Những người cũ trong vùng đất Kiếm Đỗng vừa thấy dấu tay khổng lồ kia thì đều mỉm cườiThuần Hạo rất có kiên nhẫn nói rõ quy tắc cho La Chinh nghe, nhìn thì như vô cùng săn sóc, nhưng khi ra tay lại không hề nể nang chút nào.
Dấu tay này đè xuống, đa số các đệ tử trong tầng một đều không đỡ nổi.
Bây giờ La Chinh mới bước vào Hồn Nguyên cảnh thôi, dấu tay này không những sẽ khiến cho Hồn Nguyên Chi Linh của tên nhãi này kiệt quệ, mà e là còn có thể trực tiếp đập hắn đến gần chết…
Ngược lại, mấy người Phượng Ca, Lăng Sương và cả Sầu Tuẫn lại không lo lắng lắm. Những gì La Chinh trải qua trong Hồn Nguyên Đại Thế Giới còn kinh khủng hơn dấu tay của Thuần Hạo nhiều. Cho dù La Chinh không giáng lâm thế giới và mở Thế Giới Chi Thừa thì hắn vẫn đủ sức đối phó được.
Thấy dấu tay khổng lồ kia đè xuống đầu mình, La Chinh lại không hề có ý tránh né.
Khoảng thời gian qua, hắn vẫn liên tục giáng lâm pho tượng Thanh Ngọc để trui rèn bản thân mình. Ban đầu, hắn chỉ dùng những pho tượng từ một đến mười, như vậy chân ý của đạo trong cơ thể hắn đã đủ để thỏa mãn nhu cầu của Hồn Nguyên Chi Linh. Nhưng khi Hồn Nguyên Chi Linh lớn mạnh dần, nhu cầu đối với chân ý của đạo cũng càng nhiều hơn. Thế là La Chinh chỉ đành giáng lâm pho tượng Thanh Ngọc mạnh hơn nữa, các pho tượng dùng để trui rèn cơ bản đều là từ số mười đến hai mươi.
Thời gian gần đây, La Chinh đã bắt đầu dùng pho tượng Thanh Ngọc từ số hai mươi đến ba mươi rồi!
Dù có bị mười pho tượng như thế bao vây đánh đập, Hồn Nguyên Chi Linh của La Chinh vẫn có thể chống đỡ một lúc. Tốc độ phát triển của Hồn Nguyên Chi Linh trong cơ thể hắn có thể nói là cực nhanh.
Chỉ là một dấu tay mang theo ba nghìn thần quân lực thì làm gì được hắn?
“Vụt!”
Khi dấu tay khổng lồ đập xuống đầu, Thuần Hạo thấy La Chinh bỗng giơ hai tay lên bảo vệ mặt. Y cười khẽ một tiếng rồi nói: “Ngây thơ…”
“Ầm!”
Dấu tay khổng lồ ấy đập thật mạnh lên đầu La Chinh.
Giờ phút này, Hồn Nguyên Chi Linh trong cơ thể La Chinh đã được kích thích đến tột độ, những điểm sáng kia không ngừng nhảy lên, đồng thời có một vệt sáng vàng chạy khắp một vòng ngoài thân hắn rồi lập tức chui vào trong cơ thể hắn.
Ánh mắt mọi người ở đây đều tập trung trên người La Chinh.
Thuần Hạo cũng đánh giá La Chinh.
Trước đòn đánh nặng cỡ này, Hồn Nguyên Chi Linh trong cơ thể La Chinh chắc hẳn đã kiệt quệ nhanh chóng, đồng thời cơ thể hắn sẽ bị sức mạnh Bỉ Ngạn khủng khiếp ấy đè ép, lục phủ ngũ tạng và cả xương cốt máu thịt đều bị nổ tung…
Đây là cảnh tượng mà đại đa số những người ở đây suy đoán.
Thế nhưng hình ảnh ấy lại không hề xuất hiện. La Chinh vẫn cứ đứng yên ở đó, lông tóc không rơi lấy một cọng, vẻ mặt như cười như không, nhìn hắn có vẻ không bị bất cứ thương tổn gì.
Quanh đài giao đấu lặng ngắt như tờ. Ngay cả những người đã quá quen thuộc với La Chinh như Phượng Ca, Lăng Sương cùng Sầu Tuẫn cũng rất bất ngờ.
Họ có thể khẳng định La Chinh có cách xử lý dấu tay này, nhưng họ lại không ngờ được hắn sẽ dùng chính cơ thể mình mà trực tiếp đón đỡ dấu tay khổng lồ ấy…
Bọn họ đã luyện hóa Hồn Nguyên Chi Linh và tiến vào Hồn Nguyên cảnh cùng một ngày với La Chinh đấy! Thời gian mới trôi qua có một tháng thôi! Chỉ trong vòng một tháng mà La Chinh đã khiến Hồn Nguyên Chi Linh mạnh đến mức này ư?
Luận linh đan diệu dược, luận pháp bảo tài nguyên, Phượng Ca cùng Lăng Sương tuyệt đối không ít hơn La Chinh. Thậm chí núi Thái Ất và Thái Đích Cung còn đặc biệt truyền thụ vài phương pháp luyện thể độc môn, mà phương pháp ấy chỉ chuyên dùng để tu luyện Hồn Nguyên Chi Linh. Tuy nhiên, các phương pháp luyện thể như này cũng không chênh nhau quá nhiều nên tốc độ tiến triển của mọi người không hơn kém nhau là bao.
Nhưng còn tốc độ tiến bộ của La Chinh thì đã vượt ra ngoài sức tưởng tượng của người khác.
Mấy người Lăng Sương, Phượng Ca chấn động vô cùng, mà những người cũ trong vùng đất Kiếm Đỗng lại càng trợn to mắt nhìn.
Nhất là Thuần Hiên cùng Phương Vĩ.
Thuần Hiên ước gì một dấu tay của đại ca có thể đập chết La Chinh ngay tại chỗ, như vậy mới giải được mối hận trong lòng y.
La Chinh không tránh không né vừa đúng như mong muốn của y, thế nhưng kết quả lại khác hẳn với những gì y tưởng tượng…
Đôi đồng tử của Phương Vĩ cũng co rụt lại. Hắn ta đã ở trong vùng đất Kiếm Đỗng rất lâu rồi, song một đòn đánh toàn lực của hắn ta cũng chỉ bộc phát được chừng hai nghìn bốn, hai nghìn năm trăm thần quân lực.
Thần quân lực tích chứa trong dấu tay mà La Chinh vừa đón đỡ kia cao hơn hẳn một đòn toàn lực của Phương Vĩ!
Nói cách khác… Dù người ta có đứng ở đó mặc cho mình đánh, Phương Vĩ hắn ta cũng chưa chắc đã làm gì được người ta!
Mặc dù Phương Vĩ không đích thân lên đài, nhưng cảnh tượng trước mắt không khác gì một cây búa lớn nện thẳng vào ngực hắn ta, ngay cả khí huyết khắp người hắn ta cũng bị ứ đọng lại.
Ở tầng hai, tiểu sinh mặt trắng và người đàn ông vạm vỡ Cổ Liệt cũng vô cùng giật mình. Nhất là Cổ Liệt, trong sự giật mình còn mang theo chút kích động.
“Bây giờ ngươi còn nghĩ hắn rất ngu không?” Tiểu sinh mặt trắng hỏi.
Cổ Liệt thở hắt ra một hơi, sau đó mới cười nói: “Xem ra sau ta, Tâm Lưu kiếm phái lại có thêm một nhân vật không tầm thường!”
“Đừng tự dát vàng lên mặt mình như thế” Tiểu sinh mặt trắng liếc xéo Cổ Liệt: “Năm xưa ngươi cũng phải chịu giày vò ở tầng một không ít thời gian đâu, còn tên nhóc này chỉ vừa mới tiến vào vùng đất Kiếm Đỗng, vậy mà đã đủ năng lực khiêu chiến Thuần Hạo rồi. Hắn là yêu nghiệt đấy, ngươi có thể bì được với hắn à?”
Đừng nói Cổ Liệt… mà trong toàn lịch sử của vùng đất Kiếm Đỗng e là chưa bao giờ xuất hiện nhân vật nào như thế.
Nghe tiểu sinh mặt trắng nói vậy, Cổ Liệt lập tức ngậm miệng.
“Sao lại thế? Có phải Thuần Hạo nương tay không?”
“Không thể nào! Theo khí tức sức mạnh Bỉ Ngạn mà dấu tay kia tỏa ra thì ít nhất phải đến ba nghìn thần quân lực! Thuần Hạo đã phát huy ra tám mươi phần trăm thực lực của mình rồi!”
“Nhưng tên nhãi kia có nhúc nhích gì đâu! Theo lý thì ba nghìn thần quân lực đủ để đập nát hắn ấy chứ?”
“Ngươi hỏi ta, vậy ta hỏi ai?”
Đám người câm nín một lúc rồi bắt đầu bàn tán ầm ĩ cả lên.
Thuần Hạo đứng trên đài giao đấu, tay phải vẫn giữ nguyên tư thế khi đập ra dấu tay khổng lồ kia, ánh mắt hắn nhìn La Chinh như đang nhìn quái vật.
“Mời, tiếp tục”
La Chinh hơi mở tay ra, làm động tác “Mời” hệt như Thuần Hạo ban nãy.
Giờ khắc này, thậm chí Thuần Hạo còn nghi ngờ La Chinh đã sử dụng một vài tín vật Bỉ Ngạn đặc biệt nào đó để thay mình đỡ lấy đòn này. Thế nhưng trên đài giao đấu chẳng thể nào sử dụng các loại năng lực thần kỳ của tín vật Bỉ Ngạn, chỉ cần sử dụng là pháp trận quanh đài sẽ bị kích hoạt ngay tức khắc và La Chinh đã bị đá ra ngoài từ lâu rồi.
Pháp trận xung quanh vẫn cứ yên lặng, chứng tỏ La Chinh dựa vào chính bản thân mình để đón đỡ đòn vừa rồi.
“Tiếp tục?” Trong mắt Thuần Hạo lóe lên tia sáng rét lạnh.
Vừa rồi y vẫn còn hơi nương tay một chút, dù sao nếu sơ ý giết chết La Chinh thì sẽ rắc rối to.
Bây giờ y đã chẳng còn ý nghĩ nể nang gì nữa. Y lại lật tay, từng dấu tay khổng lồ liên tục thành hình và vây quanh La Chinh.
Các dấu tay này liên kết lại cùng nhau, tạo thành một thế cục chém giết vô cùng nguy hiểm.
Cường giả Bỉ Ngạn cảnh có kinh nghiệm sẽ tìm cách thoát khỏi vòng vây của những dấu tay này trước, nhưng La Chinh lại không hề có ý định tránh đi mà vẫn mặc cho mình bị nhốt trong đó.
“Đập nát hắn cho ta!”
Trong mắt Thuần Hạo lóe lên sát ý, y lật tay lại, từng dấu tay khổng lồ đã ập về phía La Chinh.
Dù La Chinh có thủ đoạn đặc biệt gì đi nữa, dù hắn có thể đỡ được một đòn của y, nhưng cuối cùng Hồn Nguyên Chi Linh cũng sẽ có lúc kiệt quệ. Nhất là trong tình huống luân phiên tấn công như này, tốc độ cạn kiệt của Hồn Nguyên Chi Linh sẽ càng nhanh.
Y không tin Hồn Nguyên Chi Linh của La Chinh lại khác với những người khác!