Đúng lúc này, ác quỷ áo mộ vốn đang bị xích lửa trói chặt lại rít lên một tiếng“U u u…”
Ác quỷ bộc phát ra lực linh hồn lớn mạnh dồi dào, kéo căng hai sợi xích khiến chúng rung lên tạo ra tiếng vang cộng hưởng.
Vẻ mặt của hai chân thần đại viên mãn có tướng mạo tương đồng vô cùng căng thẳng. Bọn họ nắm chặt sợi xích trong tay, ngọn lửa vàng rực thiêu cháy trên xích như được rót thêm dầu, càng hừng hực hơn trước.
“Nguy rồi, Vô Hối thiếu gia, lực linh hồn của ác quỷ này vẫn đang mạnh lên!”
“E là Viêm Dương Tỏa Liên không thể trói nó được nữa!”
Trên mặt hai chân thần đại viên mãn này tràn đầy vẻ sầu khổ.
Ban đầu lực linh hồn của ác quỷ áo mộ này không mạnh cho lắm, năng lực của hai huynh đệ bọn họ lại được sử dụng chủ yếu cho các loại ác hồn ác quỷ nên họ còn tưởng việc này sẽ dễ như trở bàn tay. Nào ngờ lực linh hồn của ác quỷ áo mộ lại không ngừng gia tăng, giờ đây thực lực của nó đã vượt xa khỏi dự đoán của họ.
Lúc này ác quỷ áo mộ vẫn đang bị Viêm Dương Tỏa Liên trói buộc, một khi nó thoát ra được thì hậu quả e là khó mà tưởng tượng nổi!
Nghe vậy, gương mặt của công tử áo tím khẽ sầm xuống. Y nhìn ác quỷ áo mộ giữa không trung rồi lạnh lùng nói: “Đà Thịnh, ngươi đi giải quyết mấy kẻ vừa xông vào đi. Ta sẽ tự mình ra tay thu phục ác quỷ này!”
Dứt lời, công tử áo tím giơ tay ra vỗ nhẹ, trong tay y lập tức có thêm hai cái móc ngọc. Y bỗng nhảy bật lên cao, sau đó quẳng mạnh hai móc ngọc về phía ác quỷ áo mộ.
Đà Thịnh nghe lệnh của công tử áo tím bèn trở tay lấy ra một cây gậy dài màu vàng. Gã nói: “Tả Tinh là huynh đệ của ta. Tuy không biết các ngươi vào đây bằng cách nào, nhưng hy vọng các ngươi có thể nói cho ta biết tung tích của hắn. Ngược lại, để báo đáp ta có thể để các ngươi chết được toàn thây!”
Nhóm người Lại Hoa Bắc thấy vậy bèn vội vã lùi vài bước ra sau.
Thật ra, ngay từ lúc bước vào trong hang động này, tình hình đã hoàn toàn vượt ra khỏi tầm tay bọn họ. Đối với mấy chân thần đại viên mãn như Lại Hoa Bắc thì đây chẳng qua chỉ là một cuộc thám hiểm mang tính mạo hiểm mà thôi, nhưng thực lực của nhóm người do Du Mục Chi mời tới đã nằm ngoài dự đoán của họ, mà lực linh hồn do ác quỷ áo mộ bộc phát ra lại càng kinh khủng hơn.
Nếu Lại Hoa Bắc biết ác quỷ áo mộ mạnh đến thế thì e là đã sớm bỏ ý nghĩ này lâu rồi.
Nhóm người Lại Hoa Bắc sợi hãi lùi bước, nhưng La Chinh thì không. Bởi vì tiếng của 9527 vừa truyền đến trong đầu hắn: “Mấy kẻ này chắc chắn không thu phục được ác quỷ áo mộ này đâu. E là họ sẽ phải chết ở đây thôi…”
“Tại sao?” La Chinh hỏi.
Dù La Chinh cảm nhận được ý uy hiếp mãnh liệt trong lực linh hồn mà ác quỷ áo mộ bạo phát ra, nhưng nhìn công tử áo tím kia thì có vẻ y rất chắc chắn mình sẽ thu phục được.
“Thiên La Vệ bố trí ra áo mộ này có lòng dạ rất độc ác. Có lẽ hắn không muốn di vật của mình bị kẻ khác phá hư nên mới cố ý bố trí trận này, hóa linh hồn còn sót lại của mình thành ác quỷ, đồng thời còn cắn nuốt linh hồn người sống để tăng cường thực lực bản thân. Theo ta đoán, những năm vừa qua chắc phải có không ít người phát hiện ra hang động này, nhưng đa số đều là đến được không về được. Thực lực của ác quỷ áo mộ kia e là còn tăng được thêm mấy lần nữa” 9527 tiếp tục nói.
Nghe vậy, trong lòng La Chinh cũng thoáng kinh hãi. Dù ở thời điểm hiện tại, hắn tự cảm thấy bản thân mình cũng không dám chắc liệu có bắt được ác quỷ áo mộ kia không. Nếu thực lực nó lại tăng thêm mấy lần nữa thì e rằng chính hắn cũng chẳng có sức phản kháng…
“Bởi vậy, chỗ này không thể được xem là áo mộ, mà chỉ là một cạm bẫy nơi luyện chế ác quỷ thôi” 9527 nói.
Bên kia, Đà Thịnh thấy La Chinh đứng tại chỗ không nhúc nhích, hơn nữa ánh mắt còn dao động nhìn tới nhìn lui vào khoảng không sau lưng gã, gã liền cho rằng hắn không thèm để mình trong mắt. Đà Thịnh càng tức giận hơn: “Rốt cuộc Tả Tinh đã đi đâu? Trả lời… Ta!”
Lúc gã nói ra chữ “Ta” thì cả người bỗng hóa thành một tia sáng vàng, bay vút trong hang động tạo thành vệt sáng vàng lưu lại trong không trung. Gã quơ cây côn dài trong tay, hướng thẳng vào đầu La Chinh mà đánh.
“La Chinh huynh!”
Lại Hoa Bắc thấy vậy liền giật thót. Hắn ta cũng không biết tại sao vào thời khắc nguy nan này mà La Chinh lại đứng ngẩn ngơ.
“Vụt!”
Đà Thịnh giáng gậy xuống thật mạnh, trong ánh gậy màu vàng còn loáng thoáng xen lẫn mảnh vỡ không gian màu xanh lam, hiện tượng này được tạo thành khi kết hợp chân ý Hư Không Huyễn Diệt vào đòn đánh. Sức mạnh tích chứa trong đòn này cực kỳ kinh người, đủ để đập vỡ nát mọi thứ mà nó chạm đến.
Thấy cây gậy màu vàng sắp đập xuống giữa đầu mình, La Chinh liền giơ tay lên khẽ bắt lấy. Cùng với tiếng vang “Huỵch” trầm thấp, tay phải hắn đã chặn đứng thế đánh của gậy vàng!
“Xẹt xẹt xẹt…”
Mảnh vỡ không gian quanh gậy vàng cắt chém lên cánh tay La Chinh, song chỉ có thể làm tóe lên ánh vàng trên tay hắn chứ không gây ra thương tổn gì.
Lúc La Chinh còn ở trong Thần vực, thực lực của hắn đã vượt trội hơn hẳn các chân thần đại viên mãn bình thường khác, thậm chí có thể chiến đấu chính diện với một thánh nhân!
Sau này hắn còn mượn nhờ sức mạnh của ý chí sơ sinh của Thần vực, ngay cả Bỉ Ngạn cảnh còn chẳng thể làm gì hắn.
Chỉ có điều, sau khi rời khỏi Thần vực, bất luận là sức mạnh ý chí sơ sinh hay là báu vật tín ngưỡng, hắn đều không thể sử dụng. Tuy nhiên, những chân thần đại viên mãn cỡ như Đà Thịnh đây vẫn chưa phải là đối thủ của hắn.
Đòn tấn công vừa rồi là do Đà Thịnh nén giận đánh ra. Gã thấy La Chinh cử động chậm chạp nên thầm cười lạnh không ngừng, còn nghĩ cây gậy này giáng xuống là có thể đập cho cả cơ thể hắn nát bấy, ấy vậy mà tên này còn dám dùng tay không đón đỡ?
Thế nhưng La Chinh lại thật sự dùng tay đỡ được gậy vàng, hơn nữa còn không hề bị thương…
Hai mắt Đà Thịnh trừng to như quả trứng. Gã khó mà tin được có kẻ nào tu vi ngang cấp mình mà lại dùng tay không đỡ được một đòn đánh dùng hết toàn lực của mình! Ngay cả Vô Hối công tử của gã cũng không thể!
Gã dồn sức vào hai tay, muốn cướp lại gậy vàng từ trong tay La Chinh.
Thế nhưng động tác nắm tưởng như hững hờ của La Chinh lại khiến cây gậy như bị khảm chặt vào đó, không tài nào xê dịch được.
La Chinh lạnh nhạt liếc Đà Thịnh, tay phải tóm lấy cây gậy bỗng giơ lên cao. Đà Thịnh không kịp buông tay ra, cả thân hình cũng bị gậy dài nhấc bổng lên, lộn nhào vài trăm mét rồi va mạnh vào vách động.
Mấy người Lại Hoa Bắc thấy cảnh này, từng cặp mắt lại trợn to.
Trong lòng Lại Hoa Bắc lúc này đã rõ, khi trước La Chinh nhẹ nhàng giết chết Tả Tinh không phải nhờ vận may hay do kẻ địch sơ hở, mà vì thực lực của hắn vốn đã vượt xa chân thần đại viên mãn cùng cấp…
Tên này đến từ bên ngoài thế giới mẹ, hay hắn là thiên tài thuộc đại tộc nào đó trong hỗn độn? Trong lòng Lại Hoa Bắc bắt đầu suy đoán.
Cách đó không xa, hai móc ngọc của công tử áo tím đã móc chặt lên người ác quỷ áo mộ. Dường như vật này chuyên dùng để khắc chế tà linh ác quỷ, sau khi móc lên thân ác quỷ thì lập tức phát ra tiếng “Xì xì”, giống như đang đốt cháy linh hồn của ác quỷ áo mộ.
Ác quỷ áo mộ liền kêu lên “U u” đầy đau đớn, vẻ như đang thoi thóp.
“Có lẽ lần này ngươi sai rồi, ác quỷ áo mộ lần này chắc sẽ bị họ thu phục thôi” La Chinh thấy vậy bèn nói với 9527.
“Ta sai? Sao được chứ? Mặc dù ta không biết áo mộ này được bố trí như nào, nhưng dù sao ta cũng là thể linh hồn, cảm giác nhạy cảm hơn nhiều so với các ngươi. Ngươi nhìn bảo kiếm trên áo mộ kia đi” 9527 từ tốn nói.
Ánh mắt La Chinh lại tập trung nhìn thanh bảo kiếm màu xanh. Hắn chỉ thấy ánh xanh trên thanh bảo kiếm chợt lóe, ngay sau đó ác quỷ áo mộ vốn đang thoi thóp bỗng phồng to hơn lên.
Hệt như những gì 9527 đã đoán, trong khoảnh khắc ấy, lực linh hồn mà ác quỷ áo mộ bộc phát ra lập tức mạnh hơn gấp bốn, năm lần!
(Hết tập 150)
* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!