La Niệm nở một nụ cười gian xảo, đồng thời còn có một chút đắc ý mơ hồNhìn thấy vẻ mặt bướng bỉnh của La Niệm, La Chinh thầm than trong lòng. Khi hắn mười sáu tuổi, tâm tình nặng nề hơn La Niệm nhiều.
Đó là do áp lực cha hắn ban cho. Hắn mang áp lực đó theo suốt chặng đường đi về phía trước.
Chắc hẳn La Niệm không nằm trong tính toán của cha. Nếu có thể vui vẻ trưởng thành tiếp, đó cũng là một tâm nguyện lớn của La Chinh.
“Lợi ích?” Mặt Hàm Cửu Di đậm ý cười, sau đó hỏi: “Ngươi muốn cái gì? Nếu như có, đương nhiên ta đồng ý với ngươi!”
Nghe vậy, La Niệm suy nghĩ rất nhanh: “Ta muốn một cây thương!”
“Thương?”
La Chinh hơi sửng sốt.
Ninh Vũ Điệp nhún vai, nói với La Chinh: “Con trai chàng mê luyện thương pháp, thường xuyên đi tháp tu luyện để luyện tập với Huân”
“Nó có thể luyện tập với Huân?” Trong mắt La Chinh lộ rõ vẻ ngạc nhiên.
Trước kia, La Chinh không thấy được La Niệm có thiên phú tu luyện võ đạo. Cho dù hiện tại, tu vi của La Niệm cũng mới chỉ vừa vào Thần Đan Cảnh, còn một khoảng cách không nhỏ mới phá được Sinh Tử Cảnh, mở ra Thần Hải.
Năm đó tài nguyên La Chinh có được quá ít, tất cả đều phải là do hắn tự tranh thủ.
Nhưng trước khi đám Ninh Vũ Điệp vào Tiên Phủ, bọn họ cũng đã chuẩn bị đầy đủ. Mà trong Tiên Phủ lại càng có thể tùy ý sử dụng các tài nguyên ở đây.
Cho nên tốc độ tu luyện của La Niệm cũng không được tính là nhanh, ngược lại còn quá chậm…
“Chỉ là luyện chiêu thức mà thôi” Ninh Vũ Điệp mỉm cười nói.
“Cho dù là luyện chiêu thức thì cũng không thể chứ” La Chinh nhìn La Niệm nói.
Thương pháp của Huân không hề phức tạp, nhưng khi sử dụng lại rất đáng sợ, vốn rất khó có thể luyện tập.
“Cha luôn coi thường người khác!” La Niệm bất mãn, trợn mắt nhìn La Chinh: “Nếu không phải cây thương kia của dì Huân quá tốt thì chưa biết chừng con còn có thể thắng dì rồi! Con cũng từng bảo Luyện Thần Tử giúp con rèn mấy cây thương, nhưng vẫn không bằng cây thương kia của dì Huân!”
“Thật vậy ư?” La Chinh còn vẻ nghi ngờ.
Sát Lục Thánh Thương mà Huân sử dụng là thánh vật của Yêu Dạ tộc, cho dù Luyện Thần Tử có luyện chế ra được cây thương xuất sắc hơn nữa thì sợ rằng cũng khó mà địch nổi Sát Lục Thánh Thương của Huân.
“Hừ!” La Niệm chỉ hừ một tiếng, dường như không thèm giải thích rõ với La Chinh nữa.
Lúc này Hàm Cửu Di mới nói: “Ta không dùng vũ khí, nhưng thương thì cũng có vài cây. Có điều…”
Vừa nói xong, Hàm Cửu Di vung nhẹ tay, sáu bảy cây trường thương bỗng xuất hiện. Đồng thời, đầu ngón tay bắn ra, từng luồng sương mù màu tím bao quanh, treo những trường thương này trên không trung.
Tài sản của á thánh rất phong phú, những cây trường thương này đều là chí bảo hồng mông, từ mũi thương đã mơ hồ lộ ra khí tức rất mạnh mẽ.
Mặc dù Ninh Vũ Điệp, Ngọc bà bà và đám người Mộ Minh Tuyết không dùng thương, nhưng trông thấy những trường thương này thì hai mắt đều sáng rõ như lửa đốt. Đương nhiên hy vọng La Niệm có thể chọn được một cây thương tốt.
“Nhưng với trọng lượng của những cây trường thương này, sợ rằng Niệm Nhi không đủ khả năng để thể điều khiển” Hàm Cửu Di nói tiếp.
Vật chất trong Thần Vực nặng hơn trong vũ trụ rất nhiều, cho dù là võ giả chứng thần muốn sử dụng những cây thương này trong Thần Vực thì cũng rất miễn cưỡng chứ đừng nói La Niệm mới chỉ là Thần Đan Cảnh.
Sau đó Hàm Cửu Di lại phất tay một lần nữa, một cây trường thương màu xanh da trời trong suốt xuất hiện trước mặt mọi người. Nàng khẽ đẩy trường thương kia, nó từ từ trôi về phía La Niệm. “Bản thân cây Không Vực Thần Thương này không hề nặng, hẳn là thích hợp với Niệm Nhi. Nhưng bởi vì không nặng, cho nên không hề có cảm giác, cần một khoảng thời gian để thích ứng!”
Nhìn thấy trường thương đang từ từ bay đến, La Niệm nắm lấy nó trong tay.
“Vù vù!”
Cậu thuận tay vung một vòng, cây trường thương kia vung nhẹ như quạt gió. Mũi thương đang múa kia mơ hồ muốn xé rách không gian xung quanh.
“Được! Chấp nhận! Ta đồng ý cho ngươi xem tâm pháp Chân Ý!” La Niệm cười cầm lấy trường thương chạy ra khỏi sảnh bên. “Ta đi tìm dì Huân”
Hàm Cửu Di muốn xem bản tâm pháp Chân Ý này, còn những người khác cũng đều rời khỏi gian sảnh bên.
Sau khi đóng cửa sảnh bên, lúc này La Chinh mới hỏi: “Đúng rồi, Niệm Nhi muốn đi đâu tìm Huân luyện thương pháp? Vì sao không thấy nàng ấy?”
Lần này La Chinh trở về, chỉ có Huân là chưa thấy đâu.
“Nàng ấy đang tu luyện trong tháp tu luyện” Ninh Vũ Điệp liếc nhìn La Chinh, lập tức trả lời.
Cho dù là Tô Linh Vận, Ninh Vũ Điệp hay Huân thì đều có tính cách riêng, nhưng các nàng cùng đau khổ chờ La Chinh ở chỗ này nên quan hệ chung sống cũng hòa thuận.
Chẳng qua ít nhiều gì vẫn có chút va chạm nho nhỏ, không thể thật sự hòa hợp như những người bạn thân.
Chỉ có Mộ Minh Tuyết là ngoại lệ.
Cho nên cho dù với Ngọc bà bà hay Ninh Vũ Điệp và Tô Linh Vận, Mộ Minh Tuyết đều có quan hệ rất tốt. Ngay cả La Niệm cũng thân thiết với Mộ Minh Tuyết nhất.
Còn Huân…
Sự tồn tại trong Tiên Phủ của nàng khá thấp.
Nàng ấy dành phần lớn thời gian ở trong tháp tu luyện, thỉnh thoảng mới đi ra. Nhưng có ra cũng chỉ trao đổi vài câu đơn giản, hỏi qua La Chinh đã trở về chưa, sau đó lại trở về tháp tu luyện…
La Niệm vốn hơi tò mò về Huân. Khi cậu vô tình xông vào tháp tu luyện, thấy Huân cầm cây thương hai mũi vung lên như rồng rời khỏi biển. La Niệm tò mò sinh ra hứng thú với việc luyện thương, do đó cậu vốn là người không hề có hứng thú với võ đạo cũng bắt đầu tu luyện.
Khi La Chinh đẩy cửa tháp tu luyện ra thì đột nhiên nghe thấy tiếng xé gió vù vù truyền đến.
“Dì Huân, hôm nay con lấy được một cây thương tốt, so chiêu với dì, hẳn là sẽ không hỏng đâu!”
La Chinh thấy La Niệm cầm cây Không Vực Thần Tương kia vung như hổ gầm, lao về phía bên kia.
Bên kia, một thân hình cao gầy nhanh nhẹn vung nhẹ Sát Lục Thánh Thương một vòng, chiêu thức cực kỳ đơn giản đã cản được một thương kia của La Niệm. Trong nháy mắt, hai cây thương đã đánh ra mấy lần, từng tiếng vang giòn không ngừng vang vọng trong tầng thứ nhất của tháp tu luyện.
“Thương pháp của Niệm Nhi thế nào?”
Bàn tay nhỏ bé trắng như mỡ dê của Ninh Vũ Điệp lặng lẽ nắm lấy cánh tay của La Chinh cười nói.
“Quả thật có hiểu biết không tồi về thương pháp” La Chinh vô thức gật đầu.
Huân hạ thấp tu vi, chỉ đơn thuần dùng chiêu thức nhưng vẫn thật sự có thể áp chế La Niệm. Chẳng qua từng chiêu thức của La Niệm đều có điểm vượt ngoài dự liệu của La Chinh.
“Leng keng leng keng…”
Trường thương va chạm với nhau, La Niệm vô cùng đắc ý: “Cây thương này sẽ không dễ bị hỏng đâu! Hì hì, cây thương này hẳn là lợi hại hơn thương của dì Huân!”
Mặc dù La Niệm là một đứa trẻ, tu vi chẳng đáng gì nhưng tính cách của Huân vốn rất nghiêm túc, rất chuyên tâm luyện tập với La Niệm, không hề phân tâm chú ý chuyện trước cửa. Nàng khó hiểu hỏi: “Thuật luyện khí của tên Luyện Thần Tử kia tiến bộ nhanh vậy sao? Thương này… không thể là hắn luyện ra đi?”
Lúc trước, Luyện Thần Tử làm cho La Niệm bảy tám cây thương. La Niệm không thể dùng chân nguyên bảo vệ thương nên chẳng được bao lâu đã bị gãy hoặc nứt trước sự tàn phá của Sát Lục Thánh Thương …
La Niệm bất ngờ đâm ra một thương, không gian xung quanh mơ hồ có dấu hiện bị đâm thủng!
Nơi này là Thần Vực, ngay cả Huân cũng không thể làm được điều này. La Niệm có thể dễ dàng làm được, vậy cây thương trong tay cậu tuyệt đối không phải là vật bình thường, thậm chí còn vượt xa Sát Lục Thánh Thương trong tay Huân.
“Tên kia nào có bản lĩnh này” La Niệm bĩu môi nói. “Là Cửu Di cho ta! Hì hì!”
“Cửu Di? Trong phủ có người đến?” Huân hơi kinh hãi.
“Đúng vậy, là cha con dẫn về!” La Niệm tiếp tục nói.
Nghe vậy, Huân gần như nhìn về phía cửa theo bản năng, nào còn có hứng thú luyện tập với La Niệm?
Lúc này, nàng liếc mắt đã trông thấy La Chinh ở cửa, cơ thể hơi đờ ra.
Đúng lúc này, La Niệm đã đâm thương qua, không thể rút về.
Huân cong khóe miệng, lộ ra nụ cười đơn thuần. Nàng không thèm nhìn lấy một cái, một tay khéo léo chuyển động, nắm được mũi của Không Vực Thần Thương, thuận thế kéo một cái. Không Vực Trường Thương đã tuột ra khỏi tay La Niệm, bắn về phía bên cạnh. “Ầm” một tiếng, sau đó thương này “đinh” một cái, cắm trên vách tường.
“Dì Huân, dì chơi xấu…” La Niệm thấy vậy thì hơi uất ức.
Huân đâu để ý tới La Niệm, nàng biến thành một luồng gió mạnh, lao thẳng về phía La Chinh.
*Waka là đơn vị duy nhất nắm giữ bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cá nhân, tổ chức khác có hành vi sao chép, đăng tải tác phẩm dưới mọi hình thức đều vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!