Chim ưng sáu đầu giang rộng đôi cánh bay với tốc độ không nhanh không chậmTại Thượng Thanh Thiên, chim ưng sáu đầu gần như không có đối thủ thật sự, không có thành viên dị tộc nào dám mạo phạm nó. Là tồn tại gần như không có thiên địch, đương nhiên nó không cần đề cao cảnh giác.
Hang ổ của con chim ưng sáu đầu này được xâu dựng trên đỉnh một ngọn Tháp Sơn, trong ổ còn có ba quả trứng lấp la lấp lánh.
Những quả trứng sáng bóng giống như ngọc thạch kia là vật cực kỳ quý giá đối với các sinh linh Thượng Thanh Thiên, chất lỏng chứa đựng trong trứng chim có năng lực ăn mòn ngoài sức tưởng tượng, theo lý thuyết nó có thể ăn mòn tất cả mọi thứ, kể cả không gian.
Năng lực ăn mòn này vốn chính là thiên phú của chim ưng sáu đầu, một vài người dị tộc hy vọng mượn sức mạnh của chúng, muốn hàng phục, dụ dỗ chúng, thậm chí còn cưỡng ép, nhưng tất cả những thủ đoạn đó đều thất bại.
Là sinh linh hung bạo nhất Thượng Thanh Thiên, bất cứ một sinh linh nào cả gan mạo phạm nó đều sẽ bị ăn mòn thành một làn khói mù.
Nhưng hoạt động trong Thượng Thanh Thiên luôn phải dựa vào sức mạnh ăn mòn của chim ưng sáu đầu để phá vỡ một vài không gian…
Nếu không thể mượn sức mạnh của chim ưng sáu đầu thì chỉ có thể nhằm vào trứng của chúng, sức ăn mòn trong loại trứng này thậm chí còn mạnh hơn cả bản thân chim ưng sáu đầu.
Trí tuệ của chim ưng sáu đầu không cao, lại không phải sinh linh quần cư, chính điều này đã tạo cơ hội cho dị tộc ra tay.
Những người dị tộc mặc áo choàng này đều đến đây vì trứng của chim ưng sáu đầu.
“Vù vù vù…”
Trong lúc những người dị tộc di chuyển, áo choàng dày cộp cũng không ngừng đổi màu.
Suốt dọc đường đi, chim ưng sáu đầu cũng không phát hiện ra bọn họ.
Bọn họ đuổi theo suốt bốn trăm dặm đường, cuối cùng cũng nhìn thấy một cái ổ thật lớn.
Trên đỉnh một ngọn Tháp Sơn có rất nhiều nhánh cây xanh biếc xếp chồng lên nhau, những nhánh cây nhìn như được xếp đặt một cách bất quy tắc hình thành một tổ chim có quy tắc, từ xa nhìn lại ngọn Tháp Sơn này như đang đội một chiếc vòng xanh.
“Rù rù!”
Chim ưng sáu đầu về tổ, rướn cổ về trời hót dài.
Lúc này cũng có sáu cái đầu chim ưng vươn cổ ra khỏi tổ, là một con chim ưng sáu đầu khác.
Con bay về tổ là một con chim trống, chịu trách nhiệm ra ngoài săn bắt, còn con trong tổ là con mái đang ấp trứng.
Chim trống mở rộng móng vuốt, thả con mồi bắt được từ trên cao xuống dưới.
Đó là một con rùa khổng lồ, được gọi là Thạch Nguyên. Thạch Nguyên này chính là một trong những sinh linh dị tộc có thân thể cứng rắn nhất trong Thượng Thanh Thiên, chiếc mai rùa kia có sức phòng ngự kinh người, mai rùa bằng đá nhìn như không có gì đáng sợ lại ẩn chứa quy tắc không gian độc đáo, ngay cả một vài dị tộc cường đại cũng không làm gì được nó.
“Vù…”
Con Thạch Nguyên rơi xuống, chim mái lập tức vươn năm cái đầu ra ngậm lấy.
Sáu cái đầu của loài chim này không phải tồn tại độc lập, cái đầu lớn nhất trong đó giữ vai trò chủ đạo, nếu cái đầu chính bị chém rớt thì đầu ưng tiếp theo sẽ lên làm chủ.
Năm cái đầu chim ưng giống như một bàn tay “cắn” chặt lấy Thạch Nguyên, lúc này cái đầu lớn nhất mới há miệng phun về phía Thạch Nguyên.
“Phù!”
Một chất lỏng màu xanh biếc ập vào mai rùa của Thạch Nguyên.
“Xèo xèo xèo…”
Nước miếng màu xanh có sức ăn mòn đáng sợ, mai rùa gần như không gì có thể phá vỡ của Thạch Nguyên lại như một tờ giấy mỏng trong nước miếng màu xanh, nhanh chóng bị đục ra một cái khe.
Thạch Nguyên nấp trong mai rùa bị đau, bắt đầu giãy giụa điên cuồng, muốn chạy thoát khỏi chim ưng sáu đầu. Nhưng nó đã rơi vào tổ của chim ưng sáu đầu, không cách nào trốn thoát.
Đầu chim ưng chui vào mai rùa đã vỡ, bắt đầu mổ từng miếng thịt Thạch Nguyên, cảnh tượng vô cùng máu me.
Chỉ một lát sau, con Thạch Nguyên kia đã bị mổ sạch, mai rùa còn sót lại bị chim ưng sáu đầu ném xuống khỏi Tháp Sơn, lúc rơi xuống đất còn tạo thành một cái hố to.
Dưới chân ngọn núi đá này xương cốt chồng chất, đều là phần xương bị vứt xuống sau khi chim ưng sáu đầu ăn xong.
Đám dị tộc trùm áo choàng kín mít đang ẩn nấp dưới chân núi, mai rùa đột nhiên rơi xuống khiến bọn họ hoảng sợ, vị thủ lĩnh trong đó nhìn thấy dấu vết bị ăn mòn trên mai rùa thì lắc đầu, trong lòng thầm thở dài một tiếng.
Chim ưng sáu đầu ăn mòn Thạch Nguyên đã hao phí rất nhiều nước miếng, trong khi bọn họ chỉ cần một chén mà thôi…
Nhưng tính cách chim ưng sáu đầu vô cùng hung bạo, sẽ tấn công bất cứ kẻ nào xâm phạm lãnh địa của chúng, muốn lấy được nước miếng ăn mòn thì chỉ có thể ra tay với trứng chim.
Thủ lĩnh giơ hai tay lên, lặng lẽ ra hiệu.
Dưới chân một tòa Tháp Sơn xa xa có một người áo đen lấy ra một cái lồng sắt từ trong không gian Tu Di, sau đó chạy xa cái lồng sắt kia.
Lồng sắt vừa được đặt xuống đất đã bắt đầu lung lay không ngừng, giống như có thứ gì đó đang muốn giãy giụa thoát ra khỏi lồng sắt.
“Rắc, soạt, sột soạt…”
Chẳng mấy chốc dưới sự va chạm điên cuồng của thứ kia, lồng sắt đã bị phá vỡ, một con chim màu đen dài bằng thân người chui ra, đó là một con én răng đen, tốc độ bay cực nhanh, cũng là thức ăn mà chim ưng sáu đầu thích nhất.
“Vù…”
Én răng đen cũng không biết trên kia chính là thiên địch của mình, nó chỉ muốn nhanh chóng về với bầu trời, căn bản không biết thứ đang chờ đợi mình chính là thiên địch.
Con chim trống kia đang đứng bên cạnh tổ, quan sát hoàn cảnh xung quanh. Đột nhiên nhìn thấy một cái bóng đen bay vút lên, sáu cái đầu đồng loạt kêu lên phấn khích. Trong thực đơn của chim ưng sáu đầu, én răng đen vĩnh viễn xếp ở vị trí đầu tiên, chẳng qua én răng đen quá nhỏ không đủ lấp bụng, ngàn dặm xa xôi đi săn loài chim này thực sự không có lời…
Én răng đen xuất hiện trong Ức Vạn Tháp Sơn cực kỳ bất thường, nhưng điều này không nằm trong phạm vi suy nghĩ của chim ưng sáu đầu, dù sao cũng có tận hai con chim ưng sáu đầu bảo vệ tổ.
“Vù!”
“Vù!”
Nhìn thấy thiên địch, én răng đen cũng sợ hết hồn, nó gần như dùng hết toàn bộ sức lực mà chạy.
Con én răng đen này trước đó đã bị người áo đen đút cho “máu phượng loan”, có thể gia tăng tốc độ trong mấy canh giờ, chim ưng sáu đầu không thể đuổi kịp nó trong một thời gian ngắn.
Hai con chim nhanh chóng bay về phía xa.
Thủ lĩnh áo đen thấy thế bèn phất tay một cái, cách đó không xa lại có một người áo đen đặt xuống một cái lồng sắt, rất nhanh sau đó con én răng đen thứ hai đã chui ra!
Những lúc bình thường chim mái tuyệt đối sẽ không rời khỏi tổ. Nhưng sự xuất hiện của én răng đen thì nhất định không phải lúc bình thường…
Chim mái trong tổ cũng nhạy bén phát hiện én răng đen một cách nhanh chóng, đầu tiên là nó ré lên một tiếng vang dội, đó là đang gọi chim trống đến bắt én răng đen.
Nhưng chim trống đã đuổi theo con én răng đen đầu tiên, làm sao mà gọi được?
Chim mái suy xét tình cảnh của mình một chút, nó cảm thấy bắt một con én răng đen sẽ không mất quá nhiều thời gian, bèn phá lệ rời khỏi tổ mà đuổi theo.
Con én răng đen thứ hai cũng đã được ăn “máu phượng loan”, tốc độ bay cực nhanh của nó đã dẫn chim ưng mái nhanh chóng đi xa.
“Đúng là thứ súc sinh ngu xuẩn!” Thủ lĩnh thản nhiên nói một câu rồi lập tức thúc giục: “Cơ hội! Mau mau mau, chính là lúc này!”
Đám người áo đen kia đột nhiên nhảy lên, leo lên tổ chim ưng trên đỉnh Tháp Sơn.