Nhìn thấy đao gió màu đen xuất hiện, vẻ mặt La Chinh liền vui mừng!Thấy hướng bay của đao gió màu đen không như mình đã đoán, La Chinh điều chỉnh góc độ, bay thẳng về phía nó.
“Phập!”
Lưỡi đao gió ẩn chứa quy tắc hệ Phong tầng năm đánh thẳng vào ngực La Chinh, phát ra một âm thanh thật trầm.
“Chuyển dời sức mạnh!”
Ngay lúc lưỡi đao gió màu đen đánh vào ngực của mình, La Chinh liền vận dụng ý chí Đại Thế Giới để tra xét núi Nguyên Từ Thần.
Lần điều tra này, ánh mắt La Chinh cũng hơi lóe lên. Hắn phát hiện, cuối cùng đáy núi Nguyên Từ Thần cũng đã xuất hiện một vết màu trắng nhạt…
Cho dù là quy tắc hệ Phong tầng năm, vậy mà cũng chỉ có thể để lại một dấu vết mờ nhạt như vậy. Núi Nguyên Từ Thần lớn như thế, phải chém đến năm nào tháng nào?
Vẻ mặt La Chinh trầm xuống.
Nhưng hắn quyết không bỏ cuộc. Những ngày qua, La Chinh ở Trung Vực không chỉ để tu luyện mà còn để chuẩn bị phi thăng lên Thượng Giới.
Hắn hiểu rõ đạo lý: Thành công chỉ đến với người có chuẩn bị đầy đủ. Nếu có thể dùng cái giá thật nhỏ mà có thể thu được núi Nguyên Từ Thần thì tại sao lại không làm?
Càng đi sâu vào bên trong, đao gió màu đen xuất hiện ngày càng nhiều, mà đao gió màu xanh thì bắt đầu giảm dần đi…
“Phập phập phập phập phập…”
Quỹ đạo của những đao gió màu đen này không giống nhau, La Chinh chỉ có thể cố gắng dùng thân thể của mình để không ngừng va chạm với đao gió, chuyển dời sức mạnh của chúng xuống đáy núi Nguyên Từ Thần.
“Mười lưỡi…”
“Trăm lưỡi…”
“Nghìn lưỡi…”
Trong mắt người khác, những đao gió màu đen này giống như tử thần, nhìn thấy đều phải bỏ chạy, nhưng La Chinh lại còn vội vàng đi đâm đầu về phía chúng…
Sau một thời gian va chạm nhanh chóng, La Chinh đã đâm nát ba nghìn lưỡi đao gió màu đen. Sức mạnh từ lưỡi đao gió này đều bị hắn chuyển hết xuống đáy núi Nguyên Từ Thần. Sau đó hắn kiểm tra thì thấy, rốt cuộc cũng đã cắt ra được một vết gần bằng ngón tay cái ở dưới đáy núi!
“…”
Thấy vậy, La Chinh có chút cạn lời.
Sức mạnh của mấy nghìn lưỡi đao gió màu đen lại chỉ làm cho núi Nguyên Từ Thần xuất hiện một dấu vết nhỏ như vậy.
Mà một ngọn núi lớn thường là trên nhỏ dưới to, muốn đánh bong phần đáy của núi Nguyên Từ Thần, không biết là cần bao nhiêu lưỡi đao gió màu đen đây? Mấy nghìn vạn hay mấy trăm triệu?
Cứ tiếp tục như thế này cũng không giải quyết được vấn đề. Mặc dù số lượng đao gió màu đen rất nhiều, nhưng chúng phân bố rộng khắp trong Bạo Loạn Tinh Hải, chứ không chỉ chăm chăm nhằm về phía La Chinh. La Chinh cũng tự nhận là mình không có cái sức hút này. Mà cứ dựa vào sức lực bản thân để bay đi va chạm với chúng thì có muốn thành công cũng phải mất mấy chục năm.
Không phải La Chinh không có tinh thần Ngu Công dời núi, mà là hắn không có thời gian.
Vì vậy, hắn chỉ có thể tiếp tục bay vào sâu bên trong Bạo Loạn Tinh Hải…
Trước đây, khi trận gió lốc tạm ngừng, La Chinh đã từng tiến vào trung tâm của Bạo Loạn Tinh Hải. Ngoài một vài thú dữ cường đại ra, hắn cũng không phát hiện ra điểm gì kỳ lạ.
Dưới ảnh hưởng của trận gió lốc, những con thú dữ cấp mười một cũng không dám xuất hiện trên mặt biển, xung quanh chỉ còn toàn đao gió màu đen.
Tiếp tục bay về phía trước hơn nghìn dặm, ánh mắt La Chinh lóe lên. Hắn phát hiện cách đó không xa có một lưỡi đao gió màu đen quỷ dị đang bay nhanh về phía mình!
Lưỡi đao gió này có vẻ ngoài giống hệt những đao gió màu đen khác, tuy nhiên cách bay của nó rất quỷ dị. Trong lúc bay, nó thoắt ẩn thoắt hiện, có lúc trở nên trong suốt, có lúc lại chuyển thành màu đen kịt. Hai màu sắc luân phiên thay đổi, mà có vẻ quy tắc hệ Phong từ nó tỏa ra cũng mạnh mẽ hơn!
La Chinh không thể đoán được lưỡi đao gió này ẩn chứa quy tắc hệ Phong tầng thứ mấy. Bản thân hắn cũng mới chỉ tu luyện đến tầng thứ nhất mà thôi. Chẳng qua nhờ bảy người Thiên Vị tộc nên hắn mới biết các đao gió màu đen ẩn chứa quy tắc hệ Phong tầng thứ năm.
Không chỉ có màu sắc biến hóa quỷ dị, lực quy tắc bên trong lưỡi đao gió này cũng cao hơn so với đao gió màu đen bình thường. Hắn chỉ có thể đánh giá, lưỡi đao gió này ít nhất cũng phải chứa quy tắc hệ Phong tầng thứ sáu.
La Chinh vốn đang buồn rầu, bởi nếu chỉ dựa vào sức mạnh của đao gió màu đen thì không biết phải chém cái đáy của núi Nguyên Từ Thần đến bao giờ mới được. Bây giờ nhìn thấy lưỡi đao gió hai màu này, hắn liền thấy mừng rỡ!
“Kiên trì nào!”
Ngay trong khoảnh khắc La Chinh vừa xông lên, lưỡi đao gió kia cũng chém thẳng vào thân thể hắn với tốc độ cực nhanh, uy lực cực mạnh. Lần va chạm này làm cơ thể La Chinh bắn ra một dòng khí, tạo thành một vòng xoáy thật lớn ở vùng biển phía dưới hắn!
Nhưng hầu như toàn bộ sức mạnh của lưỡi đao gió hai màu này đã bị hắn chuyển dời đến núi Nguyên Từ Thần, vậy mà sức mạnh còn dư lại vẫn kinh khủng như thế.
“Ầm!”
Núi Nguyên Từ Thần ở cách La Chinh hơn vạn dặm bỗng chấn động…
Ngọn núi Nguyên Từ Thần ẩn chứa lực ngũ hành này đã tồn tại sừng sững vô số năm. Trên ngọn núi này không hề có bất cứ dấu vết gì của thời gian, cho dù là nước biển ngày ngày ăn mòn, hay là đao gió cắt phá thì cũng không ảnh hưởng gì đến nó. Dù sao núi Nguyên Từ Thần cũng nằm cách xa trung tâm trận gió lốc, nơi ấy cũng không xuất hiện đao gió quá mạnh mẽ.
Giờ khắc này, núi Nguyên Từ Thần bỗng nhiên chấn động, sức mạnh khổng lồ trực tiếp cắt lên phần đáy núi. Nước biển xung quanh núi Nguyên Từ Thần bắt đầu cuộn trào, bọt trắng dâng trào lên nhiều đến mức làm cả một vùng hải vực vốn có màu xanh đều đổi sang màu trắng xóa, giống như nước cháo loãng…
“Có tác dụng rồi!” Vẻ mặt La Chinh càng thêm vui mừng.
Chỉ một lưỡi đao gió hai màu đã có thể tạo thành một vết nứt dài gần một trượng trên núi Nguyên Từ Thần. Vết nứt này quá lớn, giống như là vết do một thiên thần tay cầm búa lớn chém vào đáy núi vậy.
Uy lực của đao gió hai màu quá mạnh mẽ, vượt quá sức tưởng tượng của La Chinh. Nếu hắn không thể chuyển dời sức mạnh, chỉ sợ sẽ bị lưỡi đao gió này cắt thành bụi rồi.
“Đến nữa đi!” La Chinh nhìn quanh, nhưng hắn không phát hiện ra thêm lưỡi đao gió hai màu nào nữa.
Dù sao thì điều này cũng đã thắp lên hy vọng trong lòng hắn. Nếu như ở đây có thể tìm được lưỡi đao gió hai màu, thì chắc chắn phía trước cũng sẽ có. La Chinh tiếp tục bay về trung tâm trận gió lốc.
Dọc theo đường hắn bay đi, thỉnh thoảng mới xuất hiện một lưỡi đao gió hai màu, nhưng hắn không bỏ qua bất cứ lưỡi đao nào. Sau khi hắn tìm được hơn mười lưỡi đao gió hai màu, vết nứt dưới đáy núi Nguyên Từ Thần cũng ngày một lớn hơn…
Nhưng đi tiếp về phía trước, La Chinh lại hơi chần chừ.
Không biết ở trung tâm trận gió lốc này còn tồn tại những thứ gì. Hắn không ngại đao gió hai màu, mà chỉ sợ không cẩn thận đụng phải một số thứ cường đại đến mức không thể chọc vào bên trong gió lốc, đến lúc đó khó có thể thoát thân thì nguy to.
Do dự một chút, La Chinh vẫn quyết định tiếp tục bay về phía trước.
Càng tiến về phía trước, số lượng đao gió hai màu ngày càng nhiều. Mỗi một lưỡi đao gió đều có thể tạo ra một vết nứt dài khoảng một trượng trên núi Nguyên Từ Thần. Mặc dù núi Nguyên Từ Thần rất khổng lồ, nhưng cứ bị chém như vậy thì cuối cùng cũng sẽ tách rời ra thôi. Tâm tình La Chinh cũng càng trở nên vững vàng hơn.
Nhưng khi bay về phía trước thêm hai trăm dặm nữa, La Chinh phát hiện thêm một loại đao gió khác, đao gió màu vàng!
Đao gió màu vàng này khác hẳn những đao gió bình thường kia. Chúng không bay lung tung mà tập trung lại một chỗ thành từng đám, lơ lửng trên không trung như những bầy chim di cư.
“Những đao gió này có linh trí ư?” La Chinh nghẹn họng nhìn những lưỡi đao gió màu vàng này…
Đao gió chỉ là thứ được sinh ra từ bên trong gió lốc. Đao gió càng mạnh thì quy tắc hệ Phong ẩn chứa trong đó càng cao cấp. Thế nhưng, đao gió cũng chỉ là một cơn gió, làm sao có thể sinh ra linh trí được chứ?
Giống như việc dung nhập với ý chí của Đại Thế Giới, La Chinh biết rõ thế giới này còn nhiều điều không thể giải thích được. Hắn vốn như là kẻ không gì không làm được trong Đại Thế Giới này, nhưng hiện tại hắn vẫn rất hoang mang…
Ngay lúc La Chinh đang quan sát những đao gió màu vàng kia thì có một số lưỡi đao gió màu vàng đã phát hiện ra La Chinh. Trong đó, một lưỡi đao gió màu vàng ở phía xa liền xoay vòng tại chỗ, ngay lập tức những đao gió màu vàng khác như được truyền tin, đồng thời cùng hành động, bắt đầu đuổi giết La Chinh!
“Chạy!”
Giờ khắc này, trong đầu La Chinh chỉ có ý nghĩ chạy trốn.