Thấy La Chinh gọi cô bé mắt đỏ ra ngoài vào lúc này, Hoa Thiên Mệnh cũng chẳng hiểu mô tê gìLa Chinh nói với cô bé mắt đỏ: “Ngươi có thể hình thành kết nối với cô bé mắt xanh không?”
“Cùng ai? Kết nối gì cơ?” Cô bé mắt đỏ cười hỏi lại.
Trí tuệ của cô bé mắt đỏ chỉ ở mức khoảng ba bốn tuổi, cũng không suy nghĩ được nhiều.
Tuy La Chinh và cô bé này tâm linh tương thông nhưng hắn cũng không biết giải thích thể nào, chỉ có thể quay sang nói với Hoa Thiên Mệnh: “Ngươi gọi cô bé mắt xanh ra đây đi”
Hoa Thiên Mệnh gật đầu, sau đó một đường sáng màu xanh nhạt hiện lên, cô bé mắt xanh đã rời khỏi thân thể hắn ta.
“Ngươi hãy kết nối với cô bé này” La Chinh khoa tay múa chân, nói.
Cô bé mắt đỏ chớp mắt một cái, quay sang nhìn cô bé mắt xanh.
Hai cô bé này giống nhau như đúc, chỉ khác nhau khí chất và màu sắc trong con ngươi…
“Kết nối…”
Cô bé mắt đỏ cau mày, khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên vẻ suy tư. Sau đó cô bé nói: “Ý ngươi là cái này sao?”
Dứt lời, giữa trán cô bé bỗng lóe lên ánh sáng màu xanh lam, trong đó như có một không gian mơ hồ. Ngay sau đó, ánh sáng hóa thành một sợi dây nhỏ hướng về phía cô bé mắt xanh, hiển nhiên đó chính là sợi dây màu xanh ban đầu đã bị cắt đứt!
Đây là một loại đường hầm không gian đặc biệt, có lẽ chỉ dùng để trao đổi năng lượng giữa hai cô bé, là năng lực và bản năng bẩm sinh của họ.
Cô bé mắt xanh thấy sợi dây nhỏ này, trên gương mặt lạnh lùng cũng hiện lên vẻ hứng thú, giữa trán cũng nhô ra một tia sáng, hai sợi dây nhỏ này lập tức quấn lấy nhau trên không trung.
Thời điểm khi hai sợi dây chạm vào nhau, trong lòng Hoa Thiên Mệnh và La Chinh cũng sinh ra một cảm giác kỳ lạ, như thể trong đầu bọn họ có thêm một tầng cảm giác, có thể biết được sự tồn tại của đối phương.
“Thành công rồi!” La Chinh mỉm cười.
Cô gái kia và Trần Hoàng Dịch Kiếm cũng hiểu rõ mục đích của La Chinh. Hai cô bé này kết nối với nhau gần như là tồn tại vô địch, lúc trước nàng ta điều khiển bản sao của các thánh nhân cộng thêm nhiều thánh nhân như vậy ra tay cũng không thể gây ra bất cứ thương tổn gì cho hai cô bé này.
La Chinh ngẩng đầu nhìn bát quái phía trên, sau đó nói: “Thiên Mệnh huynh, chúng ta cùng tiến lên!”
Nếu cường giả mạnh mẽ như Minh Vi đến đây không chừng có thể dùng lực lượng của mình phá vỡ bát quái, hoặc là cường giả Bỉ Ngạn cảnh tinh thông phá trận cũng có thể dùng thủ đoạn tài tình để phá trận, dù sao “Bát Quái Lô Đỉnh” do Đông Phương Thuần Quân thi triển chưa chắc đã hoàn mỹ.
Nhưng bây giờ không ai biết phương pháp phá trận cả, trong lòng La Chinh cũng không dám chắc chắn, hắn chỉ đưa ra quyết định theo bản năng mà thôi!
“Được!”
Hoa Thiên Mệnh lại vô cùng tin tưởng vào phán đoán của La Chinh, gần như không hề nghi ngờ một chút nào.
Vào thời điểm này, ngoại trừ cách xông thẳng vào đó công phá thì cũng không có cách nào tốt hơn…
“Soạt!”
Đông Phương Thuần Quân đứng sừng sững giữa trung tâm vòng xoáy, thân thể đã xảy ra biến hóa kỳ lạ.
Cánh tay, móng tay, lông tóc ông ta đã hóa thành từng đốm thủy tinh thể màu đỏ, toàn thân cũng hiện đầy vết rạn nứt, những mảnh vỡ bong ra từ những khe nứt này cũng có xu hướng kết tinh.
“Vù…”
Một á thánh không nhịn nổi nữa, bay về phía Đông Phương Thuần Quân và bị nghiền nát ngay sau khi nhập vào trong thân thể ông ta, hóa thành từng đốm thủy tinh thể dung nhập vào thân thể ông ta.
Đông Phương Thuần Quân luyện hóa tất cả mọi thứ tới gần mình, đồng thời cũng nhìn chằm chằm vào La Chinh và Hoa Thiên Mệnh.
Lúc nhìn thấy sợi dây giữa hai cô bé lại nối liền, sắc mặt ông ta bỗng sa sầm xuống.
Ông ta biết rõ uy lực của hai cô bé khi hợp lại làm một, tuy muốn phá vỡ Âm Dương Lô Đỉnh là rất khó nhưng cũng không hẳn là không thể nào!
Nghĩ tới đây, Đông Phương Thuần Quân càng quơ múa đôi tay không còn ra hình dạng gì của mình. Vô số thủy tinh thể màu đỏ cũng lay động phất phơ theo ông ta, bát quái bên trên càng chuyển động cuồn cuộn.
Toàn bộ bát quái lại tiếp tục thu nhỏ!
Áp lực bên trong bát quái lại tăng vọt!
“A a a…”
“Ta không chịu nổi! Chết thì chết đi!”
Một vài á thánh đã trở nên điên cuồng, bay tán loạn trong vòng xoáy.
Trong không gian rộng không tới hai dặm ấy lấy đâu ra không gian cho những á thánh này bỏ chạy? Một á thánh trong đó đã xông thẳng tới chỗ cô gái kia.
Trần Hoàng Dịch Kiếm lập tức ra tay trước, thanh kiếm màu nâu hóa thành một tấm lưới lớn bao phủ tên á thánh này vào bên trong. Thanh kiếm màu nâu cắt một nhát, người kia lập tức bị cắt thành mảnh vụn.
Những á thánh khác đều bị hút vào trong cơ thể Đông Phương Thuần Quân, kể cả máu thịt lẫn vũ khí, thậm chí là quần áo làm từ chất liệu quý báu đều biến thành từng đốm tinh thể…
Chừng mười vị á thánh chết đi, ở đây chỉ còn lại một vài thánh nhân, Hàm Thanh Đế và nhóm Trần Hoàng Dịch Kiếm.
Ngay cả những người còn sót lại này cũng chỉ có thể toàn lực chống đỡ.
Dường như Hàm Thanh Đế đã kích hoạt một bí pháp nào đó, hai mắt không ngừng chảy ra máu tươi, tóc từ màu đen tuyền hóa thành màu hoa râm.
Trần Hoàng Dịch Kiếm thì chìm hẳn vào trong trạng thái cắt Đoạn Tình, trong mắt không hề có chút tình cảm nào. Nhưng dù là vậy, thân thể hắn ta cũng đang run rẩy liên hồi…
La Chinh và Hoa Thiên Mệnh đi tới dưới bát quái, nhìn bát quái đang quay nhanh trên đầu, trong lòng cũng không chắc chắn cho lắm.
Dù sao bát quái này bị từng ấy người liên thủ tấn công mà vẫn không thể đánh vỡ.
“Chúng ta tiến lên!” La Chinh nói.
Lúc này đã không còn gì để do dự thêm nữa, nếu không thể phá vỡ bát quái này thì mọi người cùng nhau chết, còn nếu thành công thì mọi người cùng nhau sống.
Hoa Thiên Mệnh gật đầu, hai người đồng loạt chui vào bên trong.
“Soạt!”
Bên trong bát quái tràn đầy hai luồng khí âm dương.
Khoảnh khắc khi bước vào trong đó, La Chinh lập tức cảm nhận được một sức mạnh khổng lồ muốn xé mình thành mảnh vụn!
Nhưng thân thể hắn vừa được hoa sen đỏ tôi luyện một lần, trong thân thể lại dung hòa chân ý của đạo. Hắn biến một phần sức mạnh trong đó cho mình sử dụng nên còn có thể gắng gượng chống đỡ.
Người khiến hắn lo lắng hơn cả là Hoa Thiên Mệnh, dù sao thân thể hắn ta cũng không được mạnh mẽ như mình…
Trong luồng khí âm dương ở đây, hắn không thể nhìn thấy tình trạng của Hoa Thiên Mệnh.
Ngay khi đang lo lắng, La Chinh bỗng cảm nhận được một luồng năng lượng mạnh mẽ tăng vọt lên trong cơ thể khiến hắn giật mình hoảng hốt.
Gần như là bản năng, La Chinh muốn phóng luồng năng lượng này ra bên ngoài!
“Soạt!”
Hàng trăm ngàn đóa sen đỏ vây quanh La Chinh, điên cuồng xòe rộng.
Ở bên kia, tình trạng của Hoa Thiên Mệnh cũng giống hệt La Chinh. Lực vặn xoắn mà hắn ta phải gánh chịu đều truyền hết sang La Chinh, còn luồng lực La Chinh phải gánh chịu cũng truyền hết sang cho hắn ta, biến thành ngàn vạn hoa băng!
“Thành công không?”
Cô gái kia ngẩng đầu nhìn. Nàng ta có thể nhìn thấy trong bát quái đang xoay vòng trên đầu có hai tia sáng một đỏ một xanh đang xoay tròn với tốc độ cao, hai tia sáng này nhất định là La Chinh và Hoa Thiên Mệnh!
Đông Phương Thuần Quân cũng ngẩng đầu nhìn hai tia sáng trong bát quái, ông ta có thể cảm nhận được sự tồn tại của hai người này một cách rõ ràng.
Hai người này giống như đá cứng trong nước lũ, hỗ trợ lẫn nhau để ngăn chặn sự chuyển động của khí âm dương, mưu đồ dùng sức mạnh phá vỡ hình thái của Âm Dương Lô Đỉnh!