La Chinh lười xem thứ hạng của mìnhKhông phải hắn không muốn tranh đoạt lấy một vị trí tốt trong chiến trường mộng ảo. Thực tế, khi đã lựa chọn bước vào chiến trường, hắn sẽ không bỏ lỡ bất cứ một cơ hội nào để vươn lên!
Tuy nhiên, chiến trường mộng ảo vừa mới mở ra, nên hắn cũng không vội.
Sau khi hấp thu điểm mộng ảo xong, ánh mắt La Chinh liền dừng lại, bắt đầu đánh giá hang động. Có thể để ba con chuột Thông Thiên canh giữ ở đây, không biết bên trong cất giấu vật gì?
Khi La Chinh đi tới cửa động, một luồng ánh sáng hiện ra cản hắn lại.
Đồng thời, một câu nói vang lên trong đầu La Chinh.
Muốn vào động Tà Phong, cần ba trăm nghìn điểm mộng ảo!
Nghe thấy con số ba trăm nghìn, La Chinh cười khổ.
Tổng số điểm hắn lấy được đến bây giờ còn chưa quá bốn nghìn điểm.
Mất bao nhiêu công sức nhưng vẫn không thể tiến vào trong, trong lòng La Chinh cũng hơi buồn bực. Tuy nhiên, địa điểm này cũng rất đáng lưu ý. Không chỉ có ba con thần thú bảo vệ, mà còn cần nộp ba trăm nghìn điểm mới được tiến vào. Không biết rốt cuộc bên trong có thứ gì?
Nghĩ xong, La Chinh cũng không ở lại đây nữa, thân hình hắn nhảy ngược lên không trung, dùng tốc độ cực nhanh để trở về theo đường cũ!
“Vụt…”
Sau một nén nhang, tòa thành chính đã hiện lên trong tầm mắt La Chinh.
Giờ phút này, một vị võ giả Ma tộc mặc áo giáp bạc, khí huyết sát quấn quanh người, đôi tay dính đầy máu đang không ngừng múa may!
Võ giả Ma tộc này chính là Hào thiếu chủ mà La Chinh đã từng gặp ở trong thành!
Hào thiếu chủ vốn cũng có xuất thân bất phàm, mặc dù không phải là đệ tử nòng cốt của thánh địa thập phẩm, nhưng cũng xuất thân từ một gia tộc giàu sang quyền thế của Ma tộc!
Khi chiến trường mộng ảo mở ra, gã được ban cho bảo vật quan trọng của gia tộc!
Không chỉ có áo giáp Thánh Ma, gã còn có thần khí nhất phẩm là búa Ma Huyết!
Trước đó vài canh giờ, Hào thiếu chủ đã tổ chức cho các võ giả Ma tộc phối hợp lại với nhau, một lưới bắt hết võ giả của các chủng tộc khác. Bản thân gã đã tự tay giết sáu trăm võ giả Nhân tộc, ngoài ra còn có ba bốn trăm võ giả của các chủng tộc khác, tổng cộng lên đến hơn nghìn người!
Sau vòng thứ nhất, gã đã kiếm được hơn năm mươi nghìn điểm mộng ảo, vọt lên hàng đầu trong chiến trường.
Đợi đến khi những võ giả này sống lại, gã lại tiếp tục giết một lần nữa. Mặc dù làm như vậy thì số điểm mộng ảo thu được ở lần thứ hai này sẽ giảm một nửa, nhưng gã vẫn thu được thêm hai mươi nghìn điểm nữa. Tổng cộng hai lần, gã đã có tới bảy mươi nghìn điểm!
Vốn dĩ lòng tham vô đáy, nên Hào thiếu chủ còn định giết thêm lần thứ ba, nhưng phương pháp này không khả thi.
Mặc dù trước khi vào chiến trường mộng ảo, các võ giả đã đọc quy tắc trong này rồi, nhưng cũng không đặc biệt hiểu rõ lắm vì chưa ai tự mình trải nghiệm.
Dù sao mọi người cũng không phải người ngu. Sau khi bị giết đến hai lần, tất cả đều hiểu. Thế nên tại sao lại phải để cho người khác định đoạt?
Chết thì cũng chỉ tổn thất một ít điểm mộng ảo thôi, nhưng chẳng ai lại vô duyên vô cớ để cho người khác tiêu diệt. Dù sao, nếu cứ một mực ở trong thành thì sẽ được đảm bảo an toàn tuyệt đối, Hào thiếu chủ cũng hết cách.
Không chỉ những võ giả bị chém giết mới có suy nghĩ này, mà cả những người Ma tộc, trợ thủ của Hào thiếu chủ cũng đã hiểu rõ!
Mọi người tiến vào chiến trường mộng ảo, không phải vì tranh đoạt thứ hạng thì cũng là vì thử luyện. Ở bên ngoài, có lẽ lực kêu gọi của Hào thiếu chủ rất lớn, nhưng muốn sai khiến người khác ở đây thì không có cửa. Dù đều là Ma tộc, nhưng đã ở trong chiến trường mộng ảo này thì tất cả đều là kẻ địch của nhau…
Bởi vậy, hôm nay Hào thiếu chủ cũng chỉ có thể một thân một mình, tự đi tìm mục tiêu để gia tăng điểm số.
Gã xuất thân từ gia tộc quyền quý, rất nhiều trưởng bối trong gia tộc đều đặt hy vọng vào gã, nên gã rất muốn có được một thành tích tốt!
Nhưng Hào thiếu chủ vừa mới ra khỏi thành không lâu thì đã bị mấy vị võ giả Ma tộc theo dõi.
Lúc đầu, Hào thiếu chủ lợi dụng việc mọi người không biết quy tắc mà kiếm được vô số điểm mộng ảo, nên đã làm cho người khác đỏ mắt. Bởi giết Hào thiếu chủ một lần thì có thể đạt được ba bốn mươi nghìn điểm mộng ảo. Đúng là một bước đã xong!
Nhưng thiên phú của Hào thiếu chủ cũng không kém. Thiên phú của gã có thể sánh ngang với những đệ tử nòng cốt của các thánh địa!
Hơn nữa, gã còn có bảo vật. Cả đoạn đường không ai giết được gã, thậm chí còn bị gã giết mất năm sáu người, kiếm được không ít điểm.
“A… Đám phế vật các ngươi, có bao nhiêu ta chém bấy nhiêu!” Thời điểm này, Hào thiếu chủ cũng đã kích hoạt lực huyết mạch, máu thanh đồng!
Máu thanh đồng cũng tương tự với máu cuồng bạo của Ma tộc, có thể giúp võ giả quên đi đau đớn trong một khoảng thời gian ngắn, giúp sức mạnh tăng lên gấp bội, cả người trở nên mạnh mẽ! Tuy nhiên, biên độ của máu thanh đồng lớn hơn máu cuồng bạo nhiều, cũng ít tổn hại đến bản thân hơn.
Ba võ giả Ma tộc dám vây giết Hào thiếu chủ cũng không phải dạng người hiền lành gì.
Ban đầu, ba người còn có thể áp chế Hào thiếu chủ, nhưng sau khi máu thanh đồng được kích hoạt, Hào thiếu chủ càng đánh càng hăng, ba người liên tục phải lui lại!
“Phập!”
Nhất thời sơ ý, búa Ma Huyết liền bổ trúng một võ giả Ma tộc, trực tiếp chẻ đôi võ giả ấy thành hai khối từ đầu đến chân!
Võ giả kia chết đi, toàn thân hóa thành một điểm sáng đỏ bay về thành chính, còn điểm mộng ảo thì bị Hào thiếu chủ hấp thu!
Sau khi một người bị Hào thiếu chủ giết, hai người còn lại thấy không chống đỡ nổi, một người liền xoay mình bỏ chạy về phía thành chính!
Nhưng Hào thiếu chủ đã kích hoạt máu thanh đồng, đâu thể để họ dễ dàng trốn chạy?
Gã gầm lên một tiếng, một con dấu huyền ảo hiện lên trên búa Ma Huyết. Sau đó, gã ném búa Ma Huyết ra ngoài!
“Vù vù vù…”
Hai võ giả kia đang chạy trốn thì nghe thấy có tiếng vật nặng bay tới, chưa kịp nhìn thì đã thấy búa Ma Huyết bắt đầu phân ra, một thành hai, hai hóa bốn. Nhất thời, trên không trung xuất hiện vô số búa Ma Huyết!
“Chém nát các ngươi!”
Tiếng thét của Hào thiếu chủ vừa dứt, vô số búa Huyết Ma liền chém về phía hai võ giả Ma tộc.
Trong nháy mắt, dường như có vô số người cầm búa Huyết Ma mà chém, hai vị võ giả trực tiếp bị chém thành mảnh vụn…
“Vù vù vù…”
Sau đó, những chiếc búa này lại tập hợp về một chỗ, hóa thành hai cái búa bay về tay Hào thiếu chủ.
Nhìn thần khí nhất phẩm trong tay Hào thiếu chủ, các võ giả đứng xem chiến đấu trên tường thành đều im lặng.
“Cái búa này… ta còn tưởng là ảo ảnh chứ!”
“Hừ, thực lực của Hào thiếu chủ cũng chỉ vậy thôi. Chẳng qua dựa vào máu thanh đồng nên được gia tộc ban cho hai món thần khí!”
“Có hai món thần khí trên tay, thế công mạnh không ai địch nổi. Hơn nữa, cơ thể gã còn đao thương bất nhập!”
Thực lực Hào thiếu chủ thể hiện ra làm cho những võ giả này không dám rời khỏi thành…
Hào thiếu chủ cầm hai cái búa trên tay, gõ vào áo giáp trên ngực mình. Dưới sự kích thích của máu thanh đồng, gã gầm thét với các võ giả trong thành: “Lũ ngốc kia! Mau ra khỏi thành cho ông đây chém chết! Các người ngoài việc cống hiến điểm số ra thì còn có thể làm gì nữa hả?”
Không thể không nói, Hào thiếu chủ cũng là một người thông minh trong Ma tộc. Khi vừa vào chiến trường, gã đã có thể thuyết phục võ giả cùng tộc trợ giúp mình tích lũy điểm số.
Sau khi tích lũy được rất nhiều điểm, mục tiêu khiêu khích của gã không chỉ là võ giả ngoại tộc mà còn là cả người Ma tộc.
“Do Thất! Ngươi lên đi!”
“Con mẹ nó, lúc trước ông đây giúp hắn bắt nhiều người như vậy, mà bây giờ lại bị cắn ngược”
“Ài! Nơi này là chiến trường mộng ảo, đâu phân biệt là chủng tộc nào. Là do lúc đầu chúng ta ngu dốt!”
“Ầm, ầm, ầm, ầm!”
Hai cái búa của Hào thiếu chủ không ngừng đập vào phần giáp ở ngực, tiếng vang rung trời. Con ngươi gã đỏ thẫm, nhưng lại toát ra một tia màu xanh của máu thanh đồng.
Ngay khi Hào thiếu chủ đang không ngừng khiêu khích, La Chinh lặng lẽ xuất hiện sau lưng gã.