Trước đây La Yên thường khoe ca ca của mình lợi hại thế này thế kia, Linh Vân chỉ xem như La Yên đang chém gió, cô gái nhỏ sùng bái ca ca của mình là chuyện bình thường. Lúc gặp mặt, Linh Vân mới biết được sự hùng mạnh của La Chinh, ít nhất thì trong số những người cùng trang lứa ở Lê Sơn không tìm ra ai có thể chống lại hắnBây giờ xem ra miêu tả của La Yên về ca ca của mình vẫn còn quá khiêm tốn!
Đừng nói cùng thế hệ… Ngay cả các “tiền bối” đã bước vào Hồn Nguyên cảnh, leo lên Dục Giới cũng không thể chống lại La Chinh lúc này!
Tà Thần nhìn La Chinh trạng thái tinh thể mà ánh mắt như nhìn người yêu khiến hắn ta rung động, trên mặt dào dạt vui thích: “Tốt, ta rất thích…”
Hắn ta vừa nói vừa đan chéo hai tay, gai xương đen vung ra ngoài, toàn thân xoay tròn bay vút lên như một cơn lốc màu đen!
“Vụt!”
Cơn lốc xoáy lên nhè nhẹ, xung quanh như có một bàn tay khổng lồ vẽ ra một đường thẳng màu đen trên không trung, xuyên qua thân thể La Chinh.
Tốc độ cực nhanh, đến mức mắt thường không cách nào bắt kịp.
Mọi người chỉ thấy La Chinh chẳng hề nhúc nhích, nhưng cánh tay tinh thể hóa của hắn đã đứt một đoạn.
Tà Thần dừng lại ở một nơi cách nghìn mét đằng sau La Chinh, cầm lấy cánh tay tinh thể kia bỏ vào miệng gặm nuốt. Kết tinh xanh biếc vừa giòn vừa cứng, Tà Thần cắn răng rắc một hồi, chẳng mấy chốc đã nuốt sạch.
“Mùi vị không tệ” Tà Thần vỗ tay một cái, phủi rơi những mảnh tinh thể vụn vặt còn sót lại.
Trong mắt La Chinh hiện lên vẻ kinh ngạc, tốc độ Tà Thần bộc phát ra trong nháy mắt đúng là khiến hắn rất ngạc nhiên, điều này chứng tỏ trước đây hắn ta vẫn chưa dốc hết sức lực.
“Tốc độ không tệ…” La Chinh vừa nói vừa run nhẹ thân thể, một cánh tay màu xanh biếc khác đã mọc ra từ chỗ đứt gãy.
“Cảm ơn đã khen ngợi, vậy thì thêm một lần nữa! Lần này là đầu của ngươi”
dứt lời, Tà Thần hóa thành một cơn lốc màu đen lần nữa.
Sợi dây màu đen vắt ngang chân trời lại lần nữa cắt qua người La Chinh.
Vẫn không ai có thể thấy rõ chi tiết hai người giao đấu như nào, mọi người chỉ thấy La Chinh rung nhẹ một cái giữa không trung, chờ khi Tà Thần dừng lại thì hai tay của hắn ta vẫn rỗng tuếch, chẳng những không thể lấy đầu La Chinh mà bản thân hắn ta còn mất đi một cái chân.
Một bên chân do năng lượng màu đen hóa thành xuất hiện trong tay La Chinh, hắn cầm chân Tà Thần quơ quơ vài cái rồi tùy ý vứt xuống đất.
Thế Giới Chi Thừa là một thủ đoạn cực kỳ hùng mạnh, có thể năng lượng hóa bản thân mình trong một thời gian ngắn.
Toàn bộ thế giới Thanh Ngọc đều do đá xanh kết tinh thành, các sinh linh trong thế giới Thanh Ngọc cũng sinh sống trong kết tinh, Thế Giới Chi Thừa giáng lâm xuống đã tinh thể hóa La Chinh một cách triệt để.
Thế giới trắng đen ngược màu mà Tà Thần giáng xuống cũng có chung nguyên lý, cũng biến Tà Thần thành thể năng lượng màu đen. Dù có cắt đứt một chân của hắn ta cũng không sao, chẳng mấy chốc cái chân bị La Chinh cắt xuống đã mọc trở lại!
“Vù! Vù!”
Hai người lại phát động tấn công về phía đối phương.
Tà Thần có sở trường về sức bộc phát, trong khoảng thời gian ngắn đã thúc đẩy tốc độ tới mức cực hạn, nhanh đến mức khiến người ta kinh hãi.
La Chinh lại có thân pháp ảo diệu, luôn có thể dùng những phương thức kỳ diệu né tránh và phản đòn cùng một lúc.
Mọi người phía dưới xem đến trợn mắt há mồm.
“Hai người này đang bẻ bộ phận thân thể ra để chơi sao?”
“Lúc thì xé tay, lúc thì cắt ngang người, đúng là chuyện lạ có thật…”
“Ta chưa thấy kiểu chiến đấu thế này bao giờ…”
Chiến đấu ở cấp độ thế giới giáng lâm và thu được Thế Giới Chi Thừa hầu như chỉ xảy ra giữa những người phát ngôn của văn minh. Mà thân là một người phát ngôn văn minh thì ắt hẳn đều là các cường giả mạnh nhất thế giới mẹ.
Nhưng hai người này là ngoại lệ, La Chinh và Tà Thần lần lượt tìm được một món Văn Minh Chi Khí ở Sắc Giới Thập Tam Trọng Thiên nên mới có cuộc so tài này.
Sức mạnh Văn Minh Chi Khí của hai người vẫn còn hạn chế trong phạm vi Sắc Giới. Nếu hai đại văn minh này có thể trở về Dục Giới, thậm chí lên trọng thiên cao hơn thì sức mạnh chúng phát huy ra sẽ càng thêm kinh khủng.
Vì vậy, không riêng gì những thiên tài trong Hồn Nguyên Đại Thế Giới chưa từng nhìn thấy mà tồn tại như Phục Hy cũng phải trố mắt đứng nhìn.
Đối với cường giả ở cấp bậc như Phục Hy, giáng xuống một thế giới văn minh hay dung hợp Thế Giới Chi Thừa không phải điều gì xa lạ, nhưng hai thằng nhóc ngay cả Hồn Nguyên cảnh cũng chưa tới kia lại giáng xuống thế giới, dung hợp Thế Giới Chi Thừa để chiến đấu?
Điều này nghe quá khó tưởng tượng!
Nếu không phải hắn ta tận mắt nhìn thấy thì nhất định hắn ta sẽ không tin chuyện này có thể xảy ra.
Dù thân thể bị phá hủy đến cấp độ nào, La Chinh và Tà Thần vẫn luôn có thể khôi phục ngay trong nháy mắt.
Số lần va chạm của hai đường một xanh một đen tăng nhanh, La Chinh dần dần chiếm thế thượng phong.
Văn minh Thanh Ngọc mà hắn dựa vào sâu hơn của Tà Thần một bậc!
Nhất là khi thế giới Thanh Ngọc giáng xuống đôi cánh Dực Vương, thân pháp của La Chinh gần như vượt qua những văn minh khác.
La Chinh dần dần thích ứng với tốc độ của Tà Thần, còn dùng tư thái nhẹ nhõm nhàn nhã chờ đợi Tà Thần.
Mỗi khi Tà Thần hóa thành một đường màu đen xông về phía hắn thì đôi cánh màu xanh sau lưng hắn lại nhẹ nhàng rung lên, thân hình xê dịch gần như chưa được một mét đã có thể tránh khỏi đòn tấn công của Tà Thần một cách dễ dàng.
“Rắc!”
Trong quá trình va chạm, một cánh tay của Tà Thần lại bị La Chinh xé xuống, rơi trên mặt đất.
Ngay từ đầu La Chinh đã không xử lý phần chân tay bị đứt gãy của Tà Thần mà chỉ tùy ý vứt bỏ.
Phần chân tay đứt gãy rơi xuống tan thành một luồng năng lượng màu đen, biến mất trong thế giới hai màu đen trắng.
“La Chinh, năng lượng tổng thể của thế giới là bất biến, đối phương có thể sử dụng lại lần nữa. Ngươi có thể niêm phong nó lại” Giọng của Thanh Ngọc Chi Linh bỗng vang lên.
Ánh mắt La Chinh hơi lóe lên, hắn đã hiểu rõ vấn đề.
Hắn không ngừng vặn xé tay chân Tà Thần, nhưng nếu không xử lý thì năng lượng của hắn ta sẽ bị hao tổn rất rất ít, cứ đánh như vậy thì cuộc chiến sẽ không bao giờ chấm dứt.
Khi Tà Thần tấn công lần nữa, La Chinh lại bẻ một chân của hắn ta.
Lần này lúc La Chinh ném chân xuống mặt đất, trên mặt đất chợt mọc lên một cây tinh thể Thanh Ngọc. Bề mặt tinh thể Thanh Ngọc này giống như mã não, bọc kín phần chân gãy của Tà Thần vào bên trong.
Phần chân gãy bị tinh thể Thanh Ngọc bọc lấy không thể biến mất, trông tựa như côn trùng bị hổ phách bọc lại, vĩnh viễn bị giam chặt bên trong.
Thấy cảnh này, Tà Thần nhíu mày một cái. Hắn ta không suy nghĩ nhiều mà lại phát động tấn công nhằm vào La Chinh.
“Vù vù vù…”
Hai người không ngừng giao đấu, La Chinh thắng nhiều thua ít.
Từng đoạn tinh thể Thanh Ngọc chạy dọc theo mặt đất, trong những tinh thể Thanh Ngọc này có cái bọc lại nửa đoạn thân thể của Tà Thần, có cái bọc lại một cánh tay, bộ phận cơ thể nào của Tà Thần cũng đều có cả!
Chỉ chốc lát sau, bên dưới đã có trên trăm đoạn thân thể đứt gãy, nhìn cực kỳ quỷ dị.
Bộ phận bị xé khỏi người Tà Thần đã mất đi con đường thu hồi năng lượng.
Thân thể cao lớn mấy chục mét của hắn ta lần lượt gãy đi rồi mọc lại, nhưng hình thể đã bắt đầu thu nhỏ liên tục, từ mấy chục mét thu lại còn chín mét, từ chín mét thu lại còn bảy mét, từ bảy mét dần dần thu lại còn bốn mét.
Tuy Tà Thần vẫn hung hãn dị thường, nhưng hình thể cỡ này đã không khác gì một đứa trẻ!