Trước Nguyên Tố Hủy Diệt, vì tự bảo vệ mình, Tịch đã biến thành một cái kén thịt hình bầu dục. Bề mặt kén đã hoàn toàn cháy rụi, khô quắt. Sau khi Nguyên Tố Hủy Diệt dừng lại, phần cháy sém nứt ra, cơ thể non mềm chui ra khỏi kén, bề mặt cơ thể này lại nhanh chóng cứng rắn, hóa thành lớp vỏ đen nhánh bóng lưỡngThoạt nhìn Tịch đã khôi phục như thường nhưng thực tế, dưới sự ăn mòn của Nguyên Tố Hủy Diệt, Tịch cũng đã dần kiết sức, đã rất suy yếu.
Cách đó không xa, tình trạng của Thông Thiên giáo chủ đỡ hơn một chút, dựa vào một vài món pháp bảo nên vẫn bình an vô sự, nhưng y vẫn phải tiêu hao rất nhiều sức mạnh để giam cầm Không bằng khóa Xuyên Tâm.
Khóa Xuyên Tâm vốn tiêu hao rất ít, nhưng Thông Thiên giáo chủ đã hao phí rất nhiều năng lượng để chống lại Nguyên Tố Hủy Diệt, bây giờ duy trì khóa Xuyên Tâm đã không còn là một chuyện dễ dàng. Cho nên xét tổng thể thì Thông Thiên giáo chủ không khá hơn Tịch bao nhiêu.
Nơi xa…
Sau khi Nữ Oa hủy bỏ “Triền Hồng Thiên Giới”, hai người mới chậm rãi xuất hiện sau lưng La Chinh.
Phục Hy thở hắt một hơi, khóe mắt vẫn không ngừng run rẩy. Sức mạnh bạo phát khi hắn ta sử dụng ấn bát quái có thể nói là mạnh nhất thế giới mẹ, đương nhiên đã trải qua tất cả mưa gió trong Tam Thanh Thiên.
Nhưng ban nãy lúc Nguyên Tố Hủy Diệt giáng xuống, Phục Hy đã thật sự bị làm cho chấn động. Phạm vi sức mạnh của Nguyên Tố Hủy Diệt này có lẽ không lớn, chừng phân nửa châu, nhưng năng lượng xao động trong châu vượt xa tưởng tượng của Phục Hy.
Đây là thực lực của cô ả tộc Nguyên Linh kia?
“Đi!”
Nữ Oa quan sát một lượt, sau đó kéo theo Phục Hy thi triển dịch chuyển không gian, đường hầm không gian mở ra hai người lập tức chui vào.
Thông Thiên giáo chủ nhìn hai người hốt hoảng bỏ chạy, mỉm cười đuổi theo. A Hỏa phiền toái nhất đã biến mất, Tịch lại suy nhược, bây giờ tất cả mọi thứ đều nằm trong tay y, Nữ Oa và Phục Hy hàng giả kia chỉ là hai con chuột mà thôi.
“Vù!”
Ngay khi thân thể Thông Thiên giáo chủ vừa mới rục rịch thì cái đuôi của Tịch đột nhiên đâm về phía Thông Thiên giáo chủ, châm độc ở đuôi tỏa ra ánh sáng màu xanh nhạt, đây hiển nhiên là một loại kịch độc khác.
Thông Thiên giáo chủ vốn quay lưng về phía Tịch đột nhiên xoay người lại. Y nở nụ cười, một tia sáng xanh hiện lên, đâm trúng đuôi Tịch.
“Soạt!”
Cái đuôi lại bị chặt đứt.
Khoảnh khắc tia sáng xanh chặt đứt phần đuôi, lại có một ngọn lửa màu đen lan tràn quanh thân Tịch.
Muốn giết chết cổ thần hỗn độn tuyệt đối là một chuyện phiền toái, nhất là tồn tại có sinh mệnh lực không gì sánh bằng như Tịch. Nhưng ngọn lửa đen này cũng đủ khiến Tịch khốn đốn một phen, ít nhất có thể cầm chân nó.
Đối mặt với ngọn lửa đen hừng hực thiêu đốt này, Tịch không thể không mọc ra nhiều bộ phận cơ thể hơn để ngăn cách ngọn lửa màu đen khó dập tắt này ở bên ngoài, quả thực không có cách nào đuổi theo Thông Thiên giáo chủ.
Còn Thông Thiên giáo chủ thì chui vào đường hầm không gian, theo sát Nữ Oa và Phục Hy.
Tại một vách tường cách đó không xa, thân thể Tà Thần lại lần nữa ngưng kết.
Thân thể và trường thương hắn ta ngưng kết bằng vách tường lúc trước đã tiêu tan trong Nguyên Tố Hủy Diệt, thấy Phục Hy mang theo La Chinh rời khỏi Ly Hổ Châu, trên mặt hắn ta hiện lên vẻ tiếc nuối.
Tà Thần nghĩ, tốt nhất tất cả mọi người trong Nguyên Tố Hủy Diệt tàn sát lẫn nhau, hắn ta sẽ lên sân khấu cuối cùng và nuốt chửng tất cả mọi người, kể cả Thông Thiên giáo chủ!
Đáng tiếc mọi chuyện không được như ý, bây giờ ngay cả La Chinh cũng chạy.
Tà Thần không biết Thông Thiên giáo chủ có muốn mình nuốt chửng La Chinh hay không, nếu Thông Thiên giáo chủ tự tay bắt được La Chinh, có lẽ sẽ không giao La Chinh cho hắn ta nuốt chửng…
Tà Thần càng buồn bực hơn là lực ảnh hưởng của hắn ta hiện tại chỉ gói gọn trong Ly Hổ Châu, rời khỏi Ly Hổ Châu, thân thể do vách tường hình thành sẽ tán loạn, cho nên hắn ta cũng không có cách nào đuổi theo.
…
La Chinh ở trong bóng tối nhìn thấy càng nhiều điểm sáng giống như ngọn núi, khoảng cách tới chỗ hắn cũng càng lúc càng gần.
Ban đầu những đốm sáng “núi” đó không hề có quy luật, nhưng đốm sáng càng lúc càng nhiều, hắn dần phát hiện chúng như đang nhắn gửi một thông tin nào đó.
Trong đốm sáng cách hắn gần nhất tập trung một loại năng lượng cuồng bạo, chỉ cần ý thức của La Chinh thoáng chạm vào đốm sáng sẽ cảm nhận được một sự nóng cháy mãnh liệt, như thể bên trong đang giam cầm một ngọn lửa nào đó.
Trong đốm sáng đầu cùng bên trái lại ngưng tụ nhiệt độ cực thấp, hễ tới gần là bị đông cứng.
Năng lượng ẩn chứa trong những đốm sáng này vô cùng nguyên thủy, cũng vô cùng thuần túy, thuần túy tới mức không giống năng lượng mà là một loại sinh linh tự nhiên sinh ra.
Từ khi La Chinh mắc kẹt trong không gian tăm tối này, những đốm sáng kia dường như vẫn không ngừng gia tăng, tốc độ gia tăng lúc nhanh lúc chậm, lúc thì có mấy cái, lúc thì có mấy chục cái, ghê gớm nhất là cách đây không lâu, đột nhiên có hơn một trăm cái xuất hiện!
Ban đầu La Chinh không thể thăm dò quy luật này, số lượng đốm sáng càng lúc càng nhiều, quy luật cũng dần dần lộ ra.
Có vài đốm sáng ẩn chứa sức mạnh thời không, những đốm sáng kề nhau có cùng thuộc tính, những đốm sáng có cùng thuộc tính đều được xếp chỉnh tề vào một chỗ.
Giữa những đốm sáng xếp cùng một chỗ cách nhau một khoảng, La Chinh phỏng đoán hẳn là vì những đốm sáng năng lượng cùng loại khác còn chưa sáng lên.
Chẳng lẽ phải thắp sáng toàn bộ đốm sáng thì hắn mới có thể rời khỏi không gian tăm tối này?
Nhưng phải lấy cái gì để thắp sáng chúng?
Hoàn toàn dựa vào vận may, hay là tự ngộ ra?
Sau khi tiến vào không gian tăm tối này, hình như hắn còn chưa làm cái gì, chỉ có thể ở đây lẳng lặng chờ đợi!
…
Trong Vĩnh Hằng thần đình, bốn pho tượng đồng trầm tư một hồi, bắt đầu thảo luận sôi nổi.
“Đã có một trăm tám mươi sáu cột sáng nhô lên, ngươi có nhớ truyền thuyết từng lưu truyền trong Vĩnh Hằng thần đình hay không?” Chim đồng lên tiếng hỏi khỉ đồng.
“Cột sáng vượt qua một nửa, huyết mạch khởi nguyên sẽ tự động dâng đầy?” Khỉ hỏi ngược lại.
“Đúng, ta nhớ rõ! Đúng là có truyền thuyết này! Nhưng lúc ấy cảm thấy căn bản không thể nào có chuyện này, truyền thuyết cũng chỉ là truyền thuyết mà thôi!” Người đồng kích động nói.
Thực tế lúc khỉ đồng vừa mới hỏi vấn đề này, những pho tượng đồng khác cũng vô cùng kích động.
Lúc ấy sinh linh có tư cách tiến vào chén thánh đã vô cùng ít ỏi, mà số sinh linh có thể thắp lên mười cột sáng trong bản đồ lại càng ít hơn.
Thắp lên một nửa cột sáng cũng chính là một trăm tám mươi bảy cột sáng, những cột sáng còn lại sẽ được bổ sung đầy đủ…
Hiện tại chỉ thiếu một cột sáng nữa mà thôi.
Nếu truyền thuyết là thật thì sao?
Huyết mạch khởi nguyên hoàn chỉnh có cường độ như thế nào?
Suy nghĩ của bốn pho tượng đồng vô cùng nhất quán, nếu có thể tận mắt nhìn thấy cảnh này, cho dù bị hủy diệt cũng đáng giá.
Mà giờ khắc này, Phục Hy và Nữ Oa vẫn đang mang theo La Chinh chạy băng băng trong đường hầm không gian.
Cho dù Nữ Oa ngưng tụ buồm sáng Vân Linh lần nữa, nhưng buồm sáng cũng cần một thời gian nhất định để tăng tốc, trong quá trình tăng tốc thì Thông Thiên giáo chủ đã đuổi kịp.