Trong suy nghĩ của La Chinh, á thánh gần như là sự tồn tại không gì không làm được. Chẳng hiểu còn chuyện gì cần phải nhờ đến hắn?Nhưng vẻ mặt Hàm Cửu Di không giống giả vờ, đương nhiên La Chinh cũng thấy rất tò mò.
Hàm Cửu Di nhẹ nhàng nói: “Lần trước ngươi đã động viên các đệ tử trong điện Tử Hồn ta. Thứ hạng của bọn họ ở đấu trường các vị thần đã được cải thiện đáng kể, nhưng… thế vẫn chưa đủ!”
Điện Tử Hồn chính là tâm huyết của Hàm Cửu Di. Nếu không phải bất đắc dĩ thì làm sao nàng đành lòng bỏ rơi đám đệ tử?
Mỗi người đều có chấp niệm của riêng mình, á thánh cũng không ngoại lệ.
“Không đủ. Vậy thì liên quan gì đến ta…” La Chinh hỏi.
Điện Tử Hồn có hơn ba mươi nghìn người, tổng số điểm tích lũy không tăng lên không phải là chuyện một mình La Chinh có thể bù đắp.
Đúng là gần đây La Chinh đã kiếm được rất nhiều điểm tích lũy, nhưng số đó chẳng đáng kể gì so với toàn bộ điện Tử Hồn.
“Ta muốn ngươi kiếm được nhiều điểm tích lũy hơn nữa” Hàm Cửu Di nhìn chằm chằm vào La Chinh, cười nói.
“Nhiều hơn là bao nhiêu?” La Chinh cảm thấy không nói lên lời. Thật không ngờ hắn lại đoán đúng. Có thể á thánh thật sự định bắt một mình hắn phải xoay chuyển được tình thế này.
“Chắc khoảng mười hai triệu điểm tích lũy. Như vậy trung bình mỗi đệ tử trong điện Tử Hồn phải nâng lên được mốc bốn mươi điểm tích lũy. Nếu không làm được, đến lúc đó ta cũng đành phải loại bỏ mười phần trăm các đệ tử bị tụt hạng” Hàm Cửu Di tính toán đại khái, trên khuôn mặt mềm mại nở một nụ cười quyến rũ.
Nghe được những lời này, La Chinh trầm ngâm một lúc lâu, sau đó mới ngơ ngác nói: “Mười hai triệu điểm tích lũy…”
Không ngờ Hàm Cửu Di lại hờ hững nói: “Khó lắm sao? Ngày trước ta đã kiếm được ba mươi triệu điểm tích lũy tại đấu trường các vị thần đấy!”
“Lúc đó tu vi của sư tôn là gì…” La Chinh hỏi.
“Đại viên mãn”
“…”
Cuối cùng La Chinh vẫn không thể tức giận với vị á thánh này.
Điểm tích lũy của người có tu vi đại viên mãn thực sự có thể dọa chết người. Trên bảng ngọc bích chúng thần có ghi lại điểm tích lũy của những cường giả đứng đầu, tất cả đều rất kinh người, hầu như đều trên chục triệu điểm!
Có thể nói, một số vị thần đại viên mãn trực tiếp quyết định thứ hạng của cả gia tộc!
Tuy nhiên, trong mỗi gia tộc cũng không có nhiều người đạt tu vi đại viên mãn lắm. Hơn nữa không phải các đại viên mãn đều đấu mỗi tháng ba trận như các vị thần bình thường. Khi các đại viên mãn nhận được lời thách đấu thường thu hút nhiều sự chú ý. Có lúc, nhiều năm liền trôi qua mà bọn họ còn chẳng đấu lấy một trận.
Số điểm của các cường giả cấp cao ở những bậc trên cùng thường rất ít thay đổi. Vì thế để nâng tổng điểm tích lũy, các nhà quyền thế lớn cũng chỉ có thể đặt mục tiêu cho các vị thần cấp thấp, như vậy sẽ thực tế và ổn định hơn nhiều. Dù sao trong một trận chiến, nếu thua thì đại viên mãn có thể thua mất hàng triệu, thậm chí chục triệu điểm tích lũy!
“Phần thưởng mỗi trận đánh bại võ giả chứng thần chỉ có được vài trăm điểm tích lũy. Bắt ta kiếm nhiều điểm tích lũy như vậy thì khác gì nằm mơ giữa ban ngày?” Hiện tại, khi đối diện với Hàm Cửu Di, La Chinh cũng đã thả lỏng đôi chút. Hắn phát hiện, nàng cũng khá dễ gần.
La Chinh có thể giành được hàng trăm điểm tích lũy trong một trận đấu là bởi còn có phần thưởng thêm khi hắn thắng liên tiếp. Nếu không nhờ vào phần thưởng thêm này, giờ hắn có thắng tiếp thì cũng chỉ được thêm ba điểm tích lũy mà thôi.
Nếu hắn thua một trận, điểm tích lũy của hắn sẽ bị giảm đi rất nhiều. Hơn nữa, ngay cả khi hắn luôn giành chiến thắng thì cũng không thể đạt được mười hai triệu điểm tích lũy mà Hàm Cửu Di nói. Như vậy chẳng khác nào Hàm Cửu Di bắt một con kiến cõng cả ngọn núi, vốn dĩ là chuyện không thực tế.
Ai ngờ Hàm Cửu Di lại nói tiếp: “Ngươi không hiểu quy tắc trong đấu trường của các vị thần…”
La Chinh nhún vai, dứt khoát ngồi xuống bậc thềm phía dưới, chăm chú lắng nghe.
“Ở giai đoạn hiện nay, sau khi ngươi giành chiến thắng liên tiếp, điểm tích lũy của ngươi đã vượt qua võ giả chứng thần đứng đầu rồi. Thực ra… ngươi có thể thách đấu thần cấp thấp, thực hiện những trận đấu vượt cấp” Hàm Cửu Di nói.
Thiết kế của quy tắc trên bảng ngọc bích chúng thần tương đối phức tạp. Mặc dù La Chinh đã hiểu được đại khái, nhưng hiểu biết của hắn hầu như đều được truyền từ Nguyệt Anh bà bà, dĩ nhiên vốn hiểu biết cũng không quá sâu sắc.
“Đấu vượt cấp?” La Chinh hỏi: “Nghĩa là ta có thể vượt cấp, khiêu chiến những vị thần kia?”
Hàm Cửu Di nhẹ nhàng cười: “Đúng vậy. Ngươi không những cần khiêu chiến những vị thần đó, mà còn phải duy trì chuỗi thắng liên tiếp”
Điểm tích lũy trong đấu trường của các vị thần rất khó kiếm, nhưng phần thưởng sau chuỗi thắng liên tiếp lại khá lớn, giống như một quả cầu tuyết vậy, số trận thắng liên tiếp càng nhiều, điểm tích lũy lại càng cao…
La Chinh gần như có thể kiếm được rất nhiều điểm tích lũy trong cấp võ giả chứng thần một cách ổn định, nhưng phần thưởng thêm trong trận chiến cùng cảnh giới lại không cao lắm.
Có điều, “đấu vượt cấp” thì lại khác!
Võ giả chứng thần vượt cấp để khiêu chiến thần cấp thấp, phần thưởng một trận ít nhất cũng phải rơi vào khoảng một trăm điểm tích lũy.
Bởi vì võ giả chứng thần rất khó đánh bại được thần cấp thấp, nên phần thưởng cho chuỗi thắng liên tiếp cũng nhiều hơn. Chiến thắng hai trận liên tiếp, phần thưởng thêm đã lên tới gần một nghìn điểm tích lũy. Thắng ba trận liên tiếp thì là hai nghìn điểm. Cứ như vậy tính tiếp, con số khá khủng khiếp…
Nhưng võ giả chứng thần mà muốn liên tiếp chiến thắng các vị thần cấp thấp thì cũng không phải chuyện dễ dàng.
Ngay cả á thánh như Hàm Cửu Di, năm đó nàng lấy thân phận võ giả chứng thần khiêu chiến thần cấp thấp, nhưng chỉ sau bốn trận, chuỗi thắng liên tiếp đã bị đối thủ chấm dứt.
Trong ghi chép tại Thần Vực, có một số thánh nhân hoàn thành được chuỗi thắng đáng kinh ngạc.
Trong đó Thánh Hoàng Hàm gia từng hoàn thành chuỗi mười sáu trận thắng liên tiếp, với thân phận võ giả chứng thần, tích lũy được hơn một triệu điểm. Lúc đấy ông cũng khiến nhiều nhà quyền thế phải kinh sợ.
Nhưng kinh nghiệm của Thánh Hoàng Hàm gia không có gì nổi bật, cũng từng có một thiên tài đã hoàn thành được chuỗi hai mươi bảy trận thắng liên tiếp, tích lũy được ba triệu chín trăm nghìn điểm. Phải biết rằng, cho dù là một vị thần cấp cao khổ công dốc sức trong đấu trường của các vị thần thì cũng chỉ được khoảng hai triệu điểm mà thôi. Đó chính là điểm lợi hại của phần thưởng dành cho chuỗi thắng liên tiếp.
Nhưng muốn hoàn thành được chuỗi thắng liên tiếp nhiều như vậy thì độ khó chắc chắn không tầm thường. Điểm tích lũy càng cao, các vị thần mà họ phải đối mặt lại càng mạnh. Chỉ dựa vào tu vi của võ giả chứng thần mà muốn giữ được chuỗi thắng liên tiếp thì đúng là chuyện khó hơn lên trời.
“Ngươi đã đánh bại Lưu Thừa Thiên, giết chết Tạ Giác. Bọn họ đều là những người nổi bật trong thần cấp thấp. Dựa vào thực lực của ngươi, ta tin vẫn có khả năng…” Hàm Cửu Di cười nói.
Thì ra là vậy…
Mặt La Chinh hiện lên vẻ tỉnh ngộ.
Phần thưởng thêm khi chiến đấu vượt cấp và có chuỗi thắng liên tiếp có thể làm tăng điểm tích lũy lên rất nhiều.
Điểm tích lũy cũng rất quan trọng đối với La Chinh. Hắn cũng muốn nhanh chóng tiến vào Thần Cảnh! Chắc chắn hắn phải lấy được phần thưởng của Hàm gia. Hắn cần phần thưởng là khối đất sét kia. Quan trọng hơn, hắn cần có đủ điểm tích lũy để không phải đến núi Châu Linh. Hiện tại, Hàm Cửu Di đang bảo vệ hắn, đồng nghĩa với việc hắn cũng phải chứng minh được giá trị của bản thân với Hàm Cửu Di, với Hàm gia.
“Ta hiểu rồi” La Chinh gật đầu.
“Đưa ngọc bài của ngươi ra đây” Đột nhiên Hàm Cửu Di đưa tay về phía La Chinh.
La Chinh rút ngọc bài ra, đưa cho Hàm Cửu Di. Sau đó, Hàm Cửu Di nhẹ nhàng dùng những ngón tay mảnh khảnh vuốt ve ngọc bài. Ánh sáng màu xanh lóe lên, sau đó nàng đưa ngọc bài cho La Chinh: “Như vậy, trong đấu trường các vị thần, đối thủ sẽ không phát hiện ra danh tính của ngươi, đồng nghĩa với việc giấu tên”
“Còn có thể làm vậy?” La Chinh tò mò khi nhận lại ngọc bài của mình.
“Bình thường mà. Một số con cháu nhà quyền thế không muốn để lộ danh tính. Nhưng giấu tên chỉ để khiêu chiến đối thủ của ngươi thôi. Nếu ngươi thua, tên của ngươi sẽ nằm trong bảng xếp hạng sau khi thua cuộc” Hàm Cửu Di nói tiếp: “Còn nữa… Trong khoảng thời gian này, ngươi có thể tiến vào đấu trường của các vị thần ở đây”
Nói xong, Hàm Cửu Di nhẹ nhàng vỗ tay.
Trong đại điện bắt đầu chấn động nhẹ. Một bảng ngọc bích chúng thần cao ba trượng từ từ trồi lên khỏi mặt đất. Bảng ngọc bích chúng thần này nhỏ hơn bình thường nhiều, nhưng cũng đủ để ba người đi vào đấu trường các vị thần cùng lúc.
Sau khi hoàn thành công việc của mình, Hàm Cửu Di tỏ vẻ mệt mỏi, ngáp dài rồi nói: “Ngươi có thể vào đấu trường của các vị thần bất cứ lúc nào. Ta đã đăng ký xin đấu vượt cấp cho ngươi. Ta nghỉ ngơi trước đây…”
Nói xong, một làn sương nhỏ màu tím xuất hiện, vây quanh người Hàm Cửu Di. Sau khi màn sương màu tím đó tiêu tan, Hàm Cửu Di cũng đã biến mất.
“Á thánh mà cũng mệt ư? Diễn lố quá rồi đó” La Chinh thầm nghĩ.
Sau đó hắn mới đi đến bảng ngọc bích chứng thần, đồng thời đặt ngọc bài của mình vào trong…
“Vù…”
Bảng ngọc bích chúng thần này chấn động. Trên đó bắt đầu hiện ra một vài thông tin về La Chinh. Như Hàm Cửu Di đã nói, sau khi giúp La Chinh giấu tên thì tên của hắn đã bị làm mờ đi, không thể nhìn rõ được.