“Xoảng xoảng xoảng xoảng…”Nham thạch trong hầm đều bóng loáng và rắn chắc. Lúc những tảng đá kia lăn tới va chạm với nham thạch tạo ra những âm thanh lanh lảnh.
Những tảng đá này có hình hộp chữ nhật, hình tròn. Mặt ngoài những tảng đá này chi chút ký hiệu, hiển nhiên không phải đồ của thiên nhiên.
“Cái gì vậy?” Huyết Sư nhíu mày hỏi.
Huyết Nha nhíu mày đáp: “Hình như những tảng đá này là do Thổ Linh của tộc Nguyên Linh biến thành…”
Thổ Linh của tộc Nguyên Linh có thể hóa thành những tảng đá cực kỳ rắn chắc. Khí tức của Thổ Linh và tảng đá bình thường khác biệt một trời một vực.
“Vì sao bọn chúng lại hóa thành những quả cầu bằng đá?” Đông Hoàng tỏ ra khó hiểu hỏi.
Nếu tộc Nguyên Linh đã nhốt Nhân tộc bản tôn trong hầm thì có thể bọn chúng sẽ cho người tới đây trông giữ. Nhưng bọn chúng ném những tảng đá này tới đây là có ý gì?
“Mọi người mau nhìn đi!” Nữ Oa chỉ vào vị trí cách đó không xa và nói.
Trong vách núi cách đó không xa có từng chùm màu trắng chui ra, xét từ khí tức và hình thái thì đó chính là Quỷ Quyệt.
“Là Quỷ Quyệt!”
“Mọi người cẩn thận!”
“Có cần lấy ánh sáng Phá Diệt ra không?”
Sau khi đám người tiến vào Thượng Thanh Thiên, bọn họ đã bị Quỷ Quyệt giày vò không ít nên theo bản năng luôn cảnh giác với Quỷ Quyệt. Nhưng xét từ khí tức mà Quỷ Quyệt thả ra thì chúng chỉ là Quỷ Quyệt cấp Thù. Về phần chúng thuộc chủng loại nào thì không thể phán đoán được.
“Vèo, vèo…”
Tổng cộng có ba đám Quỷ Quyệt chui từ trong vách núi ra, cũng không biết hình thái của những Quỷ Quyệt này là cái gì. Khi chúng chui từ trong vách núi ra thì chảy xuống như nước, nhanh chóng chui vào trong những tảng đá hình cầu kia.
Sau khi Quỷ Quyệt chui vào trong quả cầu đá, chúng bắt đầu túm lấy những tảng đá khác và kéo lại với nhau. Chỉ một lúc sau, những quả cầu bằng đá, cột đá lẻ tẻ đã gắn kết lại với nhau tạo ra ba người đá.
Lúc này đám người La Chinh mới bừng tỉnh.
“Những Quỷ Quyệt cấp Thù này cực kỳ sợ ánh sáng Phá Diệt. Vì thế, văn minh Nguyên Linh mới để đám Thổ Linh chế tạo ra một thân thể cho chúng…” Nữ Oa thì thào.
Sắc mặt của mọi người lập tức trở nên nghiêm túc hơn. Trên đài Thanh Thiên, bọn họ đã từng chứng kiến uy lực đáng sợ của Quỷ Quyệt, nhưng bọn họ lại không hiểu nhiều về chúng. Dường như văn minh Nguyên Linh hiểu rất rõ về Quỷ Quyệt, thậm chí có thể giúp bọn chúng đo ni đóng giày làm thân thể theo yêu cầu!
“Vậy phải làm thế nào bây giờ? Chít!” Thắng Thiên Thử Vương hỏi.
“Còn có thể làm sao nữa, đương nhiên là dùng ánh sáng Phá Diệt để giết bọn chúng rồi!” Nữ Oa lạnh lùng nói.
“E rằng bây giờ bọn chúng không sợ ánh sáng Phá Diệt, chít…” Thắng Thiên Thử Vương hơi chần chờ.
“Thế thì phá vỡ những tảng đá kia ra rồi giết” La Chinh nhín vai, sau đó nói với Thiên Truyền: “Thiên Truyền tiền bối, có thể giúp ta một tay được không?”
Thiên Truyền khẽ gật đầu.
Lúc hắn ta rời khỏi đài Thanh Thiên đã mặc áo giáp và mang vũ khí của mình theo. Với thân thể Quỷ Quyệt của mình, sức chiến đấu của hắn ta không hề yếu. Quan trọng là nếu không sử dụng ánh sáng Phá Diệt thì gần như Thiên Truyền không bao giờ chết. Vì thế, hắn ta có ưu thế khó ai bì kịp khi đối phó với Quỷ Quyệt chưa thức tỉnh.
Nhưng Thiên Truyền vừa bước ra một bước thì thân thể đột nhiên cứng đờ tại chỗ, hắn ta bất đắc dĩ nói: “Xem ra ta không giúp được ngươi rồi…”
Dường như ba người đá kia phát giác ra khí tức của Thiên Truyền, trên bả vai tròn của chúng xuất hiện một điểm sáng màu trắng. Ánh sáng Phá Diệt được sinh ra từ đó, lúc nào cũng có thể phun ra ngoài.
“Đúng là văn minh Nguyên Linh đã tính toán hết rồi” Phục Hy cắn chặt răng.
Đám người Phục Hy, Nữ Oa biết văn minh Nguyên Linh là bá chủ của Bỉ Ngạn nên có nội tình sâu không lường được. Bây giờ, bọn họ mới cảm nhận được sự đáng sợ của đối thủ này.
“Các ngươi lùi lại phía sau đi, để ta lên” Huyết Lang chủ động đứng dậy.
“Được, ngươi quấn lấy người đá đi, ta nghĩ cách phá vỡ thân thể của bọn chúng” La Chinh nói, sau đó nhận trường thương từ tay của Thiên Truyền.
Mặt ngoài của trường thương này đã được xử lý bằng phương pháp đặc biệt, có thể tán ánh sáng Phá Diệt đến mỗi điểm từ thân thương tới mũi thương. Đá thánh ở lòng bàn tay La Chinh tuôn ra ánh sáng Phá Diệt, thanh trường thương dài tới mười hai thước này tỏa ra ánh sáng màu trắng bạc.
Quỷ Quyệt có bản năng sợ ánh sáng Phá Diệt, lúc này bọn chúng cảm nhận được sự uy hiếp đến từ La Chinh.
“Vù vù vù!”
Ký hiệu ở ngực của ba người đá bắt đầu lấp lóe ánh hào quang màu đỏ.
“Soạt soạt soạt…”
Từng gai nhọn bằng đá mọc từ trong thân thể bọn chúng ra. Chỉ trong nháy mắt, những người đá này đã biến thành một con nhím bằng đá.
“Rầm rầm rầm…”
Bọn chúng đột nhiên chạy thẳng về phía La Chinh. Huyết Lang mỉm cười, thân thể gã dần dần biến mất từng chút một bắt đầu từ phía đỉnh đầu, hóa thành vô số sợi tơ bay về phía ba người đá kia. Người đá lăn được một đoạn thì bị vô số sợi tơ ngăn cản nên tốc độ chậm lại.
La Chinh bước ra một bước, thân thể đột nhiên lóe lên một cái là đã tới trước mặt một người đá trong số đó. Quỷ Quyệt trong thân thể người đá cũng phản ứng rất nhanh. Thấy La Chinh lách người tới trước mặt mình, nó đột nhiên nhảy dựng lên, dùng thân thể đầy gai đá của mình lao về phía La Chinh.
Hắn nhanh tay lẹ mắt túm được một cái gai đá trong số đó, rồi lùi về phía sau theo quán tính của người đá.
“Chít! La Chinh, cẩn thận phía sau!” Thắng Thiên Thử Vương nhắc nhở.
Một người đá với thân thể đầy gai nhọn đang lao tới phía sau lưng của La Chinh. Mặc dù những sợi tơ do Huyết Lang biến thành làm giảm tốc độ của chúng, nhưng tốc độ của người đá vẫn cực nhanh.
“Vù!”
La Chinh đột nhiên nắm lấy cán thương, dùng mũi thương chống lên thân thể của người đá, cán thương thì đưa ngang ra. Vào giây phút người đá phía sau lưng lao tới, hắn nhảy lên một cái. Hai người đá đâm trực tiếp vào nhau khiến trường thương đang đưa ngang ra cắm sâu vào trong thân thể của người đá ở bên trái.
“Két két két két két két!”
Quỷ Quyệt bên trong thân thể người đá phát ra một chuỗi tiếng thét chói tai. Quỷ Quyệt cấp Thù cực kỳ sợ ánh sáng Phá Diệt. Nhát thương này đã đâm vào trong thân thể người đá, đương nhiên Quỷ Quyệt cấp Thù ở bên trong sẽ phải chết.
“Vèo!”
La Chinh lách người tới bên cạnh người đá, rút trường thương ra. Hắn thừa dịp người đá còn lại chưa đứng lên được, nhảy lên cao rồi lao nhanh xuống.
“Cạch!”
Trường thương lại đâm vào thân thể người đá một lần nữa. Một loạt tiếng “két két” lại vang lên, con Quỷ Quyệt thứ hai cũng bị đóng đinh. La Chinh xử lý xong hai con Quỷ Quyệt này thì đưa mắt nhìn về một bên khác của cái hầm. Người đá thứ ba không thể tới gây phiền phức cho La Chinh được.
Lúc La Chinh và huyết Lang đối phó với hai người đá phía trước, hai huynh đệ Huyết Nha và Huyết Sư đã quấn lấy người đá thứ ba. Nữ Oa và Phục Hy cũng lần lượt ra tay. Cuối cùng, Đông Hoàng sử dụng một thanh kiếm vàng chém vỡ đầu của người đá, Phục Hy thì đánh cho con Quỷ Quyệt bên trong một chưởng. Chưởng kia ẩn chứa ánh sáng màu trắng như tuyết, đó chính là ánh sáng Phá Diệt.
“Đoàng!”
Quỷ Quyệt bị chưởng này làm cho tan thành mây khói.
Phục Hy nhìn bàn tay mình, trong mắt lộ ra vẻ đắc ý. Lúc trước, Quỷ Quyệt là thứ không thể nào đánh thắng được. Cảm giác sợ hãi khi lần đầu tiên hắn ta đi qua con đường Than Khóc vẫn còn rất sâu đậm. Nhưng bây giờ, sau khi có ánh sáng Phá Diệt, Phục Hy đã có thể giết chết Quỷ Quyệt một cách dễ dàng.