Một luồng khí lạnh tản từ trong quan tài ra, La Chinh nhìn chằm chằm cô bé trong quan tài, ánh mắt cũng đang không ngừng lóe sáng“Đây chính là thân thể Chân Ma mà ngươi nói sao?” La Chinh hỏi.
Cô gái khẽ gật đầu, trong ánh mắt khi nhìn thân thể này cũng tràn đầy vẻ chờ mong. Để đoạt được thân thể Chân Ma, nàng ta đã phải nghĩ vô vàn biện pháp và phải tìm kiếm rất nhiều lần. Bây giờ, cuối cùng cũng tới lúc nàng ta giành được nó…
Cô gái lập tức bước tới gần quan tài băng, đưa tay khẽ mò mẫm vào bên dưới quan tài.
“Phụt…”
Một luồng khí lạnh toát phun từ dưới quan tài ra. Cô bé trong quan tài bỗng mở hai mắt, trên gương mặt là vẻ tức giận rõ rệt.
Đúng lúc này, trên cánh tay cô gái tuôn ra một luồng sức mạnh màu đen, nhỏ xuống quan tài băng. Đó là sức mạnh sợ hãi nguyên thủy…
Tất cả những thứ khác đều có thể xuyên thẳng qua quan tài băng, nhưng sức mạnh tinh khiết sẽ bị chiếc quan tài này hấp thu!
Sau khi quan tài băng hấp thu “sức mạnh sợ hãi nguyên thủy”, vẻ tức giận trên mặt cô bé kia cũng dần dần biến mất theo thời gian, thay vào đó là một khuôn mặt bình thản.
“Cô bé kia có thể hấp thu sức mạnh sợ hãi nguyên thủy ư?” Trần Hoàng Dịch Kiếm nhìn chằm chằm quan tài băng, hỏi.
Cô gái cười nhạt, nói: “Cô bé ấy có thể hấp thu bất cứ sức mạnh nào… Đối với nó mà nói, đây là một hành vi lấy lòng”
Nàng ta đã thử rất nhiều lần nên đã biết được tập tính đó của thân thể Chân Ma!
Lúc mới bắt đầu, nàng ta cũng giống như Đông Phương Thuần Quân, cũng đi thẳng vào thế giới bên trong quan tài băng, kết quả là phải gánh chịu lửa giận của thân thể Chân Ma.
Sau rất nhiều lần thử, cuối cùng nàng ta cũng biết rõ bí mật trong đó.
Sau khi trấn an cô bé kia, ánh mắt nàng ta liếc nhìn về phía các thánh nhân được sao chép lại. Ý nghĩ của nàng vừa lóe lên, những thánh nhân đó lập tức ồ ạt chui xuống dưới quan quan tài băng, chỉ trong chớp mắt đã biến mất.
Sau khi mười mấy thánh nhân bản sao chui vào trong quan tài băng rồi, cô gái lại tóm lấy cánh tay của La Chinh và nói: “Chúng ta cũng nên vào thôi”
Đương nhiên nàng ta không trông mong rằng La Chinh và Trần Hoàng Dịch Kiếm có thể giúp nàng ta đoạt được thân thể Chân Ma, nhưng nàng ta càng không thể để La Chinh chạy mất. Dù sao trên người hắn cũng có huyết thống mà nàng ta coi trọng nhất.
La Chinh và Trần Hoàng Dịch Kiếm không hề phản kháng lại. Trong mắt họ, cô gái này chẳng phải người lương thiện gì… Chỉ có điều nàng ta quá mạnh, hai người bọn họ không thể trốn thoát được nên bây giờ họ chỉ có thể hành động tùy theo hoàn cảnh mà thôi.
Huống chi, Trần Hoàng Dịch Kiếm vốn đã ôm ý định cướp thức ăn từ miệng của Đông Phương Thuần Quân nên đối với hắn ta, nguy cơ trước mắt cũng có thể xem là một cơ hội!
“Vụt…”
Trời đất quay cuồng, không gian biến đổi như con thoi…
“Ồ?”
Sau khi tiến vào trong đường hầm không gian ở dưới quan tài băng, trên mặt La Chinh chợt hiện vẻ cổ quái.
Từ vũ trụ tới Thần vực, La Chinh từng đi qua rất nhiều đường hầm không gian kỳ lạ, ví dụ như đường hầm thời gian được xây dựng trong khối ngọc tỷ kia cũng vô cùng kỳ dị.
Thế nhưng lần này, hắn lại cảm thấy kỳ diệu hơn nữa…
Bản thân hắn không hề đi xuyên qua đường hầm không gian, mà là đang thu nhỏ không ngừng! Trạng thái này tựa như kiểu hắn đang từ một hoang thần cao lớn tới mấy chục nghìn mét hóa thành kích thước của người bình thường.
Chỉ có điều, hủy bỏ trạng thái hoang thần và thu nhỏ thành người thường chỉ diễn ra trong một nháy mắt, trong khi cảm giác hiện giờ của hắn vẫn đang tiếp tục không ngừng, khiến hắn tự hỏi liệu đây có phải là ảo giác của mình không.
Cô gái kia chú ý tới vẻ mặt của La Chinh bèn khẽ mỉm cười, nói: “Ngươi đã nhận ra điều gì?”
“Chúng ta đang nhỏ đi” La Chinh trả lời.
Trần Hoàng Dịch Kiếm hơi sững sờ: “Cái gì? Thu nhỏ ư?”
“Quả nhiên rất nhạy cảm, không ngờ ngươi lại nhận ra nhanh như vậy. Lúc trước ta đi vào đường hầm này mấy chục nghìn lần mới phát hiện ra bí mật này” Cô gái mỉm cười, trong mắt nàng ta tràn đầy vẻ tán thưởng.
Trong không gian này không hề có vật để tham chiếu, tất cả mọi người đều bị thu nhỏ một cách mau chóng nên vốn rất khó phát giác ra.
La Chinh nhìn hư không đang xoay tròn ở xung quanh, nhíu mày hỏi: “Chúng ta sẽ trở nên nhỏ tới mức nào?”
Cô gái kia nghĩ một lúc, sau đó trả lời: “Chắc lớn chừng hạt bụi…”
Giọng nói vừa dứt thì hư không vốn xoay tròn một cách điên cuồng ở xung quanh đột nhiên biến mất khỏi tầm mắt của La Chinh…
“Vù vù vù…”
Thay vào đó, một tiếng rít điên loạn xuất hiện bên tai hắn, từng khối tinh thể băng rất lớn bay vụt qua trên không trung và lao về phía đầu hắn.
“Bộp!”
La Chinh vung một nắm đấm ra, tinh thể băng bay từ phía đối diện tới vỡ thành vô số mảnh, nhưng hắn vừa đập vỡ một khối thì rất nhiều khối tinh thể khác lại bay tới… Lúc này, La Chinh mới ý thức được rằng những khối tinh thể băng này thực chất chỉ là những bông tuyết mà thôi!
Bây giờ hắn đã bị thu nhỏ hơn bình thường vô số lần, nên những hạt tuyết nhỏ bé thường ngày giờ lại phóng đại lên thành một thứ có độ lớn hai, ba mươi mét!
“Thần Tiêu Hỏa Tráo!”
“Soạt!”
Ảnh ảo Đường Lôn quát to, một ngọn lửa ba màu hình thành nên một cái lồng cực lớn giam toàn bộ đám người La Chinh, Trần Hoàng Dịch Kiếm và đám thánh nhân bản sao.
Thần Tiêu Chi Hỏa ba màu chính là một trong những tuyệt kỹ lợi hại nhất của Đường Lôn. Sau khi chiếc lồng bằng lửa được hình thành, những “bông tuyết” cực lớn đang bay tới bỗng chốc tan thành hơi nước khi vừa tới gần chiếc lồng, còn không gian bên trong Thần Tiêu Hỏa Tráo thì cực kỳ ấm áp.
Thấy được cảnh này, trên mặt Trần Hoàng Dịch Kiếm tràn đầy vẻ kinh ngạc xen lẫn thán phục. Hắn ta lặng lẽ dùng chân nguyên truyền âm cho La Chinh: “Thực lực của cô gái này vốn rất mạnh rồi, bây giờ lại có nhiều thánh nhân trợ giúp như vậy, nếu nàng ta thực sự nắm được vực sâu Ma Vực trong tay thì chúng ta phải làm sao đây?”
“Cứ tùy cơ ứng biến thôi, chắc hẳn nàng ta sẽ không dễ dàng thành công như vậy đâu. Đám người Đông Phương Thuần Quân sẽ không từ bỏ dễ dàng, huống chi thực lực đám bản sao của nàng ta chưa chắc đã lợi hại bằng người thật” La Chinh nói.
Trên lý thuyết thì những bản sao do cô gái này sao chép ra có độ tương đồng gần như hoàn mỹ không tì vết, nhưng trên thực tế vẫn có khuyết điểm không nhỏ, ví dụ như thực lực của ảnh ảo La Chinh có chênh lệch không nhỏ so với La Chinh. Từ điểm này có thể thấy, có thể đám thánh nhân và Đông Phương Thuần Quân sẽ có thủ đoạn mà nàng ta không thể nào mô phỏng lại được…
“Chỉ đành như vậy thôi…” Trần Hoàng Dịch Kiếm trả lời.
Tình thế hiện tại thực sự quá phức tạp. Cho dù bên Đông Phương Thuần Quân hay cô gái này thì đều là kẻ địch mà hai bọn họ không thể đánh lại được, chỉ có thể hy vọng hai phe kia sẽ tự đấu đá tiêu diệt lẫn nhau mà thôi!
“Vù vù vù…”
Đám người hạ độ cao xuống thấp hơn nhưng trận bão tuyết này vẫn không có vẻ gì là sẽ ngừng cả, vô số “bông tuyết” đập vào Thần Tiêu Hỏa Tráo biến thành những luồng hơi nước mịt mù. Dưới nhiệt độ thấp như thế này, những luồng hơi nước ấy lại hóa thành từng tảng băng nhỏ hơn nữa và tung bay theo gió.
Khoảng một nén nhang sau, cuối cùng đám người cũng hạ xuống một cánh đồng tuyết…
Họ vừa đáp xuống đến nơi thì ở chỗ sâu trong cánh đồng tuyết chợt truyền tới một tiếng gầm gừ dữ dội, sau đó một làn sóng xung kích mà mắt thường có thể thấy được bỗng bắn tới. Sóng xung kích này mau chóng tản ra mọi phía trên cánh đồng tuyết, giống như một cái cày vô hình xới tung đống tuyết đọng lên.
Từ luồng sóng xung kích tỏa ra một luồng khí lạnh thấu xương. Khi luồng khí lạnh này ập tới, ngay cả “Thần Tiêu Hỏa Tráo” cũng bỗng chốc nhạt nhòa đi đáng kể, khiến sắc mặt của ảnh ảo Đường Lôn trở nên trắng bệch!
“Hơi lạnh mạnh quá!”
Trong lòng La Chinh cũng giật thót. Luồng khí lạnh kia lướt qua thân thể hắn, khiến hắn có cảm giác như máu huyết trong khắp cơ thể mình sắp đông lại. Điều làm hắn hoang mang hơn chính là hơi lạnh này không được sinh ra từ đạo uẩn của thần đạo Huyền, mà là một sức mạnh khó diễn tả bằng lời.
Nhưng loại sức mạnh này, La Chinh chưa từng tiếp xúc.
Cô gái đưa mắt nhìn về phía xa xa trên cánh đồng tuyết, lạnh nhạt nói: “Xem ra cơn tức giận của thân thể Chân Ma không hề nhỏ, e rằng muốn làm cho nó bớt tức giận thì phải hy sinh từ ba thánh nhân trở lên, đủ cho bọn họ uống một bình rồi…”
* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!