“Không tìm được mắt trận, còn muốn cậy mạnh phá Âm Dương Lô Đỉnh của ta? Mơ mộng hão huyền!”Lúc này thân thể Đông Phương Thuần Quân đã tinh thể hóa hơn phân nửa…
Nửa người dưới của ông ta đã hóa thành vô số thủy tinh thể lớn bằng ngón cái, chỉ còn nửa người trên và đầu là còn có thể nhìn ra dáng vẻ con người.
Quá trình luyện hóa đã đến giai đoạn cuối cùng, ông ta tuyệt đối không cho phép La Chinh và Hoa Thiên Mệnh phá hỏng lò luyện này.
“Tiếp tục thu nhỏ! Ta không tin các ngươi còn có thể chịu đựng được!”
Đông Phương Thuần Quân trợn trừng mắt, thúc đẩy đạo uẩn Âm Dương Hỗn Độn lên tới mức cực hạn.
Hành động này tựa như bỏ thêm một cây đuốc vào trong bếp lò…
Bát quái bên trên lại rút nhỏ hơn phân nửa, vòng xoáy bên dưới cũng thu lại theo.
Hiện tại toàn bộ vòng xoáy chỉ rộng chừng hai, ba trăm mét!
Mà bát quái lại đang dần dần áp xuống…
Toàn bộ Âm Dương Lô Đỉnh thu nhỏ lại, uy thế bên trong bát quái ngày càng tăng lên!
“Ù ù ù…”
Sức mạnh cắn giết do hai luồng khí âm dương sinh ra truyền tới La Chinh và Hoa Thiên Mệnh. Hai người họ hấp thu luồng sức mạnh cường đại này rồi truyền lại cho đối phương, sau đó ngưng luyện ra từng đóa sen đỏ và hoa băng!
Nhưng sen đỏ và hoa băng được phóng ra ngoài chỉ như nước chảy bèo trôi, chẳng mấy chốc đã bị hai luồng khí âm dương đồng hóa rồi chuyển biến thành khí âm dương…
Có thể nói, hai luồng khí tức trong bát quái này đang chia nhau giằng co với La Chinh và Hoa Thiên Mệnh.
“Không thể tiếp tục như vậy được nữa” La Chinh thầm nghĩ.
Do hai cô bé kết nối với nhau nên Hoa Thiên Mệnh cũng có thể nghe được ý nghĩ của La Chinh.
“Nhưng trận bát quái này căn bản không có mắt trận, phá bằng cách nào chứ?” Hoa Thiên Mệnh cũng hơi lo lắng.
La Chinh vừa liên tục phóng hoa sen đỏ ra vừa yên lặng suy nghĩ…
Sư tôn Cố Bắc cũng có tu luyện hai luồng khí âm dương như này. Bản thân La Chinh từng tiếp xúc với nó khi ở Chân Tuyệt Lộ, toàn bộ những địch thủ dùng để rèn luyện ở Chân Tuyệt Lộ đều do khí âm dương biến thành.
Vì Cố Bắc không tu luyện hoàn chỉnh chân ý Âm Dương Hỗn Độn, cho nên Tịnh Vô Huyễn và Ngự Thần Phong cũng chỉ luyện được một phần mà thôi.
Thứ khiến La Chinh chấn động nhất chính là Bát Quái Lục của Phục Hy.
Bát Quái Lục có thể diễn giải cực kỳ rõ ràng bất cứ một đạo pháp nào, cũng giúp La Chinh tu luyện thần đạo Đoạn Tình đến mức viên mãn chỉ trong một thời gian ngắn.
So sánh bát quái trên kia với Bát Quái Lục của Phục Hy chẳng khác nào một trời một vực.
Đương nhiên La Chinh không biết…
Bát quái bên trên vốn là do Phục Hy sáng tạo ra!
Chân ý Âm Dương Hỗn Độn cũng do Phục Hy sáng tạo!
Mà Bát Quái Lục trong tay Phục Hy còn được gọi là bảo vật đệ nhất sau kỷ nguyên Cổ Thần!
Đông Phương Thuần Quân là thiên tài, nhưng dù thế nào ông ta vẫn còn chưa thể bước qua Bỉ Ngạn. Hiện tại ông ta hy sinh bản thân để kích hoạt Âm Dương Lô Đỉnh, công pháp này tất nhiên lợi hại nhưng không phải là không có sơ hở.
Nếu đổi thành người khác, ví dụ như Minh Vi hay lão Kim, thì chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn ra rất nhiều sơ hở.
“Bát Quái Lục…”
La Chinh nhắm hai mắt, tâm trí bắt đầu hồi tưởng lại.
Vô Cực sinh Thái Cực, Thái Cực hóa Lưỡng Nghi…
Lưỡng Nghi tức là hai luồng khí âm dương!
Khí âm dương có thể sinh ra Tứ Tượng, nhưng khó khăn nhất chính là trong ngươi có ta, trong ta có ngươi!
Hai chấm tròn trên hình bát quái chính là trong âm có dương, trong dương có âm…
Với năng lực hiện tại của Đông Phương Thuần Quân, có lẽ rất khó để tu luyện đến mức hoàn hảo!
Có lẽ đây chính là cơ hội…
“Hai chấm tròn kia!” La Chinh thầm nghĩ, đồng thời nói với Hoa Thiên Mệnh: “Phóng năng lượng chuyển hóa vào hai chấm tròn kia!”
“Sao huynh biết?” Hoa Thiên Mệnh tò mò hỏi.
“Đoán!” La Chinh đáp.
“…”
Hoa Thiên Mệnh không biết phải nói gì… Nhưng bây giờ họ phải giành giật từng giây, chỉ cần có cơ hội thì nhất định phải thử, đương nhiên hắn ta sẽ không hỏi nhiều.
Thân hình hắn ta chợt vọt lên, bay vút giữa khí âm đen đặc…
Từ dưới nhìn lên, bát quái này chuyển động liên tục, hai màu đen trắng hòa vào làm một. Nhưng thật ra La Chinh và Hoa Thiên Mệnh bị bát quái này kéo chuyển động theo nó, La Chinh ở trong khí dương màu trắng, Hoa Thiên Mệnh lại ở trong khí âm màu đen.
Hai người bọn họ đều tự mình tìm kiếm, chẳng mấy chốc đã tìm được hai chấm tròn.
“Chính là chỗ này!”
La Chinh chui vào trong chấm tròn màu đen, từng đóa sen đỏ lan tràn ra khắp xung quanh!
“Roẹt roẹt!”
Sen đỏ vừa dung nhập vào trong chấm đen đã bị nó hấp thu ngay tức khắc.
Ở bên kia, Hoa Thiên Mệnh cũng như vậy, hoa băng do hắn ta phóng ra cũng bị chấm trắng hấp thu.
“Hình như không có tác dụng” Hoa Thiên Mệnh nói.
La Chinh nhìn chăm chú vào chấm đen trước mắt, thì thầm: “Lò bát quái này dựa vào hai chấm tròn này để hấp thu năng lượng, sau đó hóa thành khí âm dương, cho nên mới có thể duy trì cân bằng…”
Trong đầu La Chinh hiện lên một tia sáng, thân hình lay động bay về phía bên kia bát quái.
Bát quái này thu nhỏ lại chỉ còn chừng mấy trăm mét, La Chinh chỉ cần thay đổi phương hướng là đã đi tới bên cạnh Hoa Thiên Mệnh.
“Huynh tới đây làm gì?” Hoa Thiên Mệnh thấy hơi khó hiểu.
“Chúng ta hợp lực phóng năng lượng vào trong đó là có thể phá vỡ thế cân đối ở đây” La Chinh đáp.
“Cũng là đoán?” Hoa Thiên Mệnh lại hỏi.
“Đúng!” La Chinh gật đầu.
Nhưng lần này La Chinh đoán đúng.
Sở dĩ hai luồng khí âm dương liên tục sinh sôi là nhờ có hai chấm tròn này tiến hành chuyển hóa.
Trước đây mọi người liên thủ tấn công, đánh ra một vết nứt trên bát quái, nhưng trong lúc bát quái điên cuồng chuyển động, nó đã phân tán đòn công kích của mọi người vào trong hai chấm tròn. Hai chấm ấy tự mình hóa ra khí âm và dương khí, biến thành một bộ phận của bát quái, cho nên vết nứt khó khăn lắm mà họ mới đánh ra được lại nhanh chóng được lấp đầy.
Nếu muốn phá vỡ sự cân đối này thì chỉ có thể tấn công vào một điểm.
“Ầm ầm ầm…”
Hoa sen đỏ do La Chinh phóng ra và hoa băng do Hoa Thiên Mệnh phóng ra đồng loạt chui vào trong chấm trắng.
Năng lượng chui vào trong chấm trắng bị bát quái liên tục chuyển hóa thành khí âm… Cứ như vậy, âm thịnh dương suy, cuối cùng thế cân đối của bát quái sẽ bị phá vỡ!
Từ dưới nhìn lên, phần dương của bát quái không ngừng giảm sút, phần âm thì không ngừng gia tăng!
“Các ngươi…”
Sắc mặt Đông Phương Thuần Quân trở nên cực kỳ khó coi.
Ông ta cũng không biết La Chinh làm thế nào có thể tìm ra phương pháp phá trận chỉ trong một thời gian ngắn, nhưng rất hiển nhiên phương pháp này có hiệu quả.
Âm Dương Lô Đỉnh bị phá vỡ thế cân bằng, trở nên cực kỳ khó khống chế.
Thậm chí toàn bộ bát quái cũng bắt đầu lệch đi.
“Khí âm hóa dương! Để xem các ngươi phá thế cân đối này như thế nào!”
Đông Phương Thuần Quân gào lên.
Hiện tại chỉ thiếu một bước cuối cùng mà thôi, sao ông ta có thể cho phép bản thân thất bại.
Khí âm chảy ồ ạt vào trong chấm tròn màu trắng ở phía bên kia.
Vì vậy, trong mắt nhóm người Trần Hoàng Dịch Kiếm, hình dạng của bát quái này trở nên vô cùng kỳ quái…
Đây cũng là nước đi bất đắc dĩ của Đông Phương Thuần Quân, nhưng dù sao ông ta vẫn duy trì được thế cân bằng.
Nhưng Trần Hoàng Dịch Kiếm đã không còn năng lực quan sát tình hình bên trên nữa, mấy tên thánh nhân khác đã không còn chịu nổi, mặc cho mình bị cuốn vào trung tâm vòng xoáy và bị Đông Phương Thuần Quân hấp thu, biến thành từng viên tinh thể màu đỏ.
Trong vòng xoáy này chỉ còn Trần Hoàng Dịch Kiếm, Hàm Thanh Đế, cô gái kia và bản sao của Hàm Thanh Đế là còn sống.
Trần Hoàng Dịch Kiếm đã chống đỡ đến cực hạn, cho dù cật lực thôi động thần đạo Đoạn Tình cũng không thể chống lại uy thế liên tục tăng cường trong Âm Dương Lô Đỉnh!
* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!