Sức mạnh của La Chinh đã bị phong ấn, bản thân lại bị sợi xích Tuyệt Mệnh trói buộc, giờ phút này hắn đã hết đường trốnNhìn sấm sét ngưng tụ trên đỉnh đầu, hắn dần bình tĩnh lại, thậm chí trong hai mắt còn lộ ra ý cười.
Dao để ý thấy vẻ mặt này của La Chinh, ả nhìn chằm chằm hắn hỏi: “Ngươi cười cái gì?”
La Chinh nháy mắt một cái, nụ cười càng lúc càng càn rỡ: “Sắp tiễn ta lên đường rồi, chẳng lẽ còn không cho ta cười?”
Dao cười lạnh một tiếng, không nói nữa. Ả đưa tay đánh ra mấy động tác tay huyền diệu vào không trung. Một phù văn màu xanh thẳm vỡ ngay trên tay ả, vẽ ra một luồng ánh sáng lấp lánh, trốn vào trong vòng xoáy kia. Ngay sau đó, ả nhìn xuống La Chinh trong hố lớn nói: “Hy vọng xuống dưới suối vàng rồi, ngươi vẫn có thể cười được”
“Xẹt xẹt xẹt…”
Trong vòng xoáy sấm sét được ngưng tụ đã lâu bắt đầu ngưng kết ra từng con Lôi Xà lớn.
Bề mặt của những con Lôi Xà này có khắc hoa văn phóng đại, chúng đan xen vào nhau, không ngừng nhúc nhích!
Mỗi khi một con Lôi Xà nhúc nhích, chúng đều dùng ánh mắt thèm khát nhìn chằm chằm vào La Chinh. Dường như, bọn chúng đã coi La Chinh thành đồ ăn của mình. Lúc này, những con Lôi Xà này bị trói buộc trong vòng xoáy không thể rời đi…
Nhưng sau khi Dao đánh ra luồng sáng màu xanh thẳm kia, vòng xoáy sấm sét bắt đầu tiêu tan. Vào lúc này, những con Lôi Xà kia đã được tự do.
“Xẹt xẹt xẹt xẹt…”
Sau khi được tự do, chúng không hẹn mà cùng lao xuống phía dưới. Vô số hồ sấm sét trên không trung không ngừng quật xuống, phát ra âm thanh khiến người ta khó có thể chịu được!
Dao lạnh lùng nhìn cảnh này, bình tĩnh nhìn La Chinh ở phía dưới. Người này có thể chết dưới Thánh Lôi Động Huyền cũng xem như là vinh hạnh rồi.
Nhưng mà đúng giây phút này, La Chinh lại nhìn về phía Dao, khóe môi hé mở, lộ ra nụ cười xán lạn, đồng thời môi khẽ mấp máy…
Giọng của hắn rất nhỏ, cho dù không có những tiếng hồ quang điện* kia quấy nhiễu thì cũng chưa chắc đã có thể nghe rõ. Nhưng Dao biết thuật đọc khẩu hình miệng. Trong nháy mắt khi La Chinh hé miệng, ả đã đọc ra nội dung từ trong miệng La Chinh.
* Hồ quang điện: là quá trình phóng điện tự lực xảy ra trong chất khí ở áp suất thường hoặc áp suất thấp giữa hai điện cực có hiệu điện thế không lớn.
“Ngươi giết chết được ta sao?”
Dao đọc được câu nói này của La Chinh, ả hơi nhíu mày, lộ vẻ nghi hoặc…
Người này bị ngu sao?
Bản thân Dao khá rõ ràng về uy lực của Thánh Lôi Động Huyền này. Trong vũ trụ căn bản không ai có thể trực tiếp chống lại nó.
Đừng nói là một La Chinh, cho dù có là bốn vị Thiên Tôn cấp cao của vũ trụ Đại Diễn cũng không thể chống đỡ được Thánh Lôi Động Huyền này. Ai dám dùng thân xác chống cự, hậu quả duy nhất chính là thân xác sẽ bị Thánh Lôi Động Huyền chôn vùi hoàn toàn.
Chỉ có điều, tuy uy lực của Thánh Lôi Động Huyền này rất kinh khủng, nhưng có một vấn đề trí mạng, đó là mất quá nhiều thời gian để thi triển ra.
Trong lúc các Thiên Tôn giao đấu, rất nhiều sát chiêu thường được hoàn thành trong nháy mắt!
Thời gian một nhịp thở, với người thường thì thấy là quá ngắn, nhưng đối với Thiên Tôn, nó đủ để chạy trốn hơn nghìn dặm.
Thời gian để Thánh Lôi Động Huyền chuẩn bị ước chừng gần một nén nhang.
Trong chiến đấu thực tế rất khó phát huy ra tác dụng của nó.
Trước mắt, La Chinh đã bị giam cầm sức mạnh, bản thân cũng bị sợi xích Tuyệt Mệnh trói chặt tại chỗ. Hắn chính là một tên tử tù chờ bị hành hình, chờ bị Dao xử lý.
Cho nên Dao mới có cơ hội thi triển ra Thánh Lôi Động Huyền này.
Không ngờ vào thời khắc cuối cùng, La Chinh lại nói ra một câu như vậy, điều này khiến Dao rất khó hiểu.
Nhưng ngay sau khi những con Lôi Xà thô to kia xông về phía La Chinh đang ở trong hố to, ả bèn thở phào nhẹ nhõm…
La Chinh này chỉ muốn để lại cho ả một cái khúc mắc trước khi chết thôi, ả không cần phải nghĩ quá nhiều.
Sau khi tiêu diệt thằng nhóc này, đương nhiên Thần Tiễn Thiên Tôn sẽ không gây nổi sóng gió gì nữa. Mối nguy cuối cùng trong nội bộ Yêu Dạ tộc sẽ được giải quyết hoàn toàn. Ả sẽ dẫn dắt Yêu Dạ tộc đi trên con đường của chính mình!
“Rầm…”
Trong nháy mắt khi những Lôi Xà kia đổ xuống người La Chinh, ánh sáng lóa mắt tỏa ra, chiếu rọi cả vùng lân cận đài phong Vương, khiến xung quanh sáng như ban ngày…
Giờ phút này, nếu các sinh linh trong vòng nghìn dặm mở mắt nhìn lên, ánh sáng mãnh liệt kia có thể làm bọn họ bị mù trong nháy mắt.
Các sinh linh trong vòng mười nghìn dặm chỉ cảm thấy trời đất bỗng nhiên mất đi màu sắc riêng. Tất cả mọi thứ đều biến thành một màu trắng như tuyết, bọn họ không cách nào phân biệt được bất kỳ chi tiết nào trong đó.
Các sinh linh trong trăm nghìn dặm, triệu dặm thì thấy cả nửa bầu trời bỗng bùng lên một luồng ánh sáng mạnh, với uy lực khổng lồ có thể nổ tung chân trời…
Cho dù là cách Tê Hà giới hàng tỉ dặm, nhưng khi nhìn xuống phía dưới, một số ít các sinh linh trong những ngôi sao trên bầu trời cao tít kia cũng tỏ vẻ ngạc nhiên. Bọn họ thấy một Đại Giới nào đó ở phía dưới đột nhiên phát ra ánh sáng chói mắt, thậm chí ánh sáng kia còn lấn át cả sao trời!
Trong nháy mắt khi những Lôi Xà kia lao xuống, sắc mặt của Ám Ảnh Thiên Tôn cách La Chinh không xa đã trắng bệch. Mặc dù Doanh đã thi triển chiêu liên kết sinh mệnh, nhưng có lẽ việc bị những con Lôi Xà này đánh lên chính là ký ức khắc sâu nhất trong năm tháng dài đằng đẵng của gã.
La Chinh chìm trong tia sấm sét này, lại khoanh chân ngồi xếp bằng, nhắm nghiền hai mắt.
Tuy thân xác của hắn mạnh mẽ, nhưng uy lực của Thánh Lôi Động Huyền quá lớn. Nếu dùng thân xác gắng gượng chống đỡ thì dĩ nhiên là quá miễn cưỡng.
Nhưng bây giờ La Chinh đang ở trong Tê Hà giới, ở trong khu vực được ý chí thế giới bao phủ, La Chinh có thể sử dụng một khả năng khác.
“Chuyển dời sức mạnh…”
Ý chí thế giới không ngừng lan truyền, gần như cứ cách một khoảng thời gian là có thể chiếm cứ một Đại Giới mới.
Giai đoạn hiện tại, ý chí thế giới đã bao phủ Ma tộc, Yêu Dạ tộc, còn có không ít địa bàn của các chủng tộc nhỏ, nhưng địa bàn của Nhân tộc lại hiếm khi xem qua. Song, trong liên minh Nhân Đạo cũng có hơn mười Đại Giới bị bao phủ!
Mà những Đại Giới này, đều bị Thánh tộc chiếm cứ.
Mục tiêu của La Chinh là cứu vũ trụ Đại Diễn, nên nếu như tùy ý sử dụng chuyển dời sức mạnh thì cũng là một thương tổn đối với bản thân vũ trụ.
Lúc trước, khi La Chinh ở Hạ Giới, hắn đã từng phá hủy hết tất cả dãy núi trong một Đại Thế Giới.
Nếu không phải buộc lòng phải làm vậy, La Chinh sẽ không dễ dàng sử dụng.
Giờ phút này, La Chinh chọn một Đại Giới của liên minh Nhân Đạo, hiện tại đã bị Thánh tộc chiếm cứ…
“Ầm!”
Trong nháy mắt khi La Chinh sử dụng chuyển dời sức mạnh, những con Lôi Xà kia đã hoàn toàn áp xuống.
Cả người hắn đều bị sấm sét nhìn giống như thực chất bao phủ. Tất cả sấm sét đều cố chui vào trong người hắn, xé rách thân thể hắn!
Nhưng cho dù sức mạnh này lớn đến thế nào, La Chinh vẫn ngồi ngay ngắn ở đó, không hề nhúc nhích. Hắn hấp thu tất cả sấm sét đánh vào, giống như bản thân hắn là một cái động không đáy vậy.
Tất cả những sấm sét này đã được La Chinh dịch chuyển đến một Đại Giới…
Giờ phút này, dưới sự rèn giũa của sấm sét, La Chinh lại hiểu ra thêm được vài điều.
Bởi vì ý chí thế giới, bản thân hắn có thể chuyển dời sức mạnh đi, như vậy có lẽ những lá liễu trói buộc trên người hắn cũng có hiệu quả giống vậy chăng? Có thể chuyển dời sức mạnh của bản thân đến chỗ hắn thông qua mảnh lá liễu này?
Lúc này, La Chinh vẫn lù lù bất động, hoàn toàn không bị bất kỳ tổn thương nào, nhưng tình hình của một Đại Giới khác thì lại hoàn toàn khác…
Trong Thiên Lang giới cách Tê Hà giới hơn ba nghìn Đại Giới, giờ phút này đang nổ ra một trận thảm họa trước giờ chưa từng có.
Sau khi võ giả Thánh tộc xâm lược vũ trụ này, sẽ luôn luôn gặp phải các loại thiên tai. Để chống lại ác ý của vũ trụ Đại Diễn này, lúc nào bọn họ cũng phải cẩn thận từng li từng tí…
Sau khi chiếm cứ một Đại Giới, bọn họ sẽ cố gắng hết sức thu nhỏ đội ngũ, sau đó dùng vật liệu tại chỗ, chế tạo ra các loại pháp trận kết giới.
Cứ như vậy, việc đối phó với thiên lôi địa hỏa bình thường đã không còn là vấn đề quá lớn…
Thế nhưng ngay hôm nay, trong Thiên Lang giới bỗng nhiên xuất hiện từng tia sấm sét lớn bằng thùng nước!
“Đó là sấm sét gì vậy?”
Một võ giả Thánh tộc nhìn bầu trời kêu to. Trên bầu trời bộc phát ra ánh sáng, kinh động võ giả Thánh tộc đóng quán ở nơi này.
Ba vị Đại Giới Chủ đồng thời ngẩng đầu nhìn về phía chân trời. Sau khi bọn họ thấy những Lôi Xà kia, trên mặt liền lộ vẻ hoảng sợ.
“Đó không phải là sấm sét! Đó là đòn tấn công của một vị Thiên Tôn nào đó!”
“Mau lên, mau thông báo cho Thiên Tôn của Thánh tộc!”
“Không thể nào! Thiên Tôn của Thánh tộc ta đã đi Quỳ Thủy giới, Nhân tộc không dám tập kích nơi đây vào lúc này!”
Vào thời khắc này, các võ giả trong Thiên Lang giới đã hoàn toàn hỗn loạn.
Ngay lúc bọn họ còn hỗn loạn, những Lôi Xà lớn bằng thùng nước kia đã đánh xuống…
Tất cả sấm sét tàn phá bừa bãi trên khắp vùng đất này, nơi chúng quay cuồng đi qua thì trực tiếp cày xới cả vùng thánh địa lên một lần. Diện tích của thánh địa thập phẩm bị Thánh tộc chiếm cứ này vô cùng rộng. Nhưng những Lôi Xà này cũng chỉ mất vài nhịp thở để phá hủy, cuối cũng chỉ để lại cảnh tượng tan hoang, cùng với vô số thi thể không nguyên vẹn của võ giả Thánh tộc.