“Cái… Cái gì?” Sáu đôi mắt kép của Hàng Cách Giả chớp lóe dữ dội. Cảm xúc lạ lẫm, hoang mang pha lẫn khó tin lan tràn ra khắp cơ thể gãLa Niệm dùng một tay che lấy chỗ tay bị cụt, vẻ mặt cũng khó hiểu không kém.
Mặc dù mỗi một cú cậu đấm ra đều dốc hết toàn lực nhưng cậu chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể đánh bại Hàng Cách Giả. Khi cậu dốc hết sức đối phó, ngay cả lớp phòng ngự cơ bản nhất của Hàng Cách Giả mà còn không phá được chứ đừng nói đến việc đánh Hàng Cách Giả thành ra như thế này…
“Ngươi, ngươi… đã làm gì?”
Hàng Cách Giả bước loạng choạng vài bước về phía La Niệm. Trên cơ thể gã toàn là dấu đấm màu đen, vết nứt càng lúc càng lớn, trên bề mặt cơ thể bắt đầu có từng mảng vật chất bong ra.
“Ta không làm gì cả, ta chỉ đánh ngươi thôi” La Niệm vừa lùi lại vừa nói.
Mấy người La Yên, La Tiêu, Hoa Thiên Mệnh sau lưng La Niệm nghe được lời cậu nói thì đều thấy câm nín.
Nữ Oa đánh giá Hàng Cách Giả, hàng lông mày mảnh như lá liễu hơi nhướng lên, ánh mắt nhìn ra chung quanh như có dự cảm gì đó. Cái nhìn này của nàng quả thật đã tìm ra một thứ, đó là một thân hình mờ ảo đang lặng lẽ ngưng kết lại.
Thân hình này là của La Chinh.
Hàng Cách Giả cũng phát hiện ra La Chinh, cảm xúc hoang mang giảm đi một chút. Gã hỏi: “Sao làm được?”
“Xem ra ngươi cũng không phải là biết hết mọi thứ về năng lượng Cực Thái, ngươi đâu biết lực Tinh Giải” Trên mặt La Chinh là nụ cười mỉm ung dung: “Ta đánh không lại ngươi nên chỉ đành tự biến mình thành một viên thuốc độc để ngươi nuốt vào”
Nghe đến đây, Hàng Cách Giả mới phóng ra cảm xúc giật mình: “Lực Tinh Giải… Là vậy à…”
Đây là năng lượng độc hại hình thành do nhiều loại năng lượng Cực Thái tổ hợp lại, loại năng lượng này vô cùng trí mạng nhưng rất khó sử dụng.
Việc Hàng Cách Giả muốn nuốt Khởi Nguyên Thần Huyết đã cho La Chinh một cơ hội. Cái khó ló cái khôn, hắn đánh cược một lần, không ngờ lại mang đến một đòn trí mạng.
“Ha ha ha ha…”
Những mảnh thân thể vỡ vụn của Hàng Cách Giả càng lúc càng nhiều hơn, rơi xuống đầy khu vực xung quanh. Thế nhưng gã vẫn cất giọng cười to và nói: “Giết được ta đã đủ trở thành niềm vinh hạnh của ngươi, nhưng mà… có nghĩa lý gì không?”
Chỉ cần Nguyên Quang còn đó thì Hàng Cách Giả sẽ có thể phục sinh vô hạn.
“Không thử thì sao biết được có nghĩa lý gì không?” La Chinh dứt lời bèn dịch chuyển đến cạnh ánh sáng đen.
Hàng Cách Giả biết rõ Nguyên Quang không thể bị phá hư nên vẫn luôn để nó ở một nơi lộ liễu dễ thấy nhất.
La Chinh nhìn ánh sáng đen, bắt đầu lục tìm ký ức mà Tòng đã đưa cho hắn.
Tòng không nói với hắn làm sao để hạn chế Hàng Cách Giả, nhưng trong những ký ức chia sẻ cho La Chinh đã bao gồm tất cả các cách dùng năng lượng Cực Thái. Đương nhiên thủ đoạn hạn chế Hàng Cách Giả cũng giấu trong những phương pháp sử dụng này!
Một dòng năng lượng Cực Thái cuồn cuộn tuôn ra từ trong cơ thể La Chinh.
“Ù ù ù…”
Ba loại năng lượng Cực Thái mang màu sắc khác nhau hòa lẫn vào nhau, hình thành một tế đàn hình tròn rất lớn.
Tế đàn nhanh chóng thu nhỏ lại, bọc chặt lấy ánh sáng đen.
“Thánh Ấn Phong!”
La Chinh không biết thủ đoạn nào là cách thức phong ấn tốt nhất nên bèn dùng biện pháp ngốc nhất, đó là sử dụng toàn bộ những lực phong ấn có thể lấy ra.
“Roẹt, roẹt…”
Từng tinh thể màu lục tuôn ra trong hư không, vây quanh bên ngoài tế đàn hình tròn và biến nó thành một khối đá quý màu xanh biếc.
“Mệnh Ấn Phong!”
“Vù vù vù vù…”
Thêm một không gian hình vuông lớn hơn một vòng bao bọc lấy viên đá quý màu xanh, hóa thành một không gian ổn định.
“Trụ Không Phong!”
“Vạn Thiên Tỏa, Phong!”
“Bất Tướng Kết Giới, Phong!”
“Ác Niệm Quy, Phong!”
“… “
Mặc dù số chủng loại của năng lượng Cực Thái ít hơn sức mạnh huyết mạch nhiều, nhưng cách thức tổ hợp thì cực kỳ phong phú, thế nên thần thông biến hóa ra từ đó hết sức đa dạng, kiểu gì cũng có, những thủ đoạn phong ấn mạnh mẽ thì nhiều vô số kể.
La Chinh còn chẳng thèm suy nghĩ gì nhiều, chỉ cần là thần thông có tác dụng hạn chế là mang ra dùng hết. Hắn như một con rối không biết mệt, cứ liên tục phóng phong ấn ra như thế.
Mười lớp…
Hai mươi lớp…
Ba mươi lớp…
…
Bên trong ánh sáng đen, Hàng Cách Giả sau khi chết đi thì chầm chậm xuất hiện. Tay gã từ từ nhô ra khỏi ánh sáng đen, ngay lập tức đã chạm đến một lớp phong ấn. Đó chính là “Thánh Ấn Phong”, cũng chính là tế đàn hình tròn kia.
“Hừ, chỉ là Thánh Ấn Phong thôi mà, thủ đoạn quá non nớt…”
Năng lượng Cực Thái hiện ra trong tay Hàng Cách Giả rồi đánh thẳng về phía Thánh Ấn Phong làm phát ra tiếng “Ầm”.
Tế đàn hình tròn vỡ vụn.
Ngay lúc Hàng Cách Giả đang chuẩn bị chui hết ra khỏi ánh sáng đen thì phát hiện bên ngoài còn có một lớp phong ấn màu lục nữa.
“Mệnh Ấn Phong? Phá!”
“Bùm!”
Khối đá quý xanh biếc đẹp không tì vết lập tức bị một cú đấm đập cho nát bấy.
“Trụ Không Phong? Tiếp tục phá!”
“Ầm ầm…”
Không gian hình vuông vỡ nát từng tấc một.
Nhưng sau đó Hàng Cách Giả lại nhìn thấy một ổ khóa thật lớn ngăn ở bên ngoài.
“Mẹ nó chứ… Vẫn còn?”
Hàng Cách Giả không kìm được mà buột miệng chửi thề. Gã thật sự không ngờ rằng La Chinh sẽ bày ra nhiều lớp phong ấn đến thế.
Gã đâu biết ở ngoài kia, La Chinh đã phóng ra hơn trăm lớp phong ấn, hơn nữa số lượng còn đang không ngừng tăng nhanh, mà La Chinh vẫn không có ý định dừng tay.
…
Trong thế giới hỗn độn, trên bình đài hình vuông to lớn là sự yên lặng tuyệt đối, nhưng nếu dùng linh hồn để cảm giác một chút là sẽ bị vô cùng vô tận thần thức bao phủ.
Bộ não của hai tỷ Tà Thần trên bình đài đang vận hành một cách vô cùng trật tự.
Tà Thần bản tôn trôi lơ lửng bên trên, hắn ta đang tiếp nhận những tin tức hữu dụng đã được sàng lọc qua.
“Số lượng ‘Trường’ trong thế giới ngăn thứ sáu có cả thảy tám mươi sáu loại… Toàn bộ ‘Xưng’ trong thế giới ngăn thứ bảy là bốn mươi lăm loại… Tất cả ‘Ngẫu’ trong thế giới ngăn thứ tám là hai mươi hai loại… Còn thế giới ngăn thứ chín…”
Hai tỷ bộ não đang suy đoán, gộp lại và tổng kết thật nhanh. Cả một bộ máy chỉ dùng thần thức để trao đổi mang đến hiệu suất cao đến lạ thường, hơn nữa cũng không ồn ào như trước.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, tám mươi sáu loại “Trường”, bốn mươi lăm loại “Xưng”, hai mươi hai loại “Ngẫu” đã hiện ra hết ở trước mặt Tà Thần.
Những hình thái năng lượng của thế giới thuộc tầng cấp cao này, Tà Thần đều đã hiểu hết. Tuy nhiên, năng lượng tầng cấp càng cao thì hắn ta càng khó kiểm soát.
Với hình thái năng lượng “Trường”, Tà Thần vẫn thi triển ra được, chẳng qua tiêu hao khá nhiều mà thôi.
Hình thái “Xưng” tiêu hao năng lượng ở một mức độ cực kỳ kinh khủng, Tà Thần chỉ vì tò mò nên thử triệu hồi ra một thể năng lượng “Xưng”, nhưng thể năng lượng này mới ngưng tụ được một nửa mà năng lượng của Tà Thần đã tiêu hao hết một phần mười.
Hắn ta còn cần duy trì cho sự vận hành của hai tỷ đại não, làm sao nỡ hao phí năng lượng cho mấy thứ này? Hai tỷ đại não này tương đương với hai tỷ Thánh Hồn cảnh, vẫn cần khá nhiều năng lượng để duy trì.
Nếu trước khi dùng hết năng lượng mà còn chưa tìm ra con đường tắt dẫn đến năng lượng vô hạn thì Tà Thần chưa chiến đã bại rồi!
Về phần hình thái năng lượng “Ngẫu”, mặc dù Tà Thần đã tìm ra phương pháp nhưng lại không đủ can đảm để thử nghiệm. Đây là một thanh đao mà hắn ta không thể vung lên nổi.
Tốc độ hoàn nguyên năng lượng cực nhanh, gần như đã đạt đến mức mà Tà Thần mong muốn. Dù sao hắn ta cũng đã nắm giữ quy luật của hoàn nguyên rồi.
Song, Tà Thần vẫn không lạc quan nổi.
Trong vùng đất Tuyệt Táng không còn tạo động tĩnh lớn gì nữa.
Vì đây là hai vùng đất sơ khai khác nhau nên hắn ta không thể nào dùng lực toàn tri để điều tra tình hình bên trong vùng đất Tuyệt Táng, nhưng đây cũng không phải điềm báo tốt lành gì. Một khi bọn họ phân rõ thắng bại thì hắn ta chính là mục tiêu tiếp theo.