Với sức mạnh của Cổ Thần Hỗn Độn, cắt ngang một đại châu cũng không có gì khó. Trước đây “Mạc” đã có ba tầng kết giới bao trùm trên Lê Sơn, hiện tại nó lại dẫn kết giới xuống dưới đấtSau nửa nén hương, bên ngoài thế giới mẹ chợt xuất hiện một khe hở hình tròn thật lớn!
Nếu xem thế giới mẹ như một quả dưa hấu thì Lê Sơn đã bị kết giới Cố Long Giáp cắt ngang. Chỉ cần một luồng sức mạnh đẩy nhẹ từ bên trong, Lê Sơn có thể rời khỏi thế giới mẹ.
Trên Lê Sơn, mấy chục tên Tà Thần đang đấu với La Chinh bằng tốc độ không nhanh không chậm.
Tà Thần rất hưởng thụ phương thức chiến đấu này. Hắn ta có được sức mạnh gần như vô tận, sức mạnh đó giống như một dải lụa trắng dần dần siết chặt trên cổ La Chinh.
Không ngừng siết chặt mới có thể ép La Chinh dùng hết sức mình, khiến La Chinh thần phục hắn ta trong cơn tuyệt vọng!
“Vù vù vù…”
Mấy chục tên Tà Thần kéo theo từng luồng năng lượng dung đạo, giống như một đàn sói lao về phía La Chinh.
Biểu hiện của La Chinh vô cùng bình tĩnh. Hắn biết Mạc đang cố gắng cắt ngang Lê Sơn. Thời gian càng lâu, Lê Sơn càng có lợi.
“Vù…”
Huyết kiếm trong tay hắn nhẹ nhàng gập lại, sau đó chém ra khắp bốn phương tám hướng. Huyết kiếm bỗng chốc tiến hành biến hình phức tạp, mỗi một tơ máu phóng vào cơ thể một tên Tà Thần đều sẽ nhanh chóng hình thành nên rất nhiều ký hiện phức tạp và không có trật tự.
La Chinh chợt kéo một cái, những ký hiệu sắc bén đó nhanh chóng lướt qua, mấy chục tên Tà Thần đã hóa thành mảnh vụn.
Một cơn mưa máu từ không trung rơi xuống.
Tim Nữ Oa run lên.
Thân là người đứng đầu Lê Sơn, Nữ Oa có tố chất lãnh đạo trời sinh, cũng chưa bao giờ thiếu dũng khí và lòng quả cảm.
Bất cứ một cuộc chiến nào cũng sẽ có hy sinh, nhưng hy sinh trong tay người mình là đau lòng nhất.
Tà Thần chỉ đang nhập xác, những Tà Thần lơ lửng trên không trung đều là cấp bậc tinh nhuệ của Lê Sơn. Bọn họ không hề hay biết đã xảy ra chuyện gì, cứ thế chết trong tay La Chinh một cách không rõ ràng, không một lời nào có thể diễn tả được nỗi tiếc hận trong lòng Nữ Oa.
“Lê Sơn cắt xong rồi!”
Lúc này, giọng nói của Mạc từ trong Lê Sơn chợt truyền tới tai mọi người.
Sắc mặt Nữ Oa, Phục Hy, Thắng Thiên Thử Vương, Đông Hoàng và hai Cổ Thần Hỗn Độn đột nhiên cứng đờ. Bước đầu tiên đã hoàn thành, bước thứ hai chính là đẩy Lê Sơn đi chỗ khác.
Nghe được âm thanh đó, sắc mặt La Chinh không chút thay đổi, vẫn chuyên tâm đối phó với những đòn tấn công của Tà Thần.
“Như vậy mà ngươi cũng chặn được! Vậy gấp trăm lần thì thế nào?” Tà Thần nói với vẻ phấn khích.
Sau đó lập tức có hàng trăm tên Tà Thần lao về phía La Chinh.
Chính xác là một trăm linh một tên!
Một tên Tà Thần trong đó trực tiếp lao thẳng tới trước mặt La Chinh.
“Phập!”
La Chinh đâm huyết kiếm vào ngực Tà Thần theo bản năng, đồng thời nói: “Kiểu tấn công này là phí công vô ích…”
Trước lúc hóa thành những mảnh vỡ li ti, tên Tà Thần kia mỉm cười nói: “Ta muốn nói với ngươi, muốn chuyển Lê Sơn ra khỏi thế giới mẹ cũng chỉ là phí công vô ích mà thôi”
Sắc mặt La Chinh trầm xuống, huyết kiếm trong tay rút ra, để hắn ta hóa thành trăm ngàn mảnh, sau đó hô to: “Các vị tiền bối! Ra tay!”
“Ầm ầm ầm!”
Trong Lê Sơn vang lên ba tiếng động lớn. Đồng thời Nữ Oa, Phục Hy và các Bất Hủ cảnh cũng dịch chuyển không gian rời khỏi đài Phỉ Thúy, sau đó xuất hiện trên đỉnh núi và sườn núi Lê Sơn.
Mỗi một vị trí đều có kết giới hình tròn, đây là điểm dùng lực mà Mạc bố trí lúc trước.
Đối với Bất Hủ cảnh, cả ngọn Lê Sơn vẫn rất yếu ớt, những điểm dùng lực này có thể làm cho sức mạnh của bọn họ tác dụng lên Lê Sơn một cách đồng đều.
Các Bất Hủ cảnh xuất hiện trên kết giới hình tròn, dốc hết toàn lực lao về phía những lực điểm này.
Thật ra chỉ cần cho đủ thời gian, một Cổ Thần Hỗn Độn có thể “đụng” Lê Sơn văng ra khỏi thế giới mẹ. Nhưng bọn họ còn phải đối mặt với biến số mang tên Tà Thần, chỉ có thể tùy cơ ứng biến!
Biên giới Lê Sơn đã bị kết giới Cố Long Giáp cắt rời, lúc Bất Hủ cảnh và sức mạnh của Cổ Thần Hỗn Độn bùng nổ, dưới chân Lê Sơn đến cả một vết nứt cũng không có đã lập tức xuất hiện một đường cắt bóng loáng!
“Soạt…”
Vô số khí hỗn độn thổi vào từ vết cắt dưới chân núi, ba kết giới Mạc bố trí bao trọn cả Lê Sơn, những kết giới đó có thể hoàn toàn ngăn cách khí hỗn độn ở bên ngoài.
Lê Sơn bắt đầu chìm dần một cách chậm rãi!
“Đã xảy ra chuyện gì!”
“Lê Sơn sụp đổ rồi!”
“Một ngọn núi to như vậy sao mà đổ được…”
Trong Lê Sơn có rất nhiều tòa thành lớn của Nhân tộc và tộc Nữ Oa, những thành lớn đó được xây dựng trên sườn núi thoai thoải, đột nhiên cảm giác được cả sườn núi đang chìm dần, cảm giác này đã vượt qua tầm hiểu biết của bọn họ.
Hơn mười nghìn Tà Thần trên bầu trời nhìn Lê Sơn đang chìm dần, vẻ nhạo báng trong mắt càng thêm nồng đậm.
“Đấu sức với một người đã không có cơ hội thắng, đấu với cả thế giới mẹ càng là mơ mộng hão huyền!”
Tà Thần dứt lời, vách tường không gian xung quanh Lê Sơn lập tức đổi màu. Không gian bên trong Lê Sơn đã bị phong tỏa!
Phương thức phong tỏa không gian này, ngay cả Không cũng không thoát nổi. Lê Sơn vốn đã chìm xuống hơn mười trượng bỗng đột nhiên khựng lại…
“Chân lý hãy ban cho ta sức mạnh lớn hơn nữa!” Tịch hét lớn một tiếng.
Trắc và Mạc cũng bắt đầu điên cuồng sử dụng huyết mạch chân lý của bản thân.
Phục Hy đứng trên một điểm dùng lực, tóc bay phấp phới, bát quái dưới chân xoay tròn với tốc độ mà mắt thường khó có thể nhìn thấy.
Lão Anh, Thắng Thiên Thử Vương, Nữ Oa cũng như vậy…
“Rắc!”
“Rắc!”
“Rắc!”
Xung quanh Lê Sơn phát ra tiếng nứt vỡ, giống như có hai bánh răng đặt sai vị trí. Lê Sơn cứ thế chìm dần từng chút một trong những tiếng nứt vỡ…
“Sức mạnh đoàn kết của các ngươi cũng được đấy, nhưng phải xem đối tượng đấu sức là ai?” Hàng chục ngàn Tà Thần đồng loạt cười tao nhã.
Tất cả mọi thứ của Lê Sơn đều nằm trong dự đoán của hắn ta, thậm chí để gia tăng một chút thú vị, hắn ta đã không phong tỏa không gian ngay từ đầu, nếu không đám Bất Hủ cảnh như Nữ Oa, Phục Hy sẽ không thể nào phân tán tại mỗi một điểm dùng lực một cách dễ dàng như vậy.
“Ầm ầm ầm ầm ầm ầm…”
Ngoài thân mỗi một Tà Thần đều hiện ra xiềng xích không gian màu xanh lam, những xiềng xích không gian đó giống như ám khí xuyên qua kết giới của Mạc, đâm sâu vào bên trong Lê Sơn!
Những xiềng xích không gian đó tác dụng trực tiếp lên cả ngọn núi, không cần tới điểm dùng lực!
Sau đó các Tà Thần cầm lấy xiềng xích không gian rồi phóng lên cao.
Tà Thần vốn có biện pháp đơn giản hơn để giữ lại Lê Sơn, đó là dùng sấm sét đánh chết các Bất Hủ cảnh và Cổ Thần Hỗn Độn, chẳng qua là giằng co với cả Lê Sơn khiến hắn ta cảm thấy thú vị hơn!
Hơn mười nghìn Tà Thần chính là hơn mười nghìn cường giả Thánh Hồn cảnh, sức mạnh bọn họ phát ra cùng một lúc không phải là nhỏ! Cộng thêm sức mạnh của không gian bị phong tỏa trong thế giới mẹ, Lê Sơn vốn đang chìm dần đột nhiên dừng lại! Chẳng những dừng lại mà còn chầm chậm bay lên!
“Rắc rắc rắc…”
Âm thanh cọ xát của bánh răng khổng lồ vang vọng khắp tầng mây, mỗi một lần vang lên, Lê Sơn sẽ lên cao một trượng!
Không lâu sau, toàn bộ Lê Sơn đã bay lên khỏi mặt đất!
Ngọn núi to lớn lơ lửng trên không trung, có lẽ đây là việc chưa từng có tại thế giới mẹ!
“Thích bay thì cứ bay cao một chút…” Tà Thần cười nói.
“Ầm ầm ầm…”
Càng nhiều Tà Thần xuất hiện trên đỉnh núi, trong tay những Tà Thần đó còn cầm theo một sợi dây xích không gian.
Hơn mười nghìn…
Hơn hai mươi nghìn…
Hơn ba mươi nghìn…
Số lượng Tà Thần càng lúc càng nhiều, Lê Sơn cũng càng lúc càng cao!
(Hết tập 208)