Trong những tòa kiến trúc cao thấp không đồng đều ở hai bên đường, trên mặt các sinh linh Bỉ Ngạn ẩn nấp trong đó nghe lén nhìn lén đều hiện ra biểu cảm không thể hiểu được.
“Thằng nhóc nhân tộc kia nói gì, ta có nghe nhầm hay không…”
“Hắn đang uy hiếp Quỷ Hạt đại nhân!”
“Trời ạ! Nhất định là hắn điên rồi!”
Có lẽ Quỷ Hạt không phải sinh linh Bỉ Ngạn mạnh nhất trong thành Vạn Linh nhưng tuyệt đối là một tên trùm, một mình nó gần như khống chế toàn bộ thế giới dưới đất ở phía Bắc thành Vạn Linh, cho dù là phủ Thành Vệ cũng bó tay với nó
Kẻ dám trêu chọc nó kết quả không cần nói thừa, đều không thấy được mặt trời mọc vào ngày hôm sau.
Tồn tại như vậy, La Chinh lại chẳng kiêng kỵ chút nào, đầu óc của những sinh linh Bỉ Ngạn kia sao có thể xoay chuyển theo kịp?
Trên sân thượng lộ thiên trên tòa kiến trúc bầu dục cách đó hơn ba trăm trượng, dương hồn các tộc Hữu Hùng, Kim Ô nghe thấy thế, trên mặt kẻ nào cũng tràn đầy vẻ kinh ngạc và khó hiểu.
“Phản ứng của thằng nhóc kia nằm ngoài dự liệu…”
“Hừ, chết đến nơi rồi, mạnh miệng giả vờ bình tĩnh mà thôi!”
“Dù sao cũng chết, sắp chết giả vờ làm anh hùng, cảm giác này cũng không tệ, ha ha”
Ở trong mắt bọn họ, cho dù La Chinh có thân xác cũng không thể đối kháng lại Quỷ Hạt, bởi vì để mời được Quỷ Hạt bọn họ đã hao phí không ít tài nguyên.
Thân thể Quỷ Hạt cứng đờ mấy hơi thở, sau đó cuối cùng phát ra một trận cười điên cuồng trầm vang.
“Ha ha ha…”
Lúc Quỷ Hạt cười như điên, đám con gái tộc Hương Điệp ở sau lưng nó cũng cười phá lên.
“Nhân tộc thật là thú vị, ta…”
Ngay khi Quỷ Hạt còn đang nói chuyện, La Chinh đã bước về phía trước một bước.
Chỉ một bước đã vượt qua khoảng cách mười trượng tới trước mặt Quỷ Hạt.
Gót chân phát lực bước ra một bước này, lực ép cực mạnh khiến mặt đất xuất hiện một cái hố to, đồng thời La Chinh đã đưa tay về phía Quỷ Hạt, khẽ bẻ một cái, đồng thời lao vụt qua sau lưng Quỷ Hạt, cũng chính là chỗ mấy cô gái tộc Hương Điệp kia.
“Nó không nói thật, ta chỉ có thể để nó chết trong đau khổ thôi” La Chinh nhẹ giọng nói: “Cầm chắc nhé”
Trong tay hắn cầm cánh tay phải của Quỷ Hạt.
Đám con gái tộc Hương Điệp vốn còn đang phụ họa Quỷ Hạt cười ầm lên không dứt, căn bản không ngờ bước tiếp theo lại là tình hình này.
Nụ cười như đông cứng trên mặt, bọn họ dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nhìn cánh tay phải trong tay La Chinh. Một cô gái tộc Hương Điệp không tin nổi, liếc mắt về phía Quỷ Hạt, ở chỗ bả vai phải của Quỷ Hạt quả thật đã trống trơn.
Thấy mấy cô gái tộc Hương Điệp không muốn nhận lấy, La Chinh lắc đầu, tùy ý ném cánh tay cụt trong tay xuống đất. Hắn xoay người, lại đột nhiên giậm chân một lần nữa.
“Ầm!”
Mặt đất tơi xốp lại phát ra âm thanh nặng nề. Dưới áp lực mạnh, bùn đất như sóng lan ra khắp bốn phương tám hướng, hiện ra một cái hố to sâu không thấy đáy, đồng thời La Chinh lại lướt qua người Quỷ Hạt.
Lần này Quỷ Hạt có thời gian phản ứng.
Nó tuyệt nhiên không phải hạng phản ứng chậm chạp, chỉ có điều thời khắc này tốc độ La Chinh bùng nổ đã vượt xa cực hạn của nó.
Khi La Chinh tấn công lần thứ hai, Quỷ Hạt lựa chọn phản kích.
Cánh tay còn sót lại của nó chộp về phía La Chinh, đồng thời đuôi bò cạp đột nhiên đảo qua.
“Két…”
Trong giây lát, La Chinh đã cách xa Quỷ Hạt.
Cùng rời xa Quỷ Hạt còn có cánh tay trái của nó.
Hai lần đối mặt, La Chinh đã lấy xuống hai cánh tay của Quỷ Hạt, nhưng trên mặt Quỷ Hạt chẳng hề buồn rầu chút nào, ngược lại còn nở một nụ cười âm u lạnh lẽo: “Tên nhãi nhân tộc, tốc độ của ngươi đúng là vượt qua dự đoán của ta, đáng tiếc…”
Đuôi bò cạp sau lưng nó giơ lên, trên móc câu lóe lên ánh sáng lờ mờ.
Thứ mà Quỷ Hạt kiêu ngạo nhất chính là cái đuôi này, tốc độ cũng nhanh nhất.
Vừa rồi trong nháy mắt móc câu ở đuôi đã lướt qua eo La Chinh, thằng nhóc này chắc chắn sẽ phải chết.
Ai ngờ La Chinh lạnh nhạt đáp lại: “Ngươi đã từng nghe nói đến Hồn Nguyên Chi Linh chưa?”
“Hồn Nguyên Chi Linh?” Quỷ Hạt sửng sốt một lúc.
Thân là cường giả trong Thập Tứ Trọng Thiên, nó không hiểu rõ lắm về cấp cao của Dục Giới, mà Hồn Nguyên Chi Linh nhằm vào thế giới mẹ, nó có loáng thoáng nghe qua, bởi vì cũng không quan trọng cho nên La Chinh bỗng nhiên nhắc tới, nó không có ấn tượng gì.
“Với công kích vừa rồi của ngươi còn lâu mới đủ khiến Hồn Nguyên Chi Linh mệt mỏi” La Chinh lắc đầu, nói: “Càng không đủ để tổn thương tới ta, huống hồ… Ta cũng không sợ kịch độc”
Có dạng kịch độc gì La Chinh chưa từng trải qua? Móc câu độc của Quỷ Hạt sao có thể tạo thành tổn thương với La Chinh?
Huống hồ công kích của Quỷ Hạt gần như cũng không thể khiến Hồn Nguyên Chi Linh mệt mỏi, không rạch trầy được da của hắn, đó cũng là một ưu thế lớn của Hồn Nguyên cảnh!
Ngay khi Quỷ Hạt còn đang nghiền ngẫm lời La Chinh nói, hai tiếng rên truyền tới, bóng người của La Chinh lại bay vụt qua!
Lần này, một cái chân của Quỷ Hạt bị La Chinh lấy xuống.
Nó không giữ được thăng bằng, tự ngã lăn xuống đất.
“A a!”
Sau lưng Quỷ Hạt, đám con gái tộc Hương Điệp phát ra hàng loạt tiếng hét chói tai.
Cuối cùng bọn họ cũng bình tĩnh lại từ trong khiếp sợ, nhưng ngoài cống hiến tiếng thét chói tai ra, dường như bọn họ cũng chẳng có cách gì tốt hơn.
Ngược lại có hai cô gái tộc Hương Điệp bỗng nhiên vẫy cánh, thả ra từng đợt khói độc đủ mọi màu sắc, sương mù độc này có thể hít vào qua mũi miệng, người hít vào cả người tê dại không thể động đậy.
Đám Nhĩ Thử kia thấy sương mù độc vội vàng điều khiển chuột khổng lồ né tránh.
La Chinh vẫn coi thường đám khói độc này như cũ, hắn không thèm để ý đến đám con gái tộc Hương Điệp, thân hình lại lướt qua người Quỷ Hạt.
“Phập!”
Chân trái còn sót lại của Quỷ Hạt cũng bị La Chinh lấy mất.
“Phập!”
Cái đuôi mà Quỷ Hạt vẫn luôn kiêu ngạo cũng tách rời khỏi thân thể nó.
Bây giờ Quỷ Hạt chỉ còn lại một cái đầu và thân thể, nằm trên đất không thể động đậy.
Quỷ Hạt nằm xuống đất, cảm giác như đang nằm mơ.
Mới vừa rồi nó còn đang suy nghĩ sẽ xử lý tên nhãi ngông cuồng này thế nào, bây giờ mới qua vài hơi thở, nó đã bị La Chinh gần như “phân thây”, cảnh tượng đó khiến nó không nhịn được mà hoài nghi về tính chân thực.
“Cho ngươi thêm một cơ hội, nói cho ta biết là ai xúi giục ngươi” La Chinh hỏi.
Thật ra trong lòng La Chinh đã suy đoán được tám chín phần mười, nhưng hắn muốn nghiệm chứng lại.
Quỷ Hạt gần như chưa đánh được chiêu nào đã gãy tay gãy chân gãy cả đuôi, trong lòng cuối cùng cũng sợ hãi.
Tự dưng ngu ngốc đi tiếp nhận ủy thác này, không ngờ lại nhảy vào cái hố to như vậy, trong lòng nó vô cùng hối hận, đương nhiên căm hận kẻ ủy thác.
“Là tộc Tinh Chuẩn! Tộc Tinh Chuẩn đáng chết!” Quỷ Hạt hét lớn.
La Chinh vừa mới tới thành Vạn Linh, còn chưa hiểu rõ về rất nhiều chủng tộc Bỉ Ngạn theo hệ thống, đương nhiên hắn không biết gì về tộc Tinh Chuẩn.
Một tên Nhĩ Thử cách đó không xa chủ động giải đáp: “Tộc Tinh Chuẩn là đại tộc của Thập Tứ Trọng Thiên, chiếm cứ một thành khác bên trong Thập Tứ Trọng Thiên, thành Thiên Thủy, tộc Tinh Chuẩn này vẫn luôn ủng hộ tộc Kim Ô”
Đám Nhĩ Thử linh thông tin tức, đương nhiên hiểu rõ mấy tin tức này.
“Kim Ô?” La Chinh mím môi.
“Tha cho ta…”
Lúc Quỷ Hạt thuận thế chuẩn bị cầu xin tha thứ đã thấy La Chinh đưa tay chém về phía đầu mình, lúc kịp phản ứng lại, thân thể và đầu nó đã chia lìa.