà, Cam Cao Hàn ở phía xa vẫn luôn chú ý tình hình phía trước.
Mắt thấy những con nữ yêu kia hạ xuống ào ào, Thu Âm Hà đã không kìm chế được: “Quá nguy hiểm, La Chinh muốn làm gì!”
“Cần ra tay không?” Hà Trì cũng hỏi.
Cam Cao Hàn đưa tay ra ngăn cản.
Trong lòng lão Cam cũng xoắn xuýt, nhưng vào giờ phút này có một loại bản năng mạo hiểm xông tới, chỉ nghe thấy ông nói: “Chậm đã! Hắn dám xông lên như vậy ắt có đạo lý của hắn!”