Nhìn thấy thuyền chân ý rời đi, La Chinh mới bắt đầu bơi chầm chậm“Ầy, đáng tiếc trên biển Chân Ý không giấu được người, chẳng mấy chốc ngươi sẽ bị phát hiện…” 9527 không nhịn được thở dài một hơi.
“Sao lại phải giấu?” La Chinh hơi ngạc nhiên.
La Chinh ở trong biển Chân Ý mới có một chút thôi mà đã đụng phải hơn mười người, điều này chứng tỏ trên biển Chân Ý có không ít người.
“Ngươi còn không biết, dùng chính thân thể mình lang thang trong biển Chân Ý có ý nghĩa như thế nào” 9527 vừa cười vừa nói: “Không bao lâu nữa, toàn bộ thế giới mẹ sẽ thảo luận về chuyện này… Cũng may bọn họ không thể tra ra thân phận của ngươi, chỉ cần bản thân ngươi không nói ra thì sẽ không người nào biết được rốt cuộc ngươi là ai. Ngươi phải ghi nhớ điều này, bằng không có thể sẽ rước lấy vô số phiền phức”
La Chinh khẽ gật đầu.
Tuy hắn gần như không hề biết gì về thế giới mẹ, nhưng hắn cũng biết tình cảnh hiện tại của tộc Lê không được tốt, mà thân phận của hắn lại nhạy cảm như vậy, đương nhiên sẽ cẩn thận gấp đôi.
“Xoạt…”
La Chinh nhìn về hướng xa xa trên mặt biển, nói: “Rốt cuộc biển Chân Ý này rộng bao nhiêu? Phải mất bao lâu mới có thể đi qua?”
“Bao lâu…” 9527 cười nhạt một tiếng: “Mỗi người sẽ cần một khoảng thời gian khác nhau, có người phải hơn mấy ngàn vạn năm, thậm chí hơn mấy chục triệu năm, cũng có người chỉ cần nửa năm là qua, cái này vẫn phải xem thiên phú và cơ duyên!”
Biển Chân Ý không có độ rộng cố định, đối với một vài người, có lẽ cả đời này cũng không có cách nào qua Bỉ Ngạn, nhưng có vài người chỉ cần một lần là xong.
“Ta thì sao?” La Chinh hỏi.
“Biển Chân Ý chia thành chín đoạn, ngươi có thể thử xem liệu mình có vượt qua được đoạn thứ nhất hay không” 9527 nói.
La Chinh gật đầu, trên mặt hiện lên vẻ chần chừ: “Nhưng sợ rằng không đủ thời gian!”
Hắn không hề quên mình vẫn đang ở trong hư không tầng dưới cùng của quan tài băng, các thánh nhân còn đang ác chiến. Hắn mà tiêu hao quá nhiều thời gian ở đây thì quỷ mới biết trong hư không sẽ xảy ra bao nhiêu biến cố?
“Cái này thì không cần lo lắng” 9527 hờ hững nói: “Tốc độ thời gian ở biển Chân Ý khác với thế giới bên ngoài!”
Thế giới càng nhỏ thì tốc độ thời gian càng chậm, đây cũng là một trong những chân lý của Hỗn Độn.
Nhìn từ góc độ của Hỗn Độn thì thời gian trôi qua cực kỳ chậm.
Tốc độ thời gian của biển Chân Ý đứng thứ hai, sau đó là thế giới mẹ, sau đó mới tới Thần vực…
Còn tốc độ thời gian của vũ trụ lại cực nhanh, mà thế giới bên trong cơ thể chân thần đại viên mãn bình thường lại nhanh hơn nữa!
Tựa như tốc độ thời gian trong vũ trụ của Thần Hải cảnh, nếu lấy cả Hỗn Độn làm tiêu chuẩn thì có thể dùng từ “tức thì” để hình dung.
La Chinh gật đầu, sau đó cắm đầu bơi đi.
Hai tay La Chinh càng lúc càng nhanh, tốc độ cũng không ngừng tăng lên, giống như cá chuồn lướt trên mặt biển. Hắn nhanh chóng lao về phía trước, chỉ để lại một gợn sóng nhỏ.
Chỉ trong thời gian uống cạn một chén trà, những chiếc thuyền nhỏ khởi hành từ trước đó đã bị La Chinh đuổi kịp.
Đám người Minh Chỉ Tu thấy La Chinh nhanh chóng đuổi theo thì thoáng căng thẳng, nhưng chẳng mấy chốc hắn đã tiến lên ngang hàng với bọn họ, cũng không hề có ý tấn công, lúc này bọn họ mới yên lòng.
Thậm chí Thiên Tranh còn thúc giục thuyền chân ý của mình tới gần La Chinh, hỏi bằng giọng lanh lảnh: “Tiền bối, vì sao ngài không có thuyền chân ý?”
La Chinh hơi đâu để ý tới nàng ta? Chỉ cắm đầu đi về phía trước.
Ai biết Thiên Tranh lại thúc giục thuyền chân ý tiến lên, hỏi: “Vì sao dương hồn của tiền bối có thể bơi lộn trong biển Chân Ý mà không bị biển Chân Ý nuốt chửng?”
Thiên Tranh này cũng xuất thân từ thế lực lớn, bản thân có địa vị hiển hách, vào Thái Nhất Thiên Cung cũng rất được các trưởng bối thiên vị. Nàng ta thấy La Chinh là người tính cách hiền lành, cho nên mới kiên quyết bám theo hắn.
“Thiên Tranh!” Minh Chỉ Tu thấy La Chinh không nói lời nào bèn đứng trên thuyền phía sau quát lên ngăn cản: “Đừng quấy rầy tiền bối!”
Dò hỏi bí mật của người khác giống như Thiên Tranh chính là phạm vào điều kiêng kỵ.
Quả thật người trong biển nhìn như hiền lành, nhưng lỡ đâu Thiên Tranh không cẩn thận chọc phải hắn thì sao, huống chi người ta còn không thèm để ý tới nàng ta nữa.
Thiên Tranh nghe xong, trong lòng chỉ hơi hậm hực. Vả lại tốc độ bơi của La Chinh cực kỳ nhanh, nàng ta theo một hồi cũng bị bỏ lại đằng sau.
Thiên Tranh nhìn theo bóng dáng La Chinh lao vun vút giữa biển, nói với Minh Chỉ Tu: “Ta cảm thấy hắn không giống tiền bối gì cả…”
“Mặc kệ hắn có phải tiền bối hay không, dù sao cũng không phải tồn tại mà chúng ta có thể trêu chọc. Thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện!” Minh Chỉ Tu chăm chỉ hiếu học, đọc nhiều hiểu rộng, hắn ta hiểu rõ ý nghĩa của việc bơi lội trong biển Chân Ý hơn bất cứ ai.
***
* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
La Chinh càng lúc càng đi sâu vào trong biển Chân Ý, hắn cảm giác được nước biển dung nham xung quanh càng ngày càng đặc quánh. Nhiệt độ trong dung nham không gây trở ngại gì cho La Chinh, nhưng cảm giác đau nhức này càng lúc càng mãnh liệt!
Mấy canh giờ sau, mỗi một động tác của hắn đều cảm giác như có vô số gai nhọn đang đâm vào trong cơ thể…
Cảm giác đau nhức này cũng không phải tồn tại chân thật, chí ít thì thân thể của hắn vẫn chưa có bất cứ thương tổn gì, nhưng đủ để làm chậm tốc độ của hắn.
“Càng đi về phía trước lại càng khó khăn” La Chinh nhíu mày nói.
“Vậy là đã tốt lắm rồi” 9527 cười nhạt một tiếng: “Những kẻ đằng sau gần như đã bỏ cuộc rồi…”
Ở một nơi cực xa đằng sau La Chinh, những chiếc thuyền chân ý kia vẫn chầm chậm đi về phía trước, trông có vẻ còn gian nan hơn cả La Chinh.
Bất kể là Thiên Tranh hay là Minh Chỉ Tu, hay là những người khác, ai nấy đều đang nghiến chặt răng.
Thứ thử thách bọn họ cũng không phải biển dung nham sền sệt mà là từng cơn gió giật. Những cơn gió giật này xâm nhập vào linh hồn, còn có thể thổi tan thuyền nhỏ. Đại đa số người lần đầu tiên đặt chân vào biển Chân Ý đều sẽ chịu giày vò vài ngày rồi bất đắc dĩ rời đi.
La Chinh lại bơi về phía trước thêm mấy dặm, phát hiện đằng trước xuất hiện một vành đai màu sắc khác biệt rõ ràng. Nước biển dung nham vượt qua vành đai kia liền chuyển thành màu đỏ thẫm!
Mà đến nơi này, cảm giác đau nhức trong thân thể La Chinh đã đến mức tận cùng, không thể nào chịu đựng được nữa.
Hắn cảm thấy toàn thân cứng ngắc, mặc dù đã cố gắng hết sức thúc đẩy sức mạnh trong cơ thể, nhưng thân thể vẫn không nghe sai sử.
“Dừng lại ở đây đi” 9527 nói: “Xông qua đoạn thứ nhất, áp lực sẽ nhân đôi. Thân thể của ngươi gánh chịu không nổi, có thể sẽ tiêu tan giống như những linh hồn Dương Thần kia”
La Chinh gật đầu, lúc này mới duỗi người ra, trôi nổi trên mặt biển. Như vậy có thể giảm bớt áp lực mà thân thể phải gánh chịu…
Sau đó hắn mới thở hổn hển, hỏi: “Ta làm sao mới có thể rời khỏi biển Chân Ý?”
“Ta dạy cho ngươi là được” 9527 cười nhạt.
Có thể nói biển Chân Ý này là một ảo cảnh chân thực, muốn rời khỏi đây cũng cần một vài kỹ xảo đặc biệt.
Không lâu sau…
La Chinh chỉ cảm thấy trời đất xoay chuyển. Hắn lại một lần nữa chìm trong biển lửa, mà cô bé mắt đỏ kia thì đang trôi nổi trước mặt hắn, nhìn hắn bằng ánh mắt ngây thơ vô tội.