Nghe La Chinh hỏi, tiên trong sách chỉ cườiTrên mặt La Chinh hiện lên vẻ buồn bực: “Ngươi cười cái gì?”
A Phúc đứng bên cạnh lập tức lên tiếng: “Lão ngớ ngẩn này xem nhiều sách quá nên cứ thích tỏ vẻ ta đây”
Tiên trong sách hừ một tiếng với A Phúc, chẳng thèm so đo, quay sang nói với La Chinh: “Công pháp võ kỹ trên thế giới này vốn không phân chia cao thấp. Nhưng thần võ tối cao mà ngươi nói có thể là một loại công pháp liên quan đến luật nhân quả. Loại công pháp này cực kỳ hiếm, nhưng không phải là không có…”
Nghe vậy, La Chinh liền hỏi trong đầu: “Thanh Long, tất cả ‘thần võ tối cao’ đều liên quan đến luật nhân quả sao?”
Sau khi có được cuốc Hắc Tinh, La Chinh đã hiểu rõ sự mạnh mẽ của luật nhân quả. Hiện tại, hắn còn đang tu luyện Sao Chiến Thể, nhưng cho đến bây giờ, hắn vẫn chưa luyện được hết phần cơ bản nên không thể biết được bên trong có luật nhân quả mạnh mẽ nào đó hay không?
Thật ra, sau khi La Chinh bước vào Tiên Phủ, Thanh Long cũng bị chấn động, nhưng nó vẫn luôn im lặng. Nghe La Chinh hỏi vậy, nó mới lên tiếng trả lời: “Cũng có thể nói như vậy. Hầu hết thần võ tối cao đều ẩn chứa luật nhân quả, nhưng ta chỉ lấy được phần đầu của Sao Chiến Thể, trong khi rất có khả năng luật nhân quả được giấu ở phần sau…”
“Thì ra là thế…” La Chinh gật đầu.
Tiên trong sách nhìn A Phúc, hình như bất mãn với cách A Phúc gọi ông ta là lão ngớ ngẩn. Ông ta chủ động nói với La Chinh: “Ta biết các ngươi muốn lựa chọn một công pháp tu luyện thích hợp với bản thân, nhưng số lượng công pháp ở đây thật sự rất nhiều. Tuy nhiên, Phủ chủ đã xây dựng một Tàng Thư Các lớn đến như thế, tất nhiên là muốn để lại cho người đời sau. Ngài ấy cũng đã để lại phương pháp để phân biệt” Nói xong, ông ta dẫn đám La Chinh đến trước một hàng sách: “Hai cô bé kia, công pháp trong các ngăn tủ ở đây đều thích hợp cho nữ tu luyện, các ngươi chọn đi”
Ninh Vũ Điệp và Tô Linh Vận đều nhìn La Chinh. Thấy La Chinh gật đầu, hai nàng mới đi theo tiên trong sách.
Tiên trong sách chỉ tay xuống đất, trên mặt đất lập tức xuất hiện một vòng ánh sáng. Bên trong vòng ánh sáng có từng sợi dây nhỏ, ánh sáng không ngừng bắn ra dọc theo mép dây: “Ai vào trước?”
Ánh mắt Ninh Vũ Điệp lóe lên, lập tức bước thẳng vào trong vòng sáng.
Trong khoảnh khắc Ninh Vũ Điệp bước vào, toàn bộ giá sách không ngừng chấn động. Một kệ sách cao lớn như thế mà rung lên thì chẳng khác nào một cơn động đất.
“Ầm ầm…”
Dưới sự chấn động như vậy, tất cả sách trên giá đều tỏa ra ánh sáng vàng mờ ảo. Một lát sau, một quyển sách trên tầng cao nhất tự động bay ra khỏi hàng, chậm rãi rơi xuống trước mặt Ninh Vũ Điệp.
Tiên trong sách cười ha ha nói: “Số ngươi cũng may đấy. Tu luyện công pháp Thanh Sương Huyền Băng Linh Bản đến hậu kỳ thì bên trong cũng ẩn chứa luật nhân quả. Như vậy cũng được coi như là thần võ tối cao mà La Chinh nói” Giọng điệu của tiên trong sách dường như rất khinh thường cái gọi là thần võ tối cao…
Nghe xong, La Chinh chỉ mỉm cười. Mặc dù tiên trong sách rất thích khoe khoang, nhưng cũng là người không tệ. Dù sao thì như Thanh Long đã nói, thần võ tối cao chính là công pháp đẳng cấp nhất trong vũ trụ này, Ninh Vũ Điệp có được một bản công pháp thần võ tối cao, cũng có thể coi là may mắn của nàng.
“Thanh Sương Huyền Băng Linh Bản…” Ninh Vũ Điệp kích động nói: “Lợi hại lắm sao?”
Tiên trong sách thản nhiên đánh giá Ninh Vũ Điệp một chút, sau đó mới giải thích: “Lúc trước, ngươi tu luyện Cửu Thiên Huyền Nữ Tâm Kinh, tán công chín lần chính là để tạo căn cơ tốt cho mình, nhưng Cửu Thiên Huyền Nữ Tâm Kinh không phải là bản hoàn chỉnh, cũng không dễ hoàn thành. Ngược lại, tu luyện Thanh Sương Huyền Băng Linh Bản còn tốt gấp chục, gấp trăm lần. Lão già cổ hủ này nói như vậy thì cũng không tính là gì, ngươi cứ tiến vào trong sách thì sẽ biết”
Ninh Vũ Điệp gật đầu. Cho dù thế nào thì từ lúc tiến vào Tiên Phủ đến nay, nàng cũng đã nhìn thấy đủ chuyện phi phàm khó mà hiểu được rồi. Thế nên công pháp cất trong Tàng Thư Các làm sao mà đơn giản được?
Thế là, nàng liền đưa cảm giác của mình chìm vào trong quyển Thanh Sương Huyền Băng Linh Bản. Một lát sau, Ninh Vũ Điệp rời khỏi quyển sách, gương mặt hiện lên vẻ kích động khó kiềm chế nổi. Nàng nắm lấy tay La Chinh: “Phu quân, công pháp này…”
“Công pháp này thế nào?” La Chinh cười hỏi.
“Công pháp này quả thật như là vì thiếp mà tạo ra vậy. Hơn nữa, trong đó rất thâm sâu, quá mức thần kỳ. Thiếp… thiếp…” Thân là Điện chủ Vân Điện, có chuyện lớn nào mà nàng chưa từng thấy? Cho dù thuộc hạ Vân Điện có báo lên chuyện lớn hơn nữa thì biểu hiện của Ninh Vũ Điệp vẫn cứ lạnh nhạt. Nhưng lúc này, nàng thật sự quá kích động, hoàn toàn không khống chế được cảm xúc của mình.
La Chinh cũng thấy tò mò. Rốt cuộc Thanh Sương Huyền Băng Linh Bản này là loại công pháp như thế nào, tại sao lại khiến Ninh Vũ Điệp kích động như vậy.
Một lúc sau, tâm trạng của Ninh Vũ Điệp mới bình tĩnh trở lại. Như tiên trong sách đã nói, nàng tu luyện Cửu Thiên Huyền Nữ Tâm Kinh thật ra là để tạo căn cơ vững chắc cho mình. Nhưng nếu nàng muốn có sự đột phá lớn, thì tu luyện Thanh Sương Huyền Băng Linh Bản đúng là không gì thích hợp bằng.
Thấy Ninh Vũ Điệp đã bình tĩnh trở lại, La Chinh cười hỏi: “Nàng còn chưa nói cho ta biết đâu, làm sao vậy?”
Ninh Vũ Điệp mỉm cười, đáp khẽ: “Thiếp tu luyện công pháp này, sợ là sẽ siêu việt hơn phu quân”
La Chinh cười ha ha, tự giễu: “Vậy thì ta phải cố gắng hơn nữa mới được”
Trong lúc hai người đang nói chuyện, bên Tô Linh Vận cũng đã có kết quả. Một quyển sách chậm rãi rơi xuống bên cạnh nàng. So với Ninh Vũ Điệp, Tô Linh Vận không có hứng thú với quyển sách mà nàng chọn. Quyển sách của nàng là một bản công pháp thuộc tính Phong.
Mặc dù sắc mặt của Tô Linh Vận vẫn lạnh nhạt, nhưng quyết tâm trong lòng không hề thua kém Ninh Vũ Điệp. Cho dù là tài nguyên hay là công pháp của Đông Vực đều không thể sánh bằng Trung Vực. Nàng cũng chỉ biết rằng cố gắng càng nhiều thì mới có thể tiến lên.
Hai cô gái đã chọn xong công pháp của mình, cuối cùng đến lượt La Chinh.
Công pháp ở đây chỉ thích hợp cho nữ tu luyện, thế nên tiên trong sách tiếp tục dẫn La Chinh tiến vào sâu trong Tàng Thư Các.
Dừng lại trước một loạt giá sách, tiên trong sách lại vẽ ra một vòng ánh sáng trên mặt đất, sau đó nói với La Chinh: “Ngươi cũng vào đi”
La Chinh gật đầu, bước vào vòng ánh sáng. Toàn bộ giá sách nhanh chóng rung lên.
“Ầm ầm…”
Lúc đầu, quá trình này cũng được xem là bình thường. Khi giá sách rung lên, một quyển sách từ hàng thứ hai rơi xuống.
Tiên trong sách cười nhẹ, nói với La Chinh: “Không tệ, xem ra Càn Khôn Ngự Kiếm Thuật đã chọn trúng ngươi…” Nhưng tiên trong sách vừa mới dứt lời thì lại có thêm một quyển sách nữa từ trên giá sách chậm rãi bay xuống.
“Sao?”
“Cái gì?”
Lúc này, tiên trong sách và A Phúc đều kinh ngạc.
Thật ra việc tiến vào Tàng Thư Các để chọn sách cũng không quy định giới hạn gì. La Chinh chọn một bản công pháp, đồng thời chọn thêm mấy bản nữa cũng không thành vấn đề.
Tiên trong sách có năng lực chọn ra bản công pháp thích hợp nhất cho mọi người. Tuy nhiên, bình thường đều chỉ có một quyển, vậy mà bây giờ lại có tới hai quyển thích hợp với La Chinh.
“Đồng thời xuất hiện hai quyển công pháp, đúng là hiếm thấy, nhưng không phải chưa từng xuất hiện” Vẻ ngạc nhiên trên gương mặt tiên trong sách nhanh chóng biến mất, ung dung mỉm cười.
Ông ta vừa mới dứt lời, lại thêm một quyển sách thứ ba từ trên giá sách bắt đầu xê dịch, nhô ra một nửa, dường như cũng muốn rơi xuống.
“Quyển thứ ba…” Trên mặt tiên trong sách cũng phải hiện lên vẻ ngạc nhiên.
A Phúc nhíu mày: “Lão ngớ ngẩn, có phải bí pháp của ngươi xảy ra vấn đề gì hay không? Tại sao lại có đến ba quyển công pháp xuất hiện?”
Bí pháp của tiên trong sách giúp cho võ giả chọn được quyển công pháp “thích hợp nhất” với mình. Một chữ “nhất” đã định sẵn rằng chỉ có một quyển. Về phần thỉnh thoảng xuất hiện hai quyển công pháp thì cho thấy vị võ giả chọn sách sẽ có hai phương diện năng lực ngang bằng nhau. Bây giờ xuất hiện tình huống có đến ba quyển, A Phúc nghi là bí pháp của tiên trong sách xuất hiện vấn đề.
Nhưng A Phúc vừa nói xong, quyển thứ tư, quyển thứ năm, quyển thứ sáu bắt đầu xê dịch…
Nhìn thấy cảnh tượng này, tiên trong sách hoảng sợ nói: “Lui, đẩy ra”