Đi dọc theo con đường phía sau tháp Tâm Lưu không xa sẽ thấy một cái chuông khổng lồ treo cao, đây chính là nơi phát ra tiếng chuông vang vọng trong Tâm Lưu kiếm phái mỗi đầu thángĐi tiếp về phía trước một đoạn chính là vách núi.
Hôm nay trời không một gợn mây, đứng trên vách núi nhìn ra xa có thể thu hết phong cảnh phía xa vào mắt.
Ở bên vách núi có một sân thượng rộng rãi tinh xảo.
Sau khi Lý Tàm dẫn La Chinh tới sân thượng đã thấy trên đó tụ tập chừng hai mươi người. Cử chỉ của họ có vẻ nhàn tản nhưng ánh mắt thỉnh thoảng lại lóe lên tia sáng.
“Các vị sư huynh, ta đã đưa La Chinh huynh tới” Lý Tàm chắp tay nói với mọi người.
Ngày đó, lúc La Chinh vào trong tháp Tâm Lưu, các tinh nhuệ của Tâm Lưu kiếm phái đều không có mặt, người duy nhất tận mắt nhìn thấy chỉ có Mạc Nhất Kiếm nên đương nhiên những người này không biết La Chinh.
“Ngưỡng mộ đã lâu!”
“La sư đệ, mời qua bên này ngồi!”
“…”
Mọi người vội vàng đứng lên, hàn huyên một lúc sau đó mời La Chinh vào ngồi.
Lý Tàm thấy cảnh này lại không ngừng lắc đầu.
Đám sư huynh này đối xử với hắn ta và La Chinh đúng là như trời với đất.
Nhóm người này là nhóm trung tâm của Tâm Lưu kiếm phái, chín phần tài nguyên trong kiếm phái đều dồn hết lên người bọn họ, giữa mọi người cực kỳ chú trọng vai vế.
Lý Tàm vừa mới gia nhập cái nhóm này nên hoàn toàn bị coi là tiểu đệ để sai vặt, vậy mà đãi ngộ của La Chinh lại khác!
Đương nhiên Lý Tàm cũng không ghen tỵ với La Chinh, bởi hắn ta không có tư cách ghen tỵ.
Dù sao, theo như lời bọn họ nói, biểu hiện của La Chinh đã vượt qua Mạc Nhất Kiếm, mà Mạc Nhất Kiếm là nòng cốt trong nòng cốt của Tâm Lưu kiếm phái, hoàn toàn được bồi dưỡng theo tiêu chuẩn người đứng đầu.
Sau khi La Chinh ngồi xuống, những người kia lần lượt giới thiệu bản thân.
Những đệ tử tinh nhuệ này đa phần là người có lai lịch, gần như hơn một nửa trong số đó là con em của nhân vật cấp cao của các núi trong Thái Nhất Thiên Cung, gần như không có một người nào sinh ra trong nhà nghèo.
Đây cũng là chuyện bình thường, muốn vào Long thành không chỉ phải bay qua tường kiếm mà trước đó còn mấy cửa ải nữa, vào được Long thành cũng đã khó khăn đủ đường, tuyệt đại đa số người chỉ có thể thử tiến vào Thái Nhất Vệ.
Cho dù lên núi rồi, muốn có được đình viện biệt lập và trở thành tinh nhuệ của Tâm Lưu kiếm phái cũng rất khó khăn.
Trước từng tầng trở ngại đó, người sinh ra trong gia đình bình thường dù có thiên phú xuất chúng cũng căn bản không gắng được tới bước này.
Sau khi trò chuyện và giới thiệu vài câu, đôi bên đã quen biết nhau.
Cao Khải Chính đội mũ màu xanh nói: “Nghe nói La sư đệ mới vừa vào Bỉ Ngạn, chỉ trong thời gian ngắn như vậy mà hình như đã tăng tiến rất nhiều?”
La Chinh đã tiến vào Bỉ Ngạn Tứ Trọng Thiên, một mặt dung hợp Lực Thần Đồ Đằng, mặt khác lại lấy được không ít kết tinh linh hồn bên trong thần miếu nên hiển nhiên khí thế tăng lên không ít.
“Vài ngày trước ta tiến vào thăm dò Bỉ Ngạn một phen và đã vào thần miếu của Thiên Cung” La Chinh thành thật trả lời.
“Nhanh thế cơ à?”
“Chắc La sư đệ đã gặp cơ duyên không nhỏ nhỉ?”
“Không thì cũng không dễ dàng vượt qua Tứ Trọng Thiên như vậy, lúc trước ta tiến vào Tứ Trọng Thiên phải hao tốn không ít công sức!”
Những người xung quanh thốt lên đầy kinh ngạc.
“Các vị sư huynh quá khiêm nhường” La Chinh khẽ khoát tay.
Những tinh nhuệ này đa phần sinh ra trong danh môn, trong thời gian ngắn vượt qua Tứ Trọng Thiên đúng là không đơn giản, nhưng nếu có đầy đủ kết tinh linh hồn thì không phải là không làm được.
Chử Mạc ngồi bên cạnh La Chinh cũng nói: “Mười ba tầng trong Sắc Giới yêu cầu phải leo lên từng tầng một, đối với chúng ta thì đúng là không khó, nhưng muốn vượt qua Sắc Giới lại là một chuyện khác”
“Đúng vậy, bây giờ kết tinh linh hồn khan hiếm vô cùng, giá cả tăng cao, muốn vượt qua Sắc Giới cũng khó khăn muôn vàn” Cao Khải Chính cũng phụ họa theo.
“Kết tinh linh hồn đắt tới mức nào?” Ánh mắt La Chinh hơi lóe lên, hắn hỏi.
Kết tinh linh hồn có thể trực tiếp gia tăng cấp độ dương hồn, La Chinh cũng ít khi gặp được. Ở Bỉ Ngạn, La Chinh không hỏi vật này có giá bao nhiêu, mà Lăng Sương cũng chưa từng nói.
Nếu có đủ Thần Tinh để mua, đương nhiên La Chinh sẽ cân nhắc, thậm chí hắn sẽ dùng cả di sản của Xi Vưu.
Nghe thấy La Chinh hỏi vấn đề này, mọi người đều bật cười.
Nụ cười như kiểu bó tay trên mặt mọi người khiến La Chinh cảm thấy kỳ lạ, hắn hỏi: “Không biết các huynh cười gì?”
“Chỉ cần có đủ kết tinh linh hồn, bất cứ kẻ nào cũng có thể vượt qua mười ba tầng Sắc Giới và tiến thẳng tới Dục Giới, cấp độ linh hồn cũng được tăng lên. Thứ như vậy có thể nói là thuốc thánh, La Chinh huynh đã từng nghĩ tới chuyện có ai lấy nó ra để bán hay chưa?” Cao Khải Chính hỏi ngược lại.
Thật ra khi nghe La Chinh đưa ra câu hỏi này, mọi người đều thấy rất lạ. Hình như vị sư đệ có khả năng nhất niệm ngộ đạo và lên được tầng mười tháp Tâm Lưu ngay lần đầu tiên này không có thường thức lắm?
“Cao huynh nói quá rồi, tuy chưa có ai lấy vật này ra bán nhưng cũng không ít người bằng lòng lấy vật đổi vật, huống hồ Thử Minh đã từng đấu giá kết tinh linh hồn. Chỉ một viên kết tinh linh hồn cỡ ngón tay mà bán tận sáu mươi triệu Thần Tinh” Chử Mạc giơ ngón tay mình lên để miêu tả độ lớn.
“Chỉ nhiêu đó mà sáu mươi triệu Thần Tinh?” Vẻ mặt La Chinh đầy ngạc nhiên.
“Ừ, mấu chốt là tất cả các thế lực siêu cấp đều tích trữ vật này để bồi dưỡng cho người trong tộc mình, có dùng Thần Tinh cũng không mua được” Chử Mạc nói đến đây lại nhìn La Chinh, cười hỏi: “Không biết La sư đệ được thưởng bao nhiêu kết tinh linh hồn bên trong thần miếu?”
Người tiến vào thần miếu lần đầu tiên đều sẽ được Thiên Cung tặng cho một ít kết tinh linh hồn, nhưng ngay cả đệ tử trên núi cũng được ban rất ít, ngày đó La Chinh cũng đã thấy.
“Ta được chừng một ngón tay…”
“Ta mới được một nửa ngón tay…”
“Nghe nói Mạc Nhất Kiếm lấy được cỡ chừng ba ngón tay” Có người thấp giọng nói.
Sau đó mọi người nhìn La Chinh, chờ hắn trả lời.
Các tinh nhuệ được Thiên Cung khá coi trọng, nhưng trung bình cũng chỉ được chừng một ngón tay…
La Chinh sờ đầu, ngay sau đó nói: “Ta lấy được kết tinh linh hồn to chừng một nắm đấm…”
Vừa nói hắn vừa giơ nắm đấm ra.
Mọi người trên sân thượng lập tức yên lặng. Chừng vài hơi thở sau, họ mới nhìn chằm chằm La Chinh như thể phát hiện ra quái vật.
Vật khan hiếm như kết tinh linh hồn e là cũng chỉ dự trữ được chừng vài viên cỡ nắm đấm trong thần miếu thôi, thế mà một mình La Chinh được chia hẳn một nắm đấm?
Nhất là Cao Khải Chính, hắn ta nhìn chằm chằm La Chinh và nói: “Bọn họ nói La sư đệ sinh ra trong gia đình bình thường, ta không tin…”
Nếu không phải thân là đệ tử Thiên Cung, không dám bất kính với Đông Hoàng, hắn ta đã nghi ngờ có phải La Chinh là con riêng của Đông Hoàng hay không.
Thấy bọn họ phản ứng như vậy, trong lòng La Chinh cũng thầm nghĩ, khó trách Lăng Sương nói Tâm Lưu kiếm phái đối với mình không tệ. Có điều, bây giờ xem ra mình có thể lấy được không ít kết tinh linh hồn e là không phải vì biểu hiện của chính mình, mà có lẽ là kết quả do Thu Âm Hà âm thầm giành lấy.
Thu Âm Hà rất ít khi lộ mặt, vậy mà ông lại lặng lẽ làm nhiều điều cho hắn như thế, trong lòng hắn cũng cảm động vô cùng.
Mọi người đều cảm thán người khác nhau số mệnh cũng khác nhau, một lúc sau Cao Khải Chính lại chuyển sang chuyện khác: “Nhưng cơ hội nhận kết tinh linh hồn chỉ có một lần, ngay cả tinh nhuệ chúng ta muốn lấy được thêm nữa cũng khó khăn vô cùng. Nhưng lần này chúng ta lại có một cơ hội, không biết La sư đệ có hứng thú hay không?”