Lôi phạt dần dần biến mất, sau đó biến thành một con rắn sấm sét nho nhỏ trở về bên cạnh La ChinhThân thể Phổ Triết đã tan thành mây khói…
Hố sâu vốn đã to lớn, dưới sức công phá của sấm sét lại sâu thêm mấy chục nghìn mét nữa, thậm chí còn thấy cả Ngoạt Hỏa Đồ Lưu màu xanh biếc trào lên từ trong hố.
Thi Tiểu Xảo và Cưu Thánh thấy vậy đều hít vào một hơi lạnh.
Ánh mắt La Chinh không hề nhìn đến họ mà lập tức ngẩng đầu nhìn Hậu Bá.
Đến tận lúc này đầu óc Hậu Bá vẫn còn có chút ngơ ngác, La Chinh dựa vào cái gì mà chỉ sau một thời gian ngắn đã trở nên lợi hại như vậy? Con rồng sấm sét uy lực kinh người ban nãy rốt cuộc là gì?
Mấy vấn đề này ông ta nghĩ mãi không ra, nhưng nhìn vào mắt La Chinh, ông ta biết nếu mình còn không đi thì chắc chắn sẽ chết ngay tại chỗ.
Ngay khi Hậu Bá thi triển dịch chuyển không gian, La Chinh chợt chớp mắt một cái. Một làn sóng dao động vô hình lấy hắn làm tâm điểm lan rộng ra, Hậu Bá tức khắc phát hiện sức mạnh của mình bị phong tỏa, toàn thân rơi thẳng xuống dưới.
Thấy cảnh tượng này, ánh mắt Thi Tiểu Xảo hơi lóe lên.
Nàng ta rất quen thuộc với sức mạnh này, đây là sức mạnh của quyền trượng Trầm Mặc, song La Chinh không cần sử dụng quyền trượng Trầm Mặc mà vẫn có thể thi triển ra!
La Chinh tiến lên một bước giữa không trung, thân hình còn chưa hoàn toàn biến mất thì đã xuất hiện ở một đầu khác.
Vào giờ khắc này, cánh tay hắn nhanh chóng phóng to, sức mạnh bản nguyên tuôn chảy, hội tụ thành sức mạnh kinh người.
Luồng sức mạnh vô hình này đã vượt xa nắm đấm của Vũ Thái Bạch!
“Vù…”
Nắm đấm của hắn đánh thẳng về phía trước, khi Hậu Bá rơi thẳng xuống thì vừa khéo đụng trúng quả đấm của hắn.
“Bịch!”
Nắm đấm này vẫn chưa bộc phát ra động tĩnh gì kịch liệt, chỉ có một âm thanh nặng nề vang lên, toàn thân Hậu Bá đã bị La Chinh đánh nát bấy.
Trước khi máu thịt kịp văng tung tóe lên người La Chinh, thân hình hắn đã từ từ tiêu tan, sau đó lại xuất hiện bên cạnh Thi Tiểu Xảo và Cưu Thánh.
“Chúng ta đi” La Chinh mỉm cười.
“Đi đâu?” Thi Tiểu Xảo hỏi.
“Núi Thánh Nhân, trong Thần vực còn có mấy người cần xử lý” La Chinh đáp.
Thi Tiểu Xảo và Cưu Thánh mỉm cười, ngầm hiểu trong lòng.
Ngón tay La Chinh ấn nhẹ một cái giữa không trung, hắn dẫn theo Cưu Thánh và Thi Tiểu Xảo dịch chuyển không gian tới núi Thánh Nhân.
Mặc kệ khoảng cách có xa hay không, La Chinh chỉ cần một bước chân là có thể xuyên qua Thần vực.
Từ khi rời khỏi núi Thánh Nhân tới khi dẫn theo Thi Tiểu Xảo và Cưu Thánh trở về cũng chỉ mất chừng vài chục hơi thở mà thôi.
Các thánh nhân còn chưa biết chuyện gì đang diễn ra, nhưng sắc mặt Bàng Miểu đã càng thêm sa sầm: “Phổ Triết và Hậu Bá đâu?”
“Đã tan thành mây khói” La Chinh nói.
Các thánh nhân nghe được lời này, trên mặt toàn là vẻ kinh hãi.
Trong Thần vực này, Hiên Viên Vệ không hề có kẻ địch, họ chính là tồn tại vô địch, ngay cả Hiên Viên Vệ có thực lực yếu nhất như Hốt Diễm cũng có thể nghiền nát tất cả mọi người một cách dễ dàng!
Nhưng chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, La Chinh đã đánh chết hai Hiên Viên Vệ?
Thực lực của La Chinh trong lòng các thánh nhân lại nâng cao thêm một bậc.
Trong đầu các thánh nhân hiện lên đủ mọi suy nghĩ, song hầu hết đều thoáng cảm thấy vui vẻ.
Những thánh nhân này tuy không thích La Chinh, nhưng bọn họ càng căm hận Hàm Thanh Đế hơn cả, mà hiện giờ Hàm Thanh Đế lại đang lộng hành ngang ngược dưới sự ủng hộ của bọn họ, nên trong lòng họ đều tràn đầy oán hận.
Nếu La Chinh có thực lực vô lý cỡ này, có thể tưởng tượng được kết cục của Hàm Thanh Đế sẽ ra sao.
Hàm Thanh Đế lại không phấn khích như các thánh nhân khác, toàn thân ông ta tựa như đã rơi vào hầm băng. Một khi đám người Bàng Miểu thất bại, kết cục của ông ta thế nào thật sự rất dễ tưởng tượng.
Bàng Miểu híp mắt thở dài, nói: “Chỉ sai một nước… Lại chọc ra hậu quả như vậy, thật sự là không thể tin nổi”
“Ta có thể cho các ngươi thời gian để tự kết liễu” La Chinh nhẹ giọng nói.
Lúc này Bàng Miểu lại nở nụ cười tự tin: “Trước nay Hiên Viên Vệ chưa bao giờ thỏa hiệp, quá khứ không, tương lai cũng sẽ không!”
Trong mắt La Chinh lóe lên ánh sáng nhàn nhạt, hắn nói: “Đúng là tương lai sẽ không, tương lai… Ta sẽ diệt sạch toàn bộ Hiên Viên Vệ, kể cả Hiên Viên Hoàng Đế!”
Nghe La Chinh nói vậy, Bàng Miểu, Hốt Diễm và Tra Diệu đều bật cười.
“Ha ha ha, ngươi cho rằng mình dung hợp ý chí sơ sinh rồi thì có thể tung hoành Hỗn Độn được sao? Một thằng nhóc còn chưa bước vào Bỉ Ngạn cảnh lại muốn quét sạch Hiên Viên Vệ, đúng là chuyện cười lớn nhất thiên hạ!” Bàng Miểu vừa cười như điên vừa nói.
Sức mạnh của La Chinh không phải là sức mạnh của bản thân hắn, mà là mượn từ Thần vực.
Hiện tại hắn giống như đang ở trong thế giới bên trong cơ thể mình, gần như bất khả chiến bại, nhưng cũng chỉ trong giới hạn Thần vực mà thôi. Một khi rời khỏi Thần vực, hắn vẫn là một chân thần đại viên mãn, đương nhiên, thực lực của hắn lợi hại hơn chân thần đại viên mãn bình thường rất nhiều.
Nhưng bây giờ La Chinh hành động trên thế giới mẹ vẫn vô cùng khó khăn, vậy mà hắn lại muốn diệt sạch Hiên Viên Vệ, nên hiển nhiên đám người kia sẽ cho rằng hắn đang nói xằng nói bậy.
Đối mặt với lời trào phúng của Bàng Miểu, sắc mặt La Chinh vẫn không hề dao động.
Quả thực hiện tại hắn không làm được điều đó, nhưng hắn chưa từng dừng bước tại Đông vực, trong vũ trụ cũng không, trong Thần vực cũng sẽ không. Tương lai hắn sẽ không bao giờ dừng lại, nắm giữ Thần vực chỉ là bước đầu tiên của hành trình mà thôi.
“Sư vật luôn luôn biến hóa…” La Chinh cười nhạt một tiếng: “Giống như các ngươi cũng chưa bao giờ ngờ tới, một người được sinh ra trong vũ trụ của một thánh nhân lại có thể đối địch với Đông Phương Thuần Quân và thậm chí tự tay kết liễu tính mạng của các ngươi”
“Thế giới mẹ khác với ngươi tưởng tượng, mẫu thân của ngươi đại diện cho tộc Lê đã bị xóa sổ. Nơi đó không phải Thần vực, cho dù ngươi tới đó cũng chỉ là một cây lục bình không có gốc rễ mà thôi, ngươi lấy gì để đấu với chúng ta?” Bàng Miểu ngạo nghễ nói.
Kể từ thời khắc tộc Hữu Hùng gia nhập Hiên Viên Vệ thì đã xác định cả đời vinh quang.
La Chinh cũng không muốn tranh luận với Bàng Miểu, chỉ lắc đầu: “Đáng tiếc ngươi không thể nhìn thấy ngày đó” Nói xong, ngón tay hắn búng nhẹ một cái, con rồng sấm sét xoay quanh ngón tay lập tức lao ra.
Thấy La Chinh đã ra tay, Bàng Miểu, Hốt Diễm và Tra Diệu cũng bộc phát ra khí thế kinh người!
“Rắc rắc rắc…”
Cái miệng khổng lồ của Liệt Hải Xỉ mở ra rồi khép lại, ánh máu xộc lên tận trời.
Tuy Bàng Miểu đấu võ mồm với La Chinh một hồi, nhưng trong lòng cũng đang thầm tính toán các cách đánh bại hắn.
Mặc dù La Chinh sở hữu sức mạnh lôi phạt, nhưng nếu Bàng Miểu dốc hết sức lực thì vẫn có thể đỡ được.
“Ta sẽ khống chế lôi phạt!” Bàng Miểu hét lớn một tiếng, một loạt ảo ảnh màu máu lập tức lao ra từ trong Liệt Hải Xỉ. Chúng tự mình chiếm lấy một phương, hóa thành trận pháp giam cầm lôi phạt.
Thân hình Hốt Diễm và Tra Diệu lóe lên, sau đó xuất hiện bên cạnh La Chinh.
Ngay cả Hàm Thanh Đế cũng cầm Thái Hòa Thần Thương bất chấp tất cả mà xông lên. Tuy biết mình đấu không lại nhưng ông ta đã không còn đường nào để lui, chỉ có thể liều chết đánh một trận.
“Ở ngoài Thần vực, sức mạnh của ta có lẽ chẳng đáng là gì, nhưng khi ở trong Thần vực, các ngươi lại chưa từng hiểu rõ…”
La Chinh cúi đầu thì thào, hoàn toàn không thèm để mắt tới thế vây công của ba người kia.
* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!