Vũ Thái Bạch nhìn chằm chằm vào La Chinh: “Những cường giả Bỉ Ngạn cảnh này đều bị nhốt trong ngục giam đó ư?”La Chinh gật gật đầu: “Có điều về sau bọn ta đã cắt đứt sợi xích trói buộc tại ngục giam đó để bọn họ có thể rời đi”
“Rời đi?” Giờ đến lượt Tịnh Vô Huyễn mất bình tĩnh: “Đừng nói là bọn họ sẽ vào Thần vực nhé?”
Vũ Thái Bạch suy tư một lát rồi hỏi tiếp: “Điểm mấu chốt là lập trường của các cường giả Bỉ Ngạn cảnh này là gì”
La Chinh mỉm cười: “Lần này cũng nhờ các cường giả Bỉ Ngạn cảnh đưa ta về Thần Vực. Bọn họ chia không ít phe phái dựa theo xuất thân của mỗi người, hai phe phái lớn mạnh nhất trong đó là tộc Nữ Oa và tộc Xi Vưu”
Tịnh Vô Huyễn, Ngự Thần Phong và Hàm Cửu Di không để ý đến hàm ý trong lời nói của La Chinh.
Bọn họ hiểu rất ít về thế giới mẹ, chỉ mình Tịnh Vô Huyễn mơ hồ biết đến sự tồn tại của thế giới đó thôi. Vì vậy, hai cái tên Nữ Oa và Xi Vưu đều rất là xa lạ với bọn họ.
Chỉ riêng Vũ Thái Bạch, hắn bỗng nhiên đứng dậy nhìn chằm chằm vào La Chinh, vẻ mặt khó có thể tin: “Tộc Nữ Oa! Tộc Xi Vưu? Bộ tộc Xi Vưu… biết huyết thống của ngươi không?”
“Ta đã gia nhập tộc Xi Vưu tại thế giới ấy, còn từng kiểm tra huyết thống” La Chinh gật đầu.
“Vậy thái độ của bọn họ thế nào?”
Người đàn ông luôn luôn điềm tĩnh như núi lại đang nhìn lom lom vào La Chinh với thái độ kích động.
Ngự Thần Phong thấy phản ứng của Vũ Thái Bạch thì há to miệng. Ngay cả khi dung hợp rừng Lang Tuyền, Vũ Thái Bạch vẫn rất điềm nhiên. Trạng thái kích động như này quả thực là chưa bao giờ có.
“Giúp đỡ hết lòng” La Chinh chỉ nói bốn chữ.
Vũ Thái Bạch đột nhiên thở phào, trên mặt khó nén vẻ vui mừng: “Vậy bây giờ bọn họ ở đâu? Tổng cộng bao nhiêu người?”
“Tính cả tộc Nữ Oa thì chắc là khoảng mười ba người. Đáng lẽ bọn họ định về Thần vực với ta, nhưng do một số vấn đề nên bị ngăn cản ở bên ngoài Thần vực, bây giờ không thể tiến vào” La Chinh trả lời.
“Không thể tiến vào?” Vũ Thái Bạch hơi sững sờ vì không ngờ đến kết quả này.
La Chinh gật đầu: “Lúc Xi Vưu sáng lập nên Thần vực này, ông đã dốc hết tâm huyết để bảo vệ nó, ngay cả người đứng đầu Bỉ Ngạn cảnh cũng không thể đánh nát Thần vực này bằng bạo lực nên bọn họ mới bị ngăn cản ở phía ngoài”
Đến lúc này Hàm Cửu Di và Tịnh Vô Huyễn đều đã hiểu đại khái. La Chinh đi một vòng dưới đáy Thần vực và mang về không ít cường giả Bỉ Ngạn cảnh, có điều bọn họ còn đang bị cản ở bên ngoài Thần vực.
“Nhưng ngươi và các thánh nhân khác đều có thể đi ra đi vào, chuyện này nên giải thích thế nào?” Tịnh Vô Huyễn hỏi.
“Có lẽ là vì ta và các thánh nhân khác đều được sinh ra trong Thần vực nên không gặp trở ngại” La Chinh trả lời.
Hàm Cửu Di chau mày: “Vậy… Hiên Viên Vệ vào bằng cách nào?”
Bọn họ có thể không biết về thế giới mẹ nhưng cũng biết kẻ địch lớn nhất là Hiên Viên Vệ ở phía sau Đông Phương Thuần Quân. Theo lý mà nói, Hiên Viên Vệ cũng nằm trong nhóm “Người từ ngoài đến”.
“Rất đơn giản, ban đầu Hiên Viên Vệ cũng bị Thần vực ngăn cản, phải tốn không ít thời gian mới có thể vào Thần vực” La Chinh nói: “Không phải những cường giả Bỉ Ngạn cảnh hoàn toàn không có cách tiến vào, nói đúng ra là bọn họ cần tốn mấy năm để mở ra lối đi không gian!”
“Mấy năm…” Vũ Thái Bạch cúi đầu suy tư.
Các đạo tử lẻn ra ngoài qua vũ trụ Đại Diễn, Thi Tiểu Xảo quay về nắm giữ Hồn Hoang, Ngự Thần Phong nắm giữ rừng Lang Tuyền, Hoa Thiên Mệnh lẻn vào Đông Phương gia, La Chinh bước vào cảnh giới đại viên mãn…
Trong mắt Vũ Thái Bạch, những chuyện này đều là chi tiết nhỏ được tiến hành từng bước nhưng sẽ không ảnh hưởng quá lớn với toàn cục.
Thế nhưng, việc La Chinh đột ngột dẫn một đám cường giả Bỉ Ngạn cảnh về đã hoàn toàn đảo ngược thế cục.
Nó vượt trên mọi sự tính toán của Vũ Thái Bạch.
Có điều thế cục này đã trở nên cực kỳ có lợi với bọn họ, đến nỗi Vũ Thái Bạch cảm thấy không kịp ứng phó.
“Bọn họ cần bao nhiêu năm mới có thể vào Thần vực?” Vũ Thái Bạch nhìn chằm chằm vào La Chinh, nhạy bén nhận ra thời gian này rất là quan trọng.
La Chinh lắc đầu: “Có lẽ là một năm, cũng có thể là năm năm, bọn họ không thể xác định…”
***
* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
“Ầm ầm!”
Trong Thần Loan điện của Đông Phương gia, Đông Phương Thuần Quân vỗ tay xuống khiến chiếc ghế rồng đúc từ ngọc Thanh hư mà ông ta đang ngồi hiện đầy những vết rạn nhỏ.
“Rắc…”
Sau một tiếng động làm người ta ê răng, toàn bộ ghế rồng bị vùi lấp dưới sức mạnh của Đông Phương Thuần Quân, ngay cả bụi cũng không còn.
“Một đám vô dụng! Hơn mười gia tộc quyền thế, hơn mười đại viên mãn mà lại không bắt được một tên hậu bối vừa mới bước vào cảnh giới viên mãn. Các ngươi còn mặt mũi quay về à?” Đông Phương Thuần Quân lạnh lùng chất vấn.
Cả Thần Loan điện lặng ngắt như tờ.
Những chân thần đại viên mãn này vừa quay về đảo nổi thì đã bị gọi đến Đông Phương gia ngay.
Trên bục cao của Thần Loan điện, các thánh nhân như Đường Lôn, Lãnh Diệu, Mục Hải Cực,… vẫn giữ im lặng. Bọn họ không vui vẻ gì khi chân thần đại viên mãn trong gia tộc mình bị Đông Phương Thuần Quân răn dạy, có điều Đông Phương Thuần Quân nói không sai.
Đông Phương Thái Thanh, Mục Huyết Dung, Đường Vãn, Phương Hận Thiếu và “Thiên Kiếm” nổi tiếng gần đây đều là nhân vật đứng đầu trong cảnh giới đại viên mãn.
Ngoài ra, sức mạnh của những chân thần đại viên mãn khác cũng không tầm thường.
Đông Phương Thuần Quân phái bọn họ đi tìm kiếm một mục tiêu đã đủ chứng minh ông ta coi trọng việc này thế nào, không ngờ bọn họ lại tay không mà về.
Thân là người dẫn đầu các chân thần đại viên mãn, Đông Phương Thái Thanh không thể giữ im lặng nên hơi tiến về phía trước và ngẩng đầu nói: “Thực lực của La Chinh tăng rất mạnh, quả thật bọn ta không phải là đối thủ của hắn!”
“Hắn mạnh đến cỡ nào mà thắng hết cả mười đại viên mãn như các ngươi chứ?” Đông Phương Thuần Quân châm chọc, dáng vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Chưa nói đến mục tiêu La Chinh vô cùng quan trọng, chỉ nói nếu chuyện này mà truyền ra ngoài thì cũng đủ mất mặt rồi.
Gia tộc quyền thế sẽ biến thành một trò cười!
“Thuần Quân đại thánh, thứ cho Mục Huyết Dung mạo muội nói thẳng” Mục Huyết Dung chắp tay nói: “Nếu không gian chưa bị đóng thì bọn ta còn có thể đánh một trận. Cũng vì không gian bị đóng lại, không thể nào dịch chuyển nên đến á thánh cũng chưa chắc sẽ có phần thắng!”
“Huyết Dung! Ngươi đừng nói nhiều!” Mục Hải Cực khiển trách, hiển nhiên ông ta không muốn Mục Huyết Dung phải gánh chịu lửa giận của Đông Phương Thuần Quân.
Thế nhưng Mục Huyết Dung rất là bướng bỉnh, trả lời sắc bén: “Lời ta nói là sự thật!”
Thật bất ngờ, Đông Phương Thuần Quân lại kiềm nén cơn giận của mình: “Chỉ mới mười năm mà sức mạnh của tên nhóc đó đã đến bực ấy rồi sao?”
Đông Phương Thái Thanh chắp tay nói: “Đúng là ngoài dự đoán của bọn ta, không biết hắn tu luyện đại thần thông từ nơi nào mà lại có thể hóa thành người khổng lồ cao mấy chục nghìn mét. Ta cố gắng sử dụng Cương Kim Diệt Kiếp Thủ nhưng uy lực còn không bằng một nửa của hắn…”
Các thánh nhân có mặt ở đây vừa nghe thế thì đều tỏ ra kinh ngạc.
Bọn họ biết rõ sức mạnh của Đông Phương Thái Thanh và cũng từng gặp La Chinh. Ban đầu La Chinh chỉ là một chân thần cấp thấp, cốt linh cho thấy hắn cũng chỉ là một tên nhóc con thôi…
Đến các thánh nhân cũng khó mà hiểu được lý do hắn trở nên lợi hại như vậy chỉ sau mười năm.