Được một cô gái khôn khéo như vậy giúp hắn xử lý những khoáng thạch này thì còn gì bằng. Vốn dĩ bản thân hắn cũng không quá để ý đến giá trị của những loại khoáng thạch khác, thế nên phần tiền hoa hồng hắn lại càng không quan tâm, ngược lại còn hết sức vui vẻDo đó, La Chinh lập tức gật đầu cười nói: “Được, vậy giao cho ngươi giải quyết!”
Bản thân Nguyệt Doanh không đủ thực lực, hơn nữa sức lực của võ giả nữ cũng thường yếu hơn võ giả nam một bậc, thế nên nàng chỉ có thể đào ở tầng mười chín đến tầng hai mươi, cực khổ cả nửa ngày cũng chưa chắc đã đào được cái gì tốt. Nay ở lại đây giúp La Chinh xử lý khoáng thạch cũng coi như là “để bản thân có chút việc mà làm”.
Đợi sau khi La Chinh đi rồi, đôi mày thanh tú của Nguyệt Doanh khẽ giật giật, nàng cười ngọt ngào với đông đảo võ giả ở đây: “Các vị bằng hữu cứ chọn thỏa thích, ở đây ta sẽ tính giá ưu đãi, nhưng sẽ ưu tiên Sinh Mệnh Nguyên Thạch!”
Nghe thấy giọng nói giòn giã của Nguyệt Doanh, các võ giả kia đều không dám xem thường. Ngoài người đầu tiên kiếm được món hời ra thì những người khác đều đã chậm một bước rồi. Cũng may là giá cả cô nàng đưa ra cũng không có gì thái quá, thế nên một số người vẫn vây quanh Nguyệt Doanh để lựa chọn khoáng thạch hợp ý mình.
La Chinh phi thân leo lên trên kim tự tháp, chẳng mấy chốc đã tiến vào trong tầng thứ ba mươi.
Thông thường, chỉ có cường giả Sinh Tử Cảnh mới có thể tiến vào tầng thứ ba mươi. Vừa đi qua cánh cửa hẹp, La Chinh liền lập tức rơi xuống một chiếc lá trong đó.
Phiến lá ở tầng thứ ba mươi rộng gấp đôi so với những chiếc lá ở tầng hai mươi chín. Càng lên trên, lá cây càng rộng, màu sắc càng đậm, đồng thời cũng càng khó đào hơn.
Khi La Chinh vừa rơi xuống chiếc lá thì tức khắc cũng cảm nhận được một luồng sát ý mãnh liệt!
“Chít chít…”
Trên chiếc lá này có một con sâu lớn, thân hình nó phát ra ánh sáng xanh biếc.
Con sâu kia phải cao hơn hai người bình thường, có sáu chân, trên đầu có đôi mắt kép* màu nâu, trên bụng là những miếng vảy làm giáp, lấp lóe ánh xanh bao quanh.
* Mắt kép: Loài động vật có mắt kép như kiến, chuồn chuồn…
Khi La Chinh vừa đứng vững trên chiếc lá, con sâu đó đã nhào mạnh về phía hắn!
Thấy con sâu to lớn đó, vẻ mặt La Chinh cũng hơi thay đổi. Hắn nhíu chặt lông mày suy nghĩ: Không phải tất cả sinh linh trong thánh hải Thiên Vũ đều đã huyết tế hết rồi ư? Sao ở đây vẫn còn sinh linh sống?
“Két!”
Con sâu kia giơ cái chân trước như cây thương nhọn lên, đâm mạnh về phía La Chinh. Không ngờ mũi nhọn đó lại đâm thủng một lỗ trên chiếc lá!
“Chân trước thật là sắc bén! Sức lực cũng thật lớn!”
Cho dù là phiến lá ở tầng hai mươi chín thì La Chinh cũng phải mở lực của hơn một trăm tấm vảy rồng mới có thể dùng cuốc cấp bậc thánh khí đập vỡ được, mà lá của tầng ba mươi thì chắc hẳn lại càng cứng rắn hơn!
Thế nhưng chỉ một đòn của con sâu này đã có thể đâm ra một hố nhỏ, cho thấy độ sắc bén của cái chân trước này có thể sánh ngang với thánh khí, có lẽ sức mạnh của chính con sâu này cũng không kém gì võ giả Sinh Tử Cảnh!
Thảo nào Yến Vương nói với La Chinh là từ tầng ba mươi trở lên không thích hợp cho võ giả Hư Kiếp Cảnh.
Con sâu kia giương cánh lên rồi vọt mạnh về phía La Chinh. Thân hình La Chinh lắc một cái, nháy mắt đã tránh được cái chân trước đang đâm thẳng tới của nó.
Trước kia khi còn ở Đông Vực, La Chinh cũng đã từng đối phó với không ít đao trùng. Thực lực của đao trùng tất nhiên không thể so sánh với con sâu trước mắt, nhưng nhược điểm của tất cả các côn trùng đều nằm ở bụng, chỉ cần nhìn phần bụng được những chiếc vảy giáp bao phủ thì biết.
Cho nên sau khi tránh được cái chân trước như mũi khoan kia, La Chinh liền áp sát vào phần bụng của con sâu, tay dùng sức đánh ra một chưởng!
Bởi vì cương nguyên đã bùng nổ nên tốc độ chưởng này khi vỗ xuống vừa nhanh mà lại vừa mạnh. Một tiếng “rắc” giòn giã vang lên, một mảng vảy giáp trên bụng con sâu đã bị La Chinh trực tiếp đập nát.
“Chít chít…”
Con sâu lớn này kêu lên một tiếng thảm thiết rồi lập tức giương cánh lui về phía sau.
“Ồ!”
Sau khi La Chinh đập nát lân giáp trên bụng nó thì lại thấy bên trong cái bụng nó dường như đầy ắp khoáng thạch với đủ loại màu sắc!
“Con sâu này ăn khoáng thạch mà sống sao? Rốt cuộc nó có được coi là sinh linh sống không vậy…” La Chinh thầm cảm thán trong lòng, bóng dáng bất chợt lóe lên, nhịp chân không hề chậm trễ, bắt đầu đuổi theo nó ngay. Nếu trong cơ thể con sâu này có không ít khoáng thạch thì La Chinh cũng đỡ phải đi tìm ở trong từng chiếc lá một nữa.
Nhưng con sâu lớn này cũng hết sức gian xảo, nó vỗ cánh, nhảy hết từ chiếc lá này sang chiếc lá khác!
Thế này thì La Chinh cũng đành chịu…
Chỉ cần rời khỏi lá cây này, La Chinh sẽ bị một sức hút to lớn kéo xuống, đồng thời đi qua khe hở rồi rơi ra bên ngoài, khi đó hắn phải leo lên kim tự tháp lại lần nữa rồi tiến vào trong cánh cửa hẹp.
La Chinh căn bản không có cách gì để phản kháng lại luồng sức hút to lớn đó, thế nên tất nhiên hắn cũng không thể nhảy từ chiếc lá này sang chiếc lá khác.
“Chít chít!” Dường như con sâu lớn kia cũng biết La Chinh không thể tiếp tục truy kích, nên nó lại giương hai chân trước như trường thương lên rồi hướng về phía La Chinh mà khiêu khích.
Với tâm tính bây giờ của La Chinh, cho dù là các võ giả có khiêu khích thì hắn đều có thể làm như không thấy chứ nói gì tới một con sâu? Vẻ mặt hắn hờ hững, bắt đầu quan sát khoáng thạch trong chiếc lá cây này. Nếu như con sâu lớn chết tiệt kia còn dám bay tới, tất nhiên La Chinh sẽ không bỏ qua cho nó.
La Chinh tìm kiếm một lượt trong chiếc lá rộng lớn này, trong mắt lộ ra vẻ thất vọng. Trên chiếc lá này không có Sinh Mệnh Nguyên Thạch, nhưng hắn cũng phát hiện ra mấy khối khoáng thạch có màu sắc diễm lệ và hình dạng đặc thù khác cho nên liền vung cuốc lên mà đào chúng ra.
Độ cứng của những chiếc là trên tầng thứ ba mươi đã tăng lên không ít so với tầng hai mươi chín, nhưng vẫn ở trong phạm vi La Chinh có thể chịu được. Hắn chỉ cần mở lực của ba trăm tấm vảy rồng là có thể đào chiếc lá này ra rồi.
Sau khi đào mấy khối khoáng thạch lên, La Chinh nghiêng đầu nhìn thì thấy con sâu lớn kia dường như cũng đang dùng hai cái chân trước sắc nhọn như trường thương không ngừng đâm vào chiếc lá. Chỉ chốc lát sau, cái lá đó đã bị chọc thủng một lỗ lớn, sau đó nó cúi đầu nuốt chửng khoáng thạch trong đó vào miệng.
“Quả nhiên con sâu lớn này ăn khoáng thạch mà sống!” La Chinh nhìn chằm chằm vào con sâu lớn kia, sau đó ánh mắt bỗng lóe lên. Con sâu lớn kia ở trên chiếc lá bên cạnh, cách La Chinh cũng không xa. Từ nơi này, hắn có thể thấy rõ phần bụng của con sâu trong suốt kia. Nhìn vào trong bụng nó, La Chinh thấy được mấy chục viên Sinh Mệnh Nguyên Thạch! Phán đoán đại khái thì ít nhất cũng có tới năm sáu chục viên!
“Sinh Mệnh Nguyên Thạch!”
(*Truyện được phát hành độc quyền trên Waka, các cá nhân, tổ chức khác đăng tải truyện đều là vi phạm bản quyền và sẽ phải chịu trách nhiệm trước pháp luật. Cảm ơn bạn đọc đã luôn ủng hộ và đồng hành cùng Waka!)
La Chinh bóp hai tay lại, xem ra không thể không giết con sâu lớn này rồi. Nghĩ tới đây, hắn liền thả người nhảy xuống. Trong lúc nhảy xuống, La Chinh còn quay đầu lại nhìn một cái, con sâu lớn kia chẳng hề quan tâm đến động tĩnh của hắn mà vẫn cúi đầu nuốt những viên khoáng thạch này.
Trong nháy mắt, La Chinh đã rơi vào khe hở rồi xuất hiện ở bên ngoài kim tự tháp. Khi hắn chuẩn bị leo lên kim tự tháp thì lại nghe thấy Nguyệt Doanh ở bên cạnh kêu lên: “Thiên Hành ca! Muội đã giúp huynh đổi được mười viên Sinh Mệnh Nguyên Thạch rồi! Còn có hai nghìn viên đá chân cực phẩm nữa”
Trong tay những thiên tài cấp Thần tới nơi này đều có không ít đá chân nguyên cực phẩm, nhưng số lượng Sinh Mệnh Nguyên Thạch thì lại không nhiều.
La Chinh gật đầu, nhẹ nhàng vuốt nhẫn tu di trong tay một cái, sau đó liền có bảy tám viên khoáng thạch bay về phía Nguyệt Doanh. Còn hắn lại xông thẳng lên kim tự tháp.
“A, Tử La Tinh, Tân Nguyệt Thạch, còn có Bích Thủy Tâm Thạch…” Khi mấy khoáng thạch đó còn đang bay trên không trung thì Nguyệt Doanh đã gọi tên của hầu hết chúng lên rồi.
Những võ giả khác nghe thấy lời Nguyệt Doanh nói thì cũng chen chúc nhau mà lên. Đợi đến khi bọn họ nhìn rõ những khoáng thạch này, gương mặt ai nấy đều hiện ra vẻ hết sức bất bình.
“Rốt cuộc tên La Thiên Hành này trúng được cái vận cứt chó gì vậy? Cho dù là tầng ba mươi thì cũng không thể nào mới vào một lần đã đào được nhiều thứ tốt như vậy!”
“Đúng, chúng ta cũng có mấy võ giả tiến vào trên tầng ba mươi, đào gãy cả hai cái cuốc mới lấy được lèo tèo mấy thứ vô cùng bình thường, dựa vào cái gì mà tên này…”
“Không nói tới chuyện thực lực, ngay cả vận mệnh của bản thân hắn cũng tốt tới vậy, ông trời thật là bất công!”
Vận mệnh chính là phương diện dễ khiến người khác đố kỵ nhất. Phần lớn mọi người đều bội phục thực lực của cường giả, nhưng nếu đối phương nhờ vào vận may mà đạt được thành tựu nhất định thì tâm lý bọn họ cũng khó tránh khỏi việc sẽ mất cân bằng. Chỉ là bọn họ không hiểu, đối với một nhóm rất ít người trong thiên hạ này thì vận mệnh chính là một phần của thực lực!
Sở dĩ La Chinh vội vàng như vậy là bởi hắn nhằm vào con sâu lớn kia. Hắn nhanh chóng xông lên, tìm thấy cái cánh cửa hẹp trước đó thì lập tức chui vào trong từ cửa hẹp bên cạnh.
Mỗi cánh cửa tương ứng với một chiếc lá của cây đại thụ này. Cửa hẹp sát vách ứng với lá cây bên cạnh, nếu như tốc độ của La Chinh đủ nhanh thì con sâu lớn kia chắc chắn vẫn còn đang tập trung nuốt khoáng thạch ở lá cây này.