Nếu trung tâm Thiên Chấp không thể dịch được, vậy cũng chỉ có thể ký thác toàn bộ hy vọng lên người các Hầu ChủTuy hy vọng không lớn nhưng La Chinh vẫn cầm phiến đá tới hỏi.
Không Cổ cũng không ngại phiền, cầm phiến đá xem xét một hồi, thẳng thừng đáp: “Đây không phải Phạn văn”
“Không phải Phạn văn?” Lông mày La Chinh khẽ nhướng lên.
Những phiến đá kia đều được ghi chép bằng Phạn văn, chẳng lẽ trong Tứ Linh Môn còn có loại văn tự nào khác?
Không Cổ vuốt ve phiến đá và nói: “Là pháp môn Khống Huyết. Ngươi nhìn những đường nét quanh co khúc khuỷu này đi, có giống hình dạng một con khỉ hay không?”
La Chinh, Nguyên Thủy Thiên Tôn và Nữ Oa bản tôn cùng đưa mắt nhìn lên phiến đá. Sau khi được Không Cổ nhắc nhở, bọn họ cũng chú ý tới điểm này. Những đường nét này tuy hỗn loạn nhưng đúng là rất giống kinh mạch trong cơ thể.
“Đây là người chứ?” Nguyên Thủy Thiên Tôn nhịn không được mà nhắc nhở.
“Khỉ!” Không Cổ trừng mắt.
Sở dĩ mối quan hệ giữa Nhân Linh Môn và Hầu Linh Môn chặt chẽ khắng khít cũng là vì hình thể tương tự.
Về cơ bản, những pháp môn mà Khổ Thụ sáng tạo ra, phàm là Nhân Linh Môn sử dụng được thì Hầu Linh Môn cũng sử dụng được, còn Điểu Linh và Xà Linh thì chưa chắc.
“Pháp môn Khống Huyết này sử dụng như thế nào?” La Chinh lại hỏi.
“Dựa theo kinh mạch mà những đường nét này chỉ dẫn là được. Hình vẽ này là bốn vòng tuần hoàn nhỏ, hợp lại thành một vòng tuần hoàn lớn…” Nói xong, Không Cổ lại đánh giá pháp môn Khống Huyết trên phiến đá, sắc mặt đột nhiên thay đổi: “Phương pháp vận hành này rất đặc biệt, chẳng lẽ là liên quan tới Khởi Nguyên Thần Huyết?”
Thật ra tại Tứ Linh Môn, việc Khổ Thụ sáng tạo ra pháp môn Khống Huyết này không phải điều gì bí mật, người nào chú ý một chút đều sẽ biết. Chẳng qua các Hầu Chủ đều không có hứng thú với những thứ bên ngoài, thiên phú tu luyện của chúng cực cao, nhưng chỉ quan tâm tới những pháp môn mà bản thân có thể sử dụng. Nếu đã không thể dung hợp Khởi Nguyên Thần Huyết thì pháp môn Khống Huyết này chính là đồ bỏ, đó chính là lối tư duy của các Hầu Chủ.
Tuy nó là đồ bỏ đối với các Hầu Chủ, nhưng lại là vật báu vô giá đối với La Chinh.
Nữ Oa bản tôn cũng hỏi: “Lúc ấy dưới tình huống không thể hấp thu Khởi Nguyên Thần Huyết, sáng tạo ra pháp môn Khống Huyết này có ý nghĩa gì?”
“Con rối” Không Cổ tiếp lời: “Thật ra ta có chút ấn tượng, đám người trong Nhân Linh Môn nhờ bọn ta đi thu thập đủ loại nguyên liệu để làm ra con rối, pháp môn Khống Huyết này không dùng trên người sinh linh mà dùng cho con rối, chẳng qua hình như là… thất bại rồi…”
Lúc ấy Nhân Linh Môn gần như đã sử dụng tất cả mọi biện pháp mà mình có thể nghĩ ra được. Nhưng con rối chung quy vẫn là vật chết, pháp môn Khống Huyết áp dụng lên người chúng nó không có hiệu quả.
Nói xong, Không Cổ chợt nhìn La Chinh bằng ánh mắt kỳ quái. Nó đột nhiên vỗ tay, phấn khích nói: “Nếu pháp môn Khống Huyết này không thể sử dụng cho con rối, vậy áp dụng lên người ngươi thì thế nào?”
La Chinh, Nguyên Thủy Thiên Tôn và Nữ Oa bản tôn đã có ý nghĩ này từ sớm.
“Để ta thử xem…” La Chinh nói.
Trước đây những chuyện thần kỳ xảy ra trên người La Chinh đều là do Khởi Nguyên Thần Huyết ban tặng. Nhưng cái kiểu ban tặng này thật sự khiến người ta đau đầu, khi thì linh khi thì mất linh, nếu pháp môn Khống Huyết này hữu hiệu thì sẽ trợ giúp cho La Chinh rất nhiều.
Không Cổ không ngăn cản La Chinh tu luyện pháp môn Khống Huyết, dù sao Hầu Linh Vương cũng bảo La Chinh tới đây tìm biện pháp.
La Chinh ngồi khoanh chân, ý niệm khẽ động, một luồng sức mạnh vô hình đã nâng phiến đá tới trước mặt hắn.
Trước kia La Chinh đã thử mọi cách để nắm giữ Khởi Nguyên Thần Huyết nhưng đều không có hiệu quả, lần này trong lòng hắn cũng không dám chắc chắn.
Nét vẽ của vòng tuần hoàn nhỏ đầu tiên chiếu vào đầu La Chinh. Điểm bắt đầu của đường vân này là vai phải, điểm kết thúc là chân trái.
Hắn điều khiển huyết mạch lưu động thuận theo kinh mạch.
Nói cũng lạ, Khởi Nguyên Thần Huyết vốn không thể khống chế vậy mà lúc này lại nhanh chóng có phản ứng, Khởi Nguyên Thần Huyết giống như một con mèo ngoan ngoãn chạy theo phương hướng La Chinh chỉ dẫn.
Ngay cả Nguyên Thủy Thiên Tôn, Nữ Oa bản tôn và Không Cổ cách đó không xa cũng nhận ra khác thường.
Khởi Nguyên Thần Huyết ngoan ngoãn thì ngoan ngoãn, nhưng một khi nó hành động thì lại giống như một con mãnh thú trỗi dậy.
Đường vân này vô cùng phức tạp, đường lối lưu chuyển ẩn chứa một quy luật khó hiểu nào đó.
La Chinh vừa vận chuyển vừa kinh ngạc cảm thán.
Nếu là huyết mạch của bản thân, trong quá trình từ từ khống chế còn có thể tìm hiểu từng chút một, không chừng cuối cùng còn nắm giữ được pháp môn Khống Huyết. Nhưng Khổ Thụ đại nhân vẫn chưa dung hợp Khởi Nguyên Thần Huyết, không biết ông vẽ những đường nét kia bằng cách nào, cần thiên phú cao nhường nào?
Khoảng một khắc sau, La Chinh mới cẩn thận đi hết vòng tuần hoàn nhỏ đầu tiên.
Khoảnh khắc đi xong vòng tuần hoàn đầu tiên, một cảm giác mát lạnh đột nhiên trào lên trong kinh mạch La Chinh. Hắn cảm giác được trong đầu mình có thêm thứ gì đó. Thứ này có hình vuông, bao bọc một ký hiệu đơn giản ở giữa, là một hình tam giác với một vòng tròn ở chính giữa.
“Đây là thứ gì…”
Phạn văn không giống phạn văn, chữ viết không giống chữ viết.
Cho tới bây giờ La Chinh cũng chưa bao giờ tiếp xúc với ký hiệu kỳ quái như vậy.
“Bắt đầu vòng tuần hoàn nhỏ thứ hai…”
La Chinh cũng không chú ý quá nhiều, tiếp tục tu luyện vòng tuần hoàn thứ hai.
Lại qua một khắc, vòng tuần hoàn nhỏ thứ hai cũng lưu chuyển xong, trong đầu La Chinh lại xuất hiện thêm một hình vuông. Bên trong hình vuông cũng có một ký hiệu, hình vuông này lại kề sát hình vuông đầu tiên.
La Chinh không để ý, bắt đầu tu luyện vòng tuần hoàn nhỏ thứ ba, rồi vòng thứ tư.
Sau khi tu luyện xong cả vòng tuần hoàn lớn của pháp môn Khống Huyết, hình vuông trong đầu La Chinh xếp sát nhau theo thứ tự, hình thành một hình vuông lớn. Bốn ký hiệu trong hình vuông cũng ăn khớp với nhau một cách hoàn hảo!
Lúc hắn có ý định phóng ý thức ra thăm dò hình vuông lớn này thì một cảm giác quen thuộc bỗng nhiên trỗi dậy, giống như tại khoảnh khắc này, hắn đã có được một năng lực bẩm sinh.
Hắn đột nhiên mở bừng hai mắt, đôi tay không ngừng run rẩy.
“Làm sao vậy, La Chinh!” Nữ Oa bản tôn quan tâm hỏi.
“Không sao chứ?” Nguyên Thủy Thiên Tôn hỏi.
Không Cổ thì lạnh nhạt liếc nhìn La Chinh một cái.
Hầu Linh Vương rất hứng thú với năng lực Khởi Nguyên Thần Huyết ban cho, nhưng các Hầu Chủ thì ngược lại.
Tứ Linh Môn rơi xuống cảnh ngộ ngày hôm nay chính là vì Khởi Nguyên Thần Huyết, trong mắt các Hầu Chủ thì đây là nguồn cơn của tai họa, chưa chắc đã mang lại ích lợi gì cho Hầu Linh Môn.
“Không sao…”
La Chinh mở tay phải ra. Những đường chỉ tay bắt đầu nứt ra, những đường tơ máu đỏ thẫm bắt đầu lấp đầy chỉ tay.
Hắn nhẹ nhàng nhấc tay lên, từng đường tơ máu li ti nhanh chóng mọc lên như san hô. Những đường tơ máu này dựa theo suy nghĩ trong đầu La Chinh, nhanh chóng hóa thành một thanh huyết kiếm!
Bởi vì được bện thành từ tơ máu nên trên bề mặt kiếm giăng kín những đường ống giống như san hô, không có sự sắc cạnh của một thanh kiếm mà giống một món thủ công mỹ nghệ được làm từ san hô.
Lúc nhìn thấy thanh San Hô huyết kiếm này, Không Cổ lập tức lùi lại mấy bước.
Các Hầu chủ có bản năng chiến đấu cực mạnh, nó cảm nhận được thanh huyết kiếm hình thù kỳ quái này mang trong mình năng lực trí mạng.
Nguyên Thủy Thiên Tôn và Nữ Oa bản tôn lại không tránh đi. Bọn họ nhớ lại cảnh La Chinh chiến đấu với Quỷ Quyệt cấp Oán trên đài Thanh Thiên, lúc ấy thân thể La Chinh bị cắn nuốt, chỉ còn lại những tơ máu giống như san hô.