Cho dù ở trong bụng của cá voi thì hoàn cảnh xung quanh vẫn trong tình trạng nhiệt độ cao tuyệt đốiLa Chinh không thể thu ô Thanh Dương lại, chỉ có thể tùy cơ ứng biến.
Cũng may màn sáng do ô Thanh Dương hình thành vô cùng kiên cố, tuy hắn quay cuồng đảo lộn trong cơ thể cá voi nhưng chỉ cần hắn cầm chặt cán ô thì màn sáng này vẫn luôn vững như bàn thạch.
Cũng bởi vì thế cho nên La Chinh cũng yên tâm phần nào…
“Rầm…”
La Chinh vừa dừng lại được một chút thì đột nhiên cảm giác thấy dưới chân mình có thứ gì đó lúc nhúc ngọ nguậy.
Hắn bảo bọc kín kẽ toàn thân bên trong ô Thanh Dương, tiếp tục lộn nhào về phía bóng tối sâu thẳm, có lẽ hắn đã đi qua thực quản của cá voi.
Mãi lát sau, vất vả lắm La Chinh mới ổn định được thân thể, lúc ấy hắn chợt nhìn thấy một màn sáng màu xanh nhạt!
“Ngọn lửa màu xanh?”
Ánh mắt La Chinh khẽ động.
Cùng lúc ấy, hắn thấy một vài con cá lớn cũng bị cuốn vào trong đám lửa màu xanh.
Con cá voi này không có răng, chỉ dùng cách “nuốt chửng” để hút cá và La Chinh vào trong bụng chứ không hề nhai, cho nên đám cá này và cả La Chinh vẫn có thể tung tăng bay nhảy như trước.
Nhưng khi chúng rơi vào trong đám lửa màu xanh thì lại bắt đầu giãy giụa điên cuồng, thân cá cứng rắn không ngừng quằn quại và nhảy bần bật trong ngọn lửa xanh. Chẳng bao lâu sau, La Chinh đã nhìn thấy những con cá này bị ngọn lửa màu xanh thiêu cháy, rữa nát từng chút một, lộ ra xương cá rồi đầu cá.
Cá lớn bị chết cháy từ từ chìm vào trong ngọn lửa xanh, xương cốt dần dần tan rã đến mức không còn một mảnh vụn…
“Ngọn lửa màu xanh trong cơ thể con cá voi này còn lợi hại hơn cả Thái Dương Tinh Hỏa?” La Chinh kinh ngạc.
Những con cá này có thể sinh tồn trong Thái Dương Tinh Hỏa, thể chất đặc thù như vậy có thể nói là không cần e ngại bất cứ loại lửa gì, vậy mà lại bị ngọn lửa màu xanh thiêu đốt sạch sẽ!
“Không đúng… Thái Dương Tinh Hỏa hẳn là loại lửa mạnh nhất thuộc về Thần vực, ngọn lửa màu xanh của con cá voi này không thể nào mạnh hơn cả Thái Dương Tinh Hỏa. Những ngọn lửa màu xanh này tương tự như dịch dạ dày của cá voi, chuyên dùng để tiêu hóa những con cá này. Có lẽ cá voi trải qua vô số kỷ nguyên thần, tiến hóa từ trong hoàn cảnh khắc nghiệt rồi mới tạo ra ngọn lửa màu xanh ấy!” Trên mặt La Chinh hiện lên vẻ âu lo: “Không biết màn sáng này có thể ngăn chặn ngọn lửa màu xanh kia hay không…”
Đúng lúc này, hắn lại cảm giác được một luồng sức mạnh đang rục rịch dưới chân, sau đó nhấc hắn lên và thả vào trong ngọn lửa màu xanh.
Đi vào cùng với hắn là hơn mười con cá lớn và vô số con tôm lạ lớn bằng nắm đấm.
“Xẹt xẹt xẹt…”
Ngọn lửa màu xanh giống như chất lỏng dao động qua lại xung quanh La Chinh.
Cá lớn và tôm lạ xung quanh nhanh chóng bị ngọn lửa màu xanh hòa tan, biến mất, còn La Chinh thì đang căng thẳng nhìn vào màn sáng.
“Nhất quyết đừng vỡ đấy…”
La Chinh thầm cầu nguyện trong lòng.
Mấy hơi thở trôi qua, màn sáng kia không có dấu hiệu tan rã, lúc này La Chinh mới thở phào một hơi.
Cái nơi quỷ quái này thực sự không phải chỗ cho người ở.
Đừng nói là thánh nhân, cho dù là cường giả Bỉ Ngạn cảnh, nếu không dựa vào ô Thanh Dương thì cũng khó mà sống nổi…
Nghĩ tới đây, trong lòng La Chinh chợt có một nghi vấn.
Muốn điều khiển “con thuyền” Thần vực này thì nhất định phải vào cung điện trong mặt trời.
Ô Thanh Dương chính là chìa khóa then chốt để tiến vào cung điện, trong trường hợp những người khác không có ô Thanh Dương thì làm sao mà khống chế phương hướng “con thuyền” này?
Mẫu thân và Lão Viên không nói gì tới vấn đề này, tạm thời La Chinh cũng không tìm được đáp án. Có lẽ những Hiên Viên Vệ kia thông qua thủ đoạn nào khác để tác động đến hướng bay của Thần vực, mà tới lúc đó thì Lão Viên đã mất đi năng lực tiến vào mặt trời…
La Chinh ở trong dạ dày cá voi, suy nghĩ miên man, thỉnh thoảng đột nhiên nghe thấy một tiếng vang thật lớn, sau đó có vô số cá lớn cá nhỏ và cả tôm lạ đều được đưa đến dạ dày cá voi, nhanh chóng bị tiêu hóa.
“Con cá voi này ăn khỏe thật đấy” La Chinh cảm thán.
Hắn ở trong dạ dày mấy canh giờ liền, dường như con cá voi này chưa bao giờ ngừng ăn ăn ăn…
Cảm thán xong, hắn bắt đầu lo âu.
Nếu đây là dạ dày cá voi dùng để tiêu hóa thức ăn, vậy muốn rời khỏi nơi này chắc phải bị nó tiêu hóa thành bã, sau đó thải ra khỏi cơ thể.
Cứ như vậy thì chắc chắn sẽ chết.
Chỉ là mình đang ở dưới sự bảo vệ của màn sáng, căn bản không tiêu hóa được!
“Thứ không tiêu hóa được!”
Ánh mắt La Chinh sáng rực lên, giống như nghĩ ra gì đó.
Tất cả sinh linh ăn phải đồ không tiêu hóa được thì sẽ nôn mửa, cho đến khi phun vật lạ trong dạ dày ra mới thôi.
Đã như vậy…
Chân hắn đạp trên phi kiếm, nhảy lên một cái rồi lao vọt lên trên.
“Rầm!”
Hắn bất ngờ xông tới, đập mạnh vào vách trên của dạ dày.
Vừa hoàn thành xong cú nện ấy, La Chinh lại thuận đà phóng xuống bên dưới!
“Lần nữa nào!”
La Chinh liên tục nhảy lên nhảy xuống, nện qua nện lại trong vách dạ dày mềm mại.
Những ngọn lửa màu xanh kia cũng bay lượn xung quanh theo La Chinh, nhưng cuối cùng vẫn không thể phá vỡ màn sáng bao phủ quanh hắn, không thể làm hắn bị thương chút nào.
Cá voi bơi lội trong biển lửa đang vui sướng nuốt chửng vô số sinh linh.
Nó chính là vua trong biển lửa này, đứng trên đỉnh của chuỗi thức ăn, căn bản không có kẻ địch trời sinh nào cả.
Hôm nay nó nuốt phải một vật kỳ quái, nhưng nó cũng không thèm để ý, bất cứ sinh linh gì bị nó nuốt vào trong bụng cuối cùng đều sẽ bị tiêu hóa hết.
Nhưng lần này lại xảy ra ngoại lệ.
Nó bỗng nhiên cảm thấy một cơn khó chịu từ trong cơ thể truyền đến, nhất là dạ dày đau quặn từng cơn.
Cho dù trí thông minh không được cao lắm nhưng con cá voi này cũng biết mình ăn bậy ăn bạ, nó không nên nuốt thứ sinh linh có hình thù kỳ quái kia…
Dưới sự kích thích của từng cơn đau, thân thể nó bắt đầu co quắp, vặn vẹo, dạ dày bắt đầu co rút mãnh liệt!
Vì đang ở trong cơ thể cá voi nên La Chinh cũng nhận ra biến hóa, không gian xung quanh bắt đầu nhanh chóng thu nhỏ lại!
“Sắp tới rồi!”
Hai tay La Chinh nắm chặt lấy ô Thanh Dương, châm giẫm trên phi kiếm.
Hắn vừa bày xong tư thế thì chợt cảm giác dưới chân sinh ra một luồng sức mạnh kinh người đột nhiên đẩy hắn ra ngoài.
“Vù vù vù…”
Hắn nhanh chóng xuyên qua bóng tối, liên tục quay cuồng đảo lộn, cuối cùng vùng biển lửa lại lần nữa đập vào mắt!
“Ra ngoài rồi!”
Đôi chân đang đặt trên phi kiếm của La Chinh giẫm nhẹ một cái, nhanh chóng ổn định cơ thể.
Sau khi nhổ La Chinh ra, con cá voi kia cũng không lập tức đi ngay mà trợn trừng đôi mắt khổng lồ nhìn chằm chằm vào hắn, có lẽ là muốn ghi nhớ về sau đừng nuốt phải cái thứ kỳ quái này nữa. Cuối cùng nó mới quẫy cái đuôi cá to lớn, trốn vào chỗ sâu trong biển lửa.
Thấy cá voi rời đi, La Chinh mới thở phào một hơi…
Hắn ở trong bụng cá voi mấy canh giờ, với tốc độ bơi lội của nó thì không biết đã đi được bao xa.
Trong lúc hắn đang ngó nghiêng quan sát cảnh vật xung quanh, khi hắn ngẩng đầu nhìn về một nơi không xa trên cao bên phải thì chợt thấy một vài đường nét thấp thoáng!
“Đó là…”
La Chinh nheo mắt nhìn ra xa, lông mày dần dần nhướng lên, trên mặt lập tức hiện vẻ vui mừng.
Ở đó có một cung điện màu vàng nguy nga tráng lệ trôi lơ lửng!
* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!