Xà Linh Vương cũng khá hoang mang trước trạng thái hiện tại của La Chinh. Đối thủ của nó từ La Chinh biến thành thanh kiếm này, còn La Chinh thì biến thành một cục tạ vướng chânĐối với Xà Linh Vương, đây là một tin tốt. Điều này nghĩa là La Chinh vốn không thể nào chống lại nó.
Nhưng thanh trọng kiếm Bất Quy Tắc này lại sắc bén đến thế, nó hoàn toàn theo kịp tốc độ của Xà Linh Vương và hóa giải từng đợt tấn công liên tiếp của Xà Linh Vương.
Đánh mãi không thắng, Xà Linh Vương bắt đầu sốt ruột. Khi nó thấy thân thể La Chinh bắt đầu biến thành màu đen, trong mắt nó cũng toát lên vẻ nghiêm trọng.
Chỉ một thanh kiếm thôi đã khó đối phó rồi, nếu cả người và kiếm cùng hợp lại thì chẳng phải càng phiền phức hơn à?
Vừa nghĩ đến đây, thế công của nó lại càng nguy hiểm hơn!
Chỉ trong vòng một hơi thở, hai lưỡi đao màu đen đã chém ra hơn mười nghìn nhát.
Trong mắt người khác, Xà Linh Vương là không tồn tại, lưỡi đao màu đen không tồn tại, trọng kiếm Bất Quy Tắc cũng không hề tồn tại, thậm chí ngay cả cánh tay vẫn luôn nắm chặt trọng kiếm Bất Quy Tắc của La Chinh cũng thoắt ẩn thoắt hiện.
Hơn mười nghìn nhát đao chém bị trọng kiếm Bất Quy Tắc ngăn lại, âm thanh phát ra càng cao và chói hơn, giống như ai đó đang mài kiếm trên đá cẩm thạch vậy.
“Kít kít kít…”
May mà ở đây người yếu nhất cũng đã đạt tới Bất Hủ cảnh, nếu ai yếu hơn chút mà nghe được tiếng này e rằng sẽ phát điên mất.
Dưới thế công sắc bén như thế, rốt cuộc trọng kiếm Bất Quy Tắc cũng không chống đỡ nổi, không thể ngăn được toàn bộ những đòn tấn công của Xà Linh Vương.
“Vụt…”
Trong mười nghìn nhát đao ấy, nó đã bỏ sót một đao.
Lưỡi đao màu đen chém thật mạnh lên trọng giáp màu đen của La Chinh.
“Cạch!”
Phần eo của trọng giáp màu đen xuất hiện một vết rạn thật nhỏ, vết rạn này xuyên thấu vào tầng trong và cắt lên eo La Chinh, đâm thẳng qua đến tận sau lưng hắn!
“La Chinh trúng đao rồi!”
“Thanh kiếm kia… Không chống đỡ nổi ư?”
“Hình như La Chinh đang rơi vào trạng thái nào đó, vẫn chưa tỉnh lại…”
“Tỉnh lại cũng vô dụng, hắn không thoát được nhát đao kia đâu!”
Cả đám người bàn tán ầm ĩ trên địa đàn, nhất là các Nhân Linh của Hắc phủ, Nhạc phủ và Quảng phủ, bọn họ là những kẻ căng thẳng nhất. Họ không ngờ cuối cùng người quyết định thắng bại lại là một kẻ loài người, mà họ thân là Nhân Linh thì chỉ có thể đứng ngoài quan sát.
Hơi thở tiếp theo, Xà Linh Vương đã chém ra thêm mười nghìn nhát đao nữa.
Kỹ đến mấy cũng sẽ có sơ hở, cứ mãi ở thế phòng thủ cũng tương đương với cái chết mãn tính. Trong số mười nghìn nhát đao này, trọng kiếm Bất Quy Tắc bị bỏ sót mất hai đao!
“Cạch, cạch!”
Lần này là vai phải của La Chinh.
Vết thương dài đến một mét rưỡi, gần như muốn chém đôi người La Chinh ra.
Nếu đổi lại là Bất Hủ cảnh khác thì khi trúng nhát đao kia e là đã biến luôn thành hai mảnh, nhưng thân thể La Chinh từng được Khởi Nguyên Thần Huyết cường hóa nên vô cùng cứng chắc, vả lại hầu như không khiến La Chinh cảm thấy đau đớn gì.
“Ù…”
Khởi Nguyên Thần Huyết cũng bắt đầu hành động, năng lượng màu xanh lục trào ra từ miệng vết thương, điên cuồng chữa trị cho cơ thể La Chinh.
Lực Sinh Mệnh nồng đậm cỡ ấy mang năng lực chữa trị rất mạnh, gần như có thể cải tử hoàn sinh, nhưng chữa trị cho thân thể cứng chắc nhường này của La Chinh là một công trình rất lớn, thế nên tốc độ chữa trị bị chậm đi không ít.
Hơi thở thứ ba…
Lại thêm mười nghìn đao nữa.
Trọng kiếm Bất Quy Tắc chống lại chín nghìn chín trăm chín mươi tám đao, lại bị sót hai đao.
“Cạch cạch!”
Hai nhát đao này chém lên phần ngực La Chinh, sau khi phá vỡ trọng giáp màu đen thì trực tiếp chặt đứt xương sườn trước ngực hắn. La Chinh bị phanh lồng ngực ra đến tận tim.
Hơi thở thứ tư…
Mười nghìn đao…
Trên địa đàn, cả nhóm đều thở gấp.
“Làm sao đây! Làm sao đây! Thanh kiếm kia không cản được thế công của Xà Linh Vương!”
“La Chinh sắp bị chặt đứt rồi!”
“Cứ chịu từng đao như thế mãi thì hắn chết chắc!”
“Hay chúng ta lên giúp?” Hắc Phủ tướng đề nghị.
Thân Thần Cương lắc đầu cười khổ, nói: “Chuyện này chúng ta giúp thế nào?”
Ngay cả cái bóng của Xà Linh Vương mà họ còn không nhìn thấy…
Về mặt lý thuyết, La Chinh đang chiến đấu với một thứ vô hình, bởi vì tốc độ của Xà Linh Vương quá nhanh nên đã trở thành “thứ không tồn tại trên thực tế”.
Ai có thể tấn công một đối thủ không tồn tại chứ?
Hắc Phủ tướng chỉ đề nghị thôi, nhưng còn các Hầu Chủ như Đại Cổ, Không Cổ thì đã lao thẳng xuống dưới. Có điều, chúng còn chưa kịp ra khỏi địa đàn thì mỗi một Hầu Chủ đã bị trúng mấy trăm đao, toàn bộ thể Quỷ Quyệt đều bị chẻ thành từng lát có độ dày nửa tấc, bay bay trong gió, khung cảnh vô cùng hùng tráng…
Đây không phải là đòn tấn công như ma quỷ mà đây là cách thức tấn công chúng không thể nào hiểu nổi.
Lúc Xà Linh Vương dùng đao chẻ nhóm Hầu Chủ, nó vẫn đặt hầu hết trọng tâm trên người La Chinh. Tuy nhiên, trong một hơi thở vừa rồi nó hơi bị phân tâm chút nên ngược lại không thể phá vỡ lớp phòng ngự của trọng kiếm Bất Quy Tắc.
Nhưng ngay hơi thở tiếp theo, lại mười nghìn đao nữa chém ra…
Trọng giáp màu đen bị từng nhát đao chém đến tơi tả, vết thương trên cơ thể La Chinh mỗi lúc một nhiều. Hầu hết vết thương đều kinh khủng đến mức nhìn thấy mà giật mình, gần như có thể gây chết người.
Ngay trong quá trình không ngừng bị chém ấy, năng lượng màu đen vẫn không buông tha mà lan đầy khắp người La Chinh.
“Chết đi cho ta!”
Lưỡi đao màu đen của Xà Linh Vương lại tăng tốc lần nữa, lần này nó gần như đã vắt kiệt sức mạnh bản thân, mười nghìn nhát đao này trở nên cực kỳ hiểm hóc.
“Kít kít kít…”
Trong những tiếng cao vút bén nhọn do kim loại chạm vào nhau, trọng kiếm Bất Quy Tắc bị sót mất hơn trăm đao.
Nếu hơn trăm nhát đao này chém lên người La Chinh thì dư sức cắt hắn thành từng lát.
Nhưng ngay trước khi sự việc này diễn ra, La Chinh đột nhiên mở hai mắt, trong lúc hoang mang hắn như thấy được một đám mây.
Đó là một đám mây màu đen rất lớn, phạm vi bao phủ ước chừng đến hai mươi dặm, trùm khắp lên địa đàn cùng với khu vực trước địa đàn này.
Ngay khi La Chinh nhìn thấy đám mây ấy, hắn lập tức ngộ ra.
Hắn có thể xuất hiện ở bất cứ nơi nào trong phạm vi đám mây này…
Dù là một thân vị phía trước hay phía sau, cho đến mây đen ở tít ngoài rìa hay mây đen ở ngay chính giữa, hắn đều có thể trực tiếp xuất hiện ở đó, hơn nữa còn có thể đồng thời xuất hiện!
Đây là một cảm giác rất kỳ diệu.
Trong đám mây này dường như không tồn tại khái niệm thời không, hay nên nói rằng vùng thời không này hết sức đặc biệt.
Hắn có thể đồng thời xuất hiện tại một điểm hoặc ở nhiều nơi, mà kiểu xuất hiện này không phải là có thêm mấy bản sao chép, ngược lại cái nào cũng là chính bản thân hắn…
Hắn có thể xuất hiện ở nhiều nơi, cũng có thể biến mất ở nhiều nơi!
Trong nửa hơi thở còn lại, La Chinh thấy rõ ràng mười thân vị của Xà Linh Vương, hơn nữa mười thân vị này còn đang đồng thời chém ra hơn trăm nhát đao, đó chính là những nhát đao mà trọng kiếm Bất Quy Tắc bỏ sót.
Hiểm hóc, độc địa, đao nào cũng trí mạng.
Sau khi lĩnh ngộ Xác Suất Cực Thái, La Chinh có thể di chuyển trong đám mây này giống Xà Linh Vương, cho nên La Chinh trong mắt mọi người đột nhiên biến mất, sau đó bóng hình hắn không ngừng lùi ra sau.
Rõ ràng chỉ có một người nhưng lại lùi về sau hơn mười lần từ những hướng khác nhau, mỗi lần lùi tương ứng với một lần tấn công của Xà Linh Vương.
Hơn trăm nhát đao do lưỡi đao màu đen chém ra đều bị La Chinh ung dung tránh được!
Sau khi kéo dài khoảng cách, hai người lần đầu tiên ngừng lại, thân hình của cả hai cũng xuất hiện trong mắt mọi người.
Mặc dù thân thể La Chinh vẫn bị rất nhiều thương tích và Khởi Nguyên Thần Huyết vẫn đang liều mạng chữa trị, thế nhưng trên mặt hắn lại nở nụ cười mỉm: “Đám mây này do ngươi tạo ra à? Rất đặc biệt, hình như ta cũng có thể tùy ý lướt đi trong đó”
Sắc mặt Xà Linh Vương lập tức trở nên khó coi.
Xác Suất Cực Thái giúp nó chiếm ưu thế rất lớn, vậy mà chỉ trong khoảng thời gian ngắn La Chinh cũng lấy được Xác Suất Cực Thái, điều này khiến nó rất bất ngờ.