Tộc nhân tộc Ứng Ngưu vốn còn đang tập trung chống lại những giọt nước kia, cơ bắp khắp người nó ánh lên màu đồng xanh, hình thể to lớn giúp nó có cơ thể khỏe mạnh phi thường. Mỗi lần nó kích hoạt thiên phú huyết mạch của mình, huyết khí trong cơ thể nó đầy ắp tràn trề, có thể tăng thêm tính bền cho cơ thể mình trên diện rộng!“Ba canh giờ!”
Chỉ cần ráng chịu đựng trong phạm vi tầng mười ba canh giờ là nó sẽ có thể mang theo Kiếp Cốt của mình tiến thêm một bước.
Nhưng đối với nó đây cũng là một thử thách không nhỏ, dù sao vận dụng sức mạnh huyết mạch suốt ba canh giờ cũng tiêu hao rất nhiều.
Chỉ có điều, bây giờ nó mới vừa vào cơn lốc Vạn Kiếp thôi, lúc này thể lực của nó còn dồi dào nên đương nhiên chỉ có thể xem là một bữa ăn sáng.
Khi nó vừa yên vị, nó quay đầu lại định đánh giá tên Nhân tộc mới tới kia một chút thì chợt phát hiện La Chinh đã xuất hiện ở cạnh nó.
Đôi mắt trâu của tộc nhân tộc Ứng Ngưu trợn to lên, ngây ngốc nhìn La Chinh một lúc lâu rồi mới phản ứng lại được.
“Sao có thể như thế…”
Ánh mắt của nó như thể trông thấy quái vật, nó không thể nào hiểu được vì sao chỉ thoắt cái La Chinh đã đến cạnh mình.
Đây chính là khoảng cách một trăm mét trong cơn lốc Vạn Kiếp đấy! Uy lực của giọt nước ở khu vực tầng mười, người bình thường tuyệt đối không thể nào chịu đựng nổi, cho dù cơ thể đã dung nạp Phạt Thể Cương Ngọc tu luyện tới cực hạn cũng không có khả năng!
Tên nhãi này mới vào lần đầu, Kiếp Cốt của hắn cũng không thể gánh chịu chút áp lực nào giùm hắn!
“Roẹt roẹt roẹt roẹt roẹt…”
Từng giọt nước nhỏ dày đặc đập vào người La Chinh, vết nứt màu đen bao quanh thân thể hắn và khuếch tán ra xung quanh, thế nhưng hắn vẫn tỏ ra hết sức dửng dưng thoải mái.
Còn ở đối diện La Chinh, ở phía bên kia của cơn lốc Vạn Kiếp, Kiếp Cốt của hắn đang bị giọt nước nhỏ nhanh chóng tẩy rửa và trui rèn.
Càng đến gần trung tâm của cơn lốc Vạn Kiếp, tốc độ trui rèn Kiếp Cốt càng nhanh hơn.
Tốc độ ở phạm vi tầng mười nhanh hơn tầng ngoài cùng đâu chỉ gấp trăm lần?
Giọt nước nhỏ điên cuồng đập lên Kiếp Cốt, màu vàng trên bề mặt Kiếp Cốt của La Chinh nhanh chóng gia tăng với tốc độ mà mắt thường có thể thấy rõ!
“A?”
Khi Kiếp Cốt của La Chinh lóe ra ánh vàng, La Chinh cũng cảm nhận được cơ thể mình truyền đến loại cảm giác cực kỳ kiên cố và ổn định, tựa như cả cơ thể mình vừa được tăng cấp thêm một lần, như được gia cố thêm bởi một loại lực lượng nào đó không nhìn thấy được.
“Cảm giác này đến từ Kiếp Cốt của mình à?” Lông mày La Chinh nhướng lên, lộ ra vẻ vui mừng.
La Chinh khác với các chủng tộc Bỉ Ngạn như tộc Ứng Ngưu, vốn dĩ hắn chỉ cần dựa vào Hồn Nguyên Chi Linh là có thể chống chịu được cơn lốc Vạn Kiếp…
Chỉ có điều, nếu là Hồn Nguyên cảnh bình thường bước vào trong cơn lốc Vạn Kiếp thì mới bị những giọt nước nhỏ này trui rèn chưa bao lâu là đã nhanh chóng rơi vào tình trạng kiệt quệ rồi. Nhưng còn cơ thể La Chinh, nhờ có loại chân ý của đạo đặc biệt kia mà sau khi bị tấn công có thể phục hồi Hồn Nguyên Chi Linh liên tục không ngừng, cho nên La Chinh có thể dễ dàng vững chân trong cơn lốc Vạn Kiếp!
“Ngươi, ngươi… chống chịu mấy giọt nước kia bằng cách nào?” Tộc nhân tộc Ứng Ngưu không nhịn được nữa bèn hỏi.
“Dùng cơ thể chống chịu” La Chinh đáp.
Gương mặt thô ráp của tộc nhân tộc Ứng Ngưu hơi run lên, dáng vẻ câm nín nghẹn lời.
Tộc nhân tộc Ứng Ngưu này là chủng tộc Bỉ Ngạn vừa được sinh ra trong vài kỷ nguyên Hỗn Độn gần đây, ấn tượng của nó đối với Nhân tộc không mấy sâu đậm, đại đa số ấn tượng đều đến từ mấy năm trở lại đây, trong Bỉ Ngạn bỗng nhiên có thêm rất nhiều dương hồn Nhân tộc…
Nhưng nhóm dương hồn Nhân tộc này dù đã tu luyện tới Thánh Hồn cảnh vẫn không được tộc nhân tộc Ứng Ngưu để mắt đến. Đương nhiên Thánh Hồn có thể đối kháng với cơ thể rồi, nhưng đợi nó luyện thành cơ thể Vạn Kiếp thì giữa đôi bên sẽ lại chênh lệch nhau rất nhiều.
Vậy mà bây giờ bỗng nhiên xuất hiện tên loài người có được thân thể này, hơn nữa thân thể hắn còn rất mạnh, lực lượng thì khủng bố, hoàn toàn vượt qua phạm trù hiểu biết của nó!
Lúc tộc nhân tộc Ứng Ngưu còn đang chấn động thì La Chinh đột nhiên hỏi: “Tốc độ trui rèn ở tầng mười hình như vẫn còn chậm quá, muốn đạt đến màu vàng óng như Kiếp Cốt của ngươi thì cần bao lâu?”
Nghe La Chinh chê tốc độ trui rèn ở tầng mười, tộc nhân tộc Ứng Ngưu thật sự quá cạn lời. Nó nói: “Ít nhất cũng cần vài tháng. Mỗi lần vùng đất Kiếp Cốt mở ra, ta đều chịu đựng ở tầng mười trong vòng hai canh giờ rưỡi, tổng thời gian cộng lại chắc cũng chừng ba tháng!”
Thời gian vùng đất Kiếp Cốt mở ra rất dài, mà tộc nhân tộc Ứng Ngưu kích hoạt huyết mạch trong người và bảo trì trạng thái toàn thân cũng chỉ có thể chịu được hơn hai canh giờ, còn ba canh giờ gần như đã là giới hạn của nó rồi.
Nhưng sau khi sức mạnh huyết mạch tiêu hao hết, nó sẽ lùi lại một bước và tiếp tục trui rèn ở tầng chín hay thậm chí là tầng tám, tiêu hao hết thời gian còn lại của mình rồi mới ra khỏi vùng đất Kiếp Cốt.
“Ba tháng à, lâu quá…”
La Chinh lắc đầu, mâm xương dưới chân hơi nghiêng đi, tiếp tục di chuyển về phía trước.
Hắn cứ thế vượt qua phạm vi tầng mười và, tiến vào tầng mười một!
Giọt nước trong tầng mười một càng dữ dội hơn, vết nứt màu đen trải dài quanh người La Chinh cũng to hơn nhiều. Tốc độ cạn kiệt của Hồn Nguyên Chi Linh trực tiếp tăng lên gấp đôi, có điều tốc độ trui rèn Kiếp Cốt thì tăng lên thêm mấy lần!
Đương nhiên tộc nhân tộc Ứng Ngưu biết rõ lợi ích khi tiến vào tầng mười một, chỉ cần có thể chịu đựng giọt nước trong tầng mười một là tốc độ tu luyện của nó sẽ tăng nhanh đáng kể. Nhưng với thực lực của nó, dừng chân ở tầng mười trong ba canh giờ cũng khó khăn rồi, vào tầng mười một thì chịu đựng trong vòng một nén nhang đã là không tệ. Vì vậy, trước khi Kiếp Cốt của nó tăng thêm một cấp thì nó không định vào tầng mười một.
Tên La Chinh này mới bước vào tầng mười thôi, còn chưa ở lại được bao lâu đã tiến tới tầng mười một rồi, có được không vậy…
“Uy lực của tầng mười một so với tầng mười…” Tộc nhân tộc Ứng Ngưu vừa mới mở miệng ra, La Chinh đã đứng vững ở trong tầng mười một.
Hắn xoay đầu lại nhìn tộc nhân tộc Ứng Ngưu và hỏi: “Ngươi nói gì thế?”
“Không, không có gì…” Tộc nhân tộc Ứng Ngưu xua xua tay, cảm thấy nỗi lo lắng của mình quá là dư thừa.
Tốc độ trui rèn Kiếp Cốt trong tầng mười một cao hơn nhiều, đồng thời áp lực mà La Chinh phải chịu đựng cũng lớn hơn gấp mấy lần. Dù vậy, tốc độ cạn kiệt của Hồn Nguyên Chi Linh vẫn nằm trong phạm vi mà La Chinh có thể chịu nổi!
Lúc này, ánh mắt của cả mười sinh linh Bỉ Ngạn trong cơn lốc Vạn Kiếp đều đổ dồn về phía La Chinh.
“Không nhầm chỗ nào đó chứ?”
“Dù hắn tu luyện một vài thần thông đặc biệt thì cũng đâu kiên trì được bao lâu?”
“Phải biết là Kiếp Cốt của hắn bây giờ vẫn chưa bảo vệ được quá nhiều cho hắn!”
Ngay cả “con rết” đang tu luyện ở tầng mười sáu cũng quay đầu lại, trong mắt toàn là vẻ ngạc nhiên.
Nó có thể đi đến bước này cũng nhờ tiến hành tuần tự từng bước một.
Thân thể mạnh thì có thể khiến cho Kiếp Cốt nhanh chóng mạnh lên, ngược lại Kiếp Cốt sẽ bảo vệ bản thân giúp người tu luyện tiến từng bước một về phía trước.
Tên nhóc Nhân tộc kia chưa gì đã vọt thẳng vào tầng mười một, thời gian Kiếp Cốt được trui rèn còn quá ngắn nên không thể nào chống đỡ giúp La Chinh nhiều được.
Nếu chỉ quăng “con rết” vào tầng mười một mà không có sự bảo vệ của Kiếp Cốt, “con rết” cũng không thể chịu đựng được!
Hầu hết sinh linh Bỉ Ngạn đều cho rằng La Chinh sẽ không thể nán lại ở tầng mười một lâu được. Mà đúng là hắn không dừng chân được bao lâu, một nén nhang sau hắn lại chê tầng này còn quá chậm.