Hang động này chỉ vừa mới được sinh ra, những tảng đá và bùn đất trên vách động đều vô cùng tơi xốp, sơ sẩy đụng vào một chút cũng sẽ gây ra động tĩnh rất lớn, thậm chí còn sạt lởTuy La Chinh đã thi triển chân ý đạo pháp tự nhiên để ẩn giấu bản thân, nhưng nếu thực sự kinh động đến á thánh kia thì thủ đoạn ẩn nấp này cũng chẳng có nghĩa lý gì.
Vì vậy, trong quá trình đi xuống, La Chinh vẫn luôn thận trọng thả chậm tốc độ.
“Tộc trưởng Thiên Long, phía dưới có hai con đường!”
Toàn bộ hang động đều là một đường thẳng đứng, nhưng đến chỗ này lại chia ra hai lối rẽ.
Tiếng nói chuyện bên dưới hang động chui vào tai La Chinh một cách rõ ràng.
“Không phải hai hang động. Ta đã dùng thần thức tra xét, bên trái là ngõ cụt, đi bên phải là được rồi” Tộc trưởng Thiên Long thản nhiên nói.
“Vậy đi bên phải!”
Cả nhóm người liền lựa chọn tiếp tục đi xuống theo hang động bên phải.
Không lâu sau La Chinh cũng đi tới ngã ba, cũng may vừa rồi hắn đã nghe những người này nói chuyện với nhau. Bây giờ hắn không dám sử dụng thần thức để tìm đường, chỉ có thể đi theo phía sau đám người kia, đây cũng là một rắc rối lớn.
La Chinh không do dự quá nhiều, cũng chọn hang động bên phải…
Hắn liên tục đi sâu xuống, phía dưới hang động càng ngày càng âm u, hoàn cảnh xung quanh cũng càng ngày càng áp lực.
Đồng thời còn có mùi lưu huỳnh càng lúc càng gay mũi!
“Mùi lưu huỳnh này hôi quá!” Một chân thần cấp cao oán trách.
“Các ngươi nói xem, có khi nào hang động này thông thẳng tới vực sâu Ma Vực không?” Một người khác lẩm bẩm.
“Quả thực, hang động này không được bình thường cho lắm…”
Đối với người của Thần vực, vực sâu Ma Vực là tồn tại giống như ác mộng. Ngay cả cường giả trong các gia tộc quyền thế dù có bỏ mạng trong vực sâu Ma vực cũng chẳng phải chuyện gì mới lạ, nên vì lý do an toàn, lần này Đông Phương Thuần Quân đã gần như dốc hết toàn bộ lực lượng.
Lỡ như hang động này thực sự nối liền với vực sâu Ma Vực, bọn họ sẽ thê thảm.
“Ha ha, nếu nơi này thực sự nối liền với vực sâu Ma Vực, e rằng chúng ta sẽ phát tài!” Tộc trưởng Thiên Long thản nhiên nói.
“Tộc trưởng Thiên Long nói đúng, nơi này sẽ trở thành lối vào đầu tiên thông tới vực sâu Ma Vực!” Một kẻ khác phụ họa.
Lối vào duy nhất dẫn tới vực sâu Ma Vực nằm ở chỗ sâu trong Hồng Liên vực, mà lối vào kia đã bị gia tộc quyền thế chiếm đoạt. Ngay cả á thánh mạnh như tộc trưởng Thiên Long cũng không có tư cách tiến thẳng vào cấm địa, biện pháp duy nhất là nhờ vả gia tộc quyền thế, mượn dùng đường hầm không gian của họ.
Đường đường là một á thánh, vậy mà phải dùng cách này mới có thể đi vào cấm địa, có thể tưởng tượng tầm quan trọng của gia tộc quyền thế…
La Chinh cũng không đoán trước được hang động này lại sâu đến như vậy.
Nhưng hắn vẫn duy trì đủ kiên nhẫn…
Dù sao hắn cũng khác với những người bên dưới, bọn họ đến đây vì bị hấp dẫn bởi hiện tượng khác lạ sinh ra khi chuột Thạch Lẫm chuyển thế chứ không biết rốt cuộc ở đây có cái gì. Trong khi đó, mục đích của La Chinh thì lại hết sức rõ ràng.
Khoảng chừng ba nén nhang sau, con đường dẫn thẳng xuống phía dưới càng ngày càng rộng.
La Chinh đang bay xuống dưới, thân thể không cẩn thận chạm vào vách động. Mi mắt hắn giật lên một cái, sợ tảng đá trên vách động lăn xuống làm kinh động những người đó.
Không ngờ khi chạm vào vách động, hắn mới phát hiện nó hơi mềm.
“Đây là… lớp đá gân?” La Chinh hơi kinh ngạc.
Như đã nói từ trước, bản thân hắn chỉ đi xuống một mạch theo đám người kia chứ cũng không nhận thức được mình đã đi sâu bao nhiêu, sợ rằng đã vượt qua tầng đá than và tầng đá lửa từ lâu.
“Từ tầng đá gân đi xuống chút nữa là tới Ngoạt Hỏa Đồ Lưu – thứ có thể thiêu đốt cả thánh nhân” Nghĩ tới đây, La Chinh cũng âm thầm đề cao cảnh giác.
Hắn còn đang suy nghĩ thì bên dưới truyền đến tiếng bàn luận.
“Vậy mà đã đến tầng đá gân, ta thấy… chúng ta vẫn nên trở về thôi?”
“Ngoạt Hỏa Đồ Lưu không phải là thứ mà chúng ta có thể chống lại!”
Một số người đã có ý định quay đầu trở về, dù sao tiếp tục đi xuống quá nguy hiểm.
“Đã xuống sâu như vậy rồi! Khôn Ngạo, uổng cho ngươi là đại viên mãn!” Có người nhẹ giọng nói.
“Đúng, đã đến tầng đá gân, có lẽ cũng sắp tới tận cùng rồi, chỉ thiếu chút nữa mà thôi, bây giờ đi về thì đúng là kiếm củi ba năm thiêu một giờ” Tộc trưởng Thiên Long nói.
Đại viên mãn tên Khôn Ngạo hơi cau mày, cuối cùng vẫn không nói thêm gì nữa.
Nhưng đúng lúc này, một cơn gió nóng từ chỗ sâu trong hang động thổi tới.
“Vù…”
Ngọn gió nóng này phun trào lên theo hang động, phát ra âm thanh như tiếng sáo.
“Gió này từ đâu tới!”
“Đi xuống xem một chút!”
Bọn họ cảm nhận được cơn gió nóng này thì lấy làm lạ nên càng đi nhanh hơn.
“Vù…”
Khi ngọn gió nóng này quét tới trước mặt mình, La Chinh hít mũi ngửi một chút.
“Mùi này…”
Trong cơn gió, ngoại trừ mùi lưu huỳnh nồng nặc ra còn có vị ngọt tanh thoang thoảng, hắn cũng không thể nói rõ nơi phát ra vị ngọt tanh này.
Nhưng đúng lúc này, hắn nghe được bên dưới truyền đến một loạt tiếng kêu đầy kinh ngạc.
“Cẩn thận!”
“Có thứ gì đó chui ra từ trong tầng đá gân”
“Là Địa Quỷ trong truyền thuyết!”
“Thực sự là gặp quỷ, tại sao lại gặp phải cái thứ này ở đây?”
Phía dưới bỗng nhiên truyền đến một loạt tiếng kêu hoảng hốt.
Nghe vậy, thân hình Cố Thanh Sơn nhẹ nhàng khéo léo lướt đi, tìm được một góc ẩn nấp trong hang động rồi thò đầu ra quan sát.
Hắn thấy trong vách động do đá gân tạo thành có những con rắn đen bốn chân lớn bằng cánh tay chui ra.
Phải biết rằng tầng đá gân là tầng cứng rắn nhất trong Thần vực, ngay cả chân thần cấp cao cũng không thể phá nó được, đại viên mãn muốn xé mở tầng đá gân cũng khá mất sức.
Sinh linh có thể sinh tồn trong tần đá gân tuyệt đối không tầm thường!
Trong lịch sử Thần vực cũng có ghi chép về Địa Quỷ…
Địa Quỷ là sinh linh duy nhất có thể tự do bò qua bò lại trong tầng đá gân, bởi vì ở nơi cực sâu dưới lòng đất cho nên ghi chép về Địa Quỷ cũng vô cùng ít.
Có người nói đa số chân thần từng gặp Địa Quỷ đều đã an nghỉ dưới lòng đất, khiến cho loài sinh linh này càng thêm thần bí.
Nhưng La Chinh cũng không hành động thiếu suy nghĩ, dù sao mục tiêu của những con Địa Quỷ này cũng không phải hắn.
Nếu không tới mức bất đắc dĩ, hắn sẽ không xuất hiện.
“Xì xì xì…”
Phần đuôi của những con Địa Quỷ này bám trên vách tường, thân rắn cong vòng, lưỡi không ngừng thè ra nhưng lại không nóng lòng công kích.
“Đám Địa Quỷ này đang làm gì?”
“Dường như chúng nó không có ác ý?”
“Ta, ta… Chúng ta vẫn nên trở về đi!” Một chân thần cấp cao vóc dáng cao gầy khóc nức nở, nói.
Nghe chân thần cấp cao này đề nghị, Khôn Ngạo cũng kiên định nói: “Bây giờ vòng lại vẫn còn kịp, có lẽ đám Địa Quỷ này bảo vệ gì đó, nhưng mặc kệ là thứ gì, đó cũng không phải là thứ mà năng lực chúng ta có thể chạm đến. Chúng ta có thể bán tin tức này cho gia tộc quyền thế, để bọn họ đi thăm dò!”
Nhưng Khôn Ngạo vừa dứt lời, toàn bộ hang động bắt đầu liên tục rung chuyển, phần hang động trên đỉnh đầu bọn họ – cũng chính là đường về của bọn họ – đang không ngừng lay chuyển, sau đó hoàn toàn khép chặt lại!
La Chinh vốn đang ẩn thân trong góc hang động thấy chỗ ẩn nấp của mình không ngừng hẹp lại chỉ có thể vội vàng nhảy ra.
Nếu còn không nhảy ra, sợ rằng hắn sẽ bị tầng đá gân vây chặt bên trong.
Lúc này hắn đã bại lộ, chỉ đành mắt to trừng mắt nhỏ với đám người kia rồi mở miệng cười hờ hờ hai tiếng, sắc mặt hơi xấu hổ.