Thân thể La Chinh vừa trở lại thần miếu Thiên Cung đã thấy các đệ tử Thiên Cung đang đứng ngay ngắn canh giữ trước cửaNhìn tư thế này, hiển nhiên là có kẻ địch mạnh quấy nhiễu.
“Làm sao vậy?”
La Chinh tiến lên kéo một đệ tử Thiên Cung lại hỏi chuyện.
Đám đệ tử Thiên Cung này tuy không biết thân phận của hắn, nhưng đều biết người này đang giúp đỡ Thiên Cung.
“Ngài, vừa rồi ngài không ở đây… liền xảy ra chuyện lớn!” Đệ tử Thiên Cung đáp.
“Chuyện lớn gì? Tộc Hữu Hùng lại tới gây rối?” La Chinh hỏi.
Tộc Hữu Hùng bị dạy cho một bài học nhớ đời như vậy, hẳn là phải chừa rồi mới đúng, không thể tìm Thiên Cung gây phiền phức vào lúc này được, chẳng lẽ có ngoại tộc xâm lấn?
Đệ tử Thiên Cung lắc đầu nói: “Đúng là có người tới gây rối, nhưng không phải tộc Hữu Hùng… Có một đồng tộc không biết từ đâu ra, hắn có thể trực tiếp ăn linh hồn của người khác!”
“Trực tiếp ăn linh hồn của người khác?” Trong lòng La Chinh cũng ngạc nhiên.
“Ừ!” Đệ tử Thiên Cung gật đầu nói: “Tên kia tới đòi kết tinh linh hồn, chúng ta không cho, sau đó có một người bị hắn ta nuốt chửng luôn, chúng ta đành phải lui vào trong thần miếu”
Trong thần miếu được bố trí đầy cấm chế rất mạnh, ngoại trừ thân thể La Chinh có thể tới lui tự nhiên thì linh hồn có mạnh đến mức nào cũng sẽ bị tan thành tro bụi.
“Sau đó người nọ liền đi?” La Chinh lại hỏi.
“Không” Đệ tử Thiên Cung lắc đầu: “Hắn liền chạy tới bên phía tộc Hữu Hùng, có lẽ cũng là đi đòi kết tinh linh hồn…”
Kết tinh linh hồn sao có dễ dàng lấy ra như vậy?
Bên phía tộc Hữu Hùng còn có số lượng đông đảo đệ tử tinh nhuệ đang bận rộn sửa chữa thần miếu, không có cấm chế bảo vệ nên đương nhiên xui xẻo, bị người ta một hơi nuốt chửng bảy tám người. Những người khác thấy tình thế không ổn đều thoát khỏi Bỉ Ngạn.
Người nọ tìm kiếm một hồi trong đồng đổ nát của thần miếu tộc Hữu Hùng, nhưng thần miếu đã bị La Chinh vơ vét hết cả rồi, những thứ quan trọng khác thì đều bị tộc Hữu Hùng mang đi, tất nhiên người nọ chẳng lấy được gì.
Với tính cách của hắn ta, sao có thể dễ dàng từ bỏ như vậy? Hắn ta bèn đi thẳng đến thần miếu của Thần Nông Thị.
Thần Nông Thị đã có phòng bị từ sớm, liền dẫn người nọ vào thần miếu, suýt nữa đã tiêu diệt được hắn ta. Chẳng qua hắn ta nhanh nhạy, chạy ra khỏi thần miếu ngay khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc mới tránh được một kiếp nạn.
La Chinh nghe đệ tử Thiên Cung kể xong thì lại hỏi: “Bây giờ người đó ở đâu?”
“Hình như đã rời khỏi Bỉ Ngạn rồi. Phương thức cắn nuốt của hắn rất đáng sợ, nhưng chỉ có một mình, hơn nữa tu vi linh hồn cũng không hùng mạnh, tộc Hữu Hùng phản ứng kịp nên hợp tác với Thần Nông Thị phái ra vài tên điện hồn truy đuổi khiến hắn ta bỏ chạy rồi” Đệ tử Thiên Cung nói.
“Năng lực cắn nuốt linh hồn, đúng là trời đất bao la không thiếu chuyện lạ…” La Chinh thầm nghĩ.
Nếu không sợ linh hồn phản phệ, năng lực này quả thực cực kỳ kinh khủng.
Hiện tại tu vi dương hồn của người đó có lẽ không hùng mạnh, nhưng chỉ cần cắn nuốt từng chút từng chút một, tốc độ tu luyện sẽ không quá chậm so với hấp thu kết tinh linh hồn. Không biết làm sao hắn ta có được năng lực ấy nữa.
Nhưng tin tốt là hắn ta không xuất thân từ tộc Hữu Hùng hay Thần Nông Thị, hơn nữa bây giờ còn gây hấn với hai tộc này…
La Chinh tìm hiểu rõ tình hình rồi mới rời khỏi thần miếu, đi thẳng tới vòng sao. Lăng Sương còn đang đợi hắn ở Thập Nhị Trọng Thiên.
Suốt quá trình tiến lên các Trọng Thiên, La Chinh không hề ngơi nghỉ, gần nửa canh giờ đã lên tới Thập Trọng Thiên và bước chân vào vòng sao của Thập Nhất Trọng Thiên.
Trên sân Thập Nhất Trọng Thiên, vài tên tộc Ly Uyên đang đứng sừng sững. Bọn họ chịu trách nhiệm dẫn dương hồn lên đây đi tới một bên xếp hàng.
Một tia sáng lóe lên, thân thể La Chinh đã xuất hiện giữa sân.
“Đi bên này…” Tên tộc Ly Uyên quát một tiếng với La Chinh, muốn mở miệng kêu La Chinh chạy qua chỗ gã nhưng rồi hai mắt gã chợt trố ra, ngẩn người, mặt mày khiếp sợ: “Này, này… thân thể?”
Người tộc Ly Uyên chưa bao giờ gặp phải trường hợp này.
La Chinh hờ hững nhìn tên tộc Ly Uyên kia một cái rồi lững thững đi về phía trước.
Dù là người tộc Ly Uyên khác hay những dị tộc đang xếp hàng ở đây khi thấy thân thể La Chinh đi nghênh ngang ở đây thì hai mắt đều trợn tròn.
“Rốt cuộc là chuyện gì?”
“Hình như người này không phải dương hồn…”
“Gì mà phải với không phải, rõ ràng là một thân thể! Sao hắn lại chạy vào Bỉ Ngạn được vậy?”
“Có phải ta thấy ma rồi không!”
Phàm trần gọi hồn lìa khỏi xác là gặp ma, đám linh hồn này thấy thân thể lại chẳng khác nào thấy ma.
Tất nhiên La Chinh sẽ không xếp hàng ở đây, hắn vượt qua đội ngũ và đi tới trước mặt đám người tộc Ly Uyên.
“Người… bạn này, không biết có chuyện gì?” Tên tộc Ly Uyên cầm đầu hỏi.
Đám tộc Ly Uyên này làm mưa làm gió trong Thập Nhất Trọng Thiên, kiêu ngạo đã quen. Khi đối mặt với thân thể của La Chinh, họ có thái độ này đã cực kỳ khách sáo.
“Số hồn đan các ngươi vừa lấy đi, trả lại gấp trăm lần. Một triệu hồn đan trả lại đúng một trăm triệu, bằng không chuyện hôm nay không xong đâu” La Chinh trầm giọng nói.
Đám dị tộc đang xếp hàng nghe như vậy thì hoang mang. Bọn họ không biết chuyện xảy ra lúc trước, nhưng ý trong lời của La Chinh rất rõ ràng, hắn muốn đến dọa cướp tộc Ly Uyên!
Trong Thập Nhất Trọng Thiên, trước nay chỉ có tộc Ly Uyên đè đầu cưỡi cổ các chủng tộc khác.
Bất cứ thế lực siêu cấp nào, bất cứ chủng tộc hùng mạnh nào cũng đều bị tộc Ly Uyên trấn lột, hôm nay lại có kẻ dám đến đe dọa lại tộc Ly Uyên, quả là mới mẻ.
Mấy kẻ tộc Ly Uyên cũng lập tức hiểu được, người này chính là người vừa giao nộp một triệu hồn đan.
Kẻ cầm đầu tộc Ly Uyên trầm tư một chút rồi nói: “Anh bạn, vừa rồi là tộc Ly Uyên chúng ta có mắt như mù, kết tinh linh hồn cộng với hai trăm nghìn hồn đan ngươi giao ra, chúng ta sẽ trả lại y nguyên! Lãng Độ, lấy kết tinh linh hồn ra đây”
Trong tộc Ly Uyên, địa vị của mấy tên này không tính là cao. Vừa rồi họ trấn lột La Chinh cũng là đuối lý, nếu để trưởng bối hay tộc trưởng biết bọn họ trêu chọc phải một kẻ vào Bỉ Ngạn bằng thân thể như vậy thì sợ rằng sẽ bị trách phạt.
Cho nên bọn họ lựa chọn nhân nhượng, muốn trả kết tinh linh hồn và hồn đan lại.
Đám dương hồn dị tộc đang đứng xếp hàng cũng thầm hả hê khi thấy phản ứng của tộc Ly Uyên.
Tộc Ly Uyên luôn luôn ngông cuồng cũng có lúc chịu lép vế cơ à?
La Chinh lại chìa ra một ngón tay: “Một trăm triệu hồn đan, hoặc là một trăm ngón kết tinh linh hồn”
Lời này vừa ra khỏi miệng, cả đám tộc Ly Uyên lập tức biến sắc.
Trong lòng đám dị tộc cũng cảm thấy hoảng sợ, thằng nhóc này đúng là dám nói! Xem tình hình này, có lẽ hôm nay sẽ xảy ra chuyện lớn.
“Nhóc con, tộc Ly Uyên chúng ta đã trả lại đủ số rồi. Một trăm triệu hồn đan, chúng ta sẽ xem như chỉ là một câu nói đùa. Lãng Độ, giao kết tinh linh hồn cho hắn” Tên tộc Ly Uyên cầm đầu nói.
Tên tộc Ly Uyên được gọi là Lãng Độ đưa kết tinh linh hồn qua, La Chinh liền bắt lấy cánh tay to lớn của gã, đồng thời bóp nổ kết tinh linh hồn!
Kết tinh linh hồn tinh khiết văng tung tóe, có một chút rơi vào trong cơ thể dương hồn đám dị tộc, bọn họ cực kỳ hưởng thụ.
Thân thể La Chinh không có nhẫn tu di, không cất chứa được kết tinh linh hồn, một ngón kết tinh linh hồn này hắn cũng không định lấy.
Cả đám tộc Ly Uyên thấy La Chinh lãng phí kết tinh linh hồn như vậy, ai nấy đều lòng đau như chết.
La Chinh tiếp tục nhắc lại với giọng điệu vừa kiên quyết vừa lạnh lùng: “Không tính phần ta bỏ ra, một trăm triệu hồn đan đưa tới Thập Nhị Trọng Thiên cho ta. Nếu thiếu một viên, hôm nay ta sẽ san bằng tộc Ly Uyên các ngươi”